Sokushi Cheat ga Saikyou Sugite, Isekai no Yatsura ga Marude Aite ni Naranai n desu ga (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

27 177

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

285 7505

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 33

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 265

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 191

Tập 1 - Chương 27: Chẳng phải chúng ta nên giữ nguyên hiện trường sao?

Trans: Zard

-----------------------

Sau khi cúp máy, điều đầu tiên Yogiri làm là uống một cốc nước vì cậu đã chưa ăn gì suốt hai ngày qua. Tuy vẫn còn hơi đói nhưng có lẽ nhờ có giấc ngủ ngon nên giờ cậu cảm thấy tràn đầy năng lượng.

Yogiri bước ra khỏi phòng. Hành lang không một bóng người, nhưng theo Tomochika thì có gì đó vô hình đang lẩn trốn ở đây. Khi tập trung vào lối đi trước mặt, một dòng sương mù đen bắt đầu hiện hình, nó đang kéo dài về phía phòng Tomochika.

Đấy không phải một tia sát ý mạnh, nó trông khá mờ nhạt vì mục tiêu của nó không phải Yogiri, dù vậy như thế đã quá đủ để cậu biết rằng có thứ gì đó đang ở đây. Nhưng mặc kệ sự hiện diện của cậu, không hề có một chút phản ứng gì từ thứ đó. Nó như thể không biết mình đã bị phát giác.

Yogiri giải phóng sức mạnh đến kẻ địch vô hình kia. Cậu nghe thấy âm thanh của thứ gì đó rơi xuống, và sau một lúc, cơ thể một bé gái trong tư thế nằm sấp hiện ra trên hành lang. Không thèm dò la gì thêm, Yogiri đi tới phòng Tomochika và gõ cửa.

“Tớ đây.”

Cánh cửa lập tức mở banh, Tomochika rụt rè ló đầu ra nhìn quanh. “Nhanh lên! Vào đi!” Cô hẳn đã rất dè chừng kẻ địch. Yogiri làm theo không chút phàn nàn.

“Cậu nói đúng, ngoài đó có người.” Yogiri ngồi xuống ghế cho khách nói.

“Khoan, cậu có thể thấy chúng à?”

“Không, nhưng tớ thấy sát ý. Hắn ẩn thân hướng về phòng cậu. Có vẻ hắn không nhắm đến tớ vì hắn không hề phản ứng khi tớ bước ra.”

“Mokomoko cũng nói vậy, bà ta nói có sát khí đang nhằm vào tớ. Nhưng tớ không nhớ mình đã làm gì để khiến người ta ghét đến thế.”

Mọi kẻ thù họ gặp trước đây đều bị giết bởi Yogiri. Tomochika thực sự chẳng làm gì.

『Ngu xuẩn. Nếu chỉ nhìn cô thì có thánh mới biết trong hai người ai phải chịu trách nhiệm. 』

“Nhưng nếu chỉ tập trung vào cậu ấy thôi thì cũng lạ. Chẳng phải nó trông như hắn đang muốn trả thù hay gì đó ư?” Đó là lí do tốt nhất cậu có thể nghĩ ra vì sao cô lại bị nhắm đến, thế nhưng cậu không có chứng cứ gì để nói rằng có người muốn trả thù Tomochika.

“Mà thôi, cậu đến là tớ mừng rồi, nhưng giờ ta phải làm gì đây?”

『Nếu cô muốn thì ta sẽ đi để hai người dành thời gian cho nhau, xong rồi thì ta cũng hết việc nhé. Bảo trọng!』

“Không có mà!” Thấy khuôn mặt Tomochika đỏ rực chẳng vì lí do gì, Yogiri nghiên đầu khó hiểu. “Dù sao đi nữa, cậu nghĩ chúng ta nên làm gì?”, Cô rõ ràng đang né tránh chủ đề, nhưng với cậu cũng không thành vấn đề.

“Rồi, cho tớ mượn điện thoại chút đi.” Yogiri đứng lên rồi gọi đến quầy tiếp tân. “Có một người phụ nữ bị ngất trên hành lang tầng năm. Cô ấy có lẽ cần giúp đỡ.” Gọi xong, cậu quay về chỗ ngồi.

“Hả? Chuyện gì vậy?”

“Nếu tớ vờ như không thấy gì thì sẽ rất đáng ngờ. Không đời nào họ tin là tớ không thấy một xác chết nằm đó.”

Tuy rằng không có ai chứng kiến nhưng bây giờ càng ít bị nghi ngờ càng tốt. Yogiri quyết định sẽ hành động tự nhiên nhất để an toàn.

“Một xác chết ư?”

“Ừ, tớ giết tên đó rồi.”

“Xong rồi á?!”

“Nếu hắn đã vô hình rồi còn ẩn thân thì tớ biết làm gì nữa? Dù thế nào cũng quá đáng ngờ. Giết chúng ngay là phương án tốt nhất.”

“Ừ thì có thể cậu nói phải. Nhưng cậu không thắc mắc vì sao hắn lại nhắm đến tớ à?”

『Thật vậy, ta cũng muốn biết nguyên nhân đằng sau. Nếu đây không phải là do một cá nhân mà là cả một tổ chức đứng đằng sau thì sẽ rất rắc rối đấy.』

“Nghe cũng phải, nhưng điều duy nhất tớ có thể làm là giết. Tớ không giỏi tra khảo người khác lắm.”

Cũng như khi tập luyện để kiềm giữ sức mạnh, thứ năng lực này thực sự không phù hợp với việc tra khảo. Cậu cần phải phô diễn và giải thích toàn bộ khả năng của mình để đe dọa, cộng thêm việc thiệt hại gây ra là không thể chữa lành nên đối tượng bị trúng đòn sẽ không có cơ hội cứu chữa. Việc dùng vũ lực mà không dùng sức mạnh nghe có vẻ không khả thi với kẻ địch có thể tàng hình. Ai biết hắn làm được gì? Đặt an toàn của cả bọn lên hàng đầu thì giết kẻ ám sát đấy là phương án tốt nhất.

“Mà giờ tớ mới để ý, để cô ta ngoài đó như vậy đúng là không ổn thật.”

Thấy Yogiri ra khỏi phòng, Tomochika cũng đi theo. Nhân viên khách sạn vẫn chưa đến nên xác cô gái vẫn còn được giữ nguyên tại chỗ.

“Nếu thấy cô ta thế này thì cậu nghĩ cổ bị ngất cũng phải.”

“Có lẽ tớ không phải là người nên nói thứ này, nhưng cậu lạnh lùng thật đấy nhỉ?” Mặc cho đã thấy nhiều xác chết kinh tởm hơn rất nhiều trong thời gian ngắn bên nhau, Tomochika lại không có chút phản ứng gì. Yogiri đã nghĩ một cô gái như cô sẽ phải hoảng hồn vì những việc ấy.

“Chắc là tớ quen rồi. Mà tự bản thân tớ cũng thấy khá kì lạ.”

Con người rồi cũng sẽ chết. Đã là con gái của một võ đường thì cô không thể bị ảnh hưởng bởi những thứ nhỏ nhặt như vậy

“Tớ thấy chuyện đó chẳng có gì đáng phải nghĩ ngợi cả, và tớ cũng đã rất sợ — huh? Nè, sao cậu lại nghịch phá xác chết?” Khi cô đang nhìn vào xác chết giữa lối đi, Yogiri cúi xuống và bình thản lật cô lại. “Ý tớ là, chẳng phải chúng ta nên giữ nguyên hiện trường sao?”

“Giúp người bị ngất trước mặt không có gì đáng ngờ cả.”

Cô gái đã chết có mái tóc màu vàng óng được cột theo kiểu hai đuôi.

“Huh, tớ biết người này. Đây là đồng đội của Tachibana mà,” Tomochika nói. “Cô ta là Erika trong đội Hộ Vệ.”

“Vậy thủ phạm là Tachibana à? Dù thế nào thì cũng tệ rồi đây. Giờ chúng ta cứ như đang gây chiến với cậu ta vậy.”

Hoặc có lẽ nên nói rằng Tachibana gây chiến với họ, dù thế nhưng Yogiri mới là người ra đòn đầu tiên.

『Ta không rõ Kẻ Thống Trị mạnh đến mức nào, nhưng tốt nhất là nên giả sử rằng tên đó nắm rõ tình trạng của thuộc hạ mình.』

“Tachibana cũng ở khách sạn này đúng không? Vậy điều đầu tiên chúng ta cần làm là nên rời khỏi chỗ này.”

Giữa lúc họ đang nói, nhân viên khách sạn đã tới. Có cả một vài người trông như bác sĩ đi cùng và giúp họ đưa Erika lên cáng. Vì không hề có dấu hiệu gì bị hãm hại nên họ không mang theo nhân viên luật nào.

Yogiri và Tomochika quyết định sẽ rời khỏi khách sạn này khi có cơ hội.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại