Sokushi Cheat ga Saikyou Sugite, Isekai no Yatsura ga Marude Aite ni Naranai n desu ga (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6953

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 37

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Tập 1 - Chương 20: Con robot này biết nhiều quá rồi đấy!

Trans: Zard

---------------

Sinh vật mang kích thước của tòa nhà mười tầng. Nó khoảng chừng 30 mét nếu Yogiri đoán chính xác.

“Nhìn sao đi nữa thì nó cũng đúng thật là robot kìa.” Tomochika lầm bầm.

Khi tiến lại gần thì vẻ máy móc của nó lại càng rõ hơn, nhưng nó cũng mang bầu không khí của một sinh vật sống. Cơ thể nó có bốn tay và khung xương thiết giáp. Có lẽ vì bộ khung mỏng nên nó không thể đứng thẳng, những phần cấu tạo nên xương sống của nó cong vòng từ hông lên trước. Một chiếc sừng khổng lồ mọc trên đầu. Nó có một lỗ như con mắt đang phát ra ánh sáng mờ nhạt.

“Nhìn vô lí như con rồng ấy nhỉ?”

Thấy Yogiri và Tomochika nói chuyện, tên khổng lồ từ từ cúi xuống. Đó có lẽ là trạng thái chờ của nó, nhưng dù thế nào thì nó cũng khá nhanh nhẹ. Không có gì chắc rằng họ sẽ an toàn chỉ vì nó cúi người.

“Vậy, ngươi không định đánh nhau với bọn ta ư?”

“Chính xác. Tôi không có lí do để bắt đầu một trận chiến mà tôi không thể thắng.” Mới đầu cách nói chuyện của nó còn thô và ngắt quãng, nhưng tiếng nói như dàn hợp ca dần trở nên bình thường hơn, như thể nó đang tự điều chỉnh giọng mình.

“Ủa khoan, bên trong ngươi là một cô gái á?!”

Giọng tên khổng lồ đã chuyển sang giọng của một thiếu nữ. Vòng cổ thông dịch của họ không được kích hoạt nên hẳn nó đang nói bằng tiếng Nhật. Vẫn chưa rõ liệu có phải nó đã tự đổi ngôn ngữ sau khi nghe Yogiri và Tomochika nói không.

“Tôi không có người điều khiển. Cô có thể coi tôi như một loại robot tự hành.”

“Thế sao ngươi lại làm giọng như vậy?”

“Tôi đang lấy thiện cảm. Theo dữ liệu, kiểu giọng này sẽ dễ nhận được phản ứng tích cực hơn khi gặp đàn ông nhân loại.”

“Ngươi tính toán á!”

“Ba trăm triệu khả năng có cả chiến đấu liên tục đã được chạy thử nghiệm. Hành động hiệu quả nhất để hoàn thành nhiệm vụ bây giờ là khiêm nhường. Bởi lẽ đó việc thật lòng giải thích suy nghĩ bản thân là cần thiết nhằm xây dựng lòng tin. Rút lui trong tình hình này sẽ dẫn đến nguy cơ bị xem như mối nguy hại và từ đó khiến mọi chức năng ngừng hoạt động. Có được sự thấu hiểu của cậu là điều kiện cần để tiếp tục nhiệm vụ.”

“Con robot này biết nhiều quá rồi đấy!”

Là robot, nó có thể suy tính một cách logic và không hề đi theo cảm tính, đó là phỏng đoán của Yogiri. Hiếm khi có ai đó cảnh giác cậu đến vậy, phần lớn người cậu gặp sau khi chứng kiến sức mạnh của cậu lần đầu tiên đều không hiểu hết về nó.

“Nếu ngươi không định đánh nhau thì được thôi. Nhưng ta hỏi một số chuyện có được không?”

Dù tên khổng lồ rời đi ngay lúc này cũng không thực sự thành vấn đề, nhưng họ vẫn sẽ hoàn toàn mù tịt chuyện đã xảy ra. Nếu người thanh niên Yogiri giết đúng là một Hiền Giả thì nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến kế hoạch sau này của họ.

“Tôi sẽ trả lời những gì mình biết.”

“Sao hai người lại đánh nhau?” Yogiri chỉ tay vào người cậu thanh niên nằm gục hỏi.

“Tôi bị tấn công. Theo suy đoán thì hành động của hắn là bảo vệ. Loài của hắn gọi bọn tôi là ‘kẻ xâm lược’.”

“Mà tên đó là Hiền Giả đấy ngươi biết không?”

“Tôi có rất ít dữ liệu về cá thể này.”

“Thế ngươi là kẻ xâm lược sao?”

“Nếu ‘xâm lược’ theo định nghĩa của cậu là ‘hành động lật đổ sự thống trị của kẻ trị vì hiện tại’ thì không. Thế nhưng vì nhiệm vụ, tôi sẽ không tránh chiến đấu. Theo quan điểm của họ, việc phòng thủ thế giới khỏi chúng tôi là hoàn toàn hợp lí.”

“Nhiệm vụ mà ngươi nói là gì?”

Tên khổng lồ đột nhiên im lặng. Có vẻ nó không muốn nói về chuyện này.

“Thôi được rồi. Dù ngươi có làm gì thì cũng không liên quan đến bọn ta. Nếu ngươi không định tấn công bọn ta thì cứ đi và hoàn thành cái nhiệm vụ gì gì đó đi.”

“Tôi yêu cầu thương lượng. Nếu có thể giúp được gì tôi sẽ làm. Ngược lại tôi mong cậu sẽ không tấn công tôi. Chấp nhận chứ?”

“Hmm. Hẳn sẽ khó để tin khi ai đó nói sẽ thả ngươi nhỉ? Thế nên ngươi muốn đảm bảo sao?”

“Geez, con robot này phiền thiệt đó! Đã bảo là sẽ để yên rồi mà. Với lại, bộ cậu giết được mọt con robot như này sao?”

“Tại sao không?”

“Hả? Thì, robot đâu thể chết đâu đúng không?” Tomochika lại một lần nữa giật mình vì câu trả lời của Yogiri.

“Nếu tớ nói robot cũng sống và chết thì cậu có tin không?”

“Ồ, giờ chúng ta đang bàn về triết học à?”

“Chưa thử thì chưa biết được, nhưng thứ này đã nói như thể tớ có thể giết nói ngay từ đầu rồi nhớ chứ?” Nghe Yogiri nói ra điều đó, con mắt duy nhất của tên khổng lồ chớp nháy.

“Tôi không rõ cô nghĩ tôi là gì, nhưng tôi cho rằng mình đang sống.”

“À mà, nói mới nhớ, ngươi bảo mình là kẻ xâm lược, vậy ngươi từ đâu đến?”

“Tôi đến từ bên ngoài thế giới này.”

“Ồ, vậy ngươi biết cách quay về không? Chuyện là bọn ta bị cưỡng chế mang đến thế giới này.”

“Không may thay, thế giới duy nhất tôi có thể quay về là thế giới gốc của mình.”

Sẽ có rất nhiều vấn đề được giải quyết nếu tên robot có thể đưa họ về nhà, nhưng chuyện đó chắc chắn sẽ không xảy ra.

“Vậy đưa bọn ta về thế giới ngươi thì sao?” Nếu họ không thể trực tiếp trở về thì có lẽ họ sẽ đi theo những phương án khác.

“Đó là không thể. Có hai lí do. Thứ nhất, sự tồn tại của tôi không hoàn toàn gắn với thế giới này. Tôi vẫn còn liên kết với một phần của mình ở thế giới gốc. Nhờ vậy tôi có thể trở về. Nhưng toàn bộ sự tồn tại của hai người đều ở đây.”

“Ra vậy. Kiểu như ngươi có một sợi dây cứu sinh nối với thế giới mình à?”

“Phép ẩn dụ đấy có thể chấp nhận. Ngoài ra thế giới này nằm ở tầng năng lượng thấp nhất. Xuống thì đơn giản nhưng lên lại thì cần đến một nguồn năng lượng khổng lồ..”

“Thì ra Hanakawa và những người khác có thể trở về ở lần thứ nhất là do họ vẫn còn liên kết với thế giới mình.”

Nhưng Yogiri và Tomochika thì lại không có thứ liên kết ấy. Tên Hiền Giả đã triệu hồi họ rõ ràng không có ý định gửi ai về.

“Năng lượng cần để tôi trở lại vẫn nằm tại thế giới đó. Trường hợp hai người thì sẽ cần đến tọa độ cực kì chuẩn xác của thế giới đấy và một nguồn năng lượng khổng lồ.”

“Tọa độ và năng lượng. Vậy chỉ cần có đủ hai thứ đó là ta có thể di chuyển giữa các thế giới đúng không??”

“Chính xác.”

“Giả sử bọn ta có hết những thứ đó… vậy thì phải làm gì tiếp theo? Ta không biết cách để quay về.”

“Có thể hướng dẫn cách thức. So với hai điều kiện chính trên thì mọi vấn đề khác đều có thể giải quyết một cách dễ dàng.”

“Vậy ta sẽ lấy thông tin đó làm vật trao đổi. Cảm ơn nhé.”

Thông tin đó rất có giá trị với người thậm chí không biết một chút gì về cách trở về thế giới gốc như Yogiri.

“Vậy đã đủ rồi ư?”

“Ừ. À mà, lí do thứ hai ngươi không cho bọn ta đi theo về thế giới ngươi là gì?”

“Tôi xin từ chối mang một cá thể nguy hiểm như cậu về thế giới mình. Vấn đề đó còn quan trọng hơn cả mạng sống tôi.”

“Cậu có cần gì không Dannoura?”

“Tớ không biết một con robot như này có thể làm gì,” Tomochika nhăn mặt nói. “Tớ biết xin gì bây giờ?”

Yogiri hiểu… không dễ gì để suy nghĩ về thứ ta có thể hỏi xin một con robot đến từ thế giới khác.

『Nếu vậy hãy để ta!』

Khi Tomochika còn đang băn khoăn, Mokomoko đã chen vào.

◇ ◇ ◇

Edelgart và Jorge thuộc quân đoàn Lính Canh Phòng thứ nhất đang cứng đờ người vì sốc.

Theo mệnh lệnh của Hiền Giả Lain, họ đã cùng với đội thi công đi đến khu vực gần Vực Garula. Tại đó, họ đã phát hiện ra xác của một Hiền Giả.

“Chuyện gì thế này?!” Edelgart kêu lên.

Jorge không biết phải trả lời thế nào. “Đây… là Hiền Giả Santarou đúng không?”

Con tàu đã hoàn toàn bị phá hủy, đường ray thì tan tác, hàng tá người đang nằm rải rác khắp nơi, cả cảnh vật của hẻm vực cũng thay đổi. Rõ ràng đã có thứ gì đó không thuộc thế giới này tác động vào, nhưng nếu là do Hiền Giả gây nên cũng không phải là lạ. Khi có người bị mắc vào những trận chiến như vậy thì những chuyện này thường sẽ xảy ra..

Nhưng Hiền Giả gây ra thảm cảnh này giờ đã chết, cổ hắn đã bị bẻ cong đến một góc bất khả thi với con người. Dù nhìn nó trông như nguyên nhân chính gây ra cái chết, Jogre vẫn không thể tin. Không đời nào một người như vậy lại có thể nằm lăn lóc ở đây như một đống rác.

“Chuyện quái gì đã xảy ra vậy!?”

Dĩ nhiên không ai có thể trả lời câu hỏi của cô đội trưởng. Những người duy nhất sống sót và còn cử động là đội thi công mà họ đi theo. Những hành khách trên tàu đều hoặc đã chết hoặc đã chạy từ lâu.

“Hình như ngài ấy đã đánh nhau với thứ gì đó ở đây… nếu vậy khả năng cao là có dính líu đến hai người đó...”

Jorge và Edelgart đã đi xa đến mức này để đuổi theo Yogiri Takatou và Tomochika Dannoura. Từ đó đã dẫn họ đến con tàu bị phá hủy cùng với xác của một Hiền Giả đây. Ngoài thứ sức mạnh bí ẩn mà có lẽ họ đang nắm trong tay, giờ lại xuất hiện thêm khả năng họ có dính dáng đến cái chết của một trong những người bảo vệ toàn năng của thế giới.

“Tôi chịu luôn á! Chúng ta còn làm gì ngoài báo cáo với ngài Hiền Giả về những gì tìm được đâu!”

Đây là tình huống mà hai người lính mong không phải xử lí một mình.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại