Slayers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 223

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7451

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

Volume 1: The Slayers - Chương kết

“Tất cả… đã kết thúc chưa?” Gourry nói nhỏ một lúc sau khi cơ thể Shabranigdu đã hoàn toàn tan biến.

“Ừ,” tôi trả lời tự tin. “Nhờ có Rezo đấy.”

“Rezo?” Zelgadis hỏi, nhìn lại nơi mà Chúa tể Bóng tối từng đứng ở đó, dường như vẫn còn nghi ngờ hắn đã thực sự biến mất hay chưa.

“Linh hồn của Rezo vẫn còn ở đâu đó trong đó. Một phần tốt bụng nhỏ nhoi còn sót lại sau hàng năm trời bị Chúa tể Bóng tôi ăn mòn nhân tính… Giữa điều đó và sự căm thù trước những lời mỉa mai từ Chúa tể Bóng tối, rốt cục… ông ta đã gieo thân mình vào bóng tối mà tui tạo ra.”

“Tuy vậy, màn thể hiện vừa rồi của em thực sự ấn-” Gourry nói, dừng lại đột ngột khi quay qua nhìn về phía tôi.

Zelgadis cũng im lặng. Bọn họ đã để ý thấy tóc tôi chuyển thành màu bạc-một hiện tượng xảy ra khi một người sử dụng quá nhiều năng lượng sống.

“L-Lina, tóc em…”

“À, không sao đâu. Chỉ là tui dùng quá nhiều sức một lượt thôi,” tôi nói với nụ cười tươi. “Dù vậy thì tui cũng mệt lắm rồi… Mấy ông thì sao?”

“Anh… cũng không sao,” Gourry nói, chậm rãi đứng dậy.

“Đây cũng thế. Ít nhất là vẫn còn sống,” Zelgadis đáp lại, đứng dậy vững hơn hẳn so với Gourry.

“Tốt. Mừng là vậy,” tôi thở dài với một nụ cười rồi nằm bệt xuống đất, để cho cơn buồn ngủ cuốn đi.

.

Vài hôm sau, cả ba chúng tôi đã đặt chân đến ngoại ô thành phố Atlas.

“Phù! Đêm nay có: đồ ăn ngon và giường êm đẹp,” tôi nói, nhìn qua những mái nhà từ đằng xa. Tóc tôi vẫn chưa quay về với màu hạt dẻ huy hoàng, nhưng ít nhất tôi cũng đã khỏe lại rồi.

“Chuyến đi nho nhỏ này tốn nhiều thời gian hơn dự tính nhỉ,” Gourry nói.

“Tôi nghĩ đến lúc nói lời tạm biệt rồi,” Zelgadis đột ngột xen vào.

“Hả?” Gourry và tôi đồng thanh hỏi.

“Tôi đã làm khá nhiều việc tồi tệ, và cũng nhiều người biết đến khuôn mặt tôi… Ở một thành phố cỡ này đối với tôi là không an toàn. Tôi không thể hòa nhập vào đây.”

“Ra vậy… Thế từ giờ ông định làm gì?” tôi hỏi.

“Tôi nghĩ mình sẽ đi lang thang một thời gian. Rất xin lỗi về những rắc rối đã gây ra cho hai người, nhưng…” Anh ta gãi mũi ngượng ngừng. “Nếu còn sống, thì một ngày nào đó chúng ta sẽ còn gặp lại. Dù tôi không nghĩ hai người sẽ vui khi gặp lại tôi đâu…”

“Mong là sẽ có cơ hội đó,” tôi nói, đưa tay về phía trước.

“Đây cũng vậy.”

Zelgadis nắm lấy tay tôi và bắt tay. Dù da anh ta làm từ đá, nhưng bàn tay anh ấy vẫn ấm một cách lạ thường.

“Bảo trọng,” Gourry vẫy tay.

“Ừ. Hai người cũng vậy,” Zelgadis trả lời, nhẹ nhàng thả tay tôi ra rồi quay đi.

“Nè, Lina…” Gourry nói khi chúng tôi nhìn Zelgadis rời đi.

Từ sau trận chiến với Chúa tể Bóng tối, cậu ta đã ngừng kêu tôi là “em gái” và bắt đầu gọi thẳng tên tôi.

“Bắt tay như vậy… Em có nghĩ là cậu ta thích em hay gì không?”

“Ông bị ngốc à.” Tôi cười trừ.

“Mà, em định làm gì sau khi tới thành phố Atlas, Lina?”

“Hả. Hừm…” tôi suy nghĩ một lúc. “À phải rồi! Không phải ông định đưa Quang Kiếm cho tôi à?”

“Anh đồng ý khi nào chứ?!”

“Vậy… là không à?”

“Dĩ nhiên rồi!”

“Tiếc thế. Có nó thì tui coi như là bất khả chiến bại luôn rồi, và có khi việc đó còn mở ra trang mới trong công cuộc nghiên cứu pháp thuật luôn ấy chứ…”

“Vẫn không nhé!”

“Thôi được rồi,” tôi gật đầu nói.

“Được cái gì?” Gourry bối rối hỏi.

“Tui biết địa điểm tiếp theo của mình rồi…”

“Là đâu?” Cậu ta hỏi, vẫn còn bối rồi.

“Bất cứ nơi nào mà ông tới.”

“Hả?”

“Tui vẫn sẽ dính với ông đến khi nào ông đưa Quang Kiếm cho tui thì thôi!” tôi nháy mắt với cậu ta rồi bắt đầu rảo bước. “Giờ thì đi thôi nào!”

Hướng tới thành phố Atlas!

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại