Sinh Tồn Trên Chuyến Tàu: Tôi Biến Thành Bạch Mao Cày Đế

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

130 1258

Tomodachi no Ushiro de Kimi to Kossori Te wo Tsunagu. Dare ni mo Ienai Koi wo Suru.

(Hoàn thành)

Tomodachi no Ushiro de Kimi to Kossori Te wo Tsunagu. Dare ni mo Ienai Koi wo Suru.

Mashiroya Hideaki

Một câu chuyện tình yêu tuổi trẻ, khắc họa những cảm xúc vừa thẳng thắn lại vừa phức tạp, nơi tình bạn và tình yêu giao thoa.

46 25

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

124 5027

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

308 448

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

3 13

Quyển - 02 - Chương 41 - Đồ Chơi Hạnh Phúc Bách Hợp

Chẳng biết từ lúc nào, cơn mưa tro tàn đã ngừng lại, một lượng lớn ma thú bắt đầu xông về phía đoàn tàu.

Nhưng đoàn tàu không hề giảm tốc độ, vẫn tiếp tục lao đi trên vùng đất đỏ đen này.

Trên bầu trời, một con quái điểu bay lượn theo sát đoàn tàu, mỗi lần lượn vòng lại trút xuống vô số mũi tên, tiêu diệt những con ma thú đang tấn công phía dưới.

Một con sư tử khổng lồ cũng đang chạy song song với đoàn tàu, ngọn lửa tỏa ra từ cơ thể nó dễ dàng thiêu rụi mọi thứ trên đường đi.

Trên nóc toa, một cô gái tóc vàng chân trần đang giương cung bắn tên, vô số mũi tên quét sạch những con ma thú ngáng đường phía trước, mở ra một con đường cho đoàn tàu.

So với sự ồn ào và hỗn loạn của trận chiến bên ngoài, bên trong đoàn tàu lại vô cùng yên tĩnh.

Tử Uyên đang ngồi khoanh chân ở đầu toa để chuẩn bị đột phá, toa số 1 và số 2 hoàn toàn trống rỗng, chỉ có toa số 3 nếu lắng nghe kỹ mới có thể mơ hồ cảm nhận được hơi thở của hai cô gái đang say ngủ.

Trong toa, rèm cửa sổ được kéo kín, hoàn toàn ngăn cách với khung cảnh bên ngoài vốn đã không sáng sủa, tạo nên một không gian tối tăm.

Chẳng biết đã qua bao lâu, Bạch Trừng nằm ở giường dưới chắc chắn rằng Ngu Niệm đã ngủ say, cô mới hé mở đôi mắt nặng trĩu.

Lúc này, trên tay cô đang cầm một quả trứng điện tử, là món đồ Ngu Niệm đã tha thiết nhờ cô giúp nâng cấp.

Mặc dù không biết thứ này sau khi nâng cấp sẽ nhận được gì, nhưng cô không thể chịu nổi sự nài nỉ dai dẳng của đối phương.

"I da, trên đường đi chán quá mà."

"Khi nhu cầu sinh tồn đã được thỏa mãn thì chẳng phải nên theo đuổi sự phong phú về tinh thần sao? Thứ này phải dùng pin, nâng cấp thành nguồn năng lượng vô hạn thì tốt quá đi! "

"Làm ơn đi mà, Tiểu Trừng là tốt nhất, nhờ cậu đấy mà~"

Đó là những lời Ngu Niệm đã nói, Bạch Trừng cũng không hề chán ghét chuyện này, vấn đề chính là cô chưa bao giờ sử dụng thứ này!

Muốn nâng cấp nó, chắc chắn phải sử dụng.

"Thôi được rồi, vì là cậu nhờ tôi..." Bạch Trừng bĩu môi.

"Tuyệt đối không phải vì bản thân cũng tò mò, tôi chỉ muốn điểm thuộc tính thôi! Ừm, đúng vậy..."

Tay kia của cô triệu hồi Sách Trừng, sau khi chọn vật phẩm cần nâng cấp, thông tin ngay lập tức hiển thị trên trang.

【Đồ chơi nhỏ (0/1)】

"Phù—" Thấy vậy, Bạch Trừng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, "Lần đầu nâng cấp chỉ mất một phút thì chắc chắn những lần sau sẽ không quá khoa trương đâu..."

Cô nhấn nút khởi động, lòng bàn tay lập tức cảm nhận được một sự rung động nhẹ, không mạnh lắm, chỉ cỡ như đồng hồ điện tử báo thức.

Đây là mức thấp nhất, âm thanh cũng gần như không đáng kể.

Đối với Ngu Niệm đã thức trắng một đêm và đang say ngủ, gần như là không thể nghe thấy được.

Ở đây, Bạch Trừng không thể không than phiền về thiên phú của mình.

Tại sao nhất định phải sử dụng đúng cách mới được tính là sử dụng chứ!

Chẳng lẽ tôi không thể dùng nó để mát-xa lòng bàn tay mình sao!

Bạch Trừng trở mình, toàn thân quay mặt vào phía trong giường.

Sau đó, cô bắt đầu quá trình nâng cấp.

Cảm giác này phải miêu tả như thế nào đây, giống như bị cù lét, có ai đó đang dùng vài sợi tóc gãi vào những chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể bạn.

Đây là một cảm giác không thể thích nghi được, không hề miễn nhiễm theo thời gian, mà ngược lại, càng ngày càng khó chịu hơn.

Nhưng trong quá trình nâng cấp, Bạch Trừng không thể ngừng sử dụng.

Bởi vì cô phát hiện ra một sự thật oái oăm rằng thứ này phải được sử dụng liên tục, nghĩa là phải hoàn thành thời gian một lần mới có thể nâng cấp thành công.

Nếu không, một khi dừng lại giữa chừng thì sẽ phải bắt đầu lại từ đầu.

Chết tiệt!

Một phút trôi qua rất nhanh, nhưng lại giống như lớp sương mù mờ ảo lúc sáng sớm, và nhớp nháp.

【Thiết bị đa chức năng (0/5)】

"Chỉ năm phút thôi." Bạch Trừng cảm thấy trạng thái của mình rất tốt.

Dù sao thì cô cũng có thể lười biếng một chút bằng cách tránh những khu vực nhạy cảm để thiết bị nâng cấp nhanh hơn.

Chẳng mấy chốc, một tiếng lách tách nhỏ vang lên, cơn mưa tí tách rơi.

Có lẽ vì đắp chăn cộng thêm địa hình núi lửa, mặt Bạch Trừng nóng bừng, bộ quần áo mùa hè mát mẻ dường như cũng mất đi tác dụng.

【Thiết bị giảm căng thẳng (0/10)】

"Tôi vẫn ổn!"

.......

Cơn mưa dần nặng hạt, đoàn tàu dường như đang chạy trên mặt nước, toàn bộ toa xe đều vang vọng tiếng nước.

Nhưng đây không phải là cơn mưa trong suốt, chỉ có màu trắng, vì thời điểm vẫn chưa tới.

Cuối cùng, mây đen tụ lại trên bầu trời, những đám mây trắng kết hợp với nhau, như thể hiện ra hình dạng của một con Bạch Hổ thần thú.

Bạch Hổ linh động, há miệng gầm lên, một cột nước cũng ngay lập tức từ trên trời giáng xuống.

Và cùng lúc đó, Tử Uyên ở đầu toa cũng đã hoàn thành sự biến đổi, cô đột ngột mở mắt, kèm theo một luồng khí tức khủng khiếp khuếch tán ra, lập tức càn quét khắp bốn phương tám hướng.

Hầu như cùng một lúc, cô cũng nghe thấy giọng nói thoải mái của tiểu thư nhà mình.

"Ưm... tôi không chịu nổi nữa, phải đi..."

Theo sau là một tiếng thở phào lớn hơn, Tử Uyên cũng không khỏi có chút nghi ngờ.

"Tiểu thư đang đi vệ sinh sao?"

Còn trong phòng ngủ, Bạch Trừng cuối cùng cũng thở phào một hơi.

"Thật sự tốt hơn so với dùng ngón tay nhiều."

Cô lập tức xem xét món đồ truyền thuyết bị "hư hỏng" này.

【Tên: Đồ chơi Hạnh phúc Bách Hợp】

【Phẩm chất: Truyền thuyết】

【Giới thiệu: Người đeo có thể đạt được... ngay lập tức bằng cách chạm vào đối phương (phải là nữ)】

【Đánh giá: Sao nó không thể trở thành một loại vũ khí chiến đấu?】

Bạch Trừng: ???

"Không, đùa cái gì vậy!" Bạch Trừng sững sờ, không phải vì ngạc nhiên, mà vì hiệu quả của thứ này quá sức phi lý rồi!

So với cấp độ "sử dụng" của vật phẩm thông thường, vật phẩm truyền thuyết này không nghi ngờ gì nữa đã trở thành cấp độ "đeo".

Và là loại hoàn toàn không thể nhìn thấy trong trang phục hàng ngày.

Mặc dù nói rằng đeo nó để chiến đấu thực sự khả thi... Khoan đã, mình đang nghĩ gì vậy!

Bạch Trừng vội vàng lắc đầu, đồng thời nhìn xung quanh và quyết định sẽ giấu kỹ món đồ truyền thuyết này.

Nếu không, nếu Ngu Niệm lấy được nó, không biết ngày nào cô sẽ gặp họa.

Bạch Trừng đứng dậy khỏi chiếc giường ướt sũng, một lần nữa xác nhận đối phương không hề thức dậy hay giả vờ ngủ, cô mới yên tâm.

"Có vẻ thật sự rất mệt rồi."

Bạch Trừng định giấu nó vào toa trồng cây của Lục Đóa, bởi vì ngoài Lục Đóa ra thì gần như không ai động vào các thùng ở đó.

Nhưng vừa mở cửa phòng ngủ, cô đã thấy Tử Uyên đi tới.

"Ơ, Tử Uyên, em đã đột phá thành công rồi sao?"

Tử Uyên liên tục gật đầu: "Vâng, vâng ạ, tiểu thư, Tử Uyên bây giờ cảm thấy mình mạnh khủng khiếp!"

Vẻ ngoài của Tử Uyên vẫn như trước, thậm chí trang phục cũng không có gì thay đổi.

Nhưng khí chất của cô đã khác, vô hình trung tăng thêm một chút bá đạo, giống như một chiến binh dày dạn kinh nghiệm chiến trường với sát khí lạnh lẽo.

Bạch Trừng tràn đầy niềm vui, cô nóng lòng kéo Tử Uyên đến đầu toa, muốn xem sự thay đổi sức mạnh của đối phương sau khi đột phá.

Còn món đồ truyền thuyết trong tay, Bạch Trừng chỉ tùy tiện ném nó vào một cái hộp rồi hoàn toàn quên bẵng đi.

"Tiểu thư, Tử Uyên nhất định sẽ không làm người thất vọng!"

"Tốt, tiểu thư tin tưởng em."