Shitsuren tantei Momose

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

(Đang ra)

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

Aminohada

Tựa như từ hư không xuất hiện, người mẫu mới Hikari tạo nên cơn sốt trong giới thời trang, trở thành siêu sao chỉ sau một đêm. Thế nhưng, ẩn sau gương mặt xinh xắn ấy là một bí mật động trời - danh tí

7 29

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

85 1809

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

(Đang ra)

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

しゆの

Khi cả hai chia sẻ những khoảnh khắc cho nhau, tình bạn của họ ngày càng phát triển, và dù cho có ý thức hay không, họ bắt đầu bộc lộ tình cảm của bản thân, khiến cho mọi người phải đặt cho cả hai một

12 71

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

28 1569

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 104

Tập 01 - Mở đầu

Prologue

- Điểm kết thúc của một mối tình rất quan trọng.

Ngồi bên cửa sổ, Momose nói thế.

Em ngẩng đầu lên khỏi quyển truyện tranh thiếu nữ, vừa xoắn xoắn lọn tóc ngắn vừa trả lời câu tôi vừa hỏi.

Tôi vừa hỏi em lý do mở văn phòng thám tử điều tra những vụ thất tình, em cũng dùng câu trần thuật trả lời tôi. Vấn đề là tôi vẫn không sao hiểu rõ ý tứ trong lời em nói.

- Nghĩa là sao? - Tôi hỏi tiếp.

- Đâu ai biết tình yêu sẽ kết thúc lúc nào. Tới lúc đó mà lưu lại tiếc nuối gì thì khó mà đến với mối tình tiếp theo, cũng có thể vì thế mà sinh ra phiền chán chuyện yêu đương lắm. Anh không thấy như thế thật đáng buồn, thật khó thể tiếp nhận sao? Vậy nên em mới muốn gỡ bỏ vướng mắc trong chuyện yêu đương, giúp mọi người đón nhận kết thúc của những mối tình đó.

- À, ra là thế. - Tôi gật đầu - nhưng tôi thấy so với “tình yêu lưu lại tiếc nuối”, tiền đề “tình yêu rồi sẽ kết thúc” của Momose càng đáng buồn hơn...

- Vây sao?

Momose nhẹ nghiêng đầu. Mái tóc của em bị trận gió vờn qua thổi lất phất bay.

- Nhưng sự thật là như thế mà? Không nói tới chuyện bị từ chối, cho dù tâm ý được đối phương đón nhận, kể cả khi kết hôn rồi,... tới một lúc nào đó tình yêu vẫn sẽ kết thúc thôi.

Đôi mắt hẹp dài thanh tú của em nhìn thẳng về phía tôi. Đôi đồng tử đen nhánh gần như không ánh sáng như mang theo sức nặng vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi. Tôi vội vàng tránh đi ánh mắt em.

- Cũng có những cặp vợ chồng cưới nhau rồi vẫn ân ân ái ái mà.

- Ừ, đúng là có. Nhưng theo em thì tình cảm giữa hai người đã chuyển sang một loại cảm tình khác với yêu đương rồi. Xét trên ý nghĩa đó thì tình yêu của bọn họ cũng đã đi đến kết thúc.

- ... Em nói không sai.

- Để em lấy một ví dụ khác- Momose chớp chớp mắt - nó cũng giống như thích manga vậy. Cho dù có yêu thích tác phẩm đó đến đâu thì trái tim anh cũng không thể đập dồn như lần đầu đọc nó. Cho dù anh có yêu thích nó suốt, phần nhiệt tình ban đầu vẫn sẽ mất đi. Theo em, phần nhiệt tình đã mất đi đó chính là tình yêu. Thế nên tình yêu mới là thứ quý giá nhất không phải sao?

- Hừm...

Tôi khoanh tay, nghĩ thầm.

Quả thực, “rung động trong lòng” hay “tiếng sét ái tình” cũng đều có tuổi thọ. Tôi nhớ mình từng đọc được trong một quyển tạp chí rằng “tình yêu chỉ có tuổi thọ ba năm”.

Nhưng dù là thế, tôi vẫn không thể đồng tình với Momose. Dù rằng tôi cũng không có căn cứ hay lý do xác thực nào.

Thay đổi một chút đề tài vậy.

- Ừm... như vậy, em muốn giúp mọi người kết thúc tình yêu của họ. Nhưng cũng đâu cần mở văn phòng thám tử, tâm sự với họ là được rồi mà?

- Tất nhiên trò chuyện cũng là một cách chữa lành vết thương do thất tình. - Momose vừa gục gặc, vừa đưa tay gãi gãi đầu - Nhưng về căn bản, em cho rằng giúp người ta biết được “sự thật” mới là cách trợ giúp hữu hiệu nhất. Không phải dùng cách chuyện trò để tạm thời trốn tránh, mà là trực tiếp đối diện với chuyện đã xảy ra, tới khi đó mới có thể phóng khoáng nói rằng “tình yêu đã kết thúc”. Để giúp những con người thất bại trong chuyện yêu đương hiểu rõ chân tướng, em mới chọn mở văn phòng thám tử.

- Hm...

Đây lại là một cách giải thích hết sức vi diệu mà tôi không thể tiếp thu. Không hẳn là tôi không thể hiểu ý em, cũng không phải vì tôi không rõ nguyên do trong đó, chỉ là tôi không muốn tán thành. Chẳng lẽ sự thật thống khổ đến đâu, chuyện thất tình có vô lý đến đâu, chỉ cần không đối mặt liền không thể nói câu “tình yêu kết thúc” hay sao?

Tôi cho rằng Momose là một cô bé đàn em rất tốt. Em an tĩnh, lại thực thà, ngày nào cũng đến câu lạc bộ. Mặc dù em có thói quen vò đầu, nhưng đó cũng là điểm đáng yêu của em. Mặc dù vậy, mỗi khi em nảy ra ý tưởng khó bề nghĩ đến, tôi đều sẽ cảm thấy không hiểu nổi em.

Dường như tôi im lặng khiến Momose nghĩ rằng đối thoại đã kết thúc, em dời ánh mắt về lại quyển manga. Tay em chống cằm, sắc mặt nghiêm trang như đang xem tác phẩm văn học cổ.

Tôi nhìn em, ngơ ngẩn.

Đôi mắt có phần quá to so với gương mặt nhỏ nhắn, cái mũi lại quá cao. Mặc dù đôi môi hơi mỏng mang đến cho em khí chất thành thục u buồn, nhưng vệt đỏ ửng nơi gò má cùng ngón tay lật sách vẫn gây cho người ta cảm giác rằng em còn nhỏ tuổi.

Từ chỗ tôi ngồi trông sang, có thể thấy mái tóc đã rối tung, làn da trắng như xà phòng, cơ thể nhỏ nhắn trong bộ đồng phục của em như tan vào ánh nắng vàng cam rực rỡ.

Ánh nắng trong buổi tan trường chiều tháng mười tựa như mộng ảo.

Không hiểu sao, tôi chợt lên tiếng gọi em. Em im lặng nghiên đầu nhìn sang chỗ tôi.

- ... Xin lỗi em, không có gì.

- Vậy ạ? A, senpai này, người ủy thác sắp tới rồi. -Em liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường. - Anh chuẩn bị sẵn sàng chưa?

- A, anh thì không vấn đề gì. Nhưng Momose, trước đó phải chỉnh lại tóc tai cho em đã.

Tôi duỗi tay về phía đầu em, em liền gần đầu “vâng ạ.” Rồi thả quyển manga vào trong cặp. Em cúi đầu, ngoan ngoãn để tôi dùng mấy ngón tay làm lược sửa sang lại tóc cho em.

Chỉ có những lúc giúp em chải đầu như thế này, người con gái rất hiếm khi để lộ cảm xúc ra ngoài mặt là em mới thoáng tỏ ra thả lỏng. Trước đây, tôi hoàn toàn không biết em đang suy nghĩ những gì, bất quá dạo gần đây, tôi bắt đầu nhận ra chút thay đổi trên gương mặt em. Những lúc em vui vẻ, tâm tình thoải mái hay khi buồn bã, không vui, sắc mặt em vẫn hơi thay đổi.

- Rồi, đẹp rồi đấy.

Cơ bản sửa sang xong tóc em, tôi lên tiếng. Vừa nói xong, em liền sờ sờ mái tóc đã gọn gàng của mình.

- Vâng, cảm ơn anh.

Em nhẹ hít sâu một hơi, đứng thẳng dậy.

Trong một chớp mắt, tôi nhận ra khí chất quanh thân em đã thay đổi.

Bầu không khí ban nãy hãy còn nhẹ nhàng đã tan biến. Đôi mắt em tỏa ra ánh sáng như thể nhìn thấu hết thảy.

Momose quay người lại phía tôi, trầm ổn mà nghiêm túc thốt ra câu tính hiệu cho biết cuộc điều tra bắt đầu:

- Vậy, senpai, chúng ta đi thôi.