Shinro kibou chousa ni「Shufukibou」to kaitara, tannin no BatsuIchi Komochi kyoushi ni hirowareta ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1518

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1144

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 4

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

Tập 01 - Chương 18 - Cuộc gọi từ em trai

“Hửm? Điện thoại?”

11 giờ tối, khi mà tôi về sớm từ nhà của sensei để học hành cho kỳ thi, thì điện thoại reo lên. Màn hình hiển thị trên điện thoại là「Tatsumi Kaito」.

Bị thằng em trai nó gọi vào giữa tối như thế này nên vừa cảm thấy một chút bất an, vừa bắt máy.

“Alô, Kaito hả.”

「Xin lỗi Nii-san. Anh đang ngủ à?」

“Không, đang học bài nên không sao.”

「Thế à……Mà, Nii-san học bài đến tận giờ này?」

“Có gì lạ lắm hả? Anh mày cũng vừa là thí sinh luyện thi, vừa chuyên tâm làm việc đấy nhé.”

Tôi nói thế thì nghe thấy thằng Kaito bên kia có một chút sự bất ngờ.

「Nii-san, cuối cùng anh cũng đã bỏ được cái mục tiêu quái lạ kia rồi nhỉ」

“Mục tiêu quái lạ?”

「Anh nói là muốn trở thành người đàn ông nội trợ còn gì? Cuối cùng thì anh cũng biết nhìn về tương lai phía trước, đối với một thằng em cũng đã thấy vui mừng lắm」

“Không, tao có nói là bỏ đâu.”

「Hả?」

“Ngược lại giấc mơ còn gần hơn bao giờ hết nữa.”

Nhớ lại về chuyện của sensei và Chizuru-chan, tôi chợt bật ra tiếng cười thì thằng Kaito vừa bối rối, vừa hỏi.

「Không lẽ nào Nii-san……có bạn gái rồi hả!?」

“Đừng có la hét giữa đêm khuya? Với lại chưa có bạn gái gì sất.”

「Không phải bạn gái? Vậy chẳng lẽ là vợ người ta, tình yêu vụng trộm này nọ?」

“Anh mày cũng khá là bất ngờ trước cái sức tưởng tượng của mày rồi đấy.”

Theo nghĩa khác thì nó cũng không sai, nhưng cũng không phủ định cái sự thật là tôi đang qua lại với một nữ giáo viên đã có con.

“Vậy, đâu phải mày gọi là chỉ để hỏi chuyện đó đúng không?”

「Em muốn hỏi chi tiết lắm……Ừm, em chỉ muốn anh biết là tuần lễ vàng kế em sẽ về nhà thôi」

“Thế hả, tuần lễ vàng à……”

Tôi cũng quên khuấy đi mất cái khoảng thời gian vàng đối với học sinh đấy.

Sau 10 ngày nghỉ liên tiếp thì tuần kế đó sẽ là kiểm tra.

“Thế đã cho ba biết chưa?”

「……Anh nói hộ em với ổng đi」

“Mày vẫn ngán ngẫm chuyện của ba nhỉ.”

「Đâu đến như thế……Chỉ là, em không muốn tha thứ cho người ba đổ hết tất cả việc nhà lên người Nii-san cả」

“Nói bao nhiêu lần rồi mà, anh thích thì anh làm thôi, nên mày cần gì phải tức giận.”

「Em hiểu. Nhưng mà, vì ba vẫn chạy trốn bằng cái công việc hiện tại ấy」

Chạy trốn à……Ừ thì, ba cũng đã muốn giải tỏa cái thứ cảm xúc không thể tránh khỏi đó kia mà.

Mà đằng nào thì, tôi không nghĩ là sẽ có lời nào lọt vào tai của Kaito dù có nói gì đi chăng nữa, nên tôi yên lặng trong chốc lát.

Tôi vừa nghĩ như thế, vừa quay lại vấn đề chính.

“Chuyện mày về vào tuần lễ vàng thì tao hiểu rồi……Nhưng mà tao cũng sẽ đi làm thêm suốt nên không thể lúc nào cũng ở nhà đâu, không sao đấy chứ?”

「Ừm, em cũng có cái hẹn với đứa bạn lâu rồi mới gặp」

“Thế à, vậy thì có cần cơm thì nhớ báo trước một ngày nhé.”

「Ừm, mong đợi vì lâu rồi mới được ăn cơm anh nấu」

Sau đó thì tôi trao đổi tình hình hiện tại với thằng em trai một tí và cúp máy……Mà tôi nhớ ra là quên hỏi về dự định của sensei vào tuần lễ vàng mất tiêu.

Mà thôi, ngày mai hỏi cũng được, cứ quay lại học cái đã.