Ba bản ngã còn lại của Ác Linh Vương bị choáng khi tôi thổi bay Elschtatt III.
Và rồi, Elizabeth kêu lên với giọng run run.
"N,n,n,n, ngươi! Ngươi không có lòng thương xót sao!? "
"Đ, đúng vậy! Bệ hạ vẫn đang nói dở!"
"Ngươi điên rồi! Vậy mà ngươi vẫn gọi mình là một con người à!? "
Tôi là một con người okay!
Dù sao đi nữa, tôi không nghĩ rằng mình sẽ bị kẻ thù gọi là kẻ điên.
"Ngay cả khi ngươi nói điều đó ... các ngươi cũng đang lên kế hoạch đánh bại bọn ta phải không? Sau đó, chúng ta vẫn phải chiến đấu…"
"Ngay cả như vậy đi nữa, chẳng phải nên có thứ gì đó được gọi là vẻ đẹp trong cách cư xử sao!? Đây là lý do tại sao các người thường——"
Tôi phớt lờ Elizabeth, người vẫn cố nói tiếp, và giết Pierre đang đứng bên cạnh cô ấy.
Đúng như mọi người nghĩ, Pierre đã bị nghiền nát ngay lập tức.
"Hể?"
"Hai tên huh…"
"A, mẹ kiếp. Tên này là thật nguy hiểm…! "
Kẻ địch đã sợ hãi sau khi nhìn tôi. Thậm chí sau đó, bạn không cần phải sợ hãi như vậy đâu.
"Không thể nào... không thể nào...! Mặc dù Ác Linh Vương cuối cùng cũng được hồi sinh sau bao nhiêu gian khổ, cùng với việc là chúng ta có thể cũng sẽ giữ lại được bản ngã trong Ngài vì Zeanos và đồng bọn đã lấy lại được bản ngã...! Mặc dù trong trường hợp nếu như Zeanos và đồng bọn không có ở đây thì Ác Linh Vương sẽ có thể trở thành một cá thể riêng biệt và chúng ta có thể cũng sẽ không được hồi sinh nhưng diễn biến này chẳng phải là quá mức sao!?!?" (TN: Trời, sao phản diện cứ thích giải thích thế. Không biết là dịch khó lắm sao?)
"Cám ơn vì đã giải thích nha."
Bởi vì cô ấy đã giải thích nó rất thấu đáo nên giờ tôi đã hiểu được lý do đằng sau sự xuất hiện của chúng.
Nói cách khác, lý do tại sao bản ngã và nhân cách của Elizabeth và nhóm của cô ấy được hồi sinh là vì Zeanos và nhóm của anh ấy đã ở đây, vì vậy nếu tôi là người duy nhất đến U Minh Giới, và Zeanos và nhóm của anh ấy không ở đây, thì đó là được cho là tôi sẽ chiến đấu với Ác Linh Vương một mình. Sự hiện diện của tôi không liên quan gì đến sự xuất hiện của Ác Linh Vương. Tôi không thể biết vận may của mình là tốt hay xấu… Không, nhờ đó mà tôi gặp được cha mẹ mình, tôi đoán vận may của mình là tốt. Mặc dù họ đã chết.
Trong khi chúng tôi đang trò chuyện, bố mẹ tôi nói chuyện với Nataliana-san phía sau chúng tôi.
"Nataliana-san. Ngay khi tôi nghĩ rằng có một nhóm bốn người kỳ lạ đột nhiên xuất hiện, khi tôi kịp nhận ra thì chúng đã chỉ còn hai tên… "
"Tôi cũng không có kinh nghiệm chiến trường, vì vậy tôi không thể giải thích chính xác cho các vị chuyện gì đang xảy ra…"
"Hở? Seiichi đang chiến đấu đó à? "
"Này này, bạo lực là không tốt đâu, không tốt đâu."
"Không, tình hình không nhẹ nhàng đến thế… umm… Thật sự rất khó để giải thích…"
Nataliana-san cười khổ.
Bố, đây không phải là tình huống mà bố có thể nói bạo lực là xấu! Nguy hiểm lắm đó bố ơi!
Khi tôi đang lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, Zeanos và nhóm của anh ấy đã chết lặng nãy đến giờ đã lấy lại được tinh thần.
"…Tôi đã chết lặng vì sự phát triển quá bất ngờ, nhưng bây giờ tôi nghĩ một cách cẩn thận, dù là Elizabeth hay Bệ hạ, họ đều là một đối thủ tốt."
"…Thật không may là cả vị vua đó và Pierre đều đã bị đánh bại bằng một cuộc tấn công chớp nhoáng."
"Vậy thì, sẽ tốt hơn nếu tôi và Zeanos xử lý những tên còn lại? Điều đó sẽ rất tuyệt. "
"Để xem nào... Seiichi Dono. Cậu có thể để hai người họ cho chúng tôi không? "
"Hở? Được thôi, nhưng… nó có ổn không? Zeanos và những người còn lại không ở trong tình trạng tốt nhất như khi vẫn còn sống, phải không? "
"Đúng vậy. Tuy nhiên… dù sao thì đây cũng là vấn đề của bọn tôi mà."
Nhìn vào mắt họ, tôi cảm thấy như dù tôi có nói gì cũng vô ích.
Khi tôi ngoan ngoãn rút lui, Zeanos và Lucius bước lên phía trước, tâm trạng của Elizabeth và đồng bọn của cô ấy thay đổi.
"Ồ? Cái gì thế này, tên quỷ bần tiện này sẽ là đối thủ của ta sao? Không phải ta đang bị coi thường sao."
"Này. Zeanos, ngươi sẽ là đối thủ của ta? Không sao đâu, ta sẽ cho ngươi tất cả sự oán giận mà ta có…! "
Và họ đột nhiên khoác lên mình vẻ ngoài mạnh mẽ.
Khi tôi đang cảm thấy thật ấn tượng, Zeanos và Lucius nhìn họ với ánh mắt đáng thương.
"Elizabeth… tôi xin lỗi. Bởi vì tôi đã quá yếu lòng…"
"…Có thể ngươi cũng là một nạn nhân khác của thời thế."
Khi họ lần lượt lên tiếng, Elizabeth và đồng bọn của cô ấy đỏ mặt.
"Chuyện gì thế! Ngươi đừng có mà nhìn ta như thế! Tất cả mọi thứ là lỗi của ngươi! "
"A, a, a a! Thật kinh tởm!? Một con quỷ thấp kém như ngươi đang thương hại một người vĩ đại như ta sao!? Đừng giỡn mặt với ta!"
Sau khi phía Elizabeth giải phóng thứ gì đó giống như khối năng lượng màu đen ra xung quanh, và đồng loạt bắn chúng về phía Zeanos và Lucius. Thứ mà chúng bắn ra có lẽ chính là năng lượng tiêu cực.
Điều đó có nghĩa là, nếu họ chạm vào chúng thì kết quả sẽ rất khủng khiếp, nhưng….
"Đó là sự chuộc lỗi ít nhất mà tôi có thể làm được. Làm ơn, hãy chìm vào giấc ngủ một cách êm ái."
"Tôi là 【Ma Vương】, còn cậu là 【Anh hùng】.——Nếu chúng ta gặp nhau trong một vai trò hoàn toàn khác, liệu có sự thay đổi nào giữa chúng ta không?"
Zeanos rút vũ khí giống như 【Hắc (Cuồng Hận Kiếm)】 của tôi, áp sát Elizabeth ngay lập tức, sau đó đâm chính xác vào ngay tim cô ấy.
Lucius-san đã khai triển hàng chục ngọn giáo đen tuyền xung quanh anh ấy, khiến chúng lao vào nguồn năng lượng hắc ám mà tên anh hùng triển khai và bắn hạ chúng, sau đó, đâm xuyên vào thân thể của anh hùng.
"K, không đời nào…"
"Ta, không thể…"
Một cái kết quá chóng vánh.
Ngay cả Zeanos và Lucius-san cũng ngạc nhiên trước cái kết này.
Khi Zeanos tra kiếm vào vỏ và Lucius-san phân tán phép thuật của mình, trong khoảnh khắc đó, hai đối thủ của họ biến thành những hạt ánh sáng rồi biến mất.
"…"
"Nói thế nào được nhỉ ..., huh ..."
Lucius-san lẩm bẩm bằng một giọng hơi trống rỗng.
"… Khi ở gần Seiichi-dono, chắc hẳn chúng ta đã vô tình tăng cường 『Sinh Khí』của mình. Kết quả tôi đã có thể tiễn Elizabeth mà không làm cô ấy đau khổ. Seiichi-dono, tôi biết ơn cậu. "
"Zeanos-sama…"
Zeanos gửi cho tôi những lời biết ơn của anh ấy.
Khi tôi vội kêu anh ngẩng đầu lên thì đã là lúc đó.
"Chưa được... Ta vẫn chưa thể bị đánh bại như này được!"
Trên mặt đất nơi Elizabeth và nhóm của cô đứng trước đó, một làn khói đen trông có vẻ đáng ngại đang tỏa ra.
Và rồi, với đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào chúng tôi, dần dần một cơ thể đang thành hình.
"Ta là Ác Linh Vương! Không đời nào tôi bị đánh bại chỉ bởi nhân loại tầm thường——"
"Ngươi đang phá hỏng bầu không khí tốt đẹp này!"
Zeanos và cộng sự. cuối cùng đã có thể đánh bại đối thủ định mệnh của họ và đắm chìm trong cảm xúc, nhưng Ác Linh Vương đột nhiên nói rằng họ sẽ được hồi sinh là một điều rất khó chịu.
Đó là lý do tại sao, để yêu cầu hắn rời đi, tôi nhanh chóng tung một cú đấm vào mặt hắn.
Và rồi, hoàn toàn không để lại một hạt bụi nào, Ác Linh Vương lập tức bị tiêu diệt.
"Nếu ngươi muốn trở lại, thì hãy để lát nữa nhé! Bây giờ, Zeanos. Anh có thể đắm chìm trong cảm xúc mà không phải lo lắng gì! "
"Điều đó thật vô lý."
Chắc là vậy! Tôi biết mà.
Nó đã kết thúc một cách chán ngán, nhưng theo cách này, tôi đã có thể đánh bại Ác Linh Vương một cách chóng vánh.
"Cấp độ của bạn đã tăng lên"
Ngoài ra tôi cũng được lên cấp. Mặc dù không đúng lúc lắm.!
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage