Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

8 34

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

(Đang ra)

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

Akeo

Có lẽ là vậy, mà..........Không sao, chỉ cần tôi vẫn không hiểu được tình yêu thì mọi người sẽ có thể hạnh phúc mãi mãi mà, phải không nhỉ?

5 78

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

53 613

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

126 598

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Đang ra)

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Cảnh báo: Truyện có chứa nội dung nhạy cảm, cân nhắc kỹ trước khi đọc.)

13 42

Chính truyện - Phần Bốn - Chương 285 - Hồi tưởng 12

Sau khi đường ai nấy đi, tôi mang một nỗi phức cảm về nhà.

Vào lúc bấy giờ, hiếm có khi nào trong nhà lại chẳng có ai.

Mọi khi sẽ có Azusa, và Yuzuki cũng tới gần như là mỗi ngày nữa.

Vì bố mẹ đã ra nước ngoài nên Yuzuki thường qua nhà nấu ăn cho tụi tôi. Như một điều hiển nhiên, kể cả hôm đó, tôi vẫn tin là cô sẽ tới.

「Anh về rồi đây...... Có ai ở nhà không?」

Trong nhà vẫn tối thui dù giờ đã qua tối. Tôi lên tiếng để xác nhận cho chắc, nhưng đúng là chẳng có ai ở nhà thật.

「......Đi đâu hết rồi thế?」

Lầm bầm một mình, tôi bật đèn phòng khách.

Để rồi thấy gì đó trông như lá thư nằm trên bàn cùng chiếc chìa khóa nhà tôi đặt bên cạnh...... và khi nhận ra đó là cái chìa sơ cua mình đưa cho Yuzuki, tôi hốt hoảng cầm lá thư lên.

Rốt cuộc là ý gì đây.

Khi đọc qua, trong thư viết:

『Gửi Koutarou-san. Kể từ giờ mình sẽ không nấu cơm nữa. Tiền nguyên liệu mình sẽ gửi trả lại cậu sau』

Nhưng lý do viết thư thì lại chẳng được ghi ra.

Vì đứng ngồi mãi không yên, tôi quyết định tới luôn nhà cô ấy.

......Chẳng phải tôi sẽ gặp khốn đốn nếu cổ không nấu ăn cho, lý do đâu phải thế.

Tôi chỉ là sốc thôi, sốc vì hành động đột ngột của Yuzuki.

Tôi hơi sợ, bởi quyết định đó cứ như được đưa ra vì quan hệ giữa cả hai làm cổ thấy phiền ấy.

Và tôi nghĩ vụ của Kirari cũng có ảnh hưởng theo.

Vào lúc đó tôi sốt ruột đến lạ lùng.

Nên là chẳng nghĩ ngợi gì, cứ thế tới thẳng nhà Yuzuki.

「......Ara? Có chuyện gì thế, Koutarou-san?」

Yuzuki xuất hiện ngay sau khi tôi nhấn chuông. Biểu cảm trên mặt cô điềm nhiên như đúng rồi vậy.

Vì thái độ quá đỗi bình thường mà tôi đang bối rối lại càng thêm bối rối.

「C-cũng không có gì đâu...... tớ đọc thư rồi, có hơi ngạc nhiên ấy mà...... Tự nhiên lại sao thế? Nếu có lỡ làm gì không hay thì cho tớ xin lỗi được không」

Nghe tôi nói xong, Yuzuki nở một nụ cười nhẹ rồi lắc đầu.

「Không đâu, chẳng có gì hết. Cậu không cần phải xin lỗi gì đâu」

「Th-thế thì tại sao đột nhiên cậu lại bảo không tới nhà tớ nữa thế? Mà, không muốn tới cũng không sao...... chỉ là nếu đã gây ra gánh nặng, tớ muốn chân thành xin lỗi, cũng như cho cậu biết cảm giác thật lòng của tớ」

Tôi chẳng hiểu.

Chẳng thể hiểu sự đổi thay trong con tim Yuzuki.

Tôi muốn biết.

Muốn tìm cho ra điều gì đã làm cô khó chịu.

Thế nên tôi tổn thương.

「......Chính là vì vậy đấy」

Ngay lập tức, nụ cười biến mất khỏi gương mặt Yuzuki.

Nụ cười mới nãy không chừng lại chỉ là giả tạo.

Với những lời của tôi là ngòi nổ, cô lộ ra chút bực bội trước khi bộc phát hết ra cảm xúc thật của bản thân.

「......Vì không làm gì nên mình mới khó chịu đấy」

「......Hả?」

Những lời không ngờ tới đâm thấu lồng ngực tôi.

Thấy tôi như thế, Yuzuki thở dài ngán ngẩm.

「Haiz...... Koutarou-san có làm ra gì đến nỗi cần đi xin lỗi đâu...... nên là mình, dù có hay không cũng đâu ảnh hưởng gì. Đã bên nhau suốt từ nhỏ đến giờ rồi, vậy mà quan hệ chúng ta đến cả xung đột hay cãi vả còn chẳng có」

Không ngờ gì nữa, cảm xúc đó chính là 『sự thất vọng』 tương tự với Kirari.

「Chí ít mình cũng mong cậu làm phiền mình thật nhiều. Cậu có buông lời ích kỷ thì mình vẫn chấp nhận thôi. Mình muốn thế lắm...... nhưng dù người ta có làm gì cho cậu, Koutarou-san vẫn không biểu cảm được mấy. Mà điểm đó thì mình chẳng ưa tí nào...... Người mình thích hơn phải là một ai đó cần mình ấy」

Những tâm tư được rõ ràng nói ra là những lời đục sâu vào tâm khảm.

Nhưng để tôi nói cái này.

Rằng cảm xúc tôi, nó không phải là không lay động đâu.

Vui mừng hay hối lỗi, tôi đều cảm thấy rõ ràng.

Chỉ là biểu hiện ra như nào thì tôi không biết.

Nên chuyện Yuzuki nghĩ tôi trông chán ngắt dù có bị đối xử như nào, không chừng cũng vì thế mà ra――

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage