Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 9

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7421

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 165

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 168

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

Chính truyện - Phần Ba - Chương 178 - Đã lâu rồi

Không rõ từ lúc nào mà những cảm giác khó chịu dành cho Kurumizawa-san đã biến mất.

Chuyện ở cùng cô cũng không còn khiến tôi thấy gượng gạo nữa, thay vào đó...... việc không có Shiho dường như đã trở thành điều tự nhiên trong suy nghĩ của tôi.

――À đâu, không phải.

Làm gì có chuyện tôi chấp nhận sự vắng mặt của Shiho cơ chứ.

Thế thì đúng là hoài nghi quá đáng rồi.

(Chính vì vậy mà toàn phủ nhận bản thân mới là không tốt nhỉ......)

Tôi thở dài một hơi lớn để trấn tĩnh lại tâm trí, cau mày trước hơi thở trắng rồi cưỡng ép đôi chân nặng nề của mình tiến lên.

Có lo lắng cũng chẳng ích gì.

Chỉ còn nước phân định rạch ròi vì có cố tìm thế nào thì kết quả cũng chẳng có đâu.

Nếu không thì tâm trí tôi sẽ lại nghiêng về hướng xấu, nghi ngờ những tình cảm dành cho Shiho và rồi mất đi sự tự tin vào bản thân.

Trở nên hèn nhát cũng chẳng có nghĩa lý gì.

Vậy nên tôi sẽ rũ bỏ đi những suy nghĩ, cốt để không suy nghĩ sâu thêm về Kurumizawa-san.

「Anh về rồi đây」

Tôi mở cửa trước rồi tháo giày ra.

Khi hướng tới phòng khách, thì cô em kế Azusa đang ở đó.

「Mừng anh về」

Con bé lên tiếng khi đang bấm điện thoại trong phòng khách.

「Hôm nay cũng muộn nhỉ. Azusa đã ăn tối mất rồi, onii-chan ăn chưa thế?」

「À, anh ăn rồi.」

「Vậy à」

......Thành thật mà nói thì tôi và Azusa không phải kiểu anh em nói chuyện nhiều với nhau.

Quan hệ của cả hai không phải là không thân và tôi cũng trân trọng em ấy. Tuy vậy, chúng tôi hầu như chẳng nói chuyện gì nhiều hơn mức cần thiết.

Thường thì cả hai sẽ duy trì một khoảng cách vừa phải với nhau, dù tốt hay xấu thì chúng tôi cũng nhìn nhận nhau như là 『gia đình』.

Nhưng mấy ngày gần đây Azusa lại tích cực đến kỳ lạ...... à không, trông biểu hiện thì chẳng phải thế.

Hình như Azusa đang lo lắng cho tôi.

「Nè, hôm nay anh cũng giúp việc cho dì à?」

「......Ừm, kiểu kiểu thế」

Tôi phản hồi lại những lời của Azusa bằng một câu trả lời tối nghĩa.

Chứ thú thật là tôi vẫn chưa cho em ấy biết về Kurumizawa-san.

Hiện giờ mới chỉ có 『Vì thành tích tuột dốc mà điện thoại bị tịch thu』 và 『Hình phạt là phải giúp việc cho dì』 là đã được giải thích.

Vậy nên Azusa vẫn chưa biết được những chuyện đã xảy ra tại nhà Kurumizawa-san. Trong nhận thức của con bé thì tôi chỉ là ở với dì mà thôi.

「Anh có sao không? Có bị dì nói gì kỳ lạ không thế?」

「À, không sao đâu...... Mà lạ nha, Azusa mà lại lo lắng cho anh cơ đấy」

Được con bé quan tâm làm tôi ngạc nhiên.

Bằng cách nào đó mà cả Azusa cũng đã coi tôi như là gia đình rồi. Mà hình như là tôi thật sự nhạy cảm với những thay đổi thì phải.

「Thì tại gần đây trông anh ủ rũ lắm ấy...... Bị lấy đi điện thoại đúng là khó khăn thật nhỉ? Chưa kể còn chẳng liên lạc được với Shimotsuki-san nữa mà」

Ủ rũ―― à.

Tôi thì lại không nghĩ thế, nhưng chuyện tôi buồn vì không còn được gặp Shiho thì lại chẳng phủ nhận được.

Vậy nên có trông như thế thì cũng chẳng lạ gì.

「Đừng lo quá. Anh khoẻ mà, em không cần phải bận tâm đâu...... Dù có bị tịch thu điện thoại thì anh cũng chẳng liên lạc được do Shiho đang phải nghỉ ngơi vì bị ốm mà」

Tôi tỏ ra là mình ổn vì không muốn gây ra lo lắng không cần thiết.

Nặn lên mặt một nụ cười, tôi cố cho qua cuộc nói chuyện.

「......Nếu anh vẫn ổn thì không sao」

Azusa không nói thêm gì nữa dù trông như vẫn còn muốn nói gì đó.

Như là một đứa em kế, con bé có vẻ là đã cảm nhận được điều gì đó kỳ lạ, nhưng con bé cũng hiểu rằng tôi chẳng muốn nói gì về chuyện đó.

Đặt con bé vào thế khó thì cũng có lỗi thật, nhưng giờ tôi phải gạt chuyện đó qua một bên.

「Thôi nhé, vì hơi mệt...... nên anh đi nghỉ ngơi đây」

「Ừ-ừm. Anh đã vất vả rồi」

Tôi dừng cuộc nói chuyện sớm rồi hướng thẳng về phòng mình.

Ngay lúc đó.

「――Ah! Onii-chan, có tin nhắn nè」

Đột nhiên bị gọi làm tôi dừng bước.

「Tin nhắn?」

「Dạ. Là từ Shimotsuki-san đấy!」

「――――」

Không hiểu vì sao mà hơi thở tôi nghẹt lại khi nghe thấy những lời đó.

Chắc cũng do là dữ liệu điện tử được truyền đi nên mùi hương của Shiho mà tôi đã lâu rồi không cảm nhận được rất nhẹ...... Nhưng dù có thế, thì tôi vẫn thật sự vui mừng khôn xiết――

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại