Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1311

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5578

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Chính truyện - Phần Hai - Chương 096 - Người đã thay đổi không chỉ có tớ đâu

Tôi đã tình cờ chạm mặt Kirari tại hiệu sách.

Giọng nói đã lâu rồi không nghe được này khiến tôi bất giác nhớ lại những ký ức từ quá khứ, nhưng giờ đây cả hai đã không còn là bạn bè nữa rồi.

「Mai gặp lại」

Không hẳn là chúng tôi có gì để trao đổi tại đây cả.

Vậy nên tôi đứng xếp hàng để chờ thanh toán cuốn sách tranh.

「Ểể? Chưa gì đã chào nhau thế? Chúng ta là bạn bè mà, đừng nói lời cô đơn vậy chứ~」

Cậu ta thân thiết choàng tay qua vai tôi.

......Giật cả mình. Có vẻ như tôi vẫn còn nằm trong hạng mục 『bạn bè』 của cậu ta thì phải.

「......Cô đơn?」

Kể từ buổi lễ khai giảng cho đến giờ, cậu ta chưa một lần nói chuyện với tôi câu nào và cũng chẳng buồn bận tâm mấy luôn.

「Không phải thế sao? Chúng ta đã chơi với nhau từ hồi cấp hai mà~」

Dẫu thế Kirari vẫn mỉm cười, một nụ cười không có chút ác ý nào.

Có vẻ cậu ta thật sự coi tôi là bạn.

(Đúng là cậu ta chẳng buồn để tâm gì tôi mấy)

Có lẽ, Kirari chẳng thể đoán được những cảm giác trong tôi.

Cậu ta đã luôn là một người sống vì bản thân, nên tôi nghĩ ngay từ ban đầu cậu ta đã là kiểu người chẳng đồng cảm mấy với người khác...... nhưng đến tận mức này luôn à.

Chắc hẳn là với Kirari, tôi chẳng phải bạn bè hay gì cả.

Tôi của thời cấp hai cũng chỉ là một kẻ hầu chuyện tiện lợi với cậu ta mà thôi.

「Mà, đúng rồi nhỉ. Đã thân từ cấp hai à」

Nhưng giờ đây, những cảm giác dành cho Kirari chẳng đủ để tôi có thể tức giận mà ngoan cố từ chối, vậy nên tôi sẽ coi như đây là một cuộc nói chuyện qua loa rồi gạt đi cho lẹ vậy.

「Đúng rồi đó♪ Hoài niệm thật ha...... Chúng ta đã từng nói chuyện rất nhiều thời cấp hai nhỉ? Như là đọc Light Novel nè~. Giờ nghĩ lại thấy xấu hổ quá đi」

「......Tôi thì chẳng thấy xấu hổ gì đâu. Chẳng lẽ giờ cậu không còn đọc nữa rồi à?」

「Tất nhiên. Đã thành Gyaru rồi thì làm gì đọc Light Novel nữa chứ? Đến cả sách tớ cũng chẳng đọc luôn đó?」

「Thế sao cậu lại ở hiệu sách?」

Nụ cười tắt ngay trên mặt Kirari khi cậu ta nghe thấy những lời của tôi.

「......Tại sao, nhỉ」

Có lẽ đã có gì đó xảy ra. Nhưng vì chẳng đủ hứng thú để hỏi nên tôi đi thanh toán trước.

Vừa đúng lúc đến lượt nên tôi thanh toán luôn tiền cho cuốn sách tranh.

Và ngay sau khi rời khỏi hiệu sách, Kirari theo sau tôi.

「......Ah, chẳng phải 『Người đẹp và Quái vật』 đây à? Ra thế, nhắc mới nhớ Kou-kun đã được vào vai chính rồi mà nhỉ. Hừm, có hay không thế?」

「Cũng bình thường thôi. Mà Kirari không mua gì à? Giờ tôi định về rồi đây」

Hơi phiền rồi đấy.

Tôi thì muốn cậu ta để yên cho tôi về, nhưng cậu ta vẫn đang lẽo đẽo bám theo.

「Không mua gì đâu. Nnn...... Xin lỗi, là nói dối đó. Thật ra tớ đã định mua. Tại hôm nay ấy, Ryu-kun mải mê đắm đuối Mary và chẳng buồn quan tâm đến tớ...... Vì bực quá mà tớ nhớ lại mấy chuyện xưa. Và rồi tớ nghĩ là sẽ đi đọc Light Novel mà lâu rồi chưa đọc, nhưng vì thấy Kou-kun nên tớ đã đổi ý rồi」

......Tôi có hỏi đâu.

Nhưng nhờ những lời giải thích đó mà tôi đã nắm được đại khái sự tình.

Theo đúng cốt truyện của Mary-san thì có vẻ như Kirari đã bị rớt khỏi vị trí vững chắc của mình. Chắc hẳn là vì không còn nhận được sự quan tâm của Ryuuzaki mà cậu ta đã trở nên cô đơn.

Vậy nên giờ cậu ta mới cố bám víu lấy quá khứ, tự bào chữa rằng mình vẫn có thể sống ổn khi chỉ có một mình.

Nhưng Kirari dã không còn là 『Kirari』 của khi ấy nữa rồi.

Cậu ta không còn ổn khi ở một mình nữa.

Vậy nên giờ cậu ta mới bám víu vào tôi.

Cố dùng tôi để xoa dịu đi nỗi cô đơn mà Ryuuzaki đã không thể lấp đầy.

Nhìn cậu ta thế này làm tôi thấy đau thay.

Hình bóng tự thân ngoan cường thời cấp hai của cậu ta trông ngầu đến vậy mà.

「Ra thế...... Cậu đã từng yêu tiểu thuyết đến thế mà giờ chẳng còn đọc nữa à. Kirari...... đã thay đổi quá nhiều rồi nhỉ」

Đây không chỉ là sự thay đổi thú vui hay sở thích.

Tôi nói thẳng thế ra cũng vì bản thân không có cảm xúc gì đặc biệt với cậu ta để mà truyền đạt nữa.

Nghe vậy, Kirari lại cười.

Cứ như thời cấp hai...... cậu ta tận hưởng việc sử dụng tôi để tám chuyện.

「Nyahaha. Mà, chuyện thay đổi thì bản thân tớ cũng biết...... nhưng đã nói thế thì, Kou-kun cũng thay đồi khá nhiều rồi đấy chứ?」

「......Tôi hả?」

Những lời đó làm tôi khó hiểu.

Bộ Kirari đủ hiểu tôi để nói về những thay đổi của bản thân tôi à.

Tôi đang rất tò mò.

Về việc mình là kiểu người như thế nào trong mắt Kirari――