Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

18 287

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

7 35

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

(Đang ra)

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

우리게임은망했어

Tớ là nhân vật chính.Trả lại cơ thể cho tớ...!Tớ là nhân vật chính mà...!

43 233

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

168 929

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

(Đang ra)

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

Mikawa Ghost

Học viện Shishou là nơi mà mọi thứ được quyết định bởi kết quả trò chơi. Trong kỳ thi tuyển sinh, Guren đã hoàn thành nó với thứ hạng thấp nhất : F Rank, đúng như kế hoạch của anh.

3 19

Chính truyện - Phần Một - Chương 25 - Sự tồn tại chỉ để thoả mãn ham muốn được thừa nhận của nhân vật chính-sama

――Nếu cứ tiếp tục một tình yêu đơn phương, liệu có thể tạo nên một câu chuyện cảm động?

Nhìn Azusa làm tôi băn khoăn.

Không chỉ Azusa, kể cả bạn thuở nhỏ Yuzuki và cô bạn đã từng thân Kirari, thấy họ thế này làm lồng ngực tôi đau đớn.

Những lời 『yêu』 đơn giản đến thế, người nhận với cái kim bài miễn tội mang tên 『chậm tiêu』 lại hoàn toàn không chịu nhận ra, cứ thế chơi đùa với tình cảm của họ.

Tình cảm thì bị giẫm đạp lên, nỗ lực không mang lại kết quả, vẫn tiếp tục dâng trọn tấm lòng... Thật sự quá đáng thương.

Cứ như thể tồn tại của họ được sinh ra chỉ để thoả mãn ham muốn được thừa nhận của Nhân vật chính-sama.

Tôi không thể không nghĩ thế.

「......Nhắc mới nhớ, hôm nay em định tỏ tình ở sau trưởng nhỉ? Nhưng căn thời gian đúng là tệ thật」

Nguyên nhân Azusa đột nhiên về nhà hôm nay chỉ có thể là do em ấy đã gọi Ryuuzaki ra sau trường... ngay lúc tôi và Shimotsuki đang cùng nhau dùng bữa trưa.

Chắc là định tỏ tình rồi...

「Ừm... Azusa đã cố lấy dũng khí để nói ra... nhưng không thành công rồi」

Con bé trông không còn cố tỏ ra mạnh mẽ nữa, trên gương mặt đó bây giờ là một nụ cười gượng đầy vẻ buồn rầu.

Rốt cuộc thì Azusa cũng không thể tỏ tình được... Do căn thời gian quá tệ mà họ đã chạm mặt tụi tôi.

Và tệ hơn nữa, gặp phải ai không gặp, lại gặp Shimotsuki, người mà Ryuuzaki cực kì ám ảnh. Vậy nên những dũng khí của Azusa hoàn toàn bị phớt lờ và dời lại tính sau.

Nhìn em ấy thật sự suy sụp.

「Ah, Có phải người lúc đó ở cùng với onii-chan là Shimotsuki-san không? ......Lúc đó em đang lo chết đi được, nên không nhận ra luôn」

Có vẻ như Azusa giờ mới nhớ ra rằng Shimotsuki cũng đã ở đó.

Em ấy lo lắng đến mức đó cơ à.

「Ryouma onii-chan cứ đụng đến Shimotsuki-san thì trong mắt chẳng còn gì khác... Ahaha, đúng là em chẳng có cửa mà」

「......Đừng có mà ahaha」

Tôi vô thức lên giọng.

Thật sự quá đau đớn khi phải nhìn Azusa né tránh hiện thực và dối lừa bản thân bằng nụ cười giả tạo kia, đến mức làm tôi gần như hét lên.

Tình cảm không cần hồi đáp là vô giá trị.

Azusa còn chẳng phải là bị thất tình nữa kia? Chỉ là cảm xúc không được nhận ra và bị giẫm đạp lên mà thôi.

Đây còn chẳng phải một câu chuyện cảm động gì cả. Chỉ có đau đớn.

「......Ể? A-anh vừa nói gì thế? Em không nghe rõ」

Azusa bảo rằng mình không nghe thấy gì.

Nhưng gương mặt của con bé trông rất buồn... tôi không thể nhìn tiếp được.

『Tự em hiểu rõ, không cần anh phải nói đâu』

Không cần nói ra nhưng tôi vẫn hiểu được.

Và em ấy cũng hiểu dù tôi chưa nói gì.

Đó không phải vấn đề có thể được cho qua chỉ với việc gượng cười, và Azusa vẫn đang tự lừa dối chính mình.

Vậy nên em ấy mới vờ như không nghe thấy.

Cố gắng che giấu sự đáng thương của bản thân bằng cách né tránh những lời của tôi.

「.........!」

Aa, không được rồi.

Với cái khuôn mặt đó thì tôi chẳng thể nói được gì nữa.

Tôi chẳng còn ở vị trí có thể lên lớp con bé nữa rồi.

Vì giờ tôi còn chẳng đủ gần gũi để có thể can thiệp vào cuộc sống của Azusa nữa.

Đây là con đường Azusa đã chọn.

Dù có bất hạnh bao nhiêu, đau đớn bao nhiêu, đó vẫn là mong muốn của con bé, tôi không thể can thiệp.

「Không có gì đâu」

Vậy nên, tôi cũng sẽ tránh đi.

Để lại những lời vô thưởng vô phạt như một tên nhân vật nền vô cảm.

Với thân phận này, tôi chỉ có thể làm được thế mà thôi――