Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6957

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 37

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Chính truyện - Phần Một - Chương 16 - Nhân vật nền không cần có cảm xúc

――Dối trá

――Lừa gạt

――Giả mạo

Tôi tự nhủ như vậy với bản thân rồi nở một nụ cười phù phiếm nhìn Ryuuzaki.

「Thật sự là chẳng có gì mà? Dù gì thì Shimotsuki-san cũng quá cứng đi. Tôi đã cố tán mà cuối cùng vẫn chẳng có cơ hội nào cả」

Thiết lập sẽ là một thằng không biết tự lượng sức đang cố tán nữ chính.

Cuối cùng cũng chỉ là vật lót đường để thể hiện rằng hắn chẳng có tuổi để so với nhân vật chính-sama.

「Tán? Mày định tán tỉnh Shiho hả?」

「Ừ thì, cũng vì cậu ta xinh thế mà... hơi khó nói nhưng đại khái là thế. Bằng cách nào đấy mà tôi đã mời được cậu ta ra đây cùng ăn trưa. Shimotsuki-san là một người tốt bụng... Vì vậy nên dù có hơi miễn cưỡng, cậu ta vẫn đồng ý」

Nghe tôi nói thế, Ryuuzaki trở nên nhẹ nhõm mà thả lỏng đôi vai đang căng cứng của mình.

「Ra vậy... Chỉ là thử thách bản thân thôi à」

「Uhehe. Mà cuối cùng cũng chẳng có tiến triển gì hết! Cũng vì trong lớp có một đứa con gái xinh đến thế cơ mà, nên tôi cũng muốn thử sức một phen... Gọi ra đây để dụ dỗ mà Ryuuzaki lại tới phá đám mất. Vì thế mà Shimotsuki-san bực bội về luôn rồi đấy」

Tôi cố nặn ra một nụ cười.

Đâu đó trong tôi vẫn còn chút niềm kiêu hãnh còn sót lại của những lầm tưởng rằng bản thân là nhân vật chính khi xưa, khiến tim tôi nhói liên hồi.

Thứ đó giờ không còn cần thiết nữa.

Giờ tôi chỉ là một tên nhân vật nền mà thôi.

Những thứ cản trở có thể gây phiền toái cho Shimotsuki, tôi sẽ vứt bỏ tất cả.

――Nịnh nọt

――Tâng bốc

――Xun xoe

Tóm lại, tôi sẽ đóng vai một tên nam sinh cấp ba đáng khinh.

Và trở thành một nhân vật không tên mà Ryuuzaki có thể coi như là 『tồn tại vô giá trị』.

「Mà chắc là bị từ chối rồi... Chịu thôi, Shimotsuki-san là một đoá hoa ngoài tầm với mà ha! Dù có thế thì tôi vẫn chưa bỏ cuộc đâu... Tôi sẽ cố, dù có phải thử bao nhiêu lần đi nữa!」

Giả vờ ngu xuẩn.

Tôi diễn vai tên hề đáng thương ôm trong lòng một tình yêu không được hồi đáp.

Nhìn thấy thế, Ryuuzaki đã hoàn toàn bị đánh lừa.

「Ra là thế... Mày gọi cô ấy ra đây để cả hai chỉ có một mình chứ gì. Xin lỗi vì hiểu nhầm nhá. Phải rồi, sao có chuyện Shiho giấu giếm gì mình được... Dĩ nhiên là thế rồi, dù gì cũng là bạn bè từ nhỏ mà」

Và thế là thiết lập thuận tiện đã hoàn thành.

Đây chính là điểm yếu của nhân vật chính-sama: sự kiêu ngạo.

Tạm thời thì an tâm vì đã lừa thành công.

Để sau này Shimotsuki không bị làm phiền... tôi sẽ đặt trước một nền móng.

「Là bạn thuở nhỏ đúng là dữ đấy! Thế nhưng tôi sẽ không thua cậu đâu... Rồi một ngày tôi sẽ thân thiết hơn với Shimotsuki-san cho coi!」

Tôi vào vai một thằng ngu năng nổ.

Để rồi sau này có bị bắt gặp đang nói chuyện với Shimotsuki, Ryuuzaki sẽ chỉ nghĩ rằng 『Chỉ là một thằng nhân vật nền đang cố hết sức tán tỉnh mà thôi』.

「Chống mắt lên mà coi, tôi chắn chắn sẽ làm được!」

Nhìn tôi tự tin như thế, Ryuuzaki cười như đang khinh thường.

「Hah... Cố gắng nhá. Shiho là một cô gái có nhiều vấn đề nên tao nghĩ là bất khả thi đấy. Người duy nhất có thể hiểu cô ấy là người bạn thuở nhỏ này, chỉ có tao thôi」

Tốt, cậu ta đang phởn.

Ryuuzaki cười thoải mái và đưa tay ra.

「Đã hiểu lầm Nakayama rồi. Mày đúng là một thằng thú vị đấy... Từ giờ làm bạn với nhau nhá」

......Thú vị chỗ quái nào thế?

Bộ một tên nhân vật nền có gan ra tay với nữ chính nhìn buồn cười lắm à?

Và tao, với mày, làm bạn?

Đùa tao à?

「Không thể đâu」

「............Hả?」

Chịu rồi.

Chỉ có cái này là tôi không thể che giấu được.

Dù tôi có cố lừa dối bản thân đến đâu, dù tôi có cố diễn hề đến mức nào... trong tôi có một cảm xúc không thể nào có thể giả mạo được.

――Tôi, ghét Ryuuzaki.

Từ tận đáy lòng, tôi ghét Ryuuzaki...

Tất nhiên là tôi sẽ không nói toẹt ra đâu.

Giờ tôi mà nói thế thì mục đích xoá bỏ sự tồn tại của bản thân như một nhân vật nền sẽ bị sụp đổ mất.

Vậy nên tôi ngay lập tức trưng ra một nụ cười gượng.

「Cũng vì cậu là tình địch mạnh nhất của tôi mà! Tôi mà trở thành bạn với cậu thì sẽ chẳng bao giờ có thể kết thân được với Shimotsuki mất... Tôi biết là khó mà thắng được, nhưng tôi vẫn sẽ chiến đấu đến cùng!」

Tôi đưa ra một lý do phù hợp.

Ryuuzaki bối rối trong thoáng chốc, rồi có vẻ như đã nhẹ nhõm hơn.

「Tự nhiên nhìn trừng trừng thế làm giật cả mình... Ra vậy, thế thì chịu thôi. Dù không thành bạn thì cũng chiếu cố nhau nhá!」

Với một Ryuuzaki lạc quan, tồn tại của tôi giờ chỉ như tép riu.

Chắc là tôi đã thành công đánh lạc hướng cậu ta.

Giờ Ryuuzaki sẽ không quấy rầy Shimotsuki nữa.

「Vậy tao về lớp đây. Nakayama nữa, đừng để trễ đấy」

Để lại những lời đó, Ryuuzaki quay trở về lớp.

Sau khi xác nhận cậu ta đã rời đi, tôi thở phào nhẹ nhõm.

「Phù...」

Siết chặt bàn tay, tôi ngồi xuống như thể sắp ngã đến nơi.

「――!!」

Và rồi tôi đấm thẳng xuống mặt đất, xua tan cơn giận của bản thân.

「......Đau đấy」

Nhìn máu chảy trên nắm tay, tôi lấy lại một chút bình tĩnh.

Tôi đã xu nịnh, hạ thấp bản thân để tâng bốc nhân vật chính-sama.

Nhục thật...

Mà không sao, thế cũng ổn.

「Với một tên nhân vật nền, cảm xúc cũng đâu cần thiết đâu nhỉ」

Tôi miễn cưỡng nở một nụ cười tự giễu.

Chẳng cần phải nhìn vào gương cũng biết...

Nụ cười đang trưng ra của tôi méo mó không thể chịu được――