“ C-có thật sự an toàn không vậy? Chúng ta sẽ không bị quẳng xuống dưới chứ?”
“ D-du hành trên lưng một con rồng sao, tớ tự hỏi nó có thật sự an toàn không…”
“ Không có vấn đề gì đâu. Dù sao cậu cũng có thể bám vào nhiều thứ trên đây mà.”
Không chỉ Iris nói riêng, lưng của một con rồng nói chung về cơn bản là khá sần sùi, nên có rất nhiều chỗ bạn có thể bám vào và ngồi xuống.
Nó sẽ trở nên rất lạnh nếu chúng tôi bay quá cao, nhưng sẽ không có vấn đề gì trừ phi Iris đột nhiên tăng tốc quá nhanh.
“ Nhưng chẳng phải nó sẽ đau nếu chúng ta bám quá chặt sao…”
Alma chỉ vào một chỗ nhô lên trên lưng của Iris.
Và tất nhiên, vỏ của một con rồng không thể bị vỡ chỉ bằng việc bị người bình thường bám vào.
“ Nó sẽ ổn thôi, làm ơn hãy bám vào và đừng suy nghĩ quá nhiều về việc đó! Nếu các bạn tình cờ rơi xuống, Mathias-san sẽ đồ sát tôi mất…”
Un. Nếu như tôi phải nói ra thì đó có lẽ là điều mà nó nên lo lắng hơn.
Nhưng giết phương tiện vận chuyển sẽ dẫn đến những vấn đề không hay về sau, nên tôi không có ý định làm thế.
“ V-…vậy, xin thứ lỗi!”
Ruli nói thế trong khi bám vào một phần nhô lên trên lưng của Iris.
À mà, Alma cũng đã làm thế ngay từ ban đầu mà chẳng lo lắng gì về chuyện đó.
“ Vậy, tôi nên đi đâu đây?”
“ Về hướng đối diện. Khoảng cách là khoảng 4500km. Hãy di chuyển ở một tốc độ con người có thể chịu nổi và giữ độ cao thấp hơn 1000m.”
“ 4500km sao, thế thì sẽ nhanh thôi! Vậy thì, tốc độ mà con người có thể chịu được hử…!?”
Iris phân tán mana của nó vào trong đôi cánh.
Và, tăng tốc—
“ Khoan đã!!”
Khi tôi nhìn thấy lượng mana mà Iris đã đổ vào cánh của nó, tôi nhanh chóng phát động một câu thần chú và bắn vào cánh nó.
Phép thuật tôi vừa bắn là để nhằm làm gián đoạn sự tăng tốc bằng cách gây nhiễu loạn chuyển động mana trên đôi cánh.
“ Au!”
“ Kyaa!”
“ Uwaa!”
Đôi cánh của Iris đột ngột mất sự cân bằng và cơ thể của nó run lên.
Hai người cưỡi trên lưng nó và chính bản thân Iris bị bất ngờ cùng một lúc.
“ N-ngài làm cái gì thế!”
“ Câu đó ta nói mới phải! Hồi nãy ngươi đã định tăng tốc bao nhiêu thế?”
“ Err, tới một tốc độ mà con người có thể chịu được…”
Cái tốc độ đó không hề trông giống thế chút nào.
Đó là một tốc độ hoàn toàn có thể biến những con người ngồi trên lưng nó thành thịt băm đấy.
… Mà gượm đã.
“ Này Iris. Ngươi dùng tiêu chuẩn của ai để làm cái thang đo đó thế?”
“ Err… Vì nếu là Gaias-sama sẽ là hơi quá sức, nên tôi đã dựa trên sức chịu đựng của Loita-san…”
“ Chẳng phải đó là tốc độ tối đa của ngươi sao?”
Loita là một tên cuồng kiếm sống cùng thời với tôi kiếp trước.
Con người mạnh nhất sau tôi tính trên cả nhân loại.
Đương nhiên, việc lấy hắn làm tiêu chuẩn cho [Tốc độ con người có thể chịu được] cứ như là đem một tên vai u thịt bắp so với con kiến ấy.
“ Tại sao lại có tên của Vị thần ma thuật Gaias-sama và Thần Kiếm Loita-sama thế?”
“ Không thể nào, đây thật sự là Hắc Long Iris trong truyền thuyết đó sao…”
À mà, tên của những vị thần trong tín ngưỡng ngày nay sao nghe y hệt tên cũ của tôi và Loita.
Có phải là trùng hợp hay không… thì chỉ có Chúa mới biết. (Tre: giả ngu hay không quan tâm thế :v)
“ Nhưng tôi chưa bao giờ gặp một con người khác cả…”
… Nhắc mới nhớ, con rồng này chưa bao giờ tương tác với những con người khác.
Một phần cũng là do mọi người đã quá khiếp hãi và không dám lại gần nó.
“ Nghe này. Một hòn đá sẽ rơi xuống nếu ngươi ném nó như thế này đúng chứ?”
“ Đúng vậy.”
“ Tốc độ cỡ đó là đủ. Mà ngay từ ban đầu, cánh của ngươi sẽ nát nếu như ngươi dùng nhiêu đó mana ở tình trạng hiện tại của mình. Chỉ có 1/500 số mạch ma thuật là được kết nối so với ngươi trước kia, hiểu chứ?”
Sự chữa trị cho Iris chỉ là một giải pháp tạm thời.
Nó không phù hợp cho việc bay hết tốc lực.
“Tôi đã nghĩ nó rất khó để bay, hóa ra là do cánh tôi tàn tạ như thế… Được thôi tôi sẽ làm vậy và bay một cách chậm rãi…”
Và rồi, Iris bắt đầu tăng tốc từng chút một.
…Nhưng dù vậy nó vẫn quá nhanh một cách áp đảo so với một con ngựa hoặc con người.
“ Đúng thế, ngươi không bao giờ nên đi quá 80% của tốc độ âm thanh. Với tình trạng của cánh ngươi hiện tại, nhiều hơn thế sẽ rất nguy hiểm.”
“ Vâng!”
Tôi đang dùng ma thuật để vô hiệu lực cản không khí tác dụng lên ba người chúng tôi, nhưng do cơ thể của Iris quá lớn nên tôi không thể dùng lên nó.
— Vài giờ sau.
“ … Không lâu nữa đâu. Giảm tốc lại.”
Chúng tôi đã thượng lộ bình an tới nơi đã định vị từ cuộc theo dấu.
“ Um…”
“ Sao thế.”
“ Sẽ ổn chứ nếu giảm tốc. Tôi cảm thấy như chúng ta sẽ bị phát hiện bằng một cách nào đó…”
Iris hỏi ngược lại tôi khi tôi bảo nó giảm tốc lúc cả bọn sắp tới đích.
“ Đúng, chuyện đó sẽ xảy ra. Nhưng chắc chúng chưa thể tìm thấy chúng ta đâu.”
Đúng như Iris nói, mana từ loại ma thuật [Active Detection] đang tuần hoàn trong phạm vi đích đến của chúng tôi.
Nó là một vòng tròn ma pháp trận rõ ràng hoàn toàn không có bất cứ biện pháp che đậy nào.
Nếu là Iris trước đây sẽ có thể chỉ ra địa điểm chính xác của người phát động nó, chứ không phải ‘bằng cách nào đó’ cảm nhận nó.
Như tôi nghĩ, khả năng cảm nhận của Iris đã giảm khá đáng kể bởi vì mạch ma thuật của nó đã trở nên vô cùng tồi tệ.
Nó cũng có thể là lý do Iris đã không để ý tới mana của tôi trong lần gặp trước đó.
“… Tôi không thể di chuyển nhanh như thế vào lúc này, ngài biết chứ?”
“Mà, ta sẽ giải quyết chuyện đó. Cho ta mượn đôi cánh của ngươi một chút.”
“Đ-đã hiểu! Nếu đó là Mathias-san, tôi chắc là chúng sẽ không phát hiện được chúng ta.”
Mana trong đôi cánh rồng hoàn toàn có thể được truyền ra ngoài.
Bình thường thì hành động đó khá là vô nghĩa, nhưng dẫu sao Iris hiện tại không thể lái lụa tới mức đó.
Để tôi làm việc đó sẽ giúp chúng di chuyển tốt hơn.
“…Nhưng, Mathi-kun có phải là kiểu người sẽ làm thế không?”
“Không nói tới chuyện lẻn qua, tớ cảm thấy như cậu ấy sẽ hạnh phúc mà xông thẳng vào lũ quỷ thì đúng hơn…”
“…Ah.”
Với Iris thì trông như sắp thốt lên “Ôi không!” khi nghe Ruli và Alma nói thế.