Trụ sở chính thức của team ở đây: https://dwrteam.wordpress.com/
Sẽ đăng trước hako 2-3 ngày
________________________________
Hôm sau ngày kiểm tra đầy sự việc.
Tôi quay lại học viện để xem kết quả.
Có vẻ nó xếp theo số điểm.
Vì tôi không chuẩn bị cái gì cho phần thi viết, tên tôi chắc sẽ ở cuối danh sách nếu tôi đỗ.
Nghĩ vậy, tôi xem tên từ bên dưới.
Có vẻ điểm thấp nhất lần này là 27.
Vì nó thấp hơn điểm của cha tôi, Castor một chút, tôi có thể sẽ đỗ nếu có ông già Gayle đó giúp.
Nhưng tôi không tìm thấy dù có nhìn đi nhìn lại cái danh sách.
Ra vậy. Tôi đã trượt….
Tôi đã bị ông già Gayle lừa gạt. Tôi nghĩ ổng là kiểu người đáng tin cậy nên tôi đặt hy vọng vào ổng….
Nhưng tôi là thằng cô độc. Có lẽ tôi không có khả năng đánh giá người khác.
“Ah, Mathi-kun! Cậu thấy thông báo chưa!?”
Tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc khi đang bị nuốt chửng bởi tuyệt vọng.
Không, không đời nào tôi lẫn được giọng nói này. Đó là Ruli.
“….Thông báo? Không. Tôi trượt rồi, nên tôi sẽ về nhà–”
“Cậu không trượt! Mathi-kun, cậu đứng top kia mà!”
Nói vậy, Ruli chỉ vào một tờ giấy khác dán trên tờ thông báo. Tiêu đề là, 『Danh sách học viên có học bổng』.
Đầu tiên là tên tôi.
“Oh…. Tôi đỗ rồi! Tôi đỗ rồi!”
Đừng nói rằng, thông báo này…. thông báo về học viên có học bổng bị tách riêng ra khỏi mấy cái thường!?
Thật không thể hiểu nổi! Tôi suýt hiểu lầm tôi đã trượt và về nhà!
“Và chúng ta ở cùng lớp nữa! Lớp A!” (White: hên vl ở lớp có gái xinh)
Ruli vui mừng cầm tay tôi khi nói vậy.
Mặc dù tôi dường như đã làm cô ấy tức giận trong lần gặp mặt đầu tiên, có vẻ chúng tôi đã làm lành bằng cách nào đó.
Rõ ràng cô ấy không hề nhận ra đang nắm tay tôi, nhưng tôi sẽ giữ im lặng cho cuộc vui này. (doge: thanh niên cơ hội :v)
Bên cạnh đó, tôi thấy những lớp được viết cạnh tên các học viên có học bổng.
Tuy nhiên, chúng rất khó hiểu.
Có 4 lớp, 『Lớp Mạo Hiểm Giả』 , 『Lớp Ma Thuật』 , 『Lớp Kiếm Thuật』 , 『Lớp Học Thức Chung』 và mỗi lớp có một chữ cái cạnh nó.
Nhân tiện, Ruli là, 『Lớp Mạo Hiểm Giả A』 , 『Lớp Ma Thuật A』, 『Lớp Kiếm Thuật A』, 『Lớp Học Thức Chung A』, trong khi của tôi là 『Lớp Mạo hiểm giả A』, 『Lớp Ma thuật』, 『Lớp Kiếm Thuật S』, 『Lớp Học Thức Chung: Trống』 .
Lớp mạo hiểm giả có vẻ là từ tổng điểm chia đôi, nhưng những lớp khác lại phận chia quá rõ ràng…. Trừ tôi.
Hơn nữa, khoảng trống đó là cái quéo gì?
“Cùng lớp, ý cậu là về lớp mạo hiểm giả?”
“Ừ! Lớp mạo hiểm giả của Học viện hoàng gia thứ hai là–”
“*Huýt sáo*. Oh họ đang nắm tay nhau kìa~. Mình thấy ấm áp quá đi mất~. Ah, tôi cũng ở lớp A, giúp đỡ tôi nữa nhé~!”
“Tay…? Ah, tôi xin lỗi! Tôi không nghĩ….”
Alma nhảy vào khi Ruli và tôi đang nói chuyện, và chỉ vào tay chúng tôi.
Và rồi, Ruli nhận ra tay cô ấy đang nắm tay tôi và bỏ ra. Đờ mờ, Alma. (White: “mày có biết hơn nghìn năm không biết mùi gái, mới nắm tay tí đã bị phá mẹ con mắm Alma” Mathi said)
….Nhận tiện, ý cổ 『Ấm Áp』 là sao, tôi tự hỏi. Có phải chúng tôi bắt đầu nói về hỏa ma thuật khi tôi không để ý?
“Vậy, hai người đang nói chuyện gì thế? Có phải, tôi đã xen ngang không?”
Yeah. Cậu đang xen ngang đấy. Tôi biết một ma thuật bị chi phối bởi cơn thịnh nộ ở kiếp trước, cảm giác như tôi có thể kích hoạt nó ngay và luôn.
“K-không đâu! Tớ rất vui vì Alma đã đỗ và chúng ta học cùng lớp!”
Phải rồi. Không ai muốn cầm tay một thằng tự kỉ như tôi cả, Alma người nhận ra hẳn là như một vị cứu tinh đối với cô ấy vậy…
….Không ổn. Chấn thương tâm lý từ cái cuộc đời cô độc từ kiếp trước của tôi bắt đầu tái phát.
“Nhận tiện, cậu không nghĩ điểm số của Mathi-kun hơi kì sao?”
“Thật á?”
“Mình chưa từng nhìn thấy Lớp S hay khoảng trống, và toàn bộ số điểm đều vượt quá giới hạn!”
Tôi chưa xem điểm vì khi đó còn đang bận lo về thất bại mà mình hiểu lầm.
Như Alma chỉ ra, tôi nhìn lên cột điểm số.
Tổng điểm 257/50
Kiếm thuật 120/10
Ma thuật 75/10
Học Thức Chung 62/30
Điểm số đó lạ thật.
Ý tôi là, từng cái trong số đó đều được full điểm.
Nhận tiện, đứng thứ hai là Ruli với 47 điểm. Thế này thì kể cả không cần kiếm thuật và ma thuật tôi vẫn đỗ được.
“Cái quái gì vậy. Lỗi in à?”
“Quá nhiều cho một cái lỗi in…. Hầu hết chúng còn vượt qua cả giới hạn!”
“Điểm kiếm thuật thì có vẻ hợp lý.”
Tôi bối rối, Alma kêu lên, còn Ruli thì lẩm bẩm.
“Ông già Gayle đó có mạnh lắm không?”
Chắc chắn ông ta mạnh hơn cha tôi, Castor, nhưng tôi không chắc nếu đánh bại ổng là đủ để nâng từ 10 lên 120.
Kể cả xét đến việc cha tôi được 30 điểm vì đánh bại giám thị, thì đạp ổng căng lắm cũng chỉ được 50 điểm.
“Gayle…. Đừng nói với tôi rằng, hiệp sĩ được phong tước Gayle?”
“Tớ nói rồi mà! Hiệp sĩ-san đến thanh tra buổi thi đã thế chỗ với giám thị người vừa chạy đi đâu đó mua kiếm! Và rồi Mathi-kun đánh bại hiệp sĩ-san!”
Eh, ông già đó là hiệp sĩ được phong tước!?
Không. Không đời nào. Hiệp sĩ được phong tước phải mạnh hơn thế.
Nếu hiệp sĩ chỉ có vậy, một con rồng là quá đủ để san phẳng cái quốc gia này rồi.
“Tôi nghĩ Ruli không phải loại người hay đùa giỡn, tôi thật muốn bắt bẻ nhiều thứ….. Chà, vì có tên cậu được viết trên đây, họ sẽ không thể bắt cậu trượt được, rồi tất cả sẽ rõ!”
Ah, cô gái này ngừng nghĩ về nó rồi.
Un. Tôi cũng sẽ làm vậy. Thế thôi.