Shigoto Kaeri, Dokushin no Bijin Joushi ni Tanomarete

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tro Tàn Biển Sâu

(Đang ra)

Tro Tàn Biển Sâu

Viễn Đồng

Ai biết lái thuyền thế nào không?!

3 5

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

(Đang ra)

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Isshiki Ichika

Dần dần, một người vốn bị đối xử như đống rác rưởi, bị xã hội ruồng bỏ; bắt đầu vực dậy và ngẩng cao đầu. Phá vỡ khái niệm “level” - thứ đang chi phối cả thế giới này, anh gieo rắc nỗi sợ với sức mạnh

155 10751

Can I Still Be Your Heroine Even Though I’m Your Teacher?

(Đang ra)

Can I Still Be Your Heroine Even Though I’m Your Teacher?

Rakuto Haba: 羽場 楽人

Thế là câu chuyện romcom đầy bí mật giữa cô và trò khi họ đã trở nên quá thân thiết, bắt đầu từ đây!!

5 324

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

13 136

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

27 435

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

7 136

Tập 01 - Chương 06: Chuyến trở về của Monou-san (Phần 1)

Anh trai Sanezawa Haruichiro của tôi là một thiên tài. Bất cứ ai nhìn thấy anh ấy cũng đều nhận ra được ngay.

Thời niên thiếu, anh ấy tập trung mọi thứ để phát triển sở thích bóng đá. Tài năng đó xuất sắc đến nỗi các tuyển trạch viên của đội bóng trẻ đã phải tìm đến khi anh ấy mới chỉ đang học lớp bốn tiểu học. Sau khi gia nhập câu lạc bộ bóng đá, anh ấy vẫn tiếp tục phát huy tài năng xuất sắc của bản thân mà không ai sánh bằng.

Sau khi tốt nghiệp trường cấp ba, anh ấy lập tức thi đấu chuyên nghiệp.

Anh ấy tiếp tục bước tiến trên hành trình tươi đẹp của bản thân, ai cũng đều mong ước đi theo con đường của anh ấy.

Tôi thật sự tự hào khi có người anh trai như vậy. Do đó, tôi đã từng cố gắng và nỗ lực hết sức vì bóng đá, hi vọng bản thân có thể giỏi được như anh trai.

Tôi luôn cố gắng, đam mê hết mình với bóng đá.

Nhưng…sự thật lại rất tàn nhẫn.

Cùng là con của bố mẹ, nhưng hai người lại cách nhau một trời một vực.

Tôi đã cố gắng rất nhiều, nhưng vẫn không thể nào bằng anh trai mình được.

“Ừ, dù sao anh trai của cháu cũng quá giỏi mà.”

“Em trai của cậu ấy đá cũng khá ổn…Nhưng mà, nếu so với Haruichiro-kun thì…”

“Người em trai như cháu đã cũng không hay được như thế.”

“Haruhiko, tôi khuyên cháu nên thay đổi mục tiêu của mình đi, làm hậu vệ phòng ngự cũng được đấy. Không phải ai sinh ra cũng có tài năng để trở thành tiền đạo đâu. Cháu khác với anh trai của mình, nên hãy tìm hiểu rõ khả năng của bản thân trước khi nói nhé.”

“Haha, đúng rồi đó. So với anh trai của cháu thì vẫn còn thua kém đôi chút đấy.”

“Thường thì con thứ hai cũng không giỏi được như con cả nhỉ?”

“Tôi vốn định viết một chuyên mục “Cặp anh em thiên tài” ở trên báo…Eh, nhưng mà…”

Mới đầu những người lớn đó đều rất trông chờ khi tìm gặp tôi để nói chuyện, nhưng cuối cùng thì họ lại thất vọng.

Tôi gạt bỏ hết những điều đó và tập trung theo đuổi trái bóng ở trên sân.

Tôi đã trượt trong đợt tuyển chọn cho đội trẻ, dù sau đó đã tham gia vào đội bóng rất mạnh của trường, nhưng tôi cũng không được trở thành cầu thủ chính thức. Dẫu vậy, tôi vẫn tiếp tục phấn đấu cho mục tiêu trở thành cầu thủ chuyên nghiệp với đôi chút hi vọng còn sót lại.

Nhưng mà ——

Vào mùa xuân của đại học năm thứ hai.

Tôi gặp phải chấn thương nghiêm trọng khi đang luyện tập, dẫn đến hậu quả không thể nào cứu vãn.

Dây chằng chéo trước của đầu gối phải đã bị đứt.

Phải mất đến một năm mới có thể bình phục hoàn toàn.

Bác sĩ nói rằng chỉ cần phẫu thuật thì có thể sinh hoạt được giống như bình thường, nhưng để có thể tiếp tục quay trở lại đá bóng thì không biết phải mất bao năm. Có lẽ tôi không thể nào đá bóng như trước đây nữa rồi.

Đối với một sinh viên còn chưa thi đấu chuyên nghiệp mà đã bị chấn thương nặng như thế này thì đúng là quá nguy hiểm.

Qua một thời gian dài phải phục hồi chức năng thì tôi đã có thể chống gậy để đi lại. Sau đó thì tôi vội vàng tìm công ty để xin việc.

Tôi được làm nhân viên ở một nhà xuất bản lớn dù chẳng có điểm mạnh gì —— chủ yếu là nhờ sức ảnh hưởng rất lớn của anh trai tôi. Mỗi lần đi phỏng vấn, vừa nhắc đến anh trai là người ngồi đối diện sẽ vui vẻ và trò chuyện liên tục. Ban nhân sự vừa nhìn thấy mặt của tôi là đã nghĩ ngay đến anh trai tôi —— họ bảo trông tôi rất giống với anh trai.

Dù đã từ bỏ bóng đá, nhưng cuộc đời của tôi vẫn chẳng thể nào thoát khỏi cái bóng quá lớn của anh trai mình.

Tôi đã phải vật lộn trong một khoảng thời gian rất dài và không muốn đối mặt với sự thật.

Còn hiện tại ——

Tôi gặp được một người phụ nữ, còn đánh mất lần đầu với cô ấy. Nhưng dù vậy, cô ấy tìm đến tôi cũng chỉ bởi những lợi ích trước danh tiếng của anh trai tôi mà thôi.

Tôi uể oải mở mắt.

“…Waa.”

Hiện tại đang là buổi sáng của ngày nghỉ.

Tôi cầm điện thoại lên xem, giờ đã là 11 giờ trưa rồi.

Hôm nay tôi thức dậy và rời khỏi giường với vẻ lếch thếch.

Thường thì tôi sẽ thức dậy đúng giờ trong những ngày nghỉ như này, nhưng hôm qua khi đi về nhà, tôi đã mua rượu và uống một mình đến tận khuya mới ngủ.

Tôi ít khi uống rượu một mình vào ban đêm lắm.

Nhưng tối hôm qua…Tôi tự nhiên rất muốn uống.

“…”

Tôi nằm ngủ đến nỗi đầu óc trở nên rối bời —— vừa mới xuống giường, đầu gối phải của tôi đã cảm thấy đau âm ỉ.

Cảm giác đau nhức này thật khó chịu, nhưng chưa đến mức khiến tôi không đi lại được.

Nói chung thì đầu gối của tôi đã gần như bình phục rồi, nhưng đôi khi thay đổi thời tiết thì cũng sẽ thấy hơi đau.

Có vẻ như hôm nay thời tiết đã thay đổi.

“…”

Tôi bắt đầu dọn dẹp căn phòng của mình khi nhìn thấy túi đồ và những lon rượu rỗng bị vứt khắp nơi ở trên sàn nhà.

Sau đó tôi đun nước để pha cho bát mì tôm.

Do ngủ đến nửa đêm thì tôi dậy uống rượu và ăn vặt, sau đó lại ngủ tiếp đến sáng rồi thức dậy với vẻ uể oải, nên bữa trưa của tôi chính là bát mì tôm ăn liền này. Tôi đã từng đặt ra mục tiêu phải trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, nhưng ai ngờ giờ đây tôi lại phải ăn uống kiểu này.

“…Haizzz.”

Tôi khẽ thở dài.

Cuối cùng thì thứ cảm xúc này là gì chứ?

Khi đối mặt với Monou-san thì tôi nên có cảm xúc gì đây?

Tức giận hay buồn bã sao?

Tôi cảm thấy đau đớn khi mọi cố gắng của mình đều là vô ích…Nhưng nghĩ kĩ lại thì chỉ có mình tôi tự cảm thấy vui vẻ và trông chờ vào những chuyện không có kết quả mà thôi.

Lúc đầu cô ấy đã nói rồi.

Mục đích là để đẻ con.

Còn muốn tôi phải nghe theo lời của cô ấy nữa.

Đã vậy thì tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

Không tìm hiểu thêm gì nữa.

Không cần phải lo lắng gì nữa.

Chỉ cần vứt bỏ cảm xúc của mình là được rồi.

Cứ vô tư giống một đứa trẻ và gạt bỏ cảm xúc như một người lớn thôi.

Coi như là mình đã tìm được một người bạn tình rất tuyệt đi.

Phải, đúng vậy rồi. Chắc chắn là thế.

Tôi cũng cảm thấy mình thật sự rất may mắn.

Tự nhiên có được một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, lại còn được làm chuyện đó thỏa thích với cô ấy nữa.

Quan hệ này đúng là đều có lợi cho cả hai bên.

Cũng may anh trai của tôi —— là một thiên tài.

“…Eh, mưa rồi.”

Tôi nghe thấy tiếng rào rào vang lên từ phía bên ngoài khi đang ăn mì tôm.

Dường như vết thương cũ của tôi rất nhạy cảm với sự thay đổi của thời tiết.

Eh, hôm nay tôi đang định làm một vài việc nhưng cuối cùng lại không muốn nữa. Bên ngoài trời cũng mưa rất to, nên tôi cứ ở nhà luôn cho nhanh vậy.

Tôi xem một vài video trên những kênh mà mình đăng kí, nghịch trò chơi xã hội chưa từng thử, rồi đọc truyện tranh chưa từng xem qua. Dù gì cũng chỉ để giết thời gian trong ngày nghỉ thôi, nên chẳng sao cả ——.

Ngay khi tôi vừa đang nghĩ như vậy thì điện thoại rung lên.

Monou-san gửi tin nhắn cho tôi.