Shichisei no Subaru
Seven Senses of the Re'Union
七星のスバル
Author: Tao Noritake
Illustrator: Booota
Converter: H.B.K
LN.HAKO.RE
Teaser : Hồi ức Satsuki
Khi còn bé, trước khi sáu người vì đánh bại «Purgatorium», mà chuẩn bị tiến nhập Dungeon——
"Đây là nghi thức ước định bằng cách trao đổi nhẫn đó, Haruto."
Rõ ràng chỉ đang ở trong khu di tích cũ kỹ, song quang cảnh lại thần thánh tựa nghi lễ kết hôn——
Satsuki chỉ có thể ngừng thở, trưng trưng nhìn vào mọi thứ đang diễn ra trước mắt.
Thế nhưng tình huống này, chợt chẳng thể duy trì được lâu.
Trong lòng xuất hiện một dòng phức cảm, mãnh liệt trào dâng lên con tim, khiến cô khó nén nổi sự kích động.
Cô hiện tại chỉ muốn hét lên cho thật to, xong ào chạy vào giữa hai người đó thôi.
Cơ mà Satsuki không có dũng khí làm vậy.
Vì tránh để cho người khác phát hiện, cô rón ra rón rén mà thoát ly khỏi hiện trường.
"Vì sao... Vì sao lại...!"
Kỳ thực Satsuki đã sớm biết.
Đã sớm biết rằng Asahi đối với Haruto mang lòng thiện cảm.
Đã sớm biết rằng Haruto sẽ chẳng bao giờ gạt bỏ Asahi.
Qua nhiều năm ở bên cạnh nhau, cô đã sớm nhận ra được chuyện ấy.
Đã sớm biết rằng bản thân chỉ là kẻ ngoài cuộc.
Satsuki cho rằng bản thân đã giác ngộ từ lâu về khả năng sự việc ngày hôm nay sẽ xảy ra.
Bởi vì lúc này còn quá ngây thơ, hơn nữa lại thiếu hụt kinh nghiệm, cô không có cách nào đón nhận loại chuyện này nổi cả.
Đây là lần đầu tiên cô thất tình.
Đã là kết thúc của mối tình đầu, cũng là bại trận một cách tận cùng triệt để.
Điều này khiến cô khó mà tiếp nhận, không biết làm gì khác ngoài tuyệt vọng.
"Uua... Aa... Uu..."
Satsuki liên tục chạy băng băng, không áp chế được nên để mặc cảm xúc tuôn trào, nước mắt cứ ứa ra.
Sớm biết rằng bản thân nên truyền đạt tâm ý một cách trực tiếp hơn; Sớm biết rằng bản thân phải thẳng thắn mà đối diện với trái tim; Sớm biết rằng bản thân cần mạnh mẽ mà cởi mở biểu lộ hơn.
Phảng phất chỉ còn biết đem sự hối hận xem như nhiên liệu, không ngừng đốt lên ngọn lửa lòng, Satsuki dồn hết tập trung mà chạy như điên.
Kết quả đột nhiên đụng vào thứ gì đó, dưới ảnh hưởng của phản lực tác động, cô ngã đặt mông ngồi xuống đất.
"...Satsuki?"
Người trước mắt, là Takanori đang tựa như cô ngã xuống đất.
Vì cớ gì đó mà cậu ta lại ở chỗ này chứ, Satsuki nghi vấn nhìn vào gương mặt của Takanori.
Hắn cũng như vừa mới khóc qua, hai mắt sưng đỏ, viền mắt ướt lệ.
"Lẽ nào..."
Cho dù nghe được lời của Satsuki, Takanori vẫn như trước chẳng buồn đáp lại.
Hắn chỉ cúi đầu, muộn phiền mà nghiến chặt hàm răng.
——Aa~ thì ra là thế.
Satsuki hiểu rõ.
Takanori khẳng định cũng tận mắt nhìn thấy cái cảnh hai người kia trao đổi nhẫn đây.
Ngoại trừ Asahi ra——
Tất cả mọi người rõ mồn một việc Takanori thích Asahi.
Tổn thương cũng nào phải là chỉ có mỗi bản thân.
Chưng kiến quang cảnh đầy chấn động từ hai người kia, Takanori cũng như bản thân cô, đều khó mà đè nén dòng cảm xúc bản thân xuống nữa.
"Đừng có nhìn tôi...!"
Takanori vì che khuất vẻ mặt, mà cấp tốc xoay người sang chỗ khác.
Satsuki cũng vội vàng ném ánh mắt qua một bên, bởi vì lúc này giống như là từ gương trông thấy bộ dạng bi thảm của bản thân vậy.
Tuy nhiên... Ở sâu trong nội tâm của Satsuki, bất giác mà thở dài một hơi.
Có lẽ, do đôi bên đều tương tự mà thất bại khiến tâm tình trong lúc đó cảm thấy an ủi đây.
Hai người tự nhiên cứ vậy mà lưng đối lưng dựa vào đối phương.
"Khó chịu quá..."
"Un, thật sự khó chịu lắm..."
Satsuki chỉ có thể từ trong miệng buông lơi ra những lời này.
Không còn cách nào hóa dòng tâm tư thành ngôn ngữ, nó cứ thế mà biến thành thứ gì đó u ám, lắng đọng tận đáy lòng.
Bởi vậy trong lòng hai người họ, khẳng định đều có suy nghĩ như thế này.
『 Giá như không có Asahi thì tốt biết mấy. 』
『 Nếu mà không có Haruto thì tốt rồi. 』
Song bọn họ bọn nào có cách nào để giữ những lời này thốt ra cửa miệng được đâu, đời nào mà nói ra khỏi cửa miệng được chứ.
Nếu như thật sự buột miệng nói ra, cảm thấy cuối cùng phải bại dưới trái tim của bản thân đây, sẽ là giữ linh hồn bán cho ác ma mất rồi...
Lời tuy như vậy——
Phần tình cảm tiêu cực này, thực sự chiếm cứ đáy lòng mà lan tràn ra khắp ngõ ngách.
Với hình thức vô cùng tiêu cực như thế, Satsuki cùng Takanori đích thật là tâm ý tương thông.
". . . Đi thôi, trước hết cứ đi đánh bại «Purgatorium» cái đã."
"Un, nói...cũng phải."
Mỗi bước đi của Satsuki đều có vẻ yếu ớt.
Trạng thái tinh thần ắt phải ảnh hưởng đến Sense trên diện rộng.
Họ cả thể xác lẫn tinh thần đều vẫn còn hết sức non nớt, căn bản không thể nào biết được nên giải sầu tâm tình bản thân như thế nào.