Shi ni Modori, Subete wo Sukuu Tame ni Saikyou e to Itaru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 3

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 480

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Webnovel Arc 1 (1-34) - Chương 1: Cái kết tuyệt vọng

[Ahhhhhhh, Ahhhhh !!]

Người con trai khóc thét trong tuyệt vọng giữa vùng đất hoang tàn, cằn cỗi.

Xung quanh đây là một biển máu.

Hàng trăm, hàng ngàn con người đã nhuộm đỏ vùng đất hoang vu này.

Cậu ta quỳ gối trên bể máu ấy, ôm lấy xác của người con gái đã chết.

[Irene …! Anh xin lỗi…! A… Anh đã không thể bảo vệ em…]

Anh ấy đã giết hàng chục, hàng trăm người, và cuối cùng khi đến được với cô ấy, nó đã quá muộn.

[Anh đã thề… sẽ bảo vệ em…! Nhưng lần này, anh đã không…]

--Cô gái ấy rất xinh đẹp.

Mái tóc đen dài đến thắt lưng của cô ấy xõa trên nền đất đỏ tươi.

Đối lập với mái tóc đen, làn da trắng trong ấy làm cho những vết máu càng lộ rõ.

Đôi mắt cô ấy khép lại – không bao giờ mở ra nữa.

[Irene …! Irene …!]

Vừa khóc, người con trai không ngừng gọi tên, ôm cơ thể người con gái vẫn còn hơi ấm vào lòng.

-Anh xin lỗi, làm ơn tha thứ cho anh.

Anh ta liên tục gọi tên cô như thể cầu xin.

Vài phút, vài chục phút – Người con trai không biết đã lặp lại nó bao nhiêu lần?

Nước mắt đã cạn, giờ anh chỉ biết ngắm nhìn khuôn mặt của cô ấy.

-Mất hết rồi.

Trái tim của anh ấy chìm sâu vào những lời nói, những xúc cảm.

Khi còn bé, anh mất đi cha mẹ – mất đi người bạn thuở nhỏ, người mà anh coi như chị gái của mình.

Sau đó, có một người bạn thân đã giúp đỡ anh ấy thoát khỏi nỗi tuyệt vọng.

Người bạn thân ấy cũng vậy, đã chết bởi sai lầm của chính anh.

Nếu có lựa chọn khác vào lúc đó, người bạn thân đó sẽ vẫn sống.

Và thứ là động lực duy nhất để sống tiếp – là cô gái ấy, Irene.

Cha mẹ, bạn thuở nhỏ, bạn thân đều luôn hết lòng giúp đỡ.

Anh yêu cô ấy và cô ấy cũng yêu anh.

Nhưng – bây giờ cô ấy đã chết rồi.

--Ngay trước mắt tôi.

--Ổn mà…

--Tôi đã mất đi mọi thứ… Tôi không còn mục đích gì để sống trên thế gian này.

Người con trai cầm thanh kiếm lên.

--Anh xin lỗi, Irene … Anh thề là chúng ta sẽ cùng nhau…

--Anh tới ngay đây… Hãy chờ anh…

Và rồi, cậu ta tự đâm cổ mình.

Anh ta ngã về sau, cảm giác mất máu đến một cách nhanh chóng.

Máu trào ra từ cổ họng theo cơn ho, vị máu tràn ngập miệng.

Mặt đất, nơi đã nhuốm đỏ ngay từ đầu, nay càng rực đỏ thêm.

Khi người con trai nhìn lên, trời xanh và có những đám mây trắng đang trôi bồng bềnh quả là rất đẹp.

Đối lập với biển máu nơi đây, bầu trời trong xanh ấy thật tuyệt.

--Irene … Ngày anh gặp em cũng là bầu trời xanh.

Người con trai nhìn thứ ánh sang mang theo ký ức mà sẽ xuất hiện trước khi chết.

Những kỷ niệm vui buồn lướt qua trong thoáng chốc.

Anh ta nhìn sang bên, có một người thân yêu mà anh vẫn ôm suốt đó giờ.

--Tuy rằng là không có ai đưa tiễn khi chết, nhưng anh vẫn hạnh phúc vì em ở cạnh anh lúc này…

Khi nghĩ về điều đó, cơn đau và cảm giác đột nhiên biến mất.

Mất đi ý thức, cuối cùng cậu ta cũng cảm thấy như mọi thứ đã tan biến.

Người con trai, Eric đã chết.