Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

286 1264

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

へぶん99

Tuy nhiên, hình như phe tôi chỉ toàn một lũ điên, sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng.

22 49

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

(Tạm ngưng)

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

东海神宫龙中杰 (Đông Hải Thần Cung Long Trung Kiệt)

Một câu chuyện đầy nghịch lý, hài hước và ngọt ngào, nơi thế giới xoay ngược, chính tà lẫn lộn,và tình cảm khởi nguồn từ những điều… chẳng ai ngờ tới.

30 107

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

43 375

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7068

Hồi 6 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Nơi chúng ta tiến bước chính là tận cùng của khát vọng (371 - 475) - Chương 411 - Mega Hunter cực kỳ kỳ quái

Hmm… Cực Tốc, trong chiến đấu với quái vật thì cực kỳ khó dùng, nhưng để di chuyển thì tiện lợi vô cùng…Tôi nghĩ là hơi điên khùng khi tầm bắn tối đa có thể xa đến cả km, nhưng điều đáng ngạc nhiên là đây không phải bug hay gì cả.

Nhắc tới bug di chuyển, có con game từng thình hành có một bug kỳ lạ là 「nếu bạn dùng pháo hoa ở nghĩa địa và bị thổi bay, sẽ hồi sinh ngay tại điểm hạ cánh」…Tôi sẽ không nói rõ đó là game nào, nhưng kiểu như game thủ thành ‘nhân loại đánh chặn thiên thạch do thiên phạt’ có thể nổi nhưng lại không. Thay vào đó, kiểu thiên thạch thiên phạt với nhân vật ngẫu nhiên mới thực sự trở nên phổ biến.

「Đại khái là quanh khu vực này thôi… ừm? Có phải cái đó không?」

Rei-shi không phải là dân hardcore mapping, nhưng với một người nghiện game, cậu ấy đương nhiên có item bản đồ. Mặc dù bị giới hạn, tôi có thể hỏi về các điểm mốc xung quanh làng Bugman của Tộc Côn Trùng đã được vẽ trên bản đồ để có thể thu hẹp vị trí.

「Chính vì đây là khu vực sa mạc, nên các mốc lại càng nổi bật…!」

Cây xương rồng xoắn đôi, phải rồi. Thật sự quấn chặt theo hình xoắn đôi… nhìn cũng hơi ghê ghê.

Nhưng nếu đã nhìn thấy nó, thì cũng gần tới làng tộc Côn Trùng rồi. Theo Rei-shi, đó là một ốc đảo được bao quanh bởi đá… à, nhìn từ trên xuống thì dễ dàng tìm ra. Tạm thời hạ cánh và lại gần thôi.

「Ba, hai, một… Impact!!」

「Ể, sao lại chui ra từ con tàu thế」

 「Đừng hỏi」

「Phỏng đoán thôi: kiểu gì cũng là chết vì nguyên nhân nào đó.」

「Đừng nói」

Làm lại!!

「Hmph!!」

Chủ quan vì đã quen tay là không được rồi. Đúng là chớ quên đi tinh thần thuở ban đầu nhỉ.

Làng Tộc Côn Trùng đã ngay trước mắt rồi. Emul hiện đang ở Rabbits nên bên này không thể chủ động liên lạc. Tôi đã nhờ em ấy ghé tiền tuyến vài lần mỗi ngày, nhưng việc băng qua sa mạc và xuyên rừng rậm cực kỳ vất vả.

Vậy phải làm sao? Trông cậy vào Diale thôi. Nghe nói cô ấy là sư phụ ma thuật của Emul, nên đương nhiên phải biết kỹ năng【Cổng Dịch Chuyển Tọa Độ Teleport Gate】.

Trừ lần đầu tiên đến Rabbits trong sự kiện cốt truyện,【Cổng Dịch Chuyển Tọa Độ】 chỉ có thể đưa người dùng lẫn người đồng hành tới những nơi cả hai đã từng đặt chân đến. Nhưng cả tôi và Diale đều biết Rabbits, nghĩa là có thể rút ngắn đáng kể việc quay về Rabbits và gặp Emul. Đó chính là kế hoạch.

Dĩ nhiên, chỉ lợi dụng mà không đền đáp Rei-shi là không được…phải bù đắp gì đó…

Dẫm lên cát, tiến về mái vòm đá. Cảm giác như phiên bản làm bằng đá của Tiaplaten. Bên đó là khu vực an toàn từng được bao quanh bởi đại thụ và dây leo, còn bên đây là đá và cát cuốn theo gió nó khỏi mọi ánh mắt trừ những ai không có tầm nhìn cao.

Nhưng bầu trời không còn là vùng chưa được khai phá nữa, ngọn lửa nhiệt huyết của Nhà Khai Phá sẽ chinh phục cả bầu trời…!!

「Kukuku, fuhahaha…! Tìm ra rồi, làng của tộc Côn Trùng Bugman …『Cây Cát』!!」

Còn mười phút nữa cho đến khi tôi phải trả giá cho màn cười đắc chí ấy.

「Ủa?」

Tại sao bây giờ tôi lại bị đám người côn trùng bao vây sung quanh và chĩa vũ khí vào vậy? Không, trời đất chứng giám, tôi thề là tôi không làm điều gì xấu. Sanraku này vì lý do nghề nghiệp lẫn lí do ăn nhờ ở đậu, tuyệt đối không làm gì để tăng Karma hay giảm Tinh Thần Vorpal. Nói cách khác, có thể coi là tôi đang roleplay một nhân vật mạnh.

Vậy nên tôi bình thản tiến vào làng Tộc Côn Trùng và nói…

「Ta không có việc với các ngươi, Rei… Gọi Saiga-0 ra đây.」

Thế đấy!!!

Mấy cái kiểu nhân vật mạnh này, chắc là loại mà sau chữ “mạnh” phải kèm thêm ngoặc (cán bộ địch) sau tên thì phải?

「Ngươi đến tìm bằng hữu ta có việc gì, hỡi kẻ mang vết thương tà ác đáng nguyền rủa kia……!」

「………A—」

Lúc này mà nói kiểu 「Không phải vậy đâu, chúng ta làm bạn nha?」 thì cũng dễ thôi. Nhưng mà, khi vai nhập vai quá khớp thế này thì… hiểu mà, đúng không? Cái kiểu… muốn hùa theo á?

「………Hừ, nói rồi thì định làm gì?」

「KakaKage nói không không sai…… Ngươi chính là kẻ mang tai ương đến trần gian……!!」

Ahh chết rồi, càng lúc càng khó rút lui, mà tỷ lệ thuận với đó là càng lúc càng thấy vui!!

Sinh vật toát ra khí chất như trưởng lão ấy chĩa gậy phép về phía tôi… nhìn tổng thể thì đúng là hình người, nhưng lại có bốn cánh tay và rõ ràng có nhiều bộ phận không hề thuộc về cơ thể con người…… À ừ, người ve sầu đây mà.

「Nếu vậy thì các ngươi định làm gì? Hỡi Tộc Côn Trùng…… Ta chỉ yêu cầu một điều —gọi Saiga-0 ra đây, thế thôi……Chẳng lẽ các ngươi ngu ngốc đến mức tự mình lao đầu vào tai họa sao?」

「Saiga-0, người tốt…… Bạn bè…bảo vệ… niềm kiêu hãnh của chiến binh ……!!」

Ah chết rồi! Sức mạnh tình bạn kìa! Là cái kiểu nhân vật hơi ngốc nghếch nhưng dùng sức mạnh tình bạn để chống lại kẻ địch mạnh đấy!! Haha, hiếm khi nào được đóng vai phản diện như thế này đó!! Giờ thì tôi hiểu tại sao Bút Chì tà đạo lại mê đóng vai ác đến thế rồi……!!

「Hoo, dám thách thức ta sao……! Có vẻ ngươi không biết quý cái mạng của mình nhỉ……!!」

「Ngươi định đấu sao, Badadagarara!」

「Ờ, Badadagarara sẽ chiến đấu!」

「niềm kiêu hãnh của chiến binh !!!」

Nếu mà không được Rei-shi kể trước thì chắc tôi đã khá hoang mang rồi ha…… Nhưng nhờ biết trước nên ngược lại, tôi còn thấy có thiện cảm nữa cơ.

Nếu phải dùng một từ để miêu tả Tộc Côn Trùng Bugman, thì đó là 「Man Di」. Nhưng đồng thời, từ 「Chiến Binh」 cũng rất hợp với họ.

Nghe nói họ có nền văn hóa tôn trọng kẻ mạnh, đồng thời cũng mang trong mình sự trong sạch, không ưa những trận chiến vô nghĩa.

Và hơn hết, Tộc Côn Trùng ai nất cũng theo chủ nghĩa đấu tay đôi tối thượng. Tất nhiên, khi đốt mặt với quái vật khổng lồ như sâu cát khổng lồ chẳng hạn thì vẫn sẽ hợp lực chiến đấu. Nhưng nếu có ai tuyên bố sẽ đấu tay đôi, họ sẽ tôn vinh người đó như một 「Niềm kiêu hãnh của chiến binh」 hay gì đó đại loại vậy.

Tức là bây giờ, anh bạn người cuốn chiếu này… tên gì nhỉ, Batabata Garagara? Cậu ta đang định đấu tay đôi với tôi đấy.

「UOOOOOOOOOOOO!!」

Một đòn tấn công mà nếu hỏi mười người thì cả mười đều sẽ nói 「biết ngay mà」,một cú lao tới tận dụng toàn bộ cơ thể —nói ngắn gọn, cuộn người lại và lăn thẳng tới chỗ tôi bằng chuỗi những cú nhào lộn tốc độ cao.

Giết thì chắc chắn là không ổn, nhưng mà… à ừ, đã đóng vai phản diện thì thử làm cho tới xem sao?

Kích hoạt Chén Thánh Màu Lam, hoán đổi chỉ số LUC và VIT, trang bị Đai Quyền Hồng Liên Hải vào cả hai tay rồi……

「Mu, gu, nuu!!」

Cơ thể của anh chàng người cuốn chiếu, hay Batagara-kun, không hẳn là trơn nhẵn như một cái bánh xe.

Nếu sơ sẩy để bị cuốn vào thì nguy cơ bị cán bẹp, nhưng tôi chẳng hề để lộ chút lo lắng nào, mà đón nhận cú lao người tới ấy chính diện bằng cả hai nắm đấm.

「Ooo!?」

「Đòn tấn công khá đấy…… nhưng mà!」

Một cú đấm làm màu kiểu phát kình mà sáu trên mười nhân vật kung-fu trong game hành động dùng— và ta bắt chước theo y hệt, tung ra một cú phát kình theo kiểu nhìn rồi làm theo!!

「GUOAA!!」

Thay vì là một cú đấm hất bay, phải nói đúng hơn là một cú đẩy mạnh bằng cả hai nắm đấm. Batagara bị đòn đó hất ngược ra sau rồi văng đi.

Tiếng Woaa! vang lên pha lẫn tiếng hét kinh ngạc vang lên từ đám người-côn-trùng đang vây quanh, tạo nên bầu không khí như đấu trường côn trùng.

「Tới đây, ta sẽ chơi với ngươi……!!」

「O, oo…! Thua rồ…không! Vẫn còn…chiến đấu được!!」

「───Đợi đã、Badadagarara」

…Ah, chết rồi.

Biết ngay mà, tôi đọc được diễn biến luôn rồi Kiểu này thì chuyện sắp xảy ra ai mà chẳng đoán được —cái motif kinh điển quen thuộc ấy ……

「Kokorukokokoreko……!!」

…Hả, nói gì cơ?

「Niềm kiêu hãnh của ngươi, ta sẽ tán dương nó……Vì vậy, ta muốn ngươi giao lại trận chiến này cho ta.」

「Mu, nuuu…… Được rồi.」

「Kokorukokokoreko sẽ chiến đấu!」

「Bug’s Pride!」

「Ooo…… Niềm kiêu hãnh của chúng ta, Bug’s Pride……」

Woah, đây đúng kiểu nhân vật mạnh vs nhân vật mạnh rồi đó…… giờ thì hết rút lui được rồi ha?

「Hỡi chiến binh mang vết khắc…… ngươi không có ý định thu vũ khí lại sao?」

Khỉ thật, lý do để dừng lại chẳng thắng nổi lý do để tiếp tục cái tình huống vui thế này…! Nguyền rủa ngươi, Pencilgon!!

「Ngươi hiểu lầm gì thế. Ta chỉ bảo là hãy gọi Saiga-0 ra…… Ta đã nói vậy ngay từ đầu. Chính các ngươi mới là chĩa vũ khí trước.」

「Ra vậy…… Nếu thế thì chẳng còn cách nào khác ngoài việc kết thúc chuyện này bằng một trận chiến, đúng không.」

Ơ, khoan đã?Sao lại thành thế này? Ngay từ đầu tôi chỉ bảo là gọi Rei đến thôi mà, tự nhiên thành đâm chém nhau luôn rồi? Mà… khoan, có khi nào là do…

Chiến binh mang vết khắc?

「K… kukukuku…… Là định mệnh của vết khắc này sao……」

Trong khi cảm nhận rõ bộ đếm tuyệt đối không tha thứ cho Lycaon đang quay tít trong đầu, tôi siết chặt nắm đấm quấn dãi băng đỏ rực lửa.

「Đến đi, hỡi chiến binh của Tộc Côn Trùng……Hãy giải khuây cho cơn buồn chán này của ta……!!」

Còn năm phút cho đến khi Rei-shi xuất hiện và giải thích tình hình để dừng trận đấu lại……!!

_________________________________________________________________

Đột nhiên rơi từ trên trời xuống, cười ha hả như phản diện, tỏa ra khí thế nguy hiểm như thể chà đạp kẻ yếu quanh mình và đi khiêu khích những kẻ mạnh, nhìn thế nào cũng chỉ là một gã nửa trần yếu ớt nhưng lại ra dáng cực kỳ tự tin, rồi đột nhiên buông câu 「Ta không có việc với các ngươi, gọi Saiga-0 ra đây」, như đang tìm kiếm người bạn mà anh hùng tộc Côn Trùng đã dẫn đến —Vâng, đây chính là nhân vật chính.

Kokorukokokoreko-san là Người Côn Trùng loại nào thì thật ra chỉ cần nhìn cái tên là đoán được phần nào rồi. Thẳng thắn mà nói, nhân vật này giống kiểu nửa câu đố, nửa chơi chữ.

Như tôi từng viết trong Inventoria, những cá nhân Tộc Công Trùng càng có nhiều ký tự trùng lặp trong tên thì càng mạnh.

Vẻ ngoài á? Nếu bạn từng cười vào mồm Gransect hay Ohkabuto thì giờ chắc trái tim sẽ bị Q.Q.QX chôn xuống ba tấc đất luôn đấy—nào, đoán xem ai là củ hành tây đó nào?

初心忘れるべからず(Shoshin wasureru bekarazu) Tục ngữ nhật:“Đừng bao giờ quên đi tâm niệm ban đầu”, ý nghĩa: dù đã quen, giỏi hay thành công, vẫn phải giữ thái độ khiêm tốn, cẩn thận và nhiệt huyết như lúc mới bắt đầu.