Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

286 1264

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

へぶん99

Tuy nhiên, hình như phe tôi chỉ toàn một lũ điên, sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng.

22 49

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

(Tạm ngưng)

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

东海神宫龙中杰 (Đông Hải Thần Cung Long Trung Kiệt)

Một câu chuyện đầy nghịch lý, hài hước và ngọt ngào, nơi thế giới xoay ngược, chính tà lẫn lộn,và tình cảm khởi nguồn từ những điều… chẳng ai ngờ tới.

30 107

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

43 375

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7068

hồi 6 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Nơi chúng ta tiến bước chính là tận cùng của khát vọng (371 - 475) - Chương 403 – Tựa như ngôi sao từ trên trời rơi xuống

Cảm ơn nhé, Inventoria. Quả nhiên, ta nghĩ mày đáng bị nerf thật đấy.

Ngồi bệt xuống trong không gian lưu trữ, tôi thở phào nhẹ nhõm, toàn thân thả lỏng.

Nguy hiểm thật… con bọ cạp lục lam đó… không ngờ nó lại bắn hai phát liên tiếp. Cái trò bắn liên tục bằng tia laser cỡ đại như thế rõ ràng là mất cân bằng rồi còn gì…! Thường thì phải có thời gian tản nhiệt, phải có thêm khuyết điểm cho cân bằng mới là lãng mạn chứ. Khốn kiếp thật… nhưng dù sao đi nữa, Scorpion Beam đó vẫn là hiện thân của lãng mạn đúng nghĩa…

「Giờ thì phải làm sao đây…」

Tôi cố tình dồn lực bước thứ năm để bay vút lên bầu trời, rồi dùng Inventoria ở đó… nhưng mà, giờ mà trở về không gian thực thì dĩ nhiên là sẽ rơi tự do và chết ngay tắp lự.

Ờ thì, chỉ cần đợi Cực Tốc hồi chiêu là có thể xoay xở được… nhưng vấn đề là nó. Nếu là quái bình thường, có thể nó sẽ mất hứng rồi trở về trạng thái bị động. Nhưng nó … không, bọn chúng thì khác, chúng chắc chắn sẽ không tha thứ cho kẻ xâm nhập dù phải biến đồng loại thành xác chết đi chăng nữa.

Nói cách khác, trong tình huống tệ nhất, khả năng cao là bọn chúng vẫn đang trực chờ sẵn sàng bắn Scorpion Beam.... Mà thật ra gần như chắc chắn là như vậy rồi.

Tuy nhiên, vẫn có điểm khiến tôi thắc mắc.

Ví dụ như, con bọ cạp chủng mới vừa rồi chỉ có một con duy nhất lao lên bắn hạ tôi. Nếu là Đàn Bọ Cạp Pha Lê, chúng phải đã ùn ùn lao đến, tràn xuống từ vách đá tạo thành một đống xác khổng lồ mới đúng. Và nếu bọn chúng có khả năng bắn tia beam, thì chắc chắn chúng đã dàn đội hình để bắn liên tiếp ba tầng rồi. Loại đóvốn là kiểu như vậy mà.

Vậy nên, có lẽ thứ tôi nên lấy làm chuẩn tham chiếu không phải Đàn Bọ Cạp Pha Lê, mà là Cá Thể Bọ Cạp Vàng Kim mới đúng.

Nếu con bọ cạp bắn tia đó là cá thể duy nhất hoặc biến thể thì cũng coi là là trường hợp hiếm cứ đi lấy nguyên liệu và cái mạng của nó đi.…Không, đợi đã, bọn bọ cạp sống trên vương miện pha lê này có lẽ thiên về chủ nghĩa cá nhân hơn tôi tưởng.

Điểm nguy hiểm nhất của đàn Bọ Cạp Pha Lê là khả năng phối hợp, không hề do dự ngay cả khi tự sát hoặc đánh trúng đồng bọn.

Nếu điều đó không tồn tại ở đây… thì, có thể tôi làm được chăng?

「Nếu người chơi có thể tự ngắt liên kết được thì………」

Giờ thì khuyết điểm của Cực Tốc đã lộ rõ hoàn toàn… Nó giống như một chiếc xe độ sắp thành drag car vậy, phanh bị tháo bỏ nên khái niệm giảm tốc hay rẽ gấp đều bị ném thẳng ra ngoài vũ trụ.

Hơn nữa Vương Miện Pha Lê có môi trường gần giống Vách Đá Tổ Pha Lê, e là tương khắc hoàn toàn với Cực Tốc Bladion.

Nói thẳng ra, không dùng liên kết thì có khi còn dễ sống hơn… Không, khoan đã, tôi đang suy nghĩ giống ác quỷ rồi đấy. Đống tiền đầu tư vào thứ này phải tính bằng tỷ đó, nếu không tận dụng được thì đau lòng lắm.

「......Thắng mà không dùng kỹ năng á?」

Nghe như không thể... mà cũng không hẳn là không thể.

Vì tôi có món phụ kiện tăng tốc mạnh nhất Bùa Kích Lôi Ấn: Tai Họa nên thật ra không mất quá nhiều lợi thế về tính cơ động.

Nếu phải nói thì mất khả năng nhảy giữa không trung đứng vững trên địa hình bất ổn mới là điểm đau nhất.

「Có thể áp dụng mô thức chiến đấu của Bọ Cạp Vàng Kim được không nhỉ? Không, đòn tia beam đó thì chịu chết…Ít nhất nếu khóa skill mà clear ngay lần đầu thì... khó đấy」

Vậy thì…hướng đi đại khái cũng tạm rõ rồi…nhỉ?

「Dựng save point… à.」

Không giống mấy Instant Save Point là hàng độc quyền chỉ tộc Elf rừng chế tạo, vật phẩm Lều Lưu Trữ thông thường có giới hạn số lần sử dụng.

Tôi đang có ba cái trong tay, tối đa có thể hồi sinh ba mươi lần. …Nhưng vấn đề lớn nhất vẫn là liệu khu vực này có tồn tại vùng an toàn hay không? câu hỏi quá hiển nhiên đó vẫn chưa có đáp án.

Dù sao thì, ngồi thiền ở đây cũng chẳng khiến game tiến triển được, phải thoát khỏi không gian lưu trữ và quay trở lại không trung mấy trăm mét phía trên điểm restart thực tế đang chờ.

「Rồi… Quyết tâm nào!」

Chỉ cần ép bản thân vận động một chút thì tinh thần cũng sẽ theo kịp thôi. Nở nụ cười sau lớp mặt nạ, tôi bật người lên lộn một vòng tại chổ……

Nhày dù không dây an toàn, không dù thì là gì nào?

「iiiiiiiiiii……!!」

Tự sát chứ còn gì nữa… và tôi đang thực hành nó ngay bây giờ.

Cảm nhận được tiếng va chạm của con mồi giả (decoy) do【Thủy Nguyệt Kính】tạo ra bị nuốt chửng bởi ánh sáng đỏ ở phía sau lưng, tôi không rời mắt khỏi mặt đất đang lao tới sau ba bước gia tốc.

Hiệu ứng của Chân Giới Quan Trắc Nhản vẽ ra quỹ đạo thẳng tắp như giọt nước mắt rơi. Nếu timing sai thì sẽ thành vết bẩn trên mặt đất, nếu điều khiển sai bước chân thì cũng thành vết bẩn trên mặt đất.

Điều quan trọng là hình dung, dự đoán mơ hồ thì có tỷ lệ thất bại cực cao. Phải có hình ảnh chắc chắn rằng nó phải là như thế này mới dẫn đến chuyển động chính xác. Đặc biệt là trong full-dive VR…!!

「Chính là lúc này!!」

Viên hổ phách đập mạnh vào ngực trái. Từ điểm va chạm ấy, luồng điện đen kịt phóng ra lan khắp toàn thân.

Truyền Dẫn Quá Tải - Overflow, bản chất của nó là nhân đôi chuyển động. Vậy thì…phải hành động vượt giới hạn thì mới kịp được!

Sao chổi màu lam tím khoác lên mình tia sét đen, rồi với một cú lộn người dọc khiến cơ thể tôi quay hai vòng rưỡi, sửa lại tư thế đảo chiều trời đất… rồi dồn lực đi bước thứ tư từ dưới hướng lên.

「Ohhh」

Âm thanh nghe như một con ếch bị nghiền nát bật ra khỏi cổ họng tôi, mà tình huống tình huống cũng na ná như vậy. Tình huống này khác hẳn so với trong khu rừng trước kia, tốc độ cũng vậy—áp lực từ trên đè xuống và lực cản từ dưới lên không cân bằng. Vì thế mới có cảm giác như bị một bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống.

Nhưng, nhưng mà! Át chủ bài thì phải giữ lại đến cuối chứ! Giống như vật phẩn hồi phục toàn phần ấy!!

Gia tốc của bước một, hai, ba cộng thêm trọng lực, tôi chỉ dùng hai bước để nghênh chiến. Nhưng hai bước đó không chỉ là bước chân tầm thường, đó là hai bước thách thức giới hạn của con người.

「Guuuhaaa!!」

Tê chân khủng khiếp!!!

Dù game đã điều chỉnh tổn thương nhưng cú sốc ấy vẫn khiến cảm giác ở chân biến mất trong thoáng chốc.. À, cái này giống như khi ngồi ghế quá lâu rồi đột ngột đứng dậy— nói nôm na hơn giống cảm giác tê khi ngồi trong toilet kiểu phương Tây, cúi người về trước chống khuỷu tay lên đùi lâu quá vậy!

「Fu, gu…… ku, kukuku……」

Không ổn, tôi bắt đầu thấy buồn cười.

Tại sao mình lại ở tư thế y như đang ngồi ghế không khí thế này… nhưng không thể cứ mãi tập cơ đùi được. Dù đã né được đòn chí tử của con bọ cạp, thì trên cái bản đồ hình chảo donut khổng lồ kia vẫn còn hai con boss đang đánh nhau ác liệt!

「Chậc……cái đồ vật phẩm tiêu hao rẽ tiền……!」

Trong khi dùng tay phải đập mạnh vào cái chân vẫn còn tê để khôi phục cảm giác, tay trái ta mở cửa sổ, định rút Duexlam… nhưng rồi chần chừ — thay vào đó, tôi rút ra song kiếm đối nhẫn Dũng Ngư Thố Nguyệt.

「Phù… rớt nguyên liệu ra mau, đồ chết tiệt!!!!」

Vung mạnh Kim Chiếu, tôi bổ thẳng vào con nhện con đang lao đến. Âm thanh kính vỡ vang lên từ vết thương do Kim Chiếu cắt qua, những mảnh tinh thể pha lê rơi lả tả … nhưng đáng tiếc là tôi chẳng có thời gian mà nhặt chúng.

Khỉ thật, bọn bọ cạp không tụ lại, hóa ra tụi mày mới là lũ kéo bầy à!!

Những con nhện con tăng số lượng nhiều đến mức khiến tôi rùng mình. Thỉnh thoảng có lẽ bị mẹ lớn gọi nên từng nhóm hàng chục con lao đi về phía Nhện Pháo Đài Khổng Lồ, nhưng dù thế, bị bao quanh bởi mấy chục con quái có khả năng tự nổ vẫn đủ khiến người ta toát mồ hôi lạnh.

Minh Huy lúc này chỉ như một con dao găm bình thường, không có thời gian để dùng Thiêu Cốt Toái Thân. Làm sao đây? Cưỡng ép đột phá xuyên qua chúng cũng là một cách, nhưng liệu có băng qua được vùng chết nơi hai con boss khổng lồ đang va vào nhau, ném văng nhau, giẫm nát cả khu vực không?

「Nổ dây chuyền cho tao!!」

Tôi đá tung một con nhện con với phần bụng phồng lên như đang hét lên ta sắp nổ đây, thoát ra khỏi phạm vi vụ nổ vừa kéo theo những con khác vào để tạo dây chuyền tự nổ.

Nhưn mà chẳng biết có phải chức năng chống friendly-fire kích hoạt hay quái cùng loài kháng được vụ nổ của đồng loại không… những con nhện con lăn lông lốc trên đất nhưng chẳng thấy con nào bị tổn thương gì cả.

「Cái vẻ dễ thương nửa mùa của chúng mày làm tao phát bực… Tinh Thể Cấu Thành Từ Amulet Gargantula, hửm? À ra thế, đó là tên của tụi mày à」

Con to đùng kia chắc là Amulet, nhìn chẳng giống nhau tí nào…Chẳng lẽ Chẳng lẽ mẹ con khác loài? Không, có thể là khác nhau theo giới tính đực cái?

Ê, cái đứa đằng sau kia, đừng có mà định tự nổ! Ra hành lang đứng úp mặt vô tường mau!!

Tạm thời thì đứa nào sắp nổ thì đá bay, còn lại thì chém… quy trình tác chiến sơ bộ đã xong nhưng số lượng chẳng giảm đi tí nào.

Đẻ lắm thế hả trời? Bao nhiêu con rồi đấy!? Làm tôi nhớ tới Cosmo Buster… không, phải nói là chính vì nhớ tới nó mà tôi còn cầm cự được đến giờ.

「Được thôi! Tao sẽ chiến đến khi hết đạn thì thôi, oraaa!!!」

「ĐỪNG CÓ NÓI NHẢM NỮA, MAU QUA ĐÂY!!!!」

「Hả?」

Giọng người? Quay lại thì thấy chỗ lúc nãy còn là vách đá giờ lại có một cái hố toang hoác và có một bóng người ló ra.

「Đồ ngu! Đồ ngốc! Nhanh – lên – coi!!!!」

「Hở, ơ, ờ!?」

Nhưng trước đó thì.....

 Cho nhặt mấy viên tinh thể nguyên liệu rơi vãi khắp nơi cái đã nhé? Không có phần thưởng thì đau lòng lắm đấy!

______________________________________________

Cô gái nhút nhát bí ẩn kia rốt cuộc là ai… (thật ra tên đã được nhắc đến rồi)