Galleria… tên chính thức của nó là 【Đại Tước Địa Galleria】.
Là một quốc gia nơi mà Lãnh Chúa có quyền lực lớn nhất là Đại Tước Galleria, có vai trò thống nhất toàn bộ các Lãnh Chúa khác lại.
Chỉ riêng gia đình Đại Tước của Galleria đã có nhiều lãnh thổ hơn so với Lorphys trước cuộc chiến tranh kia. Nhưng cái thần kì nhất của quốc gia này là việc một Công Tước lại được toàn bộ những Lãnh Chúa còn lại công nhận như thế.
Sau khi rời khỏi Beim, chúng tôi đi vào Lorphys, rồi từ đó đi qua Galleria, tôi ngay lập tức cảm nhận được bầu không khí khác biệt.
Nơi này là một quốc gia lấy quý tộc làm chủ, cũng vì vậy nên các Lãnh Chúa có được quyền lực cực kì lớn.
Ngồi trên nóc Porter, tôi đang bảo vệ cho đoàn xe kéo được chuẩn bị đặc biệt, cùng với Porter cỡ lớn – một đoàn khá là bắt mắt – vừa quan sát đoàn thương nhân đã phải dừng lại để hoàn thành quy trình nhập cảnh.
.
“…Đúng là một quá trình phiền toái mà”
.
Người đáp lại lời tôi là Đệ Tam
.
『 Biết sao được. Nhưng mà sau khi xác nhận là hàng hóa gửi cho Gia tộc của Đại Tước thì họ sẽ cho chúng ta qua mà chỉ lấy chút tiền lẻ, nên cứ chờ đi. Thậm chí họ còn đồng ý cho vào bằng cách đổi số Ma Thạch với nguyên liệu chúng ta lấy được trên đường đi, nên thế này còn giảm bớt gánh nặng nữa là 』
.
Các Valkyrie được sắp xếp bảo vệ đoàn xe đều mặc áo chùng, cầm sẵn vũ khí đặc dụng của bản thân phòng có chuyện.
Mỗi khi có quái vật tấn công thì ngay lập tức họ sẽ phản ứng lại mà tiêu diệt chúng. Thậm chí còn mổ xác chúng ra lột Ma Thạch và nguyên liệu luôn nữa.
.
『 Việc các Lãnh Chúa có quyền lực thì giống hệt với Bahnseim, nhưng mà nơi này thì cực đoan hơn nhiều. Gọi là một quốc gia, nhưng mà tổng lãnh thổ như thế, đến cả những nhà có tước vị thấp so ra cũng thấy lớn nữa… xem ra làm nhà tước vị thấp ở đây khá là lời đây. Ngoài ra còn cực kì có tiếng nói nữa chứ 』
.
Đệ Tam nói đầy ghen tị, nhưng dù vậy, theo tôi thấy nó vẫn có không ít vấn đề. Các Lãnh Chúa đều tự mình quản lí lãnh thổ của bản thân, nên có nhiều nơi đường phố được bảo dưỡng tốt, nhiều nơi khác lại không.
Mỗi lần đến một thị trấn lại phải trả thêm tiền phí đi lại.
Bởi vì chúng tôi sử dụng đường họ xây nên chúng tôi phải trả tiền phí
…Nhìn sao cũng thấy là một quốc gia hết sức bất tiện.
Chúng tôi đã đi qua không ít lãnh thổ, chưa kịp vào đến lãnh thổ của Đại Tước là các thương nhân đã phải liên tục đàm phán với bên quý tộc rồi.
.
“Quy mô của đoàn xe các người, tiền phí sẽ là…”
“Không không, chúng tôi đang giao hàng cho Đại Tước mà, nên…”
“Giá những món dùng trao đổi này dễ dao động, nên hãy trả bằng tiền mặt đi…”
.
Tôi đang nghe về số tiền họ phải trả. Cùng với việc đàm phán để giảm số tiền phí xuống hết mức có thể. Dùng số Ma Thạch và nguyên liệu kiếm được trên đường đi để trao đôi, các thương nhân có thể giảm số tiền phải trả xuống hết mức có thể.
Nhưng nghĩ đến chuyến về lại khiến đầu tôi nhức nhối không thôi. Nếu phải dùng cùng một đường về như thế, họ sẽ lại ăn mất tiền lời của chúng tôi nữa.
Hơn nữa, không thể đi trực tiếp từ Galleria qua Rusworth được.
Có vẻ như các thương nhân đã cân nhắc về số tiền phí ‘đi đường’ này, nên họ đều bán sản phẩm của mình rất mắc, nhưng với người mua, là nhà Đại Tước mà nói, như thế chắc chắn là cực kì phiền phức.
Đệ Tứ bực bội than thở.
.
『 Bảo dưỡng đường cỡ này tốn làm gì nhiều tiền vậy? Hơn nữa, để đủ trạm thu phí ở mấy chỗ khó hiểu kiểu đó. Cứ thấy có nhiều người đi đường tí là cố hết sức mà đi hút tiền kiểu đó. Nếu bọn họ mà làm rẻ hơn tí, rồi bỏ tí công sức ra mà bảo dưỡng đường đi thì kiếm gấp mấy lần số tiền hiện tại cũng là dễ dàng, chết tiệt. Mấy tên Lãnh Chúa đó nghĩ gì vậy không biết nữa? Bọn họ ngu hết à? 』
.
Về việc quản lí lãnh thổ, ông ấy là người đã lập nên nền móng tiêu chuẩn cho các đời gia chủ sau đó, và hiện tại ông ấy đang cực kì bất mãn với hệ thống thống trị của Galleria.
.
『 Quản lí đàng hoàng đi! 』
.
Đệ Thất phản bác Đệ Tứ.
.
『 Chuyện đó không liên quan đến chúng ta. Mặc dù đúng là tôi cũng thấy việc này cực kì kém hiệu quả, nhưng mà đây không phải là lãnh thổ của chúng ta. Ông đang lo chuyện bao đồng thôi 』
.
Ít ra, Bahnseim là một quốc gia được thiết lập với một vị vua ở trung tâm. Nên nó có một sự đồng nhất đến mức nào đó.
.
“Vậy ra dù là có cùng một kiểu cấu trúc nhưng chúng lại có thể khác hẳn nhau”
.
Ngồi trên nóc cùng với tôi, Miranda đáp lại lời lẩm bẩm của tôi. Dựa trên những gì tôi nói, xem ra cô ấy đã nhận ra tôi đang so sánh Bahnseim với Galleria.
.
“Ừm, hẳn là nó sẽ khác với một cường quốc. Nhưng mà ở đây các Lãnh Chúa có quyền lực nhiều hơn. Hơn nữa ở đây cũng không có cái gọi là quý tộc hoàng cung. Tôi suýt cũng không tin nổi chuyện đó”
.
Có vẻ như là Gia tộc Đại Tước của Galleria không có các quý tộc hoàng cung. Bản thân Công Tước có người hầu của mình, nhưng họ không được coi như quý tộc, cũng không có tước vị gì. Xem ra toàn bộ họ đều được đối xử chỉ như các chư hầu mà thôi.
.
“Vậy ra nơi đây chỉ có các Lãnh Chúa các vùng với nhau thôi sao”
.
Thấy đoàn xe đã lại di chuyển, tôi bắt đầu điều khiển Porter. Ở sau, Clara đang điều khiển đơn vị Porter cỡ lớn.
Những người lính nhìn thấy Porter đều nhìn chằm chằm chúng tôi, nhưng tôi mặc kệ họ mà đi qua.
-
-
-
Sau khi đến được lãnh thổ của Đại Tước, vì họ là người gọi chúng tôi đến nên chúng tôi không cần phải trả phí đi lại cũng như những chi phí khác.
Trên đường đến nhà của Công Tước, tôi thấy hơi lạ là ông ta không sở hữu một cung điện, nhưng thành phố bên ngoài thì vẫn là một thành phố pháo đài không nghi ngờ gì.
Những tường thành quanh nó khá giống Beim, nhưng quy mô nhỏ hơn, với nhiều trạm quân sự hơn.
Đi vào thành phố, chúng tôi đến thẳng dinh thự.
Nơi này khác hẳn Beim không nghi ngờ gì, nhưng việc nó làm tôi nhớ đến Bahnseim có lẽ là vì cấu trúc những tòa nhà hai bên tương tự nhau.
Khi cảnh tượng hiếm thấy là Porter đi vào thành phố, đám đông bắt đầu tập trung lại, và những đứa trẻ nhìn con Golem với ánh mắt lấp lánh.
.
“Không có ngựa?”
“Hay là chúng ở bên trong?”
“Ngu, nếu vậy thì hàng hóa để đâu cho vừa?”
.
Nghe những lời xì xào như thế của các dân cư, chúng tôi tiếp tục từ từ đi đến dinh thự, chợt Eva thò đầu ra trên nóc Porter một cách bồn chồn.
.
“N-nhiều người như thế… aaaa, tôi muốn ngay lập tức cất tiếng hát quá đi”
.
Khi thấy ánh mắt cô ấy lấp lánh, đòi muốn được hát tại đây, tôi đẩy đầu cô ấy vào lại bên trong.
.
“Không có thời gian, nên đừng nghĩ đến việc đó. Hơn nữa ở đây sắp có chiến tranh, nên cô kiềm chế chút đi”
.
Không chịu trở vào trong, đầu vẫn lòi ra ngoài, cô ấy nói với tôi.
.
“Anh lúc nào cũng thế hết! Làm gì có lần nào anh không bận rộn chứ! Bởi vậy tôi xin đó. Chỉ cần một chút thời gian thôi mà”
.
Hơi giật mình, tôi đáp lại.
.
“Không phải chính cô nói là đi đối phó với những Elf trong khu vực này với các tổ chức xung quanh là phiền phức sao? Chịu đựng đi. Khi xong với Rusworth, tôi sẽ để ra một chút thời gian ở Lorphys cho”
.
Ở nơi quốc gia đầy bất ổn này, chiến tranh có thể nổ ra bất kì lúc nào. Nên với tư cách là khách ở đây, tôi không muốn làm gì quá thu hút ánh mắt người khác.
.
“Oa, biết lắm là sẽ lại thế này mà, nhưng mà tôi lâu lắm rồi chưa có cơ hội hát”
.
Than thở liên tục, Eva trở lại vào trong Porter.
-
-
-
Số hàng hóa lớn được dỡ xuống từ các xe kéo, cũng như từ Porter cỡ lớn đang được xếp ngay ngắn ở ngoài dinh thự của nhà Đại Tước.
Người chịu trách nhiệm từ phía dinh thự cũng đi ra, xác nhận lại từng món hàng một với những thương nhân.
Đa số là những dụng cụ không cần dùng trong chiến tranh.
Thậm chí có vài món khiến người ta phải tự hỏi ‘cần thứ như thế làm gì chứ?’, nhưng tôi quyết định không quá để ý.
Căn dinh thự rộng lớn đúng là rất phù hợp với một vị Đại Tước. Làm người trung tâm của một quốc gia, nếu ông ta có xây một lâu đài cũng không có ai thấy lạ, nhưng mà nếu như nghĩ đến việc sinh hoạt hằng ngày thì thế này đúng là dễ hơn nhiều.
Người chịu trách nhiệm nhận hàng sau khi kiểm tra xong thì ra lệnh thuộc hạ của mình mang chúng vào trong. Chợt, một cô gái duy nhất bước ra từ trong dinh thự.
Cô gái đó, với mái tóc dài màu bạc của mình, để những lọn tóc của mình tung bay nhẹ mà bước đến chỗ chúng tôi.
Đôi mắt màu tím cùng với làn da trắng hồng của cô ấy làm tôi có cảm tưởng đến vẻ đẹp của một sinh vật nhân tạo nào đó chứ không phải nhân loại. Quần áo của cô ấy là thứ mà hiệp sĩ thường mặc, làm tôi có cảm tưởng như cô ấy đang muốn giả làm đàn ông.
Khí chất của cô ấy rất cứng rắn. Hơn nữa vóc người cao lớn như thế, rất hợp với một quân nhân.
Khi bước đến chỗ chúng tôi, cô ấy giơ tay chỉ về Porter.
.
“Rất xin lỗi, nhưng chủ sở hữu của vật này là ai? Ta muốn được nói chuyện với họ”
.
Cởi bỏ mũ trùm của mình, tôi lên tiếng chào hỏi.
.
“Tên tôi là Lyle, là người chịu trách nhiệm cho sự an toàn của chuyến hàng này. Và tôi là chủ sở hữu của nó”
.
Monica đang đứng gần đó chờ lệnh của tôi, và dựa trên thái độ bình thường của cô ta, tôi cứ nghĩ cô ta sẽ lên tiếng chen vào ở đây, nhưng cô ta chỉ giữ im lặng, đứng chéo sau lưng tôi mà xóa bỏ sự hiện diện của bản thân.
(N-nếu như cô ta bình thường cũng im lặng như thế này thì đúng là một hầu gái hoàn hảo không khi ngờ gì)
Ánh mắt của cô gái kia quét dọc người tôi từ đầu đến chân, rồi ưỡn bộ ngực lớn của mình ra, tay chống lên hông.
.
“Là một Thám Hiểm Giả sao? Ta có hơi tò mò, nhưng hiện tại cũng không quan trọng lắm… ta vừa rồi thấy thứ này đã di chuyển. Một cỗ xe kéo không cần ngựa để kéo sao? Vậy ra Beim cũng đã phát triển được thứ như thế rồi”
.
Cô gái này đang có hứng thú với Porter.
Nghe lời đánh giá của cô ấy khiến tôi thấy hơi vui trong lòng.
.
“Nó chưa được phổ biến đủ để ai cũng biến đến. Vậy quý cô đây là?”
.
Những người xung quanh, đặc biệt là các thương nhân nhìn tôi đầy hốt hoảng. Những người của dinh thự cũng nhìn tôi với biểu cảm đầy ngạc nhiên
Nhưng cô gái đó chỉ mỉm cười.
.
“Rất xin lỗi. Ta là 【 Gracia Galleria 】. Hiện tại là người đang giữ vai trò Đại Tước đại diện”
.
Tôi đã nghĩ mình dường như nghe về người có ngoại hình như thế này trước đây, nhưng không ngờ lại thực sự gặp một trong hai Nữ Chiến Thần ở chỗ như thế này. Thấy cô ấy mỉm cười như thế, tôi bất giác nghĩ thầm hóa ra cô ấy cũng có một mặt hiền hậu…
.
“Nếu như có thể bảo dưỡng được lượng lớn những đơn vị thế này, chúng tôi sẽ ít cần ngựa kéo xe hơn. Thay vào đó sẽ nuôi được thêm ngựa chiến nữa, bao vây Rusworth từ mọi phái. Có thể nói cho ta biết về nó chi tiết hơn không? Nếu như nó mà khiến ả Phù thủy Rusworth kia xấu mặt được thì ta sẵn sàng trả tiền xứng đáng cho nó”
.
Đôi mắt tím của cô ta đang cực kì nghiêm túc. Nhìn cảnh cô ta đang vui vẻ mỉm cười mà nói về chiến tranh như thế, không nghi ngờ gì cô ta là một con chiến ưng.(TN: ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú vào con mồi như chim ưng)
Từ trong viên Đá Quý, có lẽ cũng đồng tình với tôi, Đệ Ngũ.
.
『 H-hở? Ta cứ tưởng bọn họ đang chiến đấu dưới điều kiện gì đó. Đừng nói là họ thực sự chiến tranh suốt nhiều năm như thế chứ? Cô Alette kia không hề nói quá chút nào? 』
.
…Ông ấy đang hết sức bối rối.
Đệ Thất cũng hơi bị dọa lui.
.
『 Chiến tranh thực sự, mà với quy mô này sao? Ta ngạc nhiên là họ không ngay lập tức lao vào mổ xẻ Selva ngay khi nó đang kiệt quệ sắp sụp đổ 』
.
Khi tôi bước lui lại một bước, người trước mặt tôi liền bước tới một bước. Khi cô ta giơ tay ra định chụp lấy bả vai tôi, Monica, cùng với Novem đồng thời tiến tới.
Nhưng từ sau lưng Gracia-san vọng lên âm thanh trách móc.
.
“Gracia! Chị đang tỏ ra rất bất lịch sự với anh ta đó, đúng không!?”
.
Quay người lại, Gracia-san thở dài, rồi nhìn người vừa đến. Vẻ mặt cô ta có hơi khó chịu.
.
“Đây không phải là chuyện có liên quan đến em, 【 Leold 】. Em đã cản trở rồi”
.
Tóc bạc, mắt tím hơi trũng xuống. Xem ra cậu ta là em trai của Gracia-san. Tính tuổi mà nói, có lẽ là trẻ hơn tôi một chút.
Khi Gracia-san trở về dinh thự, Leold-kun lên tiếng xin lỗi tôi.
.
“Tôi hết sức xin lỗi. Như anh đã thấy, khi nói đến chiến tranh thì tầm mắt chị gái của tôi thu gọn không thấy được gì khác… A, quan trọng hơn, tôi xin gửi lời cảm ơn anh về việc bảo vệ chuyến hàng. Tên tôi là Leold, là em trai của Đại Tước đại diện hiện tại”
.
Tôi cũng lên tiếng tự giới thiệu.
.
“Tôi là Lyle, Thám Hiểm Giả. Việc bảo vệ chỉ là nhiệm vụ, không có gì mà cậu phải cảm ơn cả”
.
Nghe thế, Leold-kun hơi cúi ánh mắt xuống, cười khổ.
.
“Không hề, bởi vì đa số thương nhân và Thám Hiểm Giả trên đường đến đây đều thấy rất bất mãn”
.
Nhìn phản ứng của Leold-kun, Đệ Tứ đánh giá cậu ta.
.
『 Đứa trẻ này… bản chất là người tốt, nhưng mà không được việc chút nào. Nếu cô ta chỉ là ‘đại diện’, tức là đây là dòng dõi nam sao? Nếu như cậu ta không thừa kế được thì, thay vì gọi là quá trẻ, ta nghĩ chắc hẳn là cậu ta bị đánh giá là không xứng đáng. Hơn nữa chưa gì đã cúi đầu xin lỗi như thế là không ổn. Cứ nhìn quanh đi 』
.
Tôi nhìn xung quanh, thấy được người trong dinh thự đều nhìn Leold-kun với ánh mắt phản đối.
Đệ Tam xem xét sơ tình hình xung quanh.
.
『 Người chị gái quá mạnh mẽ nên cuối cùng cô ta thành trung tâm tập hợp mọi người lại. Nhưng mà không thấy lạ sao? ...Những việc như thế này thường không có kết cục tốt đẹp vui vẻ gì. Người chỉ cần hơi quá mạnh mẽ đã là rất dễ bị ám sát. Và đứa em trai này nhìn có vẻ dễ thao túng hơn nhiều. Vì lí do nào đó, sự đoàn kết của họ có vẻ yếu ớt hơn hẳn so với những gì chúng ta tìm hiểu được 』
.
Nhìn cảnh mọi người xung quanh đều có địch ý, tôi hơi thông cảm với Leold-kun. Bất giác tôi cảm giác cậu ta và tôi rất tương tự với nhau.
(Cậu ta có giống mình không?)
Có lẽ nhận ra những ánh mắt xung quanh, cậu ta chỉ mỉm cười với tôi, rồi quay lại dinh thự.
.
“Rất xin lỗi. Dường như tôi đã cản trở mọi người rồi? Xin tạm biệt”
.
Đối lại với khí chất sĩ quan quân đội của Gracia-san, Leold-kun là một cậu bé có khí chất giống quan chức nội vụ hơn. Là một cặp chị em đối ngược nhau sao?
Các thương nhân nhanh chóng giao hàng xong, nhận lấy tiền công rồi rời khỏi dinh thự. Chúng tôi với tư cách là Hộ vệ cũng đi theo, sau 2 ngày nữa ở thành phố, chúng tôi sẽ lên đường về.
Nhưng về xu hướng cực đoan hướng về chiến tranh của đất nước này, tôi cảm giác có hơi… không, là cực kì nghi ngờ.
-
-
-
…Trong dinh thự của Đại Tước Galleria, Gracia đang gọi Leold đến phòng mình.
Người luôn luôn bị la rầy mỗi khi có gì xảy ra, Leold, đang bị những người trong dinh thự hết sức coi thường.
Một người em trai không xứng với chị gái xinh đẹp mạnh mẽ của mình. Một người em trai không xứng với chức vị Đại Tước, và một môi trường đã coi điều đó như là sự thật.
Nhưng…
.
“Leold, em không cần phải cố nói đỡ giúp chị đâu. Em thực sự không cần phải để ý đâu mà”
.
Gracia đang thể hiện thái độ khác hẳn với những gì cô ấy thường để lộ ra trong dinh thự. Là thái độ của một người chị gái lo lắng cho em trai mình.
Leold cũng biết điều đó.
.
“Nhưng cứ đà này, những Lãnh Chúa khác lại sẽ tiếp tục ép tiền ra từ các thương nhân, và giá cả lại sẽ tăng lên… trong khi chúng ta đã mệt mỏi với tài chính như thế này rồi”
.
Mới nhìn, Galleria giống như nó đã thống nhất hết các Lãnh Chúa dưới lá cờ của nhà Đại Tước.
Nhưng đó không phải là thực tế.
Họ chỉ đang sử dụng danh nghĩa Đại Tước để gây chiến tranh với Rusworth mà thôi.
.
“Chị hiểu sự lo lắng của em. Nhưng mà nếu em nói quá nhiều về chuyện đó, chắc chắn em sẽ bị ám sát. Hiện tại, chị đang không hỏi ý kiến gì của em, nên em mới bị coi thường như thế”
.
Các Lãnh Chúa xung quanh có quyền lực đáng kể, và dù là mệnh lệnh của Đại Tước đi nữa, nếu việc đó mà ảnh hưởng đến sinh ý quý giá của họ thì họ sẽ nổi loạn.
Cha mẹ Gracia và Leold đã qua đời trong tình trạng đáng ngờ. Bị kiệt sức vì nhiều năm chiến tranh, nên việc sức mạnh tổng thể của quốc gia bị giảm đã sớm không thể che giấu được rồi. Dù nhà Đại Tước có đứng lên cũng sẽ khó có ai theo họ, và sau thời gian lâu dài như thế, bản thân Đại Tước cũng không còn khả năng cắt đứt bản thân với mọi người xung quanh nữa.
Ngay khi họ vừa làm thế, toàn bộ quốc gia này cũng sẽ theo sau, nổi lên sóng gió nội chiến khắp vùng đất này.
Bản thân Gracia cũng không yêu thích gì chiến tranh. Nhưng tài năng bẩm sinh của cô không cho phép chuyện đó. Làm Nữ Chiến Thần của Galleria, những người xung quanh ai cũng yêu cầu cô phải chiến đấu.
Vốn dĩ, cô không cần nắm giữ vai trò đại diện, phải giao danh hiệu chính thức cho Leold từ lâu rồi.
Nhưng Leold cũng hết sức cứng đầu. Cậu ta tin rằng chiến tranh thêm nữa là vô nghĩa, đang cố hết sức để thuyết phục các Lãnh Chúa ở vùng biên giới.
Nếu như lời của cậu ta thuyết phục được họ thì không có vấn đề gì, nhưng mà không ai biết được họ sẽ chịu nghe lời đến mức nào. Và với những Lãnh Chúa không ở biên giới, tiếp tục cướp bọc từ chiến tranh đem lại lợi ích cực kì to lớn. Và nếu có ai đề nghị dừng lại thì họ sẽ hết sức phản kháng chống cự.
.
“Nói chung là, đến khi em hoàn toàn trưởng thành, chị vẫn sẽ là đại diện. Nhưng mà em cũng nên nghĩ đến cách nào đó để sống một cách tự do đi. Nếu cứ theo đà này, em sẽ bị giết thật đó”
.
Lời của cô mang ý nghĩa muốn cậu vứt bỏ địa vị Đại Tước này. Nhưng đó cũng là lời của một người chị gái đang lo lắng cho em mình.
Leold lên tiếng.
.
“…Nhưng nếu như thế, chị sẽ bị ép phải gả đi không phải sao? Chị quên mất ở cuộc họp trước đó họ đã nói rằng ‘Nữ Chiến Thần cần phải có càng nhiều con cháu càng tốt’ sao? Họ thực sự nghiêm túc muốn ép chị phải cưới bọn họ. Thực sự quá nhảm nhí! Vốn dĩ chị không hề muốn chiến đấu gì cả”
.
Gracia hiểu sức mạnh của bản thân. Và đó cũng là thứ các Lãnh Chúa xung quanh sợ hãi. Nhưng một mình Gracia không thể chống đỡ được một cuộc chiến tranh, và nếu toàn bộ các Lãnh Chúa xung quanh mà tập hợp lợi tấn công, cô sẽ thua dù làm gì đi nữa.
Đối mặt cô gái như thế, một số Lãnh Chúa đã đề nghị chung tay thống trị. Mang danh nghĩa như thế, nhưng nội dung cách làm lại không hề tốt đẹp chút nào.
Họ muốn cô phải đẻ con cho nhiều Gia tộc khác nhau. Vì đó là giá trị của dòng máu pháp sư. Hiện tại cô vẫn từ chối họ được, nhưng mà họ đã nghĩ rất nhiều cách để chống lại trường hợp sức mạnh của cô thực sự dùng để phản kháng họ.
Cũng chính vì thế nên chiến tranh đối với cô mới quan trọng. Chỉ cần chiến tranh còn tiếp diễn, cô có thể một cách yên bình. Một kẻ địch chỉ cô có thể chống lại… chỉ vì 【 Elza Rusworth 】tồn tại, nên Gracia mới còn sống.
Nếu như cô ta không có ở đó, đến hiện tại cô thực sự đã phải sinh con cho nhiều Gia tộc dưới danh nghĩa ‘chung tay thống trị’, và gặp nguy cơ bị ám sát sau khi đã xong.
.
“…Nhưng mà, chị vẫn không thể bỏ trốn được. Vì thế, chỉ một mình em là đủ rồi”
“Gracia”
.
Cặp chị em lo lắng trong căn phòng riêng này có thể nói rõ những gì mình nghĩ. Từ bên ngoài, nhìn mọi thứ đều hết sức ổn thỏa, nhưng thực tế bên trong thì nát đến không thể nát hơn.
Và thật lòng mà nói, tình hình hiện tại của Galleria đã sắp phải đến hồi kết rồi…