Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 9

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7417

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 165

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 168

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

Không biết con lớn lên sẽ giống ai đây, Đệ Thập Ngũ - Đánh chiếm pháo đài

…Thay vì đường chính đến Pháo đài Redant, đội quân tinh nhuệ của Centralle do Breid thống lĩnh đi theo một đường núi hiểm trở vòng về phía sau nó, mang theo những người dẫn đường cũng như lính đánh thuê được thuê tạm để dẫn đường.

Nhóm người đi thành một hàng dài dọc con đường hiểm trở gần như không có kết thúc, và khi con đường ít có ai đi đó đột nhiên phải mang theo nhiều người như thế, nó liền trở nên nguy hiểm hơn gấp nhiều lần.

Đủ hiểm trở để khi cuối cùng họ tìm được một chỗ để dựng lều nghỉ ngơi, những trưởng đoàn lính đánh thuê và người dẫn đường trong khu vực đi đến lều của Breid, cầu xin hắn ta rút lui để tập hợp lại với quân đội chính.

.

“Đi thêm nữa là không thể nào. Nếu chỉ có hơn 100 binh lính thì còn được, nhưng một đội quân hơn 10 ngàn là quá sức. Tôi đã đi dò đường trước, có không ít những chỗ hiểm trở. Thực sự tôi không cho rằng ngài có thể mang nhiều người như thế vượt qua được chỗ này”

.

Nhìn đoàn lính đánh thuê này… một tổ chức cơ bản là rất nhiều Thám Hiểm Giả tập hợp lại với nhau, Breid khó chịu ra mặt.

(Rác rưởi. Các người còn không cảm kích rằng ta đã bỏ tiền ra mà thuê các người sao?)

Trước kia, hắn đã từng bị Lyle bắt làm việc cực khổ, kết quả là được hưởng toàn bộ chiến công của cậu ta, nhưng Breid vẫn thù ghét cậu ta một cách vô cớ. Theo tính chất bắt đầu, hắn cũng ghét Thám Hiểm Giả nói chung. Dĩ nhiên, từ trước khi gặp Lyle thì hắn vốn đã coi thường Thám Hiểm Giả rồi.

Thế nhưng, hiện tại thì bọn họ đã đủ trở thành mục tiêu để bị ghét. Dù vậy, lí do hắn vẫn thuê họ là vì hắn cho rằng mình có đủ sức làm những gì Lyle đã làm được, thậm chí còn hơn.

Những hướng dẫn viên trong khu vực này là những thợ săn ở vùng núi. Họ đi theo từng nhóm nhỏ khi đi săn, và chỉ có kinh nghiệm đi nhóm ít người.

.

“Thưa ngài hiệp sĩ, thực sự dẫn nhiều binh lính như thế này qua là chuyện không thể nào. Đã có nhiều người bị thương rồi, và với những lối đi hẹp sắp tới, tôi thực sự không nghĩ ngài sẽ đến đó kịp thời điểm đã hẹn”

.

Trong lều của mình Breid ngồi trên ghế mà lắng nghe ý kiến của họ.

.

“Ta biết việc này khó khăn đến mức nào. Nhưng mà chỉ khi làm được những việc thế này chúng ta mới để lại tên của mình trong sách sử được không phải sao? Nếu như có thể xông qua được vòng về phía sau Pháo đài, chúng ta sẽ giảm bớt thương vong của Bahnseim gấp nhiều lần”

.

Mặc dù miệng thì nói những lời có vẻ có lý, trong đầu hắn hiện tại chỉ nghĩ lại về chuyến tiêu diệt Điếu Sư lần đó cùng Lyle. Hắn cho rằng mình lẽ ra đã có thể làm được nhiều hơn rất nhiều, nhưng Lyle lại chỉ để hắn làm binh dự bị suốt thời gian đó.

Cậu ta trước kia là một người thuộc Gia tộc Bá Tước. Một kẻ vô dụng bị đuổi khỏi nhà. Thế nhưng người đã đứng trên chiến trường lại là Lyle, còn Breid chỉ được thăng chức lên nhờ cậu ta bỏ qua không nhận lấy chiến công.

…Hắn không muốn công nhận chuyện đó. Và bây giờ, khi Celes đã ra lệnh như thế, trong lòng Breid bắt đầu có thứ cảm xúc có thể gọi là oán hận vô cớ với Lyle.

Người trưởng đoàn lính đánh thuê nói thẳng với hắn.

.

“Đi tiếp nữa là không thể nào! Nếu như là hiện tại thì ngài vẫn có thể quay lại tập hợp với đội quân chủ lực! Nếu như không may thì thậm chí pháo đài đã thất thủ trước khi chúng ta kịp ra khỏi vùng núi này đó thưa ngài!”

.

Nghe thế, Bried hơi nhíu mày lại. Cố gắng để đối phương không nhận ra sự khó chịu quá rõ ràng của mình, hắn gật gù.

.

“Ta hiểu. Vậy chúng ta sẽ chia binh ra. 5000 người sẽ tiếp tục đi tới trước. Nếu như thế thì ta chắc chắn chúng ta sẽ đến kịp thời hạn mà thôi”

.

Người thợ săn dẫn đường còn hơi bất mãn. Trường đoàn lính đánh thuê cũng thế, nhưng mà quyền quyết định cuối cùng dù sao cũng là của Breid, nên ông ta đành tuân lệnh.

Thấy thái độ của hai người, Breid nhủ thầm

(Đám vô năng này. Thực sự không hiểu được tầm quan trọng của kế hoạch của ta sao? Nếu như nó mà thành công thì, ta sẽ có công lớn nhất trong tất cả những kẻ nắm giữ 30 ngàn binh lính. Celes-sama sẽ hết sức vui mừng, và ta sẽ trở thành một người vượt qua được Lyle)

Breid đang có một sự cạnh tranh cực kì không lành mạnh với Lyle, người đã dùng mánh khóe để đánh bại một đội quân quái vật nhiều gấp mấy lần đội quân bản thân, đủ để hắn không thấy được bất kì thứ gì khác quanh mình…

-

-

-

…Bên còn lại.

Ở Pháo đài Redant, một đội quân hơn 200 ngàn người hành quân dọc con đường chật hẹp dẫn đến đó. Vốn dĩ địa hình nơi này rất hiểm trở, không cho phép đội quân lợi dụng lợi thế về số lượng của mình, và cuộc chiến cũng có lợi thế cho bên phòng thủ hơn bên tấn công.

Từ phía pháo đài, những khẩu pháo liên tục khai hỏa, Ma Pháp và những mũi tên cũng bắn như mưa xuống đội quân Bahnseim.

Nhưng đứng ở tiền tuyến thống lĩnh đội quân, Blois nhìn từng đợt tấn công của Pháo đài Redant mà đưa tay lên xoa cằm.

.

“Chỉ ở trình độ như thế này ta không nghĩ là đủ để đánh bại được đội quân quái vật kia được. Xem ra, có một người thống lĩnh tốt là rất quan trọng. Nếu như họ mà có một thống lĩnh biết về cơ bản của chiến tranh thì chúng ta đã chật vật hơn nhiều rồi”

.

Khi Blois đang bật cười mà núp sau chiếc khiên lớn ông ta đã chuẩn bị, người hiệp sĩ phụ tá của ông ta mặc áp trụ đầy đủ bên cạnh nói một cách đầy bực bội.

.

“Tướng quân, đừng cười nữa, xin ngài nhanh chóng hạ lệnh công phá thành đi. Chúng ta đã điều tra hết toàn bộ những điểm có bẫy, và quyết định hướng tiến công rồi. Chỉ cần chúng ta vô hiệu hóa bẫy cho việc rút lui nữa thì vai trò của chúng ta sẽ kết thúc”

.

Nhiệm vụ của tiểu đội của Blois là đi ra trước, dỡ bỏ hết bẫy rập. Thông qua các lính đánh thuê từ Beim rời đi, họ đã trả không ít tiền để mua lại tình báo đó. Và ngay hiện tại vẫn có không ít người từ phía trong Pháo đài đang tuồn thông tin nội bộ của nó ra ngoài.

Blois cởi mũ giáp ra để gãi đầu, nhưng cởi ra quá lâu là nguy hiểm, nên ông ta nhanh chóng đội lên lại.

.

“Ôi trời, họ đang chào đón chúng ta một cách hào nhoáng và yếu ớt như thế này, nên ta muốn khiến chúng tiêu hao thêm một chút cho những người đến sau nữa, hiểu không. Nhưng mà về vấn đề thực dụng mà nói, những khẩu pháo kia thật đúng là phiền toái”

.

Để phòng thủ những viên đạn pháo lớn kia, họ sử dụng Khiên Ma Pháp để làm triệt tiêu lực bắn của nó, nhưng vì họ đang tiến công trên một ngọn đều dốc nhẹ, nên những viên kim loại lớn đó vẫn lăn xuống, làm các binh lính bị trượt chân té.

.

“Hừm, đào hố để chôn chúng đi. Làm để khi đạn lăn xuống là tự động sẽ rơi vào”

.

Blois ngay lập tức nghĩ ra biện pháp phòng chống, ngay lúc đó Ma Pháp bắn vào lớp khiên phòng thủ được dựng lên. Cú va chạm làm nổi lên một cơn bụi cát, và có lẽ Blois lỡ hít vào, nên ông ta bắt đầu ho sặc sụa.

Người phụ tá bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh của ông ta, khi trời tối họ sẽ ngay lập tức bắt đầu công việc.

.

“Giờ thì, trước khi mấy tên sau lưng kêu gào đòi chúng ta làm việc đàng hoàng, hãy tiến công đơn giản thôi. Vừa đi vừa né tránh những nơi có bẫy. Nhưng mà bọn họ đã chuẩn bị bẫy đá từ trên vách núi rồi, nên cho đến khi có một đội khác gỡ bỏ nó thì chúng ta không thể đến gần hơn được”

.

Tiểu đội của Blois từng bước từng bước tiến lên. Họ gỡ bỏ từng cái bẫy một, chuẩn bị một con đường thẳng cho đội quân phía sau lưng.

Phụ tá của ông ta nhìn lên phía trên thành Pháo đài.

.

“…Nhưng mà, thật chứ quá tệ đi. Nếu như họ mà bắn chuyên nghiệp hơn hay là liên tục hơn thì tôi nghĩ chúng ta đã gặp phiền toái hơn nhiều rồi”

.

Có nhiều lúc những mũi tên họ bắn ra bị Ma Pháp bắn đi cùng đốt cháy. Họ gần như là nhắm mắt mà tấn công, không có chút gì giống như đã được huấn luyện bài bản cả. Khi Blois nhìn về phía phụ tá của ông đang nhìn…

.

“Ôi trời, xem ra bọn chúng cũng đang cãi vã trên đó rồi. Tính mức tiêu hao Ma Pháp và tên bắn, cộng thêm số nhân lực và tiêu hao phẩm họ cần phải tập hợp lại… đúng như ta nghĩ, Beim là một mối nguy hiểm”

.

Người phụ tá nhìn ông ta hơi cười.

.

“Ngài thay đổi ý kiến của mình sao? Trước đó ngài nói là họ đáng sợ hơn trong thời bình mà?”

.

Nghe thế, Blois lắc đầu.

.

“Xin lỗi, nhưng ta không có ý định rút lại lời đó. Thôi, xem ra chúng ta gỡ bẫy xong rồi. Tiến công”

.

Ra lệnh cho thuộc hạ của mình, Blois tiếp tục từng bước tiến công…

-

-

-

Nam Beim.

Khi đội quân Bahnseim đã đến Pháo đài Redant, tôi đang cùng Monica sắp xếp lại toàn bộ tình báo chúng tôi có được.

Ở căn phòng tôi dùng làm phòng làm việc có một chiếc ghế sô pha. Ở đó, vừa từ Pháo đài trở về, Rauno ngồi uống trà.

.

“Hà, ta thà cô cho một ít bia thì tốt hơn”

.

Monica mỉm cười.

.

“Tôi biết ông sẽ nói thế, nên tôi có pha một ít vào trà. Nhưng mà hiện tại chúng ta đang làm việc, nên phiền ông nghiêm túc đi”

.

Ngồi sát vào lưng ghế sô pha rồi nhún vai, Rauno-san để ly trà xuống, rồi hơi nghiêng người về trước. Ông ta đột nhiên làm một vẻ mặt nghiêm túc.

.

“Ta đã tập hợp tình báo lại hết rồi, nên chỉ còn cần cô cậu phải đọc nó nữa thôi. Chỉ là, về Pháo đài Redant ta ghé qua trên đường, xem ra nó sẽ bị công phá nhanh hơn dự tính. Không ít người từ các đoàn lính đánh thuê đã xâm nhập vào đó rồi. Người làm chuyện đó là Blois Cadel. Cậu biết đó, ông tướng quân đang cai trị ở bên nước láng giềng”

.

Đọc lướt qua tình báo của Rauno-san, tôi gật gù.

.

“Một cựu tướng quân từ Centralle không bị Celes tẩy não sao? Tôi nghe là ông ta tự nguyện nhận đóng quân ở đó mà?”

.

Monica cũng đang đọc báo cáo đó, nói cho tôi biết về một thông tin tương đối đáng chú ý cô ta thấy được.

.

“Binh lính của ông ta hoàn toàn không có ai đến từ Centralle, toàn bộ đều từ những nơi khác. Những nơi không có quan hện gì với Celes. Thật đáng chú ý”

.

Rauno-san gật đầu.

.

“Nếu như có ý định dụ dỗ ai đó, tướng quân Blois là người cậu nên nhắm đến nhất. Ở Centralle ông ta không được đánh giá cao, nhưng dựa trên cách làm việc của ông ta thì ông ta không phải là vô năng. Nói đúng hơn là ông ta bỏ chạy khỏi Centralle để đến phía Đông. Nhưng mà trong số binh lực được gửi đến lần này, chỉ có binh tinh nhuệ của Centralle là không được. Họ là một nhóm mà thành viên chủ chốt bị Celes hớp hồn. Muốn dụ dỗ họ là chuyện không tưởng, theo như ta thấy”

.

Còn có một số người khác có vẻ như đã bị Celes hớp hồn mà ông ấy ghi chú lại. Người không cần phải lo lắng dường như chỉ có tướng quân Blois. Có vẻ như ông ta đang không làm việc vì Celes.

Và nếu như ông ta chỉ đang đóng vai như thế thì, lại có khá nhiều chỗ kì lạ chứng minh ngược lại. Monica tiếp tục đọc báo cáo.

.

“Những thành viên chủ chốt đều đã bị tẩy não. Trong các binh lính bình thường thì 30 ngàn tinh nhuệ là chắc chắn đã bị. Ngoài ra thì, còn có các Lãnh Chúa, tướng lĩnh, trưởng đoàn lính đánh thuê… Dâm Gà, quá thiếu thốn thống lĩnh có thể dùng được”

.

Khi tăng nhân lực lên, việc thiếu người để quản lí họ trở thành một vấn đề. Mượn người từ nơi khác cũng là vấn đề. Nếu như kéo họ đi khỏi chỗ gốc của mình thì nơi đó sẽ bắt đầu có vấn đề.

Trong viên Đá Quý, Đệ Ngũ tiếp nhận ý kiến của Monica rồi nghiêm túc nói.

.

『 Dù có tìm được số lớn nhân lực đi nữa, nếu không dạy dỗ được ai để lãnh đạo bọn họ thì cũng không dùng được. Có khá nhiều người có thể tổ chức nhóm ít người, nhưng số người càng nhiều thì sẽ càng ít người đủ sức lãnh đạo. Nếu như quy mô càng tăng lên nữa… thì lại càng ít người đủ sức điều khiển được số người lên đến hàng ngàn 』

.

Vì có thêm Baldoir nên chúng tôi đang có thêm người đủ sức thống lĩnh đến một mức nào đó, nhưng chỉ thêm được 1 người không thay đổi được quá nhiều.

.

“Lựa chọn tốt nhất là lôi kéo tướng quân Blois, bao gồm cả tiểu đội của ông ta”

.

Rauno-san đồng tình ý kiến đó.

.

“Ừ, ta chắc chắn đó là tốt nhất. Ông tướng quân đó còn có thuộc hạ nữa, nên có lẽ ông ta đủ sức thống lĩnh khoảng 50 ngàn đi?”

.

Rauno-san nói như thể chuyện đó không có gì quan trọng, nhưng xem ra Blois thực sự có đủ khả năng và nhân lực để điều động quy mô lớn đến mức đó. Vốn dĩ, khi vừa đi vào vùng đất bị quái vật giày xéo kia thì ông ta cũng đang thống lĩnh một đội quân vài chục ngàn người.

Tôi hơi suy ngẫm về đồng bạn hiện tại của mình.

.

“Novem là chuyên gia về Ma Pháp. Cô ấy có thể điều binh và chiến đấu được, nhưng nếu có thể tôi muốn để cô ấy ở Hậu Phương. Clara là phía Hậu Phương không cần phải bàn cãi. Shannon không thể sử dụng được. Eva, nếu chỉ một ít thì… không, có lẽ cô ấy thống lĩnh được đồng tộc Elf của mình? May thì không thể nào…”

.

Các thành viên có thể thống lĩnh được đội quân quy mô lớn cũng rất giới hạn.

.

“Aria và Miranda có lẽ sẽ làm được. Maksim-san nói trước kia anh ta chỉ mới thống lĩnh vài trăm người, nhưng nhân dịp này có lẽ tôi nên cho anh ta thử vài ngàn đi”

.

Monica cho tôi lời khuyên.

.

“Nếu như có thể để các Valkyrie làm trợ tá thì có lẽ họ cũng đủ sức thống lĩnh đến mức nào đó. Nghe đâu đám phế liệu đó vừa mới được nâng cấp xong, nên bọn họ hơi hữu dụng thêm một chút. Dĩ nhiên, người duy nhất mà cậu cần bên mình vẫn chỉ có mỗi Monica này mà thôi”

.

Tôi lờ đi nửa lời nói vô nghĩa phía sau của cô ta.

Cuối cùng, Rauno-san nói với tôi.

.

“Ta đã điều tra thử chỗ cậu đặc biệt yêu cầu. Nếu như là chiến đấu thực sự thì nơi đó đúng là tốt nhất, nhưng… đang có một đội quân xâm lược, và chiến tranh chỉ mới bắt đầu thôi đó? Bây giờ có hơi quá sớm để nghĩ đến chuyện xảy ra sau đó không”

.

Tôi nhìn Rauno-san.

.

“Có lẽ thế. Nhưng mà nó đã bắt đầu rồi. Người kết thúc nó sẽ chỉ có thể là tôi hoặc là Celes… chỉ khi một trong hai chúng tôi chết đi thì nó mới thực sự kết thúc được”

.

Cuộc chiến giữa tôi và Celes đã chính thức bắt đầu rồi.

-

-

-

…Trong viên Đá Quý.

Đưa ghế ngồi của mình cho Milleia, ngồi trên bàn, Đệ Ngũ đưa mắt nhìn con gái của mình.

.

『 Này, tới khi nào ta mới được giao Skill của mình lại cho Lyle hả? Nói thật ta thấy tốt nhất ta nên giao cho nó sớm đi chứ? 』

.

Khi Lyle bắt đầu cuộc chiến của mình với Bahnseim, Đệ Ngũ đã suy nghĩ đến chuyện giao lại Skill của mình cho Lyle. Nhưng nói rằng ông ấy còn chuyện để nói, Milleia đã cản ông ấy lại.

Nhưng mà…

.

『 ……Ể? 』

.

Milleia nhìn Đệ Ngũ mơ màng không hiểu. Rồi cô ấy chợt đảo mắt đi, đổ mồ hôi lạnh.

.

『 Ê… Ê! 』

.

Đệ Ngũ nhảy xuống khỏi bàn, bước đến chỗ Milleia, nắm chặt cả hai vai cô ấy. Milleia mỉm cười duyên.

.

『 Ô-ôi chao, phụ thân… con chưa… nói rằng con đã gỡ bỏ giới hạn việc đó từ lâu rồi sao? 』

.

Đệ Tam cùng Đệ Thất từ một bên nhìn cuộc nói chuyện giữa hai cha con họ. Và rồi hai người nhìn Đệ Ngũ đầy thương cảm.

Đệ Tam thậm chí…

.

『 Không biết phải nói sao nhỉ. Ta có cảm giác ông ta lỡ mất thời điểm tốt quá lâu rồi. Nếu như Đệ Ngũ mà giao lại Skill của mình sớm hơn thì đã là một cảnh rất cảm động 』

.

Cũng không có luật lệ nào nói rằng họ phải chia tay một cách cảm động hay ngầu lòi. Nhưng mà đến hiện tại thì rất rõ ràng rằng mỗi người đều có tâm sự của riêng mình, đều chia tay với Lyle một cách rõ ràng rành mạch.

Đệ Thất cũng thế.

.

『 Quá tệ. Đều là lỗi của Dì hết. Mặc dù vốn bình thường Dì cũng tệ rồi 』

.

Có lẽ Milleia cũng hiểu được, nên hôm nay cô ấy không chĩa súng mà bắn Đệ Thất được. Nhưng mà việc đó lại khiến Đệ Thất nhìn có vẻ hơi cô đơn một chút.

Rồi Đệ Ngũ buông tay khỏi vai cô ấy.

.

『 N-nếu đã thế, sao con không nói gì sớm hơn. Đúng là ta đã ở lại lâu hơn cần thiết rồi, nhưng ta cũng đã hoàn thành việc mình cần làm. Vậy thì ta sẽ giao lại Skill của mình cho Lyle khi nó thấy tiện lợi nhất 』

.

Mặc dù tỏ vẻ không quan tâm, nhưng rõ ràng Đệ Ngũ rất để ý chuyện đó. Nhìn thấy ông ấy như thế, Milleia đổ mồ hôi càng nhiều hơn.

.

『… Đ-để con làm gì đó đi. Là cuộc chia tay cực kì quan trọng của phụ thân mà, hãy để Milleia này làm một buổi trình diễn thật cảm động cho phụ thân! 』

.

Nghe thế, Đệ Tam.

.

『 Làm như thế sẽ càng khiến khán giả mất hứng hơn nữa, hay nói đúng hơn thì sẽ có cảm giác quá miễn cưỡng đủ kiểu. Vậy chỉ khiến cả Lyle và Đệ Ngũ phiền lòng thêm mà thôi 』

.

Có lẽ Đệ Ngũ vừa tưởng tượng ra cảnh việc đó thất bại, nên ông ấy lấy tay trái che mặt lại.

.

『…Milleia, ta thấy đã đủ rồi. Như thế này đã là nhiều hơn ta mong đợi, nên ta xin con đó, cứ để ta đi thôi 』

.

Nghe thế, như bị ba người họ kích thích, Milleia đứng dậy.

.

『 Đã nói như thế thì con càng không im lặng được! Nếu đã vậy, con sẽ mở một buổi tiệc hoành tráng nhất! 』

.

Đệ Ngũ hốt hoảng, lần nữa nắm lấy vai Milleia.

.

『 Ta ổn mà! Thật đó, đừng! Ta có cảm giác làm thế nó sẽ trở nên tệ hơn thôi! 』

.

Trong viên Đá Quý, một vấn đề lớn đang lòi ra không liên quan gì đến cuộc chiến tranh…