Tầng 29.
Miranda kiểm tra lại số dao và dao găm cô ấy mang theo trên thắt lưng.
Vì hiện tại cô ấy chọn loại quần áo dễ hoạt động hơn nên dáng người cô ấy hiện ra khá rõ ràng.
Mặc dù cô ấy ăn mặc gọn gàng dễ di chuyển, nhưng trên đầu gối và những chỗ hiểm khác vẫn có giáp kim loại bảo vệ, được thiết kế để đảm bảo độ linh hoạt của người sử dụng, nên tính ra cô ấy vẫn có mặc giáp.
Nhưng mà…
.
“Ừm, chúng ta ở đây coi như xong”
.
Cô ấy ném cây dao găm trên tay phải về phía con Chằng Tinh được bọc bởi lớp giáp dày, xuyên thẳng vào mắt nó.
Người đang chạy đến hướng con quái vật mất đi thị giác đó, là Aria.
Khi đến tầng 29 này thì đến cả Aria cũng bắt đầu sử dụng Skill.
Tăng cường sức mạnh gấp nhiều lần nguyên bản, cùng với cường hóa vũ khí… hai Skill như thế sử dụng cùng lúc dẫn đến một đòn mạnh mẽ giáng lên đầu con Chằng Tinh.
Cây giáo ngắn xuyên thẳng đầu nó, sau khi xác con quái vật ngã xuống Aria đã rút cây giáo về, tạo khoảng cách với những con quái vật còn lại xung quanh.
Một con Orc cố gắng tiếp cận cô ấy bị đánh nổ đầu.
Là Lyle.
Đứng giương cung lên giữ tư thế, cậu ta đang dùng số ít tên nổ mình có thể giảm số kẻ địch xuống.
Miranda cũng đang ném dao về những con quái vật tiếp cận cô ấy.
Một con Orc đã bị dao của cô ấy đâm mù mắt cố gắng quơ loạn vũ khí của nó, nhưng cô ấy chỉ đơn giản ném một cây dao nữa về phía cổ họng nó.
Máu trào ra từ động mạch cổ khiến con quái vật vùng vẫy vì đau, làm hại những quái vật đồng minh của nó xung quanh.
Trong thời gian đó, thêm một vụ nổ nữa vang lên, chỉ còn mỗi con Orc đang vũng vẫy là còn đứng thẳng.
Sau khi kiệt sức, nó cũng ngã sập xuống sàn.
Rồi bị Aria kết liễu.
Lyle đưa ra mệnh lệnh.
.
“Canh chừng xung quanh. Chúng ta sẽ nghỉ ngơi ngắn ở đây. Clara, phiền cô. Novem, em thấy sao rồi?”
.
Hỏa lực mạnh nhất của tổ đội, pháp sư chính là Novem đã phải thường xuyên sử dụng Ma Pháp trên tầng 29 này.
Lyle muốn cô ấy giữ sức hết sức cho ngày tiếp theo, nên cậu ta khiến cô ấy không tham dự vào cuộc chiến vừa rồi.
.
“Em ổn thôi. Không phải để em tham gia chiến đấu nữa thì tốt hơn sao?”
.
Miranda nhủ thầm.
(Ừ, cá là thế. Lyle quyết định không sai, nhưng mà cậu ta quá coi thường cô gái đó)
Sau khi suy ngẫm một hồi, Lyle lên tiếng.
.
“…Chúng ta đã tìm được cửa vào tầng 30 rồi. Hiện giờ chỉ cần em chuẩn bị cho ngày mai là được. Mặc dù anh cũng sử dụng Ma Pháp được nhưng chủ lực vẫn là em đó, Novem. Tính đến những gì cần phải làm sau đó, cộng thêm việc em là người chữa thương của chúng ta nữa thì anh thấy em bảo tồn Mana vẫn tốt hơn”
.
Miranda nhìn về phía sau tổ đội một cách cảnh giác.
(Nếu chúng ta không bị theo đuôi, Novem lẽ ra đã tham dự và cuộc chiến vừa rồi đã kết thúc nhanh chóng hơn)
Có một tổ đội đang theo đuôi họ, chỉ khoảng vài ngày trước Shannon mới bắt đầu chính thức cảnh giác bên đó.
Vào Mê Cung 7 ngày mà đến được tới đây, tổ đội của họ hiện tại di chuyển với tốc độ không hề chậm.
Lần trước họ đến tầng 40, tiêu diệt con Boss và trở về tổng cộng cũng chỉ có 1 tuần.
So với lúc đó thì hiện tại chậm hơn, nhưng mà tốc độ vẫn là tương đối nhanh.
Số dao và dao găm được giao lại cho cô ấy.
Clara đã thu lại chúng cùng với nguyên liệu rồi đưa cho Miranda.
.
“Miranda-san”
“Cảm ơn, Clara…”
.
Miranda lúc Lyle mời cô gái này vào tổ đội đã vui vẻ mỉm cười, nhưng mà suy nghĩ thực sự của cô ấy về việc đó thì có hơi phức tạp.
Cậu ta đã chấp nhận bản thân Miranda dù thấy mặt xấu xí của cô ấy. Nhưng mà chấp nhận đến mức nào…
Không ai biết điều đó. Cô ấy cũng không rõ.
(Đồng bạn sao?)
Cô ấy mà nói không có ý kiến gì về Clara là nói dối.
Miranda hiện tại vẫn chưa được Lyle chính thức mời. Cô ấy chỉ đang tự mình đứng ra tham dự giúp đỡ mà thôi.
Mặc dù họ đã được đăng kí thành một tổ đội chính thức trên giấy tờ, nhưng cô ấy vẫn bất an.
Rốt cuộc Lyle nghĩ như thế nào về mình?
Những lời cậu ta nói lúc đó rất giống như tỏ tình. Novem cũng đã chấp nhận cô ấy làm một phần của harem. Nhưng mà…
Hiện tại, cô ấy chỉ muốn được ở bên Lyle.
(Dù sao thì, chúng ta cũng coi như là bị Gia tộc Circy đuổi ra rồi, nên đi theo tới cùng chắc không sao nhỉ?)
Tính cách bị Shannon bức ra, cũng như bộ mặt mà cô ấy không thể hiện ra ngoài. (TN: bị Shannon bức ra là mặt ngoài, là ‘chị gái hiền dịu’)
Hai tính cách của cô ấy đã trộn lẫn với nhau, và hiện tại Miranda không còn là người chỉ có thể tử tế với bất kì và tất cả mọi người nữa.
Ánh mắt cô ấy lướt về phía Lyle trong lúc đang nói chuyện với Clara.
Hai người họ cùng nhau đến chỗ Porter trong lúc cô ấy kiểm tra lại vũ khí của mình và lau đi máu me.
.
“Ai, có vẻ nên thay thế đám này rồi”
.
Tìm thấy một vài thanh dao cần bị thay thế, cô ấy gọi Shannon đang ngồi trong Porter.
.
“Shannon, em đưa dùm chị mấy con dao sơ cua được không?”
.
Vì không có kẻ địch nào xung quanh, cô ấy lên giọng một chút, cánh cửa sắt của Porter mở ra, để lộ Shannon trong lúc cô bé leo xuống.
Có lẽ cô bé vừa rồi mới ngủ gật, vì mái tóc bù xù hẳn đi.
.
“Em… đừng nói em mới ngủ gật giữa trận chiến đó chứ?”
.
Nghe Miranda có vẻ hơi bực bội, Shannon trả lời.
.
“Thì, mấy anh chị đánh với số lượng đó đâu có thua được đúng không? Hơn nữa, vì em không có gì để làm nên thấy chán quá. Lẽ ra em phải mang theo gì đó giết thời gian”
.
Cô bé mà trước đó cô ấy tưởng là không thể nhìn thấy gì… cô gái yếu đuối dễ bảo này là người có vẻ thích ứng được với môi trường Mê Cung này hơn bất kì ai khác.
(Là nhờ sức mạnh của đôi mắt đó sao?)
Nhận lấy những con dao mới, cô ấy đưa Shannon lại những thanh đã bị hư hỏng không dùng được nữa.
.
“…Dù vẫn còn chuyến về nhưng chúng ta đã sử dụng hơn nửa số trang bị mang theo rồi. Như thế này có ổn không? Thức ăn cũng thế…”
.
Shannon nhìn Porter mà nói, Miranda trả lời.
.
“Không sao. Chuyến về dễ hơn chuyến đi… không, không hẳn. Vì biết đường rồi nên khi về nhanh hơn khi đi. Chỉ là thường trên đường về thường sẽ mang theo nhiều nguyên liệu với Ma Thạch nên mang nặng phiền phức, thì phải…”
.
Miranda nhìn cả Shannon lẫn Porter.
Người đồng bạn mà Lyle và Poyopoyo tạo ra đúng là đáng tin cậy.
.
“…Mà, nói chung là chúng ta sẽ khiêu chiến con Boss ngày mai rồi ngay lập tức quay về sau đó. Nhờ biết đường đi nên chắc chắn sẽ nhanh hơn nhiều”
.
Họ đã biết được đường xuống tầng 30.
Quyết định nghỉ ngơi sớm một bữa, họ đang chuẩn bị cho ngày hôm sau.
Miranda kêu Shannon trở vào trong Porter rồi cất dao của cô ấy đi.
(Nếu không có gì xảy ra thì tốt quá, nhưng chuyện đó là không thể)
Nhìn sau lưng lần nữa, Miranda có thể cảm giác được sự hiện diện không lành.
-
-
-
Lối ra tầng 29… cũng như là khu vực trước khi vào phòng Boss ở tầng 30. Họ tìm được một căn phòng nhỏ ở đó và đang nghỉ ngơi.
Tôi đặt Porter ở ngay cổng ra vào, nên ai muốn vào hay ra đều không thể.
.
“Lẽ ra nên làm thế này từ đầu”
.
Tôi than phiền, đáp lại là phản đối của Clara.
.
“Chặn cửa phòng trong Mê Cung không phải là hành động được khuyến khích. Ở Arumsaas này, nơi đây là do Guild quản lí. Vì thế, tranh cãi lãnh thổ giữa các Thám Hiểm Giả bị phản đối không ít”
.
Chúng tôi thậm chí có thể bị tước quyền lợi khiêu chiến Mê Cung, nên làm chuyện này ở nơi có đông đảo Thám Hiểm Giả là không tưởng.
.
“Vậy nó giống như một luật lệ ở Arumsaas à?”
“Là một luật của khu này thôi. Ở nơi khác thì có lẽ có luật khác”
.
Clara nói cho tôi biết tiêu chuẩn hành xử của Thám Hiểm Giả có thể khác biệt tùy khu vực.
Trong lúc tôi đang nói chuyện với Clara, cô ấy đang dùng cây trượng phép của bản thân thắp sáng căn phòng, thực tế hiện tại chúng tôi đang canh gác.
Từ trong viên Đá Quý tôi nghe âm thanh.
Là Đệ Lục.
.
『 Lyle… con quay lưng lại một chút được không? Nếu con không nhìn thì chúng ta cũng không thấy được gì cả 』
.
(…Chết tiệt, chứ ông nghĩ tại sao bây giờ Clara đang canh gác cùng tôi chứ hả)
Hiện tại, sau lưng tôi, phe nữ đang…
Mọi người trừ tôi đang dùng khăn tắm lau mình.
Nước tắm do Clara dùng Ma Pháp đổ đầy vào một cái xô. Dùng nó, họ đang lau mồ hôi và máu quái vật dính trên người.
Tôi hỏi.
.
“Này, nước dùng Ma Pháp tạo ra có thể uống được không?”
.
Clara lắc đầu.
.
“Không ít người đã nghiên cứu việc đó rất nhiều. Thường mà nói, uống nước đó vào sẽ làm đau bụng. Có một số ít người nói là chịu đựng nổi nhưng… Tôi thực sự khuyến cáo không nên làm. Với lại, phải nói sao nhỉ, nghe họ không đáng tin lắm…”
.
Nghe cô ấy trả lời như thế, tôi hỏi lại.
.
“Vậy là cô đã thử rồi?”
“Ừm, lúc đó tôi đã nghĩ nếu mình có thể trở thành một Hỗ Trợ có khả năng tạo ra nước uống được bất kì lúc nào thì sẽ dư sức kiếm tiền… dĩ nhiên là thất bại”
.
Đúng là to gan.
Đệ Nhị lên tiếng.
.
『 Dựa dẫm vào Ma Pháp cho mọi thứ không phải là ý tốt 』
.
Đệ Tam cũng có cùng ý kiến.
.
『 Ừm. Lúc nào cũng thế. Nhớ không nhầm, tên là『 Ngôi Làng của Pháp Sư 』thì phải 』
.
Nghe thế, Đệ Tứ như nhớ đến gì đó.
.
『 Là câu truyện cổ tích cho trẻ em đó sao? Đúng là một câu truyện đáng nhớ thật 』
.
『 Ngôi Làng của Pháp Sư 』… tôi cũng đã từng đọc nó.
Nhưng tôi nghĩ trường hợp của Clara thì khác một chút.
.
“Cái này, gọi là phải biết rõ giới hạn bản thân”
“Ừm, sau đó tôi đã thề sẽ không bao giờ thử lại nữa”
.
Tôi cùng Clara nói chuyện thêm một lúc nữa, đến khi cô ấy gục đầu xuống thì Aria lên tiếng một cách sảng khoái.
.
“Bên này xong rồi đây”
.
Thấy tôi quay lại, Đệ Lục lên tiếng với giọng đáng tiếc.
.
『 Cô bé này không hiểu chút nào. Phải ngượng ngùng hơn một chút lúc này mới thích hợp chứ 』
.
Đệ Thất cũng nhìn Aria rồi nhận xét.
.
『 Cái cô bé này, càng ngày càng… 』
.
Cô gái đang bị hai tổ tiên phê phán đó từ thắt lưng xuống thì mặc quần và trang bị rất hoàn chỉnh, nhưng mà ở trên thì chỉ có mặc một cái áo sơ mi không kèm theo đồ lót. (TN: nhắc lại cho các độc giả, Aria trong bản WN có ngực cup C-D gì đó, chỉ có LN mới là pettanko)
Hơn nữa lại còn ưỡn ngực ra tự hào không thèm che chắn gì.
.
“Có gì sao?”
.
Tôi thở dài.
.
“Phải chi cô biết ngượng hơn một chút thì tốt”
.
Nhưng mà cô ấy nhanh chóng trả lời.
.
“Tại sao lại phải quan tâm chuyện đó ở nơi đây?”
.
Cô ấy nói không sai.
Clara cũng nói với tôi.
.
“Lyle-san, anh mơ mộng hơi quá rồi. Thường mà nói Thám Hiểm Giả nữ tính đều như thế này. Họ không khác gì những đồng bạn ngủ cùng một chỗ với các Thám Hiểm Giả nam tính… ít ra tổ đội này còn khá hơn một tí. Trong các tổ đội khác còn có những cô gái không mặc dù ngoài đồ lót, hay thậm chí là không mặc gì hết đi vòng vòng kìa. À, dĩ nhiên đó chỉ là sau khi tìm được chỗ an toàn trong Mê Cung mà thôi”
.
Đệ Tứ lên tiếng.
.
『 Đệt… hèn gì Thám Hiểm Giả ai cũng tránh những người cùng nghề 』
.
Đệ Nhị cũng giải thích.
.
『 Tại vì đàn ông là loại sinh vật giống vì ước mơ mà. Nhưng mà tính đến hoàn cảnh thì, đành vậy chứ biết sao được 』
.
Trong lúc chuyện ở trên đang xảy ra, Miranda cũng đến đây.
.
“Mọi người đang làm gì thế?”
.
Cô ấy đang treo một chiếc khăn trên cổ, nhưng mà ở dưới cô ấy vẫn mặc quần áo đầy đủ 2 lớp. Lí do quần áo cô ấy hơi thô một chút có lẽ là vì Porter đang chặn cửa ra vào. (TN: tức là chưa lấy được đồ để thay)
Tóc cô ấy vẫn còn hơi ẩm.
Với khuynh hướng dễ đánh động và quyến rũ trái tim nam tính của cô ấy, tôi cảm giác mình không thể rời mắt khỏi cô ấy được.
Đệ Tứ lên tiếng.
.
『 Cái này, chính là thế này… 』
.
Đệ Ngũ cũng vậy.
.
『 Cô bé đúng là giống Milleia thật… 』
.
Đệ Lục…
『 Cô bé này đúng là hiểu chuyện mà 』
.
Đệ Thất thì…
.
『 Hừm, khác hẳn với cô gái Aria kia 』
.
Tôi cảm giác mặt mình hơi ửng đỏ.
Clara và Aria nhìn tôi với ánh mắt trách móc. Nhưng hiện tại tôi chỉ có thể nghĩ là…
(Tại sao mình lại phải nghe mấy lời bình luận này từ phía các tổ tiên… không, chỉ là mình bị buộc phải nghe không thể tắt được đi)
-
-
-
Ngày hôm sau.
Đã chuẩn bị đầy đủ, chúng tôi bước xuống bậc thang đến tầng 30.
Novem hỏi lại.
.
“Để Shannon-chan ở trên Porter cũng được, nhưng em nghĩ sẽ không tốt nếu để họ ở gần lối ra vào của căn phòng”
.
Lối đi dẫn vào phòng Boss khá rộng rãi, đủ để một mình Porter không đủ chặn đường được.
Shannon vẫn đang cảnh giác những người theo đuôi chúng tôi, nhưng mà chuyện đó không làm ai an tâm gì được.
.
“Giữa lúc chúng ta đang chiến đấu với con Boss sẽ là nguy hiểm nhất”
.
Nghe tôi nói thế, Poyopoyo bước lên.
.
“Vậy thì, tôi, Poyopoyo này sẽ bảo vệ phía sau cho!”
.
Tôi đang phân vân không biết có nên để cô ta tham dự vào trận chiến với con Boss không. Cô ta có hơi quá mạnh để tôi có cảm giác thành tích chiến thắng.
Không tính đến cảm tình gì đó, chúng tôi còn phải xác nhận xem mình có thể đánh bại con Boss không đã. Nên bây giờ Poyopoyo vẫn đang bị đẩy xuống làm Hỗ Trợ.
.
“…Ở gần Porter, bảo vệ Shannon. Tôi không nghĩ sẽ có chuyện đó, nhưng nếu chúng ta thất bại thì mang Shannon cùng với những thành viên còn sống rồi bỏ chạy đi”
.
Cô ta nhún vai rồi nhìn tôi với vẻ mặt bi quan.
.
“Có chuyện gì sao?”
“Không, chỉ là nếu tên dâm gà của tôi mà chết thì nguồn năng lượng kì lạ mà cậu gọi là Mana đó cũng sẽ bị cắt, khiến tôi ngừng hoạt động. Có lẽ sẽ có thể hoạt động thêm một lúc nữa, nhưng bản thân tôi thì nghĩ mình sẽ dùng thời gian đó để đánh chết tươi bọn đã giết chủ nhân của mình, khiến chúng phải hối hận vì đã sinh ra trên thế giới này”
.
Nghe cô ta tuyên bố như thế một cách tự tin, Novem cười khổ.
.
“Ưm, nếu như trở nên nguy hiểm đến thế không phải chủ động can thiệp vào tốt hơn sao?”
“T-tôi chỉ là đang giả dụ thôi. Đ-đâu phải tôi thực sự muốn tên dâm gà của mình chết đâu cô biết mà!”
.
Đệ Tam lên tiếng.
.
『 Tôi thực sự càng ngày càng khó phân biệt liệu lũ rối tự động này là tuyệt vời hay vô dụng nữa 』
.
Đệ Ngũ.
.
『 Vừa có lỗi nghiêm trọng như thế trong một cỗ máy phức tạp như thế này, thực sự không biết nên khen ngợi hay chửi bọn họ nữa… mệt mỏi 』
.
Vừa nói chuyện như thế, chúng tôi vừa bước đi, cuối cùng đến phòng Boss.
Tôi trước tiên đưa mệnh lệnh cho mọi người.
.
“Mọi người đã chuẩn bị trang bị kĩ càng rồi đúng không?”
.
Tôi xác nhận mọi người đều gật đầu rồi lần nữa nói sơ kế hoạch tác chiến.
.
“Tiên Phong sẽ là Aria và Miranda di chuyển để đánh lạc hướng nó. Tôi sẽ ở trung khu Hỗ Trợ hai người bằng Ma Pháp. Novem sẽ có nhiệm vụ kết liễu nó, còn Clara, nhờ cô điều khiển Porter và đảm bảo căn phòng được thắp sáng. Shannon sẽ chờ ở trong Porter, với Poyopoyo bảo vệ họ”
.
Xác nhận xong, tôi cũng nói đến biện pháp xử lí những kẻ bám đuôi có tỉ lệ cao sẽ can thiệp giữa cuộc chiến.
.
“…Có tỉ lệ chúng ta đang chiến đấu giữa chừng sẽ có một nhóm thứ 3 can thiệp. Thậm chí là ngay sau khi cuộc chiến vừa kết thúc. Nếu là giữa cuộc chiến thì chúng ta sẽ lập đội hình để ngay lập tức kết liễu con Boss. Trong thời gian đó tôi sẽ thu hút sự chú ý của những kẻ bám đuôi kia”
.
Sau khi trận chiến kết thúc thì, chúng tôi sẽ cảnh giác lối ra vào, để Porter làm tường chắn phòng trường hợp có đòn đánh lén nào.
Nghe đánh giá của tôi, Đệ Nhị có vẻ không thỏa mãn.
.
『 Mà, nếu con thấy vậy đã ổn thì cứ làm đi 』
.
Đệ Tam đáp lời.
.
『 Là quyết định của Lyle, nên sao thì sao đi. Mặc dù, bản thân ta cũng thấy có vấn đề 』
.
Không có gì đảm bảo… rằng rút lui là an toàn.
Chúng tôi biết quá ít về đối phương.
Lí do tôi đang ưu tiên con Boss là để có thể sử dụng Skill ngay sau đó.
(Sẽ phải nhanh chóng xử lí con Boss rồi chuẩn bị đối đầu với bọn theo đuôi kia. Đó là cách để vượt qua tình hình hiện tại)
Dựa trên thông tin Shannon cung cấp, bọn chúng vẫn đang theo đuôi chúng tôi.
…Tôi tuyên bố với mọi người.
.
“Tiến lên!”
.
Chúng tôi chạy vào, Aria và Miranda dẫn đường.
Tôi có thể nghe được tiếng bước chân của mọi người sau lưng, cũng như tiếng bánh xe của Porter.
Trong căn phòng, là một con Chằng Tinh lớn mang trên vai một ống sắt.
.
“Trước kia không để ý lắm nhưng… nó to hơn một con Chằng Tinh bình thường rất nhiều”
.
Có để lộ ra rất nhiều da thịt, nhưng mà ở phần đầu, cổ cùng với bụng của nó có giáp; không phải là loại giáp tạm bợ như những con quái vật khác, mà là loại giáp dường như được đặc chế cho nó mặc vậy.
Ống sắt dày trên tay nó rỗng ruột, nhìn thấy thế, Poyopoyo lên tiếng.
.
“Một khẩu đại bác sao? … Gắn nó lên Porter là sẽ tăng sức mạnh ngay lập tức”
.
Ở đầu còn lại của ống sắt có một bộ phận hình vuông nặng nề dùng để đập. Có lẽ là vì nó là Chằng Tinh nên mới có, nhưng tôi thực sự không muốn bị cái đó đánh trúng một chút nào.
Rút đoản kiếm của mình ra, tôi chuẩn bị Ma Pháp trong tay trái.
Lúc đó, Aria và Miranda đã thủ thế chuẩn bị tấn công từ hai bên, thu hút sự chú ý của con Chằng Tinh.
Tôi niệm chú.
.
“Hỏa Đạn!”
.
Vô số cầu lửa bay về phía đầu đó, tạm thời làm nó mất thị giác.
Ngay lúc đó, Aria dùng Skill vung thương chém nó.
Miranda thì ném dao về phía khớp gối của nó.
Tôi không thể thấy mặt nó vì bị mũ giáp che mất, nhưng vì rống lên nên tôi đoán nó đã nổi giận. Tôi nhìn về phía sau.
(Novem vẫn chưa chuẩn bị Ma Pháp xong)
Tôi quan sát kĩ con Boss, cầu mong kẻ địch sẽ không tấn công lúc này, rồi tiếp tục dội những Ma Pháp cỡ nhỏ về phía nó, khiến nó tập trung chú ý về phía tôi.
Và rồi nó vung đầu sắt của cái ống, ném nó về phía Clara đang thắp sáng cho căn phòng.
.
“Clara, lui về!”
.
Vũ khí bị ném ra đó bị bắn rơi xuống đất làm nên âm thanh trầm đục.
Người làm chuyện đó là Poyopoyo.
.
“Đảm bảo phía sau an toàn là nhiệm vụ của tôi, Poyopoyo này… với một chủ nhân vô dụng như thế, tôi đang tự xem xét lại cuộc sống bản thân”
.
Tôi cảm ơn cô ta đáp lại sự mỉa mai đó.
.
“Làm tốt lắm. Xong ở đây tôi sẽ nói cho cô nghe cái tên tôi đã quyết định. Cứ tiếp tục canh chừng đằng sau đi!”
“Anh vừa nói gì hả!? Tại sao bây giờ mới nói mà không phải hôm qua lúc đang nghỉ ngơi chứ hả…”
.
Tôi mặc kệ lời tiếp theo của cô ta về ‘flag’ hay gì đó ngớ ngẩn giống vậy rồi tập trung về phía con Boss tiếp. Sau khi mất đi vũ khí của mình, nó đang dùng tay không tấn công Miranda và Aria.
.
“Sét Giật!”
.
Khi cả hai đã tách khỏi con Boss đủ xa, tôi dùng Ma Pháp tấn công nó thêm nữa.
Mặc dù không phải là chí mạng, nhưng rõ ràng đủ để làm hành động của nó trì trệ hẳn.
(Đúng như mình nghĩ, Skill của Đệ Nhất quá hữu dụng)
Trước kia tôi chỉ dùng một đòn duy nhất đã tiêu diệt được nó mà hiện tại mệt mỏi như thế này, khiến tôi lần nữa hiểu rõ được Skill giá trị đến mức nào.
Trong lúc chúng tôi luân phiên tấn công con Boss, bao vây nó, Clara hét lớn.
.
“Chuẩn bị đã xong!”
.
Nghe tiếng la lớn của cô thường xuyên nhỏ nhẹ đó, chúng tôi đồng thời lui về sau. Khi tôi chạy đến bờ tường của căn phòng tôi rõ ràng nhận thấy nhiệt độ tăng cao.
.
“Bão Lửa!”
.
Ngọn lửa bắt đầu tập trung rồi xoắn quanh một điểm, tập trung hết ở mục tiêu của nó, cuối cùng phát nổ thành một cột lửa lớn. Tôi vẫn tập trung nhìn kĩ để xác nhận như thế đã đủ để đảm bảo chúng tôi chiến thắng hay chưa.
Mặc dù con Boss có vùng vẫy một chút, nhưng nó vẫn không thoát được. Sau khi kiệt sức, nó cuối cùng ngã xuống đất.
.
“Được lắm!”
.
Vừa dứt lời, tôi nghe âm thanh Đệ Nhị la lớn.
.
『 Lyle! 』
.
Nghe thấy, tôi ngay lập tức nhìn về phía cửa ra vào.
Có Thám Hiểm Giả đang tiến vào trong căn phòng. Việc chúng tôi đang chiến đấu ở đây trước đó là hết sức rõ ràng.
Không chỉ vi phạm tiêu chuẩn Thám Hiểm Giả như thế, họ còn cầm trong tay những cây cung.
.
“Mọi người, núp sau Porter!”
.
Aria và Miranda ngay lập tức hành động.
Vì Novem vừa sử dụng Ma Pháp xong, cô ấy phải nhờ Clara giúp đỡ để chạy về phía sau Porter.
Nhưng mà họ di chuyển rất chậm, nên những mũi tên đã sắp bay đến chỗ hai người họ.
Tôi có thể nhìn thấy đầu mũi tên phát sáng.
Trong căn phòng đang được ánh sáng nhờ ngọn lửa đốt cháy xác con Boss, tôi thấy rõ ràng đầu mũi tên phát nổ mà chính tôi từng sử dụng.
.
“…!”
.
Ngay khi hai người họ vừa chạy thì tên đã bắn về phía họ. Dựa vào góc độ mà nói thì họ sẽ không kịp chạy về phía sau Porter.
Người đứng ra cản lại việc đó là…
.
“Đừng hòng!”
.
Liên tục nhiều mũi tên bắn dính cô ấy trực tiếp và phát nổ.
Mọi chuyện diễn ra chỉ trong giây lát.
Poyopoyo vẫn đứng thẳng tại chỗ không động đậy.
Lúc đó, một Thám Hiểm Giả ăn mặc lịch sự bước vào trong căn phòng một cách hoành tránh.
Tôi gào lên.
.
“Các người muốn làm gì!?”
.
Một nụ cười thô bỉ nổi lên trên mặt tên Thám Hiểm Giả đó.
(Ngoại hình như thế… là Quý tộc? … tên tiếp tân lúc trước có từng nói là có một Quý tộc muốn lôi kéo Novem và những người còn lại đi… là hắn sao!?)
Trước kia, tôi đã từng nghe về một Thám Hiểm Giả xuất thân Quý tộc muốn lôi kéo Novem và những người còn lại trong tổ đội tôi đi.
Một số mũi tên bay về phía tôi, nên tôi né chúng.
Khi bay dính tường thì những mũi tên đó phát nổ, nhưng đi kèm với nó là một loại khói gì đó.
Đệ Ngũ lên tiếng.
.
『 Lyle, làm gì thì làm, che miệng lại! 』
.
Là một loại độc.
Vừa nghĩ thế, tên Thám Hiểm Giả kia hướng về phía tôi nói chuyện. Ánh mắt hắn đang nhìn đồng bạn của tôi ở sau Porter.
(Tên này, hắn thực sự nhắm mục tiêu đến Novem và những người khác, hơn nữa…)
.
“Lyle Gánh Nặng… ta đến lấy Porter của ngươi”
.
Trong phút chốc, tôi không thể hiểu được hắn đang nói gì.