Senpensekai no Madoushoshi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lời thề hiệp sĩ

(Đang ra)

Lời thề hiệp sĩ

Hatake Rintaro

Nhưng... khi hai con người từng xa lạ trao nhau lời thề cuối cùng, mọi tuyệt vọng đều tan biến...

5 6

Tiểu thuyết Kamen Rider Den-O Kanjinchou

(Đang ra)

Tiểu thuyết Kamen Rider Den-O Kanjinchou

Shinichiro Shirakura (伸一郎 白倉)

Một "cuộc hành trình xuyên thời gian" đi vào lịch sử của những người bạn đã đồng hành cùng Kamen Rider Den-O, Kamen Rider Zeronos, Sakurai Yuuto và Deneb. Sau tất cả, liệu Deneb có thể bắt Yuto ăn nấm

3 3

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

31 371

Chapter 2 - Section 2 : Thế Giới Nguyên Thủy Và Thế Giới Của Nữ Thần

Trans : Sweetie Neko 

_

Sau khi rời khỏi xưởng tôi đã nhờ một vài người dân giúp đỡ kéo một toa xe hàng có trọng lượng tương đương với toa xe của Quinn để xem bánh xe lún sâu được bao nhiêu. Khi chúng tôi hoàn thành thì cũng là lúc mặt trời lặn và khi bước chân vào nhà trọ thì trời đã tối . 

Ngôi làng này chỉ có một nhà trọ cho nên việc tìm hiểu cũng khá nhanh, là nhà trọ hai tầng , tương đối lớn với các toà nhà khác trong làng nhưng vẫn chưa lớn bẳng xưởng . Có lẽ là do mùa đông cho nên chúng tôi là những khách hàng duy nhất , cỏ vẻ như mùa thu với mùa xuân là những lúc nhà trọ đông khách nhất , họ thường có những chuyến tắm rừng và đến những nơi gần suối nước nóng .

" Oh? Vất vả rồi " .

Toslin và Rose đã thay đồ và đang nghỉ ngơi khi chúng tôi được hướng dẫn về nhà trọ.

" Uwa , căn phòng này đẹp quá , lại còn rộng nữa chứ "

Khi tôi bước vào thì điều đầu tiên làm tôi ngạc nhiên là trần nhà cao , cao ít nhất là ba mét , dưới sàn nhà đã trải một lớp lông thú , lò sưởi đã được đốt sẵn và có luôn một lượng củi lớn để cung cấp . Ngoài ra còn có hai giường , mỗi giường hai người nằm , thế là không ai phải ngủ dưới sàn.

"Yeah , là trưởng làng đã sắp xếp chỗ cho chúng ta , vì thế chúng ta có thể ở đây " 

Trước đó Rose không mở miệng vì có trưởng làng , giờ thì Rose có thể nói vì ở đây toàn là con gái với nhau .

" Ehh , có phòng tắm riêng ? Để chúng ta dùng liệu có ổn không ? Uwa , tuyệt vời , tuyệt cú mèo "

Khi tôi vỗ tay một cách hào hứng thì Carol lại quay mặt đi và vai hơi run lên . Tôi không dám động vào , mà Toslin với Rose nghiêng đầu nghĩ hành vi của Carol là đáng ngờ.

" Em làm sao vậy ? Em chưa nói một câu nào kể từ lúc tới đây " .

" Carol , em đau ở chỗ nào à " 

" Eh , không ...không phải thế .....nfufu, ahahaha ....."

Carol bật cười khi thấy khuôn mặt của tôi .

" Cười vậy là đủ rồi đó Carol , không có ích gì nếu cứ làm khuôn mặt đó ....bất cứ ai cũng sẽ..." 

Tôi phồng má lên rồi quay mặt đi.

" Hai người nói chuyện gì thế ? Có chuyện gì xảy ra ? " 

" Không , đó là , Iris.....Nfufufu, AHAHAHAHA" 

Carol không nói được gì mà cứ cười , vừa cười vừa ôm bụng lăn lộn trên giường.

" Đó là....Iris, em đã làm gì ? " 

Khi Rose hỏi , tôi ( miễn cưỡng ) nói cho họ nghe về chuyện ở xưởng , về chuyện đã yếu đuối mà còn tự tin vỗ ngực kêu cứ để tất cả mọi chuyện đấy cho tôi lo .

" Này , không đúng ....."

Toslin chăm chú nghe tôi nói , khi nghe xong thì Toslin lấy hết sức đánh vào đầu Carol.

" Đau .....đấy ! Nghiêm túc đó , sao lại đánh em "

" Vì em cứ cười không chịu ngưng , dù sao thì có chuyện gì vui sao ? ".

" Vâng , trong những lời Iris nói với chúng ta có điều gì kỳ lạ không "

Carol dừng lại và chớp mắt khi thấy hai ánh mắt mang theo chỉ trích hướng vào mình, tôi hơi bối rối và xen vào giữa họ.

" Kh-không phải như thế . Em ....Em là người nói rằng sẽ không làm gì cả . Em đã phản bội lại kỳ vọng của Ryland và những người khác "

" Ahahaha , không thể nào "

Carol ngắt lời và nói với tôi rằng tôi đã sai, nhìn qua thì em ấy vẫn đang cười mỉm trong khi xoa đầu.

" Iris à , chị đang cố để bản thân mình như là một người ngoài cuộc , nhưng sau khi chị đã nói ra những lời đó thì em sẽ không để chị tự nhận mình không phải là một mạo hiểm giả đâu, hehehehe ".

Carol đột nhiên tóm lấy eo tôi rồi kéo lên giường .

" Uu-Uwa....Kyaaaaaaaa "

" Chị hiểu chưa , đó là lý do tại sao em cười " 

" Gì cơ , nếu em chịu nói ra ngay từ đầu thì chị đâu có đánh em " 

" Em yêu cầu một lời xin lỗi từ chị "

" Yêu cầu bị từ chối , dù sao em cũng sẽ làm gì đó để bị đánh trong tương lai. Vậy coi như đây là đánh trước cho việc đó đi , giả sử như tới lúc đó mà chị còn nhớ " 

" Cái gì ? Đồ bạo chúa " 

" Ổ-Ổn mà , để chị đi, ahaha, chị thấy nhột quá. Wai- Carol ....dừng lại , ahahaha "

Tay Carol vẫn đang ôm eo tôi , nên tôi cũng cảm thấy nhột theo, ngay lúc này chỉ một cái chạm nhẹ cũng đủ làm tôi bật cười .

" Eh? Nhưng em có làm gì đâu ? Em chỉ chạm vào chị thôi mà "

" He ,ha ....không , không tốt ....một chút thôi ....tha cho chị ...."

Cuối cùng thì tôi cũng được thả , tôi ngồi trên giường và thở lấy hơi.

" Fufufu , em tìm thấy rồi, em thấy lạ khi quanh hông cảm thấy nhột " 

" Fufufu , vậy sao ? Điểm yếu của Iris nằm ở đó " 

Rose không có ý xấu, nhưng vì chị ấy nói điều kỳ lạ đó , Carol nghịch ngợm lại một lần nữa bùng cháy, một lần nữa tôi có cảm giác mình bị Carol chèn ép.

" Ah, ahahaha , ch-chờ đã , không , thật đấy . Chỗ đó không được, nhột quá, ahaha, cứu em với Rose , Toslin .... "

Măc kệ thân thể tôi lăn lộn như nào khi không chịu được Carol cù léc, Rose chỉ đứng đó và mỉm cười, Toslin thì chống tay lên cằm, và tôi cảm thấy vì một lý do nào đó mà chị ấy đang nhìn chằm chằm vào chân tôi , và......

" Kh-khôooooong~~~~~~~~ ! Đừng nhìn~~~~~ " 

Trong cảnh huyên náo đó , váy của tôi bị lật tung lên làm cho quần lót len dày màu hồng lộ ra .

" Ah , x-xin lỗi. Chúng có vẻ như là ấm...cho nên....chị chỉ nhìn và...."

Toslin bối rối và nhìn ra chỗ khác nhưng điều đó cũng chẳng giải quyết được vấn đề hiện tại của tôi, phải vài phút sau thì tôi mới được thả ra , và chiếc quần lót len bí mật sẽ được giấu kín trong váy một lần nữa .

" Chị hiểu rồi .....cảm ơn em đã bỏ công sức ra để thu thập thông tin, với những điều này thì phạm vi và đuờng tìm kiếm của chúng ta sẽ được thu hẹp đáng kể "

" Thật vậy, chúng ta có thể tìm ra Quinn nhanh chóng "

Quay lưng về phía lò sưởi ,Rose và Toslin nghe những thông tin mà tôi thu thập được và gật đầu.

" Yeah đúng vậy , hãy kết thúc nhanh chóng để chúng ta mau chóng quay trở lại công việc chính . Sau đó trên đường đi chúng ta có thể bắt gặp vị vua tương lai "

Carol ngồi trên giường , hai chân đan vào nhau.

" Em nói gì vậy ? Chúng ta sẽ làm gì khi thấy cậu ta ? Em chỉ muốn khoe khoang về điều đó thôi sao? Thật là vô nghĩa mà " 

" Muu....em chỉ muốn nhìn một xíu thôi " 

Carol định phồng má phàn nàn , nhưng với Toslin chỉ là một luồng khí nóng , trong khi hai người họ nói chuyện thì vì một lý do nào đó mà Rose nhìn tôi với nụ cười rạng rỡ .

" Tất cả là nhờ có Iris "

" Eh ? "

Trong khi tôi ngồi cạnh Carol, Rose đột nhiên nói những từ đó khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, sau đó cả Toslin và Carol cũng đồng tình với điều đó .

" Có Iris ở đây thì việc tìm Quinn sẽ trở nên nhanh chóng " 

" Yeah , nhìn đi , chị không thể hờn dỗi mãi được, làm thế thật là phí hoài nhan sắc xinh đẹp của mình "

" Đ-Đẹp ư.....không có đâu..... ".

So với Toslin thì tôi chỉ như ngọn cỏ mọc ven đường , tôi không nghĩ gì về việc mặc đồ lót len , ngay cả so sánh tôi với một bông hoa thì cũng hơi tự ti .

" Không , không , điều đó không đúng đâu. Em rất dễ thương đó Iris "

Trong khi tôi còn đang cảm thấy mất niềm tin quần lót , Rose trao cho tôi nụ cười dịu dàng . Ahh, Rose nói chuyện như này còn dễ thương hơn gấp trăm lần những gì mà tôi mong đợi. Chị ấy xinh đẹp , đơn giản là dễ thương .

" Mm,mm, quần lót len giữ ấm khỏi cái lạnh , em không cần cảm thấy thất vọng chỉ vì bọn em đã thấy đâu " .

Carol vỗ sau lưng , nhưng mà cũng như thế đã khiến em ấy ăn nguyên cái bao tay da từ Toslin .

" Đừng nói những thứ không cần thiết khi an ủi một ai đó " .

" B-Bởi vì đó là sự thật mà , cái gì , chẳng phải Toslin đã nói là mong có một cái quần lót len giống như Iris để mặc sao? Em chỉ muốn Iris tự tin về cái quần lót này " 

" Oh, ohhh, mọi người ngưng nói về len này len nọ , điều đó thật xấu hổ, ughhh ".

Tôi trở lại giường và vùi đầu xuống gối.

" Ah, nghiêm túc thì...đó là lỗi của Carol "

" Em không muốn bị nói bởi Toslin đâu, ngay cả chị cũng nhìn chằm chằm còn gì "

" Xin lỗi nha , có thể là chị đã thấy , nhưng không có nhìn chằm chằm , thậm chí chị còn quay đi ngay lập tức .

" Vậy là chị thừa nhận mình đã nhìn " 

" Đúng vậy "

" Vậy tại sao chị lại bướng bỉnh? 

" Uh, um , chúng ta nên chuẩn vị vào suối nước nóng thôi? Vì là dành riêng cho chúng ta cho nên chị nghĩ chắc chắn có thể thư giãn ở đó ...Iris có muốn đi cùng không ? " 

" Ah tắm .....vâng ..."

" Được , chúng ta vẫn còn thời gian trước khi tới bữa tối, vì thế hãy cùng nhau ngâm trong nước nóng " .

Rose lấy tay ôm ngực , như thể chị ấy sẽ tới suối nước nóng dù có chúng tôi hay là không .

" Ah....tắm ư ....Ổn thôi. Chị sẽ xem xét lại hành lý của chúng ta , vì thế mà mọi người tới trước đi " 

Vì một lý do nào đó mà Toslin trở nên bối rối khi nhắc tới chuyện đi tắm .

" Eh....không phải cứ để đó là được sao , dù gì chỗ này cũng chỉ có mỗi chúng ta thôi mà ? "

Đó là những gì tôi nghĩ , nhưng vì lý do nào đó mà Toslin từ chối tắm cùng chúng tôi.

" Đoán mò cũng không có ích gì đâu , em cũng sẽ ở lại , cho nên Rose với Iris cứ đi trước đi "

Khi Carol nói em ấy cũng sẽ ở lại , tôi và Rose cùng nhìn nhau rồi nghiêng đầu.

" Ah , nhưng đừng có làm gì thiếu đứng đắn chỉ vì hai người ở cùng nhau "

" Không đứng đắn ? " 

" Vâng , chúng ta đều hiểu mà . Hehe ~♪ sau đó chúng em sẽ để lại hành lý cho chị.

Có vẻ Rose ổn với điều đó , vì vậy tôi quyết định làm theo lời em ấy .

" Bọn chị đi trước đây " 

" Vâng , vâng , nhớ tận hưởng đó " 

Sau đó chúng tôi rời khỏi phòng với bộ đồ để thay cùng khăn tắm .

" Huff....mình no rồi ...."

Tôi thả mình xuống giường và hít thật sâu, chiếc chăn mang theo cả mùi nắng, và nếu như nhắm mắt lại thì tôi tin rằng chỉ vài giây sau tôi đã chìm vào giấc ngủ .

" Yeah , thật là ngon...."

Carol cũng làm giống như tôi vậy, tóc của em ấy còn hơi ẩm , sau đó thì chúng tôi lần lượt tận hưởng suối nước nóng và tận hưởng bữa tối, bữa tối ở đây thật ngon và điều đó khiến một phần nhỏ trong tôi mong được sống ở đây.

" Này , nếu em cứ thế mà ngủ thì sẽ bị cảm lạnh đó , để chị lau khô cho.

Mặc dù đã nói Carol nhưng mái tóc dài đẹp đẽ của Toslin vẫn còn ướt

" Ah, giờ thì chị sẽ lau khô tóc cho Toslin "

" Oh, thật chứ ? Điều đó sẽ giúp ích , vậy thì em sẽ để lại cho chị ".

Ba người bọn họ ngồi trước lò sưởi, Toslin ngồi sau Carol và Rose ngồi sau Toslin, và bọn họ bắt đầu lau khô tóc . Trong khi đó thì tôi vẫn ở trên giường nhìn họ , fairy hôm qua tôi gặp bỗng hiện lên tâm trí tôi.

" Mình mong fairy đó trốn thoát thành công ..."

Nghe thấy tiếng thì thầm của tôi, Carol nghiêng đầu.

" Về chuyện đó ư , ổn thôi ? Em không nghĩ cô ta sẽ bị bắt trừ khi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra "

" Và nếu có xảy ra thì cô ta sẽ nghĩ tới việc bay lên " .

Toslin và Carol bắt đầu cười .

" Nhưng em nghe rằng goblin rất kiên trì , và fairy đó bay được bao xa nếu đã thấm mệt ? "

" Đó là điểm mà chúng ta không thể không lo lắng , điều duy nhất mà chúng ta làm được là cầu nguyện cho cô ấy an toàn, và chúng ta không có nghĩa vụ phải làm nhiều cho cô ấy như thế " 

Mỗi lần khăn lau đầu Carol nheo mắt lại như đang tận hưởng cảm giác dễ chịu , Carol đã đưa cho tôi lời giải thích hợp lý , nhưng cũng không làm tôi cảm thấy bớt lo lắng cho sự an toàn của cô ấy, bởi vì tôi đã nhìn thấy điều đó xảy ra .

" Chị hiểu cảm giác của Iris. Nhưng ....chúng ta không còn việc nào khác ngoài chấp nhận rằng cô ấy gặp vài điều xui xẻo. Nếu không thì sẽ trở thành mối nguy hiểm cho chúng ta .

" Um...chị nói đúng ...."

Cuối cùng thì đó là kết luận mà tôi rút ra, đặc biệt là đối với tôi lúc đó chẳng biết làm gì ngoài việc sợ hãi .

" Nhân tiện thì các fairy có phải là tín đồ của nữ thần không ? Em chỉ biết bọn họ là những con bọ vô hại " 

" Um , em sẽ không thấy họ thường xuyên trừ khi đi viếng một ngôi đền, và họ thường xuất hiện vào ban đêm ".

Như Toslin đã nói thì ngoại trừ một số trường hợp ngoại lệ , các fairy thường xuất hiện về đêm. Bạn sẽ thấy họ chủ yếu ở những ngôi đền, nhưng đôi khi lại bắt gặp họ ở gần thị trấn hay một ngôi làng nhỏ khi mặt trời đã lặn và hầu hết mọi người đã đi ngủ .

Thường thì sẽ không thấy, nhưng nếu bạn đặt một viên đường hay bánh quy lên lan can cầu hoặc cành cây, sẽ có fairy đến và bắt đầu mở tiệc trà . Sau đó bạn có thể soi sáng một con đường buồn tẻ vào ban đêm mà không cần tới bất kỳ đèn nào .

Trước lời nói của Toslin và Carol , Rose đang lau khô tóc đằng sau bỗng nhiên dừng tay lại.

" Đúng vậy... Các fairy đã có sự thù địch với nữ thần Illya từ lâu...cho đến 1000 năm trước thì các fairy đã tỏ lòng trung thành và trở thành những tín đồ sùng kính nữ thần "

" Hoh , vậy sao , thế còn tộc người sói ? Em không biết nhiều về những thứ đó " 

" Umm....để giải thích cho điều đó thì trước tiên chị sẽ kể về thế giới nguyên thủy " 

" Ổn thôi , kể đi kể đi. Chúng ta sẽ nghe kể trong khi lau khô tóc của em " .

" Oh , em cũng muốn nghe về chuyện đó " 

Tôi lắng nghe điều Rose nói khi ngồi đầu giường .

" Ổn chứ ? Vậy thì .... Gohon , chúng ta sẽ bắt đầu nói về cách mà thế giới hình thành "

『 Câu chuyện của Rose .....nguồn gốc thế giới hình thành được kể chi tiết từ phần đầu trong kinh thánh 』 

Yên lặng

Cô ấy đang nhìn

Khởi nguyên bắt đầu, nhưng...nhưng

Vũ điệu linh hồn , nhịp đập cuộc sống, tất cả để cảm nhận cuộc sống này.

Những con có nanh thì mài giũa , lá cây phát triển , Vô Định nhảy múa điên cuồng .

Yên lặng 

Cô ấy khóc 

Khởi nguyên bắt đầu, nhưng ...nhưng

Linh hồn phẫn nộ, cuộc sống biến mất , tất cả mọi thứ hủy bỏ .

Những con có răng nanh ăn tươi nuốt sống mọi thứ .Lá cây đưa vào , Vô Định trở nên hoang dã .

Nỗi ám ảnh dai dẳng về cuộc sống

Đó là khởi đầu của thế giới .

Yên lặng 

Cô ấy hát 

Cô ấy im lặng ngàn năm và giờ đây ngồi trên cành cây lớn , và cô ấy đã cất tiếng hát 

Giai điệu bay qua những ngọn đồi và cánh đồng , vượt biển , xuyên qua tất cả mọi thứ 

Đó là bài hát về các điều răn 

là một bài hát cho những gì đang tồn tại .

Yên lặng 

Cô ấy đi xuống

Khi bài hát cất lên 

Mọi người chào đón cô ấy, và họ bắt đầu nhảy múa theo bài hát của cô ấy .

Thế giới yên lặng

Đó là quyết định của cô ấy

Hoà hợp với người khác và cùng chung tay với nhau 

Đó là thế giới mà cô ấy muốn.

" Và đó là cách mà mọi chuyện xảy ra trong một ngàn năm qua, chúng ta đang sống trong thế giới mà cô ấy tạo ra , Hyurian, elf , người lùn, người sói , và cả fairy....sẽ sống dưới thế giới mà nữ thần Illya mong muốn "

" Vậy nữ thần Illya và " Yên Lặng " này là cùng một người? Hay là cùng là nữ thần ? "

" Đúng vậy, tổ tiên của chúng ta cùng với những tín đồ khác đã lắng nghe bài hát của nữ thần Illya . Không phải sức mạnh của nữ thần, mà là ngôn từ của nữ thần , nữ thần đã thuyết giảng rằng thế giới nên được quản lý bằng lòng tốt chứ không phải hận thù, tuy nhiên có những người đi ngược lại những lời đó " 

Rose là người nói khá nhiều , chị ấy tiếp tục giải thích cho chúng tôi không ngừng nghỉ.

" Dark elf, Goblin , Orc , và cả....Troll. Chúng thuộc ....có thể nói là những cư dân đầu tiên của thế giới nguyên thủy, dẫn đầu bọn chúng là Nguyên Vương Osnell, thường xuyên va chạm với các tín đồ của nữ thần, đó là hồi kết của trận chiến ..."

" Là trận Illya War vào 1000 năm trước " 

Toslin thì thầm khi đang chải tóc.

" Đúng vậy, một cuộc chiến tổng lực của bên thống trị thế giới nguyên thủy bằng nỗi sợ hãi và quân đội của nữ thần muốn mọi người hiểu nhau thông qua lời nói. Chiến tranh hỗn loạn , nhưng chúng ta đã thành công chia thế giới nguyên thủy ra , cùng với các elf, người sói , người lùn , và fairy .

" Hoh...quả là một câu chuyện vĩ đại , thực sự khó mà xác định được " .

Khi câu chuyện của Rose kết thúc thì Toslin bật ra một tràng cười sảng khoái.

" Fufufu, điều đó chắc chắn đã xảy ra. Chị cũng đã từng nghĩ như vậy cho đến khi gia nhập giáo hội và nghe vị giám mục kể chuyện "

" Nghĩa là bây giờ Rose có nhiệm vụ đánh bại goblin và những kẻ đứng về phía thế giới nguyên thủy ? ".

" Đúng vậy , nói chính xác hơn thì nhiệm vụ của chị là phải sữa chữa những ai phá vỡ quy tắc của nữ thần " .

Tôi luôn tự hỏi là tại sao các giáo sĩ lại luôn phiêu lưu cùng các mạo hiểm giả , nhưng tôi đoán là tôi hiểu được lý do tại sao .

"Uh, umm.....vậy điều gì sẽ xảy ra nếu em trở thành kẻ thù của Rose ? " 

Carol đã giữ im lặng suốt phần đầu câu chuyện, nhưng giờ em ấy lấy hết can đảm để hỏi một câu khó đỡ.

" Không không , như chị đã nói thì cho dù họ là Hyurian, elf hay là các chủng tộc khác thì nhiệm vụ của chị là dạy dỗ những kẻ đi ngược với lời dạy của nữ thần, không thể tha thứ cho tội ác , vì thế phải thanh tẩy cái ác " .

Rose cố gắng cười để trấn an Carol, mặt khác thì Carol rụt rè rút một con dao từ trong túi ra .

" Uh ,um....em đã ăn trộm con dao này từ một ngôi mộ không lâu về trước.....đây có phải tội ác ? Phải không ? " .

Carol đang cầm một trong hai con dao mà em ấy mang theo bên người, không giống con dao găm rẻ tiền của tôi, bạn có thể cảm nhận được độ tuổi của nó , và rõ ràng con dao đó đã được phù phép nên sẽ không bao giờ gãy, giống như trong câu chuyện mà tôi đã đọc cách đây rất lâu.

" Ôi trời , như thế là không được đâu ".

Với nụ cười bình tĩnh thường ngày, Rose nắm lấy gáy và bế Carol lên, sau đó Rose ngồi xuống giường gần đó, đặt cơ thể nhỏ bé của Carol lên đầu gối.

" Eh , huh ? Cái gì? Chị đang làm cái gì vậy ? Kyaaaa " 

Đột nhiên Rose đánh vào mông tròn nhỏ của Carol .

" O....owwwwww "

Mặc dù điều đó không xảy ra với tôi, nhưng mà tiếng đánh to như kia làm tôi nhắm chặt mắt lại. Và sau đó lời cầu nguyện của Rose át đi tiếng la hét của Carol .

" Thưa nữ thần , xin hãy tha thứ cho người này, tôi cầu mong những người đã khuất có thể bình an "

Nụ cười dịu dàng hiền hậu vẫn nở trên môi Rose khi chị ấy vung tay đánh vào mông của Carol.

" Đừng làm bất cứ điều gì xáo trộn tới người đã khuất mà không có lý do chính đáng, em có hiểu không ? " 

" Em , em xin lỗiiiiii, em hiểu rồi , đừng đánh nữa. Em sẽ không bao giờ tái phạm nữa "

Ngay khi Rose chuẩn bị đánh phát thứ ba thì Carol nói lời xin lỗi nhanh nhất có thể. Rose gật đầu hài lòng với câu trả lời của rồi để Carol đi.

" Uu, uuu, Iris....Rose, chị ấy , mông em ...." 

Carol nhảy lên giường gần chỗ tôi với khuôn mặt gần khóc .

" Ah ,um , yeah ....chị thấy rồi .....trông có vẻ đau.

Khi Carol vùi đầu vào lòng tôi , tôi vuốt ve mái tóc đã khô của em ấy.

" Đây là một cơ hội tốt , Iris, em và cả Toslin cũng vậy, nếu hai người có tội lỗi gì mà cảm thấy cắn rứt lương tâm thì hoan nghênh tới thú tội . Nữ thần và chị thương xót hầu hết mọi thứ ".

Ngay cả khi chị ấy nói vậy ....thì tôi không nghĩ mình sẽ chia sẻ bất kỳ cái gì sau khi thấy màn vừa rồi. Tôi không nghĩ mình có tội gì cắn rứt lương tâm để mà thú nhận.

" Không , không có chuyện gì cả ".

" Em , không có chuyện gì như thế luôn "

Toslin vội vàng phủ nhận mọi sai trái, nhưng sau đó Carol bật dậy khỏi lòng tôi với ánh mắt lấp lánh. 

" Chị ấy nói dối , khi em lấy con dao thì Toslin cũng vơ vét luôn đống tiền được chôn cùng ".

" Cái gì? Sẽ ổn thôi , tiền trong mộ cũng chẳng để ...Chờ , chờ chút đã Rose, nghe này , ngay cả khi chị có nghe là em lấy trộm thì cũng không nhiều lắm đâu " 

Toslin quay đầu đi và cố giải thích trong tuyệt vọng.

" Thưa nữ thần , xin hãy rủ lòng thương tới elf tội lỗi này, nào , giờ đưa hông ra đây Toslin. Nếu em không chịu thì có thể đưa số tiền đó cho mục đích cao cả và quyên tặng cho giáo hội? " 

'" Cái gì , tại sao lại là em, đây là cách mà nhà thờ nhận quyên góp...Chờ đã , nếu chị dùng lực như thế để đánh thì nó sẽ sưng lên đấy. Wai....Carol , em đang làm cái gì vậy hả ? "

Trong lúc không chú ý thì Carol đã rời khỏi giường và ôm chầm lấy Toslin.

" Sẽ thật lạ nếu em chỉ là người duy nhất bị đánh , hihihi , vui vẻ chấp nhận hình phạt đi Toslin.

Cho dù Toslin cố gắng như nào đi nữa thì chị ấy cũng gặp khó khăn với Carol với Rose. Giống như là Carol , Toslin cũng nằm xuống dưới đầu gối của Rose.

" Chờ , CHỜ ĐÃ CHỜ ĐÃ CHỜ ĐÃ , đồ Carol ngốc. Đừng có nghiêm túc nha Rose....Wai...Em 18 tuổi rồi đó "

Toslin phản kháng hoàn toàn vô ích , ngay sau đó thì chiếc quần dài của Toslin bị kéo xuống, và cặp mông trắng nõn ấy nhận hai phát đánh từ Rose .

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Ai dịch được đoạn này mượt hơn thì cmt nha Năm 1982, Bộ Nông nghiệp, Lâm nghiệp và Thủy sản Nhật Bản đã tạo ra thuật ngữ shinrin-yoku, có nghĩa là “tắm trong rừng” hoặc “hấp thụ bầu không khí trong rừng”. Phương pháp này khuyến khích mọi người chỉ cần dành thời gian trong thiên nhiên