Con Minotaur đứng đó, nhìn chằm chằm vào tôi.
Không có sự thù địch trong ánh nhìn đó. Thay vào đó, đó là ánh mắt của sự trung thành.
"...Có phải nó đã kích hoạt rồi không?"
Tôi nhìn vào tay mình, không có gì thay đổi. Hoặc có thể không phải là ở tay.
Vấn đề bây giờ là con Minotaur này.
Tôi nghĩ rằng, chỉ những quái vật cấp thấp hơn tôi mới có thể trở thành đồng đội của tôi. Vậy là tôi đã sai. Tôi chắc chắn Minotaur là quái vật cấp cao.
"Này, cậu kia! Nguy hiểm! Mau chạy đi!"
"Ah..."
Việc tôi là mội Luyện quỷ sư chỉ có mình tôi biết. Có lẽ những người này nghĩ rằng tôi đang đứng trơ ra trước mặt Minotaur vì sợ hãi.
Ngay cả khi Minotaur tấn công tôi, tôi vẫn có thể dể dàng đá đít nó.
Hmmm, tôi mỉm cười trước những lời của gã đàn ông kia.
Bây giờ, tôi phải khiến họ rời đi mà không nghi ngờ gì. Chà, người ta sẽ nghĩ gì khi biết tôi có thể điều khiển quái vật.
Hừm, tôi đưa hai tay về phía trước.
"Đưa tay ra!"
"Guoo!"
Theo lệnh tôi, Minotaur bỏ vũ khí xuống và đưa tay ra.
Đây có phải là hiệu ứng của Huấn luyện quái vật cấp 1. Tôi ngạc nhiên khi thấy nó ngoan ngoãn làm theo lệnh của tôi.
Hai bàn tay đan vào nhau giống như chúng tôi đang vật lộn. Dĩ nhiên là chúng tôi chỉ đặt tay lên nhau. Nếu Minotaur nghiêm túc, có khi tôi sẽ thua.
Nhưng 3 người đó sẽ thấy thế nào? Có lẽ với họ thì tôi đang mạo hiểm mạng sống để chặn Minotaur.
Có vẽ hơi giả tạo, nhưng tôi sẽ cố gắng lừa họ.
"Mọi người! Hãy rời khỏi đây ngay!"
"Không đời nào! Bỏ cậu lại đây...!"
"Tôi sẽ chặn nó lại! Nhanh lên! Tôi không giữ được lâu đâu!"
"Chậc...!"
Ngã đàn ông cắn răng với sự hối tiếc.
Bây giờ, tôi muốn họ rời đi sớm. Có vài thứ mà tôi muốn kiểm tra. Tôi muốn dùng <Phân tích> lên cả 2 chúng tôi.
Cô pháp sư nắm lấy tay gã kiếm sĩ và kéo anh ta đi. Rõ ràng là họ muốn chạy trốn.
"Kaito! Chúng ta trốn khỏi đây thôi! Chúng ta không thể đánh lại Minotaur được!"
"Nhưng Juila! Vì chúng ta, người đó...!"
"Nhưng nếu chúng ta cản đường anh ta, anh ta không thể đánh hết sức được! Nhanh lên!"
"Hey! Anh bạn...!"
Hả.
Có phải anh ta đang gọi tôi? Tôi đang bận kiểm tra Minotaur.
Tôi không muốn dính líu gì tới mấy người nữa, nên là làm ơn đi đâu đó đi.
"Cậu! Cho tôi biết tên của cậu! Tôi là Kaito Dickens!"
“Noah Whitefield!"
"Noah! Cám ơn cậu nhiều! Cậu phải sống đó!"
"Kaito! Nhanh lên!"
"Chậc..."
Tôi nghe thấy ba tiếng bước chân dần dần rời đi.
Khi nó gần như biến mất, tôi hạ tay xuống.
Đây chỉ là một loại mánh khóe, nhưng có vẻ họ đã bị lừa. Sẽ rất kỳ lạ nếu họ nghĩ rằng Minotaur đã trở thành bạn đồng hành của tôi.
"Đủ rồi."
“Grururururu….”
Minotaur bỏ tay xuống và trở về tư thế đứng thẳng.
Câu ta dường như hoàn toàn nghe theo lời tôi. Không biết cậu ta có thể thực hiện những mệnh lệnh phức tạp hay không.
Trong trường hợp này, tôi cần phải thử nghiệm một chút.
"<Phân tích>"
Bằng phép thuật đó, các dòng chữ mờ mờ xuất hiện trước mắt tôi.
Mục tiêu lần này không phải là tôi. Nó nhắm vào Minotaur.
Tên: không có
Chức nghiệp: Minotaur cấp 45
Kỹ năng:
- Vũ khí cùn cấp 45
- Kháng phép cấp 40
- Kháng vật lý cấp 20
- Vòng cổ nô lệ
80% là bình thường.
Tất nhiên cậu ta không có tên và có khả năng kháng vật lý hơi thấp một chút, nhưng vì là quái vật cấp cao, nên sức mạnh thể chất của nó cũng vô cùng cao.
Nhưng vấn đề là cái [Vòng cổ nô lệ].
Phân tích kỹ hơn một chút.
Vòng cổ nô lệ
Bằng chứng cho thấy quái vật đã bị bắt bởi kỹ năng [Bắt quái vật]. Hoàn toàn tuân lệnh người sử dụng kỹ năng này.
"Wao."
Ngon lành.
Với cái này, Minotaur hoàn toàn trung thành với tôi. Cài này quá xịn xò.
Được rồi, giờ tới lượt tôi.
Tên: Noah Whitefield
Chức nghiệp: Luyện quỷ sư cấp 2
Kỹ năng:
- Kiếm thuật cấp 92
- Võ thuật cấp 88
- Ma thuật cơ bản cấp 43
- Ma thuật sấm sét cấp 45
- Ma thuật phục hồi cấp 26
- Bắt quái vật cấp 2
- Huấn luyện quái vật cấp 2
Cấp độ Luyện quỷ sư đã tăng.
Tôi biết mà, tôi sẽ lên cấp bằng cách bắt quái vật. Nhưng tôi vẫn chưa biết cụ thể làm cách nào để biến chúng thành đồng đội, chắc là có xác suất. Nếu đúng là xác suất thì nó cực kỳ thấp.
Liệu tôi có kiếm được thêm người bạn nào khác trước khi rời khỏi mê cung này không.
"Chà, tiếp tục nghiên cứu thôi. Biết đâu sẽ có kết quả khác"
“Grururururu….”
"Minotaur! Đi thôi. Đập hết mấy con quái xuất hiện quanh đây."
"Guoooooooooo!!"
Tốt, quá tiện lợi.
Từ giờ, việc đập nhau cứ để lại cho cậu ta. Bằng cách này tôi có thể thảnh thơi đứng nhìn.
Cậu ta vừa hạ một con quái giống sâu bướm chỉ với 1 cú đánh.
"À đúng rồi. Tôi cần cho cậu ta một cái tên"
“Gururu…? ”
"Tên ngươi là Milo nhé."
“GUOOOOOO!!”
Mặc dù tôi không hiểu cậu ta nói gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được thông qua sự ràng buộc giữ 2 chúng tôi.
Nghĩ như vậy, tôi cùng Milo bắt đầu đi bộ, nhắm thẳng vào lối ra.