Seijo no Kaifuku Mahou ga Dou Mitemo Ore no Rekkaban na Ken ni Tsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

(Đang ra)

Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

Oteteponta

Cảm thấy được giải thoát sau khi rời khỏi hiệp hội, Rust đã làm việc ở vùng biên giới với sự nhiệt tình và sức sống mới tìm thấy.

12 181

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

(Đang ra)

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

夏乃実

Chuyện tình học viện đầy hài hước và ngọt ngào, chính thức bắt đầu.

1 5

[Oneshot] Đã một tháng sau lời tỏ tình, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu ấy rằng đó chỉ là trò đùa thôi. Thay vào đó, tôi lại thật sự phải lòng cậu ấy mất rồi

(Hoàn thành)

[Oneshot] Đã một tháng sau lời tỏ tình, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu ấy rằng đó chỉ là trò đùa thôi. Thay vào đó, tôi lại thật sự phải lòng cậu ấy mất rồi

そらどり

Đây là phần ngoại truyện của Oneshot:https://docln.net/truyen/20550-oneshot-sau-nam-sau-loi-to-tinh-toi-van-chua-noi-voi-anh-ay-rang-do-chi-la-tro-dua-va-gio-thi-chung-toi-da-nop-don-dang-ky-ket-hon

1 5

Dưới Tán Cây Anh Đào

(Đang ra)

Dưới Tán Cây Anh Đào

星光かける

Với cô, những giây phút bình dị thường nhật ngày trước giờ đã trở thành một điều quá đỗi đặc biệt.

2 6

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Wataru Watari

Cả 2 ngoặc tay hứa 1 cách bẽn lẽn, rồi cái ngoặc tay đó dần trở thành cái nắm tay. Câu chuyện khép lại.

15 30

Tập 01 Web Novel - Chương 06 : Thậm chí còn có cả sát thương vật lý…..!

“Dậy đi, Nest. Trời sáng rồi.”

…..Không ổn, tôi đã dính ảo giác để nghe thấy giọng của một bé loli. Tôi hẳn phải mệt lắm, quay lại ngủ thêm nào.

“Jeez, em nói là Dậy đi, Nest. Đây!”

Có vẻ như tôi khá mệt mỏi. Bởi vì khi tôi mới mở mắt ra có chút, một em loli đã nhảy vào tôi từ trên không. Được rồi, hãy ng-

“Oomph!”

Lại còn có cả tổn thương vật lí nữa….! (Trans: ý main là tinh thần nó đã mệt mỏi lắm rồi, lại còn dính cả tổn thương về thể xác nữa thì chịu sao thấu…)

“Hm, là Lily hả?”

Cuối cùng cô ấy cũng biết rằng tôi đã thức dậy.

“Rất vui được gặp anh! Em là Lily! Còn nữa, cảm ơn anh đã chữa bệnh cho em!”

“Mm, không có gì.”

Hôm qua tôi đã lo rằng liệu ma thuật phục hồi có đủ không, nhưng giờ em ấy đã được chữa khỏi nên mọi thứ đều ổn cả. Nếu tôi được bảo rằng họ “không thực sự yêu cầu nó” hay gì đó tôi sẽ khóc mất.

Chúng tôi lên kế hoạch cho tương lai khi đang ăn sáng trong nhà ăn.

“Er… Tôi phải đi làm việc ở Guild vào hôm nay, hai người tính sao? Nếu rảnh cũng có thể đến nhé.”

“Như vậy, tôi có thể ở lại quán trọ và nghỉ ngơi được không? Tôi vẫn còn khá mệt.”

“Được rồi. Còn em thì sao, Lily?”

“Em sẽ đi với Nest!”

“OK. Thế thì tôi sẽ để cô trông nhà, Aura. Tôi nghĩ bọn tôi sẽ về lúc mặt trời lặn.”

Hiện giờ, tôi đã mượn bàn của Guild và bắt đầu điều trị. Lily, người mà tôi đã nghĩ chắc chắn rằng em ấy sẽ ở cùng với Aura, đang lẳng lặng ngồi vào lòng tôi.

Sau đó, một người đàn ông trung niên trông giống một mạo hiểm giả đi tới.

“Oh, cậu trai. Tôi cần chữa trị một chút, nhờ cậu được không?”

“Cháu có thể xem chú muốn chữa cái gì được không?”

Có vẻ như người đàn ông này bị thương ở cánh tay. Vết thương rất sâu, cái này thì có thể chắc chắn.

“Nếu thế thì cháu có thể chữa được nó.”

“Sẽ tốn bao nhiêu tiền?”

Hmm, giá tiền phổ thông cho những việc như thế này? Tôi nên điều trị cho bệnh nhân này trước khi tôi hỏi Asha-san.

“Um… Chú là bệnh nhân đầu tiên của cháu nên cháu sẽ không lấy tiền của chú. Đổi lại, chú có thể nói cho cháu một Hồi Phục thường mất bao nhiêu tiền được không? Er… Hồi Phục.”

Người đàn ông tỏ vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy vết thương của mình biến mất trong nháy mắt.

“Thật kỳ diệu! Ma pháp phục hồi thật tuyệt vời! Một thứ như thế này phải vào khoảng 1000 En chứ? Nhưng tôi cũng không chắc lắm.” (Trans: 1 đồng yên Nhật = 1 đồng En)

Người đàn ông kia nói lời cảm ơn rồi liền quay trở về. Tôi mong rằng chú ta sẽ nói tốt về nơi này.

Sau đó , tôi lấy giá cơ bản là 1000 En như chú kia đề nghị.

Vì là ngày đầu điều trị, tôi liền mở cửa từ sáng tới tối nhưng tôi thực sự đã ngạc nhiên vì có quá nhiều người. Nhờ vậy, ví tôi hiện đã được lấp đầy.

Trong lúc đó, Lily vừa ngồi trên đùi tôi vừa mỉm cười. Ooh! Dễ thương quá!!

Tôi đã dừng chân ở một cửa hàng quần áo trên đường về nhà. Tất nhiên là để mua cho Lily vài bộ quần áo rồi.

Bởi vì nhân viên bán hàng-san để cho Lily thử đồ không ngừng nghỉ nên tốn tận một tiếng đồng hồ để có được quyết định cuối cùng.

“Nest! Cảm ơn vì quần áo mới!”

“Mn, không có gì.”

Chúng tôi về nhà hơi muộn một chút nhưng chắc Aura sẽ ổn thôi.

------------Tôi đã quá lạc quan rồi.

Aura lao vào chúng tôi ngay khi tôi mở cửa.

“Đợ…Tôi xin lỗi vì đã về muộn. Nhưng cô không nên…tức giận… việc đó…….”

Aura nhìn xuống chúng tôi, mắt cô ấy sưng lên.

“T-Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ không về nữa! Nói là tối sẽ trở lại, nhưng vẫn không có về! Tôi còn nghĩ phải chăng cậu đã bỏ rơi tôi!!”

Nước mắt của Aura chảy xuống gò má cô ấy từng giọt, từng giọt một.

https://33.media.tumblr.com/3f4b6efd680626eb88215948241641e1/tumblr_muzokzAcox1rmasvuo1_500.gif

Tôi chỉ trễ có một chút thôi. Nhưng, chắc thế là đủ lâu để Aura nghĩ vậy.

“Xin lỗi, tôi thực sự không nghĩ thế…….”

“Sniff… Từ ngày mai trở đi tôi sẽ đi với cậu, tuyệt đối cần. Tôi sẽ theo cậu kể cả khi cậu nói không.”

“Vậy hả… Vậy chúng ta đi cùng nhau nhé.”

Tôi sẽ phải quan tâm đến Aura và Lily nhiều hơn nữa.

Cuối cùng Aura cũng đã bình tĩnh lại và chúng tôi đi ăn tối.

“Tôi đã băn khoăn nãy giờ rồi nhưng Lily đang mặc quần áo mới, phải không?”

“Eh? Ừm… Tôi đã quyết định mua nó.”

“Của tôi đâu?”

“Hm? Ah… Tôi xin lỗi?”

Ngày hôm sau, chúng tôi đã mua phần của Aura. Ví của tôi cũng vì thế mà xẹp xuống.

(Trans: 1 đồng yên Nhật = 1 đồng En)