Seijo Futari no Isekai burari Tabi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 156

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 26

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 222

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7448

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

Arc Lãnh thổ người Dwarf - Chương 12 - Làm tốt lắm

Miragaia nói rằng đây chỉ là một chuyến dạo chơi ngắn thôi, nhưng rốt cuộc ông ấy lại bay xa tít mù khơi.

Maki nói gì đó rồi chỉ tay đến những hướng khác nhau, và ông ấy sẽ bay đến đó theo chỉ dẫn của Maki.

"Maki có vẻ rất bình thường với việc này."

Arthur lẩm bẩm.

"Tính Maki dễ chấp nhận người và sự việc như nó vốn là thế."

Chiharu trả lời.

"Và Người thì đề phòng hơn mức bình thường để bù trừ vào khoản đó?"

"Cũng không hẳn..."

Chiharu trở nên thận trọng không phải vì Maki. Nàng chỉ không thích bị bỏ vào một tình huống mà mình ở thế bị động. Dĩ nhiên, việc dễ bị thao túng có cái dễ thương của nó, và đã giúp nàng giữ chân được bạn trai cũ... Nhưng nếu phải nói thì.

"Tính cách dễ chịu và dễ chấp nhận người khác của Maki là điều mà tôi thích ở cậu ấy. Ở gần cậu ấy chẳng phải lo nghĩ gì cả."

Chiharu nói.

"Và vì vậy nên nhiều người đã từng lợi dụng cậu ấy ở thế giới cũ. Người ta cứ nghĩ rằng cậu ấy quá rộng lượng và thiếu quyết đoán. Cậu ấy hay bị tổn thương bởi những người hay áp đặt ý kiến của mình lên người khác, rốt cuộc lại tự chuốc lấy thất vọng."

"Vậy Người có nghĩ, rằng Maki đang cố cho người khác thấy bản chất bên trong của mình như thế nào không?"

"Tôi cũng không biết nữa..."

Nàng không muốn nghĩ ngợi quá sâu về bạn mình. Và dĩ nhiên, có nhiều thứ mà một người phải gồng mình chịu đựng khi đi làm. Nhưng hai nàng đều cố gắng để làm người đồng hành tốt khi ở bên cạnh nhau.

"Người có gì đó làm tôi nhớ đến người vợ quá cố của mình."

"Quá cố... là mẹ của Edwy ư?"

"Thể chất cô ấy vốn đã yếu rồi. Ngay khi hoàng tử chào đời thì nàng cũng trút hơi thở cuối cùng. Mọi người đều nói rằng nàng ấy không thể trở thành Nữ hoàng, và rằng nàng không thể có con. Nhưng nàng vẫn là một người cứng cỏi và là nguồn động viên lớn lao dành cho tôi."

"Tôi chắc được làm vợ ngài là... một vinh dự."

Có lẽ vì vậy mà tên Hoàng tử lại nông cạn đến thế. Arthur nhoẻng cười rồi nói tiếp.

"Tôi không biết có nên gọi đó là một vinh dự không. Đôi khi nàng ấy lại rất là 'độc địa'."

"Hả? Nhưng mà tôi có độc gì lắm đâu?? Tôi chỉ là ừm, àm..."

"Vâng?"

"Tôi chỉ hơi thẳng thắn so với một số người thôi."

"Hahaha. Thế thì vợ tôi cũng là một người rất thẳng thắn. Hẳn là vậy rồi."

Arthur hướng ánh mắt lên trời.

"Hai chúng tôi đã lớn lên cùng nhau. Tôi đã nghĩ là mình hiểu nàng rất rõ, nhưng đôi khi tôi lại ước mình có thể hiểu suy nghĩ của nàng hơn một chút khi chúng tôi đã thành người lớn rồi."

"Tôi có thể thành thật trả lời bằng những câu độc địa kia, nếu đó là ý của ngài."

"Hahaha! Đúng như thế. Nàng ấy cũng thường đối đáp lại tôi bằng giọng điệu như vậy. Thật là hoài niệm."

"Cô ấy hẳn không chỉ là vợ ngài..."

"Hửm?"

"Mà còn là người bạn rất thân thiết nữa."

"Phải. Phải."

Arthur đáp lại với một biểu cảm ôn tồn.

“CHIIIHAAARUUU.”

"Maki-chan!"

Maki đã trở lại. Nàng ấy chạy như bay đến chỗ Chiharu ngay khi vừa được Miragaia đặt xuống đất. Phải là mình thì phải một lúc lâu nữa chân mới hết run được. Quả đúng là Maki. Chiharu nghĩ thầm.

"Tôi đã được thấy cảnh thành phố từ trên không rồi! Ở đó có một quảng trường với đài phun nước, có cả sạp bán hàng nữa, là sạp bán thức ăn đó!"

"Sạp bán thức ăn! Tiền! Chúng ta cần đổi tiền! Arthur, xin hãy chuyển mấy em 1 triệu này thành tiền đồng!!"

"Ừm? Người nói gì?"

"Chiharu, bình tĩnh đi gái. Có tưng tưng thì mới chuyển hết 1 triệu ra tiền đồng. Coi nào, nếu chia cho mỗi người chừng 10 ngàn tiền đồng là ổn. Hãy đi kiếm chỗ bán mấy viên ngọc ngày và chuyển 20 ngàn sang tiền đồng thôi."

"Khoan, khoan. Maki và Chiharu. Vẫn còn quá sớm để hai Người có thể rời khỏi khuôn viên Hoàng cung."

Chiharu và Maki đang nắm tay nhau xoay vòng. Arthur chỉ vào nhóm điểu nhân.

"Không chỉ có tộc điểu nhân sẽ bu lại khi nghe nói có Thánh Nữ ở đây. Sẽ rất là nguy hiểm nếu như các biện pháp an ninh chưa được đảm bảo."

"Có người muốn ám hại chúng tôi ư?"

Chiharu thắc mắc. Arthur bèn trả lời.

"Tôi không nghĩ là có người nào ác ý như vậy. Có lẽ là ngoại trừ phe Nhà thờ Tận thế. Nhưng dạo gần đây bọn chúng không có động tĩnh gì."

Ớ này. Nhà thờ Tận thế! Tên gì nghe nguy hiểm thế! Làm sao mà ông ấy nói như không vậy? Arthur tiếp tục trước khi nàng kịp chen ngang.

"Nhưng quan trọng hơn, sẽ có nhiều người đổ xô lại để cố nhìn trộm chút dung nhan của Thánh Nữ, và tôi sợ rằng Người sẽ bị đám đông đó đè bẹp."

"Thế thì bọn tôi không bao giờ ra khỏi đây được rồi..."

"Maki..."

Nhà vua trở nên khó xử trước nỗi buồn rười rượi từ Maki. Ông không có nhiều lựa chọn.

"Arthur. Đây có phải là tận cùng của lãnh thổ loài người không?"

"Không, đây chỉ là bờ biển của một lục địa khổng lồ thôi. Dọc theo bờ biển còn nhiều cái đáng xem lắm, và cả trong đất liền nữa."

Hừmm.

"Thế thì, liệu có một đất nước nào mà phụ nữ ở đó mang khăn trùm đầu khi ra khỏi nhà không? Hay có thể chúng tôi sẽ tự cải trang..."

"Khăn trùm à... Tôi nhớ là phụ nữ ở miền sa mạc có cách ăn mặc như vậy. Mặc dù, làm thế vẫn gây chú ý, tôi đoán vậy."

"Nhưng làm thế sẽ không kéo theo một đám đông bu xung quanh chứ, phải vậy không?"

"Tôi nghĩ là không. Tôi hiểu rồi. Chắc là sẽ được. Mặc dù màu tóc và mắt của hai Người khá là hiếm ở đây."

"Chúng tôi sẽ mang tóc giả."

"Còn đôi mắt?"

"Chúng tôi sẽ chỉ nhìn xuống đất thôi."

"Nhưng còn chiều cao."

"Chúng tôi sẽ nói mình là trẻ con."

"...Hai Người muốn đến chỗ sạp bán hàng đến vậy sao?"

"PHẢI." "PHẢI."

"...Hôm nay thì không được rồi, nhưng tôi sẽ sắp xếp để hai người được rời Hoàng cung."

"TUYỆT VỜI!" "TUYỆT VỜI!"

Hai nàng có thể ra ngoài! Arthur thầm phàn nàn trong lúc hai nàng bừng bừng khí thế kế bên.

"Hai Người có thể đội tóc giả và giả làm con cái của quý tộc. Làm vậy sẽ không ai nghi ngờ gì khi hai Người dắt theo vệ sĩ. Edwy cũng thường làm vậy. Không, có lẽ chúng ta nên công bố rộng rãi rằng hai người chính là Thánh Nữ và nhờ Edwy dẫn hai người đi tham quan. Chúng ta có thể bố trí nhiều lính gác hơn nếu hai người đi với Đại hoàng tử. Đúng thế, tôi sẽ bàn bạc chuyện này với Edwy và Sera. Không, trước hết, chúng ta cần quyết định xem khi nào sẽ tổ chức lễ công bố đã."

Nhà vua có vẻ đã đi đến kết luận, và rồi:

"Miragaia, Thánh Nữ của thế hệ này đã nói rằng sẽ gặp các ông. Nên các ông cần phải thông qua hết các thủ tục theo quy định. Và không được đi tắt đâu đấy. Hãy để họ yên, nếu hai Người từ chối! Và còn một điều nữa. Sẵn có ông ở đây, chúng ta cần bàn một số việc. Mời ông đi cùng tôi đến phòng làm việc. Vậy thì, Maki và Chiharu, hai Người vẫn chưa ăn sáng, có đúng không? Hai Người nên quay trở lại đi."

Nhà vua nói và rảo bước đi. Miragaia nhìn một cách nuối tiếc vào Maki, nhưng ít nhất ông ấy đã đủ thỏa mãn để ngoan ngoãn đi theo sau Arthur. Những điểu nhân khác có vẻ đã dịu lại, sau khi chứng kiến giấc mơ suốt bao nhiêu năm trường của tộc trưởng đã trở thành hiện thực. Họ nhiệt liệt bàn tán xôn xao. Còn về Sauro...

"Người có thích những chỗ cao luôn không, Chihaaru?"

Tên đó ngỏ lời mời, nhưng nàng...

"Tôi vẫn chưa sẵn sàng để lên cao đến vậy."

...từ chối thẳng. Mặc dù thế, nàng vẫn để cho hắn cắp mình quay về lại ban công. Maki thì đã hoàn toàn quen với việc này rồi, còn Chiharu cảm thấy nàng sắp làm được. Thật may là hai nàng vẫn chưa ăn gì cả. Sauro và Saikinia sẽ đi ăn ở nơi khác, thế nên giờ chỉ còn Maki và Chiharu ở cùng với Sera.

"Thật không biết nói gì hơn. Người đã giải quyết chuyện với những điểu nhân đó mà không gây ra tranh chấp nào cả."

"Tôi đoán có được kết quả này là nhờ tình cảm đơn phương của ông ấy suốt bao nhiêu năm qua. Chắc thế."

"Người dân ở thế giới này có những cảm xúc mãnh liệt về Thánh Nữ hơn hẳn những gì hai Tiểu thư đây nghĩ đấy. Lúc đầu có thể sẽ giống như một gánh nặng vậy, nhưng tôi chắc rằng hai Người sẽ sớm quen với điều đó thôi. Nào, giờ hai Người nên ăn sáng đi."

Hôm qua, hai nàng đã được thưởng thức ẩm thực của thế giới này. Có món bánh mì mềm, kích thước bằng lòng bàn tay, và mứt, thịt nguội và cả súp. Còn hôm nay là món cơm.

"Hôm qua tôi cũng muốn thắc mắc điều này, nhưng ở đây mọi người dùng gì để làm nước súp vậy?"

Chiharu hỏi Sera.

"Tảo bẹ và cá khô ạ. Chúng tôi cũng thêm vào vài tai nấm khô nữa."

"Biết ngay mà. Nhưng tôi đoán ở đây họ chưa được dạy cách làm cá bào."

Sera trở nên say sưa một cách kỳ lạ.

"Theo những ghi chép, một Thánh Nữ từ rất lâu về trước đã nói rằng người muốn ăn món cá bào. Tuy nhiên, vào thời đó chúng tôi không biết phương pháp để tái tạo lại món này. May mắn thay, chúng tôi có rong biển và cá nhỏ để làm hai thành phần còn lại. Nấm khô được thêm vào để hoàn thiện mùi vị."

Thú vị đây.

"Hai Người có thông tin nào về cách làm cá bào không?"

"Thật đáng tiếc là, không có. Hình như nó có liên quan gì đó đến nấm mốc, tôi không có ý tưởng nào về cách làm ra món này."

"Tôi cũng vậy."

"Người vừa nhắc đến nấm mốc, đúng không?"

"Phải. Nhưng thường mốc lại có hại cho sức khỏe, nên khó mà làm lắm."

"Hưmm, tôi hiểu rồi. Nhưng có thể người Elf và thú nhân có thể nghiêm cứu mảng này, vì họ đều rất trường thọ. Đây chắc chắn là một ý cần cân nhắc."

Và sau đó hai nàng được phục vụ món trà sau bữa sáng.

"Này, Sera, có phải đây..."

"Là trà xanh..."

"Vậy sao? Hóa ra đúng là nó! Màu sắc có hơi ngả vàng, nhưng vì giờ là đúng ngay mùa thu hoạch lá trà, chúng tôi đã thí nghiệm một số phương pháp mà Tiểu thư Maki đã gợi ý để làm ra món này."

"Mặc dù được gọi là trà xanh, cái tên đó chủ yếu là vì màu của lá trà thôi. Trà xanh thật thường có màu vàng khá đậm. Và hương vị này chính xác là trà xanh đó."

"Ra là thế, vậy đúng là trà xanh có cách làm khá đơn giản. Giá như người tiền nhiệm của các vị có thể thưởng thức được món trà này..."

Nhìn Sera vô vàn xúc động. Nhưng thật sự đấy, bọn tôi mới là người nên thấy xúc động đây này, sau khi thấy người ở đây chỉ mất hai ngày để tái tạo lại trà xanh. Cả hai nàng đều cảm thấy ấm lòng trước tình cảm của Sera dành cho vị Thánh Nữ quá cố.