Sau khi thất tình, cô bạn thuở nhỏ gắt gỏng của tôi lại ngọt ngào như kẹo đường.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 113

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 538

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 14

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5167

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 73

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 85

Volume 2 - Chapter 1.5: Hậu Hội Thao

Editor: Savoy

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Yu à, tuyệt thật đấy nha. Nhưng mà cái kết thì lại."

Kokoa nói thêm.

…..Đúng thật, quả nhiên lúc cuối ấy là cảnh thảm hại nhất đời mình.

Nói rõ ra thì, ngay khi tôi vừa chuyền được cái gậy, thì lại ngã sấp mặt xuống.

Có lẽ tôi đã chạy hơi nhanh quá, hoặc cũng có thể là đã quá chú tâm...Thay vì kết thúc một cách tuyệt vời thì tôi lại ngã lăn ra một cách rõ chán. Giờ thì trên tay chân tôi đầy vết trầy xước nên được đưa vào lều sơ cứu.

"Cơ mà cậu có ổn nếu đội tớ thắng không đấy?"

"Không, không đâu. Tớ không ngờ hắn ta lại có thể thảm hại đến mức đó. Vì hắn mà giờ cả đội lại phải đứng hạng bét đây này."

"Tớ không chắc anh ta có đáng bị nói vậy hay không, nhưng đó là một vết thương nặng đấy, lại còn trông có vẻ đau đớn nữa. Dù sao thì, cũng đáng tiếc...thật!"

"Trời ạ, nằm im đi chứ, Sawatari-kun à. Em đã thắng cuộc đua ngày hôm nay rồi, nên cứ bình tĩnh đi đã!"

Giáo viên với gương mặt như trẻ con, phụ trách trong lều sơ cứu kia giục tôi.

Herushi Hanamori. Cô là một y tá ở trường Cao trung Tsukigaoka.

"Cơ mà em bị thương nặng thật đấy. Cô còn phải ấn tượng trước cái tài mà có thể khiến em thành ra vậy chỉ trong một cuộc chạy đua tiếp sức."

"Em xin cô làm ơn đừng nhắc lại chuyện đó nữa ạ."

Tôi nghĩ rằng mình chắc hẳn có vấn đề mất rồi.

Kokoa cười khúc khích.

"Mà, đó là bằng chứng cho thấy cậu đã cố gắng như thế nào nhỉ. Xem ra là việc tớ cổ vũ đã có hiệu quả rồi."

Cổ nói một cách đầy tự hào.

Nhưng cậu đừng có tự mãn quá nhé.

"Đúng rồi, nhờ có cậu cổ vũ và cả công sức mà cậu đã bỏ vào băng đeo đầu cho mình. Nhìn thấy gương mặt của cậu khi ấy, tớ đã nhận ra rằng mình không thể thua được. Cảm ơn nhiều nhé, Kokoa..."

"Wa-wa-wa-wa-...?!"

Đôi gò má ấy ửng một màu đỏ như cây kẹo táo.

"Thật là không công bằng mà....Uuu!"

Đây là cái giá cậu phải trả khi chọc tớ đấy, haha.

Nhưng mà, tớ không có nói dối đâu.

"...Herushi phải làm gì đây?"

(Trans: Herushi bị bón cơm tros, F in the comment to pay respect.)

"Haaaah, thật là mệt quá đi!"

Sau khi cuộc thi kết thúc,giờ chúng tôi đang ra khỏi trường.

Kasugai thở dài rõ to.

"Tớ không thể tin được là cả đội mình lại về chót sau khi Yucchi đã cố gắng đến vậy. Móa! Sao tớ lại thua Kokocchi vào lúc cuối như thế được chứ?!"

"Đây là thành quả cho việc luyện tập hằng ngày của tớ mà."

Vì lí do nào đó, Kokoa đang vô cùng tự hào về bản thân.

"Kazamacchi, cậu nghe thấy chưa đấy. Thiệt tình! Đáng ra cậu đã nên chăm chỉ luyện tập chứ."

"...Khốn thật. Cả đội đã thua chỉ vì lỗi của tớ...Tớ đã không lường trước được việc này..."

"Không, đó không phải lỗi của mày đâu. Sao lại phải bực mình như thế?"

"Đồ ngốc. Một kẻ hảo hán sẽ không bao giờ đổ lỗi cho ai cả."

Không, cơ mà mày thật ra đã làm cái quái gì vậy?

“Này, này, bộ chúng ta không dừng tại chỗ nào đó đã sao, trời ạ. Phải đi ăn một bữa đã chứ?”

"Bỏ đi, bỏ đi. Tớ mệt lắm rồi. Chỉ muốn về nhà, ăn rồi năm lăn ra ngủ thôi."

"Nếu không cẩn thận, thì tớ đã bất tỉnh mất rồi."

"Đồng ý. Giờ thì chỉ có về nghỉ càng sớm càng tốt mà thôi."

"Được rồi. Thế thì, tớ với Kazama sẽ đi hướng này nhé. Gặp lại hai cậu sau nha!"

Tôi vẫy chào tạm biệt Kasugai và Kazama.

"Vậy, Kokoa nè, sao chúng ta không đi ăn tối ở ngoài nhỉ? Sẽ khá là mệt mỏi khi phải về nhà và nấu bữa tối nên là..."

"Oh, cậu nhắc tớ mới nhớ, hôm nay là ngày đến lượt cậu nấu phải không nào. Sau hội thao cậu thấy mệt mỏi đến mức muốn ‘sủi’ rồi sao?"

"Ừ, cũng có thể nói là vậy đấy."

"Fufu, được thôi. Vậy giờ chúng ta đi ăn trước, rồi hẵng về nhà ."

Đây quả là lần đầu tiên tôi tham gia hội thao một cách nghiêm túc đến chừng này.

Hồi Sơ trung, tôi cũng có tham gia vài ba cái sự kiện ất ơ nào đấy, nhưng cũng có vài năm tôi không tham gia gì cả.

Lí do mà tôi lại làm thật tốt ngày hôm này, không thể sai được là nhờ có Kokoa, người đã ở đó vì tôi.

"Fuh."

Tôi thở dài.

"Cậu trông có vẻ mệt mỏi lắm, Yu à."

"Tớ chỉ muốn ngủ mà thôi."

Nhưng vì lí do nào đó, sự mệt mỏi này lại dễ chịu đến lạ.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại