Sau khi bị người bạn thời thơ ấu và bạn thân nhất của mình phản bội, một người bạn thời thơ ấu khác đã cứu rỗi tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

49 477

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

12 88

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

108 13203

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

125 1367

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

12 58

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

26 358

Web Novel - Chương 18 Sai lầm

Và rồi, tôi đã để Koki ôm lấy mình.

Tôi đang làm gì vậy? Tại sao tôi lại để một người không phải là Yuri ôm mình? Trong khi bị cậu ấy ôm, tôi không ngừng xin lỗi Yuri trong lòng.

Và ngay cả lúc bị Koki ôm, tôi vẫn nhớ về biết bao kỷ niệm với Yuri.

Ngày tôi tỏ tình với Yuri, nụ hôn đầu tiên, lần đầu tiên quan hệ, những buổi học ôn thi cùng nhau, những cái ôm sau khi cùng đỗ vào trường cấp ba tại nơi công bố kết quả, và nụ cười của Yuri hôm nay.

Dạ dày tôi quặn thắt lại, đầu óc trống rỗng khi nghĩ về Yuri trong lúc đang quan hệ với người không phải là Yuri.

(Yuri, Yuri, Yuri, Yuri, Yuri……)

Càng nghĩ về Yuri trong đầu, cơ thể tôi lại càng trở nên nhạy cảm.

(Không… Mình là của riêng Yuri. Chỉ thuộc về Yuri mà thôi.)

Tôi cố gắng nghĩ đến Yuri một cách tuyệt vọng.

Thế nhưng, cứ mỗi lần nghĩ đến Yuri, khoái cảm lại dâng lên tỉ lệ thuận với nó.

(Chúa ơi… Mình không chịu nổi nữa rồi……)

Và rồi đầu óc tôi tan chảy trong ánh sáng trắng rực rỡ.

---

Hôm sau, tôi và Yuri cùng đến trường như thường lệ.

Tôi cảm thấy có lỗi với Yuri đến mức không thể nhìn thẳng vào cậu ấy.

"Hazuki, hôm nay cậu có vẻ hơi buồn nhỉ?"

Yuri thật tuyệt vời.

Dù tôi đang cố gắng tỏ ra bình thường, cố đè nén cảm giác tội lỗi trong lòng, cậu ấy vẫn lập tức nhận ra sự thay đổi trong thái độ của tôi.

Nhưng đến cả Yuri cũng sẽ chẳng thể nào ngờ được rằng ngày hôm qua tôi đã quan hệ với bạn thân của cậu ấy là Koki. Tôi thực sự muốn nói hết với Yuri. Muốn thú nhận tất cả và xin lỗi cậu ấy.

"Không, không có gì đâu. Cảm ơn vì lúc nào cũng quan tâm đến tớ, Yuri."

Tôi không đủ can đảm để nói ra sự thật với Yuri, và lần đầu tiên, tôi đã nói dối và giấu cậu ấy.

---

Ngày lễ tốt nghiệp.

Kể từ sau hôm đó, tôi và Koki không hề quan hệ nữa, cũng không gặp nhau dù chỉ một lần.

Sau lễ tốt nghiệp, Koki gọi Yuri ra và nói rằng cậu ấy sẽ chuyển đi ngay sau khi tốt nghiệp. Yuri đã nói, “Sao không nói sớm với tớ?” nhưng Koki chỉ có thể đáp lại, “Xin lỗi vì quá đột ngột.”

Tôi chỉ đứng đó, nhìn cảnh ấy với khuôn mặt trống rỗng.

---

Khi lên cấp ba, bạn bè và các mối quan hệ mới dần hình thành, và tôi chẳng còn nhớ đến Koki nữa trừ khi ai đó nhắc đến tên cậu ấy. Ngay cả khi tôi, Yuri và Kanade cùng chơi với nhau, cũng không ai nhắc đến Koki.

Những ngày ấy kết thúc trước kỳ nghỉ hè năm lớp 11.

Yuri nói với tôi: “Cậu còn nhớ Koki chứ? Cậu ấy sắp quay về đấy.”

Tôi cảm thấy tim mình lỡ một nhịp. Tại sao chứ? Tôi đã quên cậu ấy rồi, sao cậu ấy lại trở về? Chính vì không muốn gặp lại cậu ấy nữa mà tôi đã làm chuyện đó, vậy mà nếu cậu ấy quay lại, trái tim tôi sẽ lại bị đè nặng bởi cảm giác tội lỗi với Yuri.

Tuy nhiên, tôi cố không để Yuri nhận ra cơn hỗn loạn trong lòng mình và nói: “Vậy à? Lâu rồi không gặp, chắc sẽ vui lắm đấy.”

---

Khi về đến nhà, tôi vào phòng, chưa kịp tắm rửa đã nằm vật ra giường.

(Mình không ngờ Koki lại quay về…)

Tôi nhớ lại chuyện năm đó và lại cảm thấy có lỗi với Yuri. Đối với tôi, hành động khi ấy chẳng khác gì một cơn ác mộng. Thực tế là kể từ ngày đó, tôi thường xuyên mơ thấy cảnh Yuri phát hiện ra và bỏ tôi.

(Mặc dù gần đây mình không còn mơ thấy nữa…)

Tôi thấy bản thân thật có lỗi với Yuri, đến mức nước mắt cứ thế tuôn ra.

Tôi vùi mặt vào giường, gần như bị nghiền nát bởi cảm giác tội lỗi với Yuri, thì màn hình điện thoại chợt sáng lên.

Đó là tin nhắn từ Yuri, tôi vội mở ra xem, và thấy dòng chữ:“Koki sắp quay lại rồi, nên rủ cả Kanade đi chơi chung lâu lắm rồi cũng vui ha.”

Tôi không muốn. Tôi không muốn gặp lại cậu ấy. Tôi không muốn phản bội Yuri. Nhưng nếu từ chối lúc này, có khi Yuri sẽ nghi ngờ.

Vậy nên tôi gạt bỏ cảm giác từ chối và nhắn lại:“Ừ, được đấy. Tớ mong chờ ngày đó.”Dù trong lòng chẳng muốn chút nào, tôi lại nói dối Yuri một lần nữa.

Tôi không biết rằng, một khi đã nói dối, thì sẽ phải tiếp tục nói thêm nhiều lời dối trá nữa để che đậy nó.

“Yu… ugh… Yuri… xin lỗi, xin lỗi….”