Sau khi bị anh hùng cướp những người thân thiết, tà thần đã thức tỉnh và tận diệt nhân loại

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

6 151

Bạn thuở nhỏ trở thành thần tượng nổi tiếng ~ Những cô gái dễ thương đang ủng hộ tôi ~

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ trở thành thần tượng nổi tiếng ~ Những cô gái dễ thương đang ủng hộ tôi ~

Kuroneko Doragon

Đó là một tuyên bố ký sinh mà họ không nên đồng ý một chút nào. Thế nhưng, hiện tại, 10 năm sau, họ đã trở thành thần tượng nổi tiếng để có thể hỗ trợ cho cuộc đời tôi.

7 404

Kutabire Salarymen no Ore, 7 nenburi ni Saikai shita Bishoujo JK to Dosei wo Hajimaru

(Đang ra)

Kutabire Salarymen no Ore, 7 nenburi ni Saikai shita Bishoujo JK to Dosei wo Hajimaru

Natsuki Uemura

Aoi rất muốn sống cùng Yuya, mối tình đầu của cô. Và Yuya, người đang bối rối, đồng ý sống cùng Aoi với tư cách là người giám hộ tạm thời, nhưng sự tiếp cận có hơi bạo dạn của Aoi khiến nỗi lo lắng cứ

7 691

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

22 198

The Magus of Genesis

(Đang ra)

The Magus of Genesis

Ishinomiya Kanto

—Nguyên Thủy Pháp Sư.

101 7093

Web Novel - Chương 04

”Ựa... Ha... Ha...”

(Mình đã cầu nguyện vì cái gì vậy chứ. Mình đã luôn cầu nguyện cho ba kẻ đó vô sự trở về sao?)

Tôi lẩm bẩm không thành tiếng.

Chỉ cần ba người họ được hạnh phúc, thì dù họ có rời bỏ tôi cũng chả quan tâm.

Chỉ cần người chị tôi hằng tôn kính được hạnh phúc, chỉ cần người em gái dễ thương được mạnh khỏe, chỉ cần người bạn thuở nhỏ quý giá mỉm cười với tôi... Thì dù họ có bỏ rơi tôi vẫn không phàn nàn lời nào.

”Thế… nhưng… tại… sao…”

(Thế nhưng… Tại sao lại thế này cơ chứ! Tại sao tôi lại bị dẫm lên như một cái giẻ rách trong tình trạng sống không bằng chết thế này cơ chứ!? Tôi làm gì sai thì nói tiếng cái coi!?)

”Hay quá! Quả nhiên là anh hùng-sama mà!”

”Thằng Ryuu làm gì có cửa!”

”Anh hùng-sama vạn tuế! Tổ đội anh hùng, vạn tuế!”

Dân làng không một ai ngó tới tôi, mà lại thi nhau tuyên dương nịnh hót tên anh hùng đấy. Sự tồn tại của tôi chỉ là bệ đỡ. Chỉ là nạn nhân trang trí cho anh hùng cũng như ba người tháp thùng thêm phần hào quang rực rỡ.

”Sai… Sai…”

(Thế này quá sai! Nếu đây là kết cục mà “Thần linh” mong muốn, thì thế giới này thật sai trái!)

Nếu đám nhân loại tàn nhẫn này được lựa chọn bởi lời tiên tri, thì chắc chắn lỗi ở đây của tên Thần linh đó rồi.

Những người quan trọng của tôi đã phản bội tôi, hùa theo tên anh hùng đó để đem tôi ra làm trò cười... Nếu đây là kịch bản của tên Thần linh đó viết ra, thì thế giới này vốn không nên tồn tại nữa.

”Thế, nên… phải… cải… lại…!”

(Thế nên… tôi phải cải chính nó lại. Nếu thế giới lẫn Thần linh đã sai lầm, thì tôi phải hủy diệt tất cả để cải chính lại thôi…!)

”Lầm bầm cái gì điếc cả tai. Chết sớm đi cho tao... Hả?”

Tên anh hùng nhìn xuống tôi và nói ư ử không thành lời như thằng ngu.

Ừ, đúng rồi.

Hẳn là hắn ngạc nhiên lắm đúng không.

Lần đầu tiên kể từ khi sinh ra… Tôi giải phóng “Thứ đó” vốn ngủ yên trong tôi mà, nên dĩ nhiên thôi.

“Ku ha, hahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha!?”

Âm thanh xấu xí phát ra từ miệng tôi.

Tiếng cười rõ to mà không một ai nghĩ nó đến từ một chàng trai sắp chết. Đó là tiếng gào thét của sự vui sướng.

”Không ngờ giải phóng bản thân lại sướng đến thế này đấy! Giải phóng dục vọng, từ bỏ bản ngã đúng là nhất mà, phải không anh hùng!”

”Hí…!?”

Tên anh hùng hốt hoảng nhảy lùi khỏi tôi đang cười nói vui vẻ mà cầm kiếm với vẻ sợ hãi.

”M-Mày là thứ gì hả?! Tại sao mày vẫn còn sống cơ chứ!”

”Mày hỏi sao à… Đấy là do mày nhây không giết tao đó? Hồi nãy mày mà giết tao, thì mày đã ngăn được sự diệt vong rồi còn gì!”

Tôi đứng dậy trong khi cả người dính đầy máu.

Khi dang tay ra… vô số xúc tu mọng ra đủ chỗ trên người tôi.

Cơ thể tôi bây giờ như là sự dung hợp giữa nhân loại và cây hải quỳ vậy.

Bề ngoài của tôi giờ đã trở thành thứ mà người ngoài nhìn vào cũng đã rất sợ hãi mà chạy trong sợ hãi rồi… Mà tôi chả quan tâm chi.

Cứ mỗi lần cơ thể biến đổi, sự bộc phát sức mạnh dâng lên khiến tâm trạng tôi sướng đến cùng cực.

“Sao đấy hả ngài anh hùng đã giết Ma vương! Mặt mày trông hoảng thế!”

”Hả?!”

”Phải bắt tao kiểm tra coi mày có ổn không à? Có ổn không đó? Còn giữ được khả năng phân tích không đấy? Ku hahahahahahahahaha!!”

“M-Mày là thứ gì đấy!? Con người, ma vật, hay là cả hai...!?”

”Tao? Mày đang hỏi danh tính của tao ấy hả?”

Anh hùng diệt Ma Vương, anh hùng cứu thế… nay lại run rẩy hỏi tôi.

Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời hắn… Cơ mà, giờ tôi đang rất vui vẻ. Nên tôi phải trả lời hắn với lòng biết hơn vì đã cho tôi cái khoái cảm này mới được.

”Tà Thần đấy. Nhìn cũng biết mà?”

Với một nụ cười trên khuôn mặt đầy xúc tu, tôi nói rất rõ ràng.