Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

114 1047

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Đang ra)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

8 11

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

134 1499

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

30 892

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

29 1245

Web novel - Chương 56: Hôn sao!?

Enjoy! (méo nổi)

------------------------

Hôn sao!?

Tôi lặng lẽ bước ra khỏi phòng karaoke và ngay lập tức nhìn thấy bóng lưng của Kusayanagi đang đi về phía cửa ra vào.

Tên đó… hắn định ra ngoài sao?

Tôi siết chặt nắm tay, nhẹ nhàng di chuyển như một ninja, lặng lẽ bám theo sau hắn.

Không hề nhận ra mình đang bị theo dõi, Kusayanagi cứ thế bước ra khỏi quán.

Tôi cũng vội vàng rời khỏi quán ngay sau đó và thấy hắn rẽ vào con hẻm phía sau.

Chết tiệt…

Định làm cái quái gì mà lại chọn một nơi như vậy?

Con hẻm vắng tanh, không một bóng người.

Những chiếc đèn đường thì nhấp nháy một cách kỳ lạ, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh đến rợn người.

Tôi hít sâu một hơi, giữ bình tĩnh rồi tiếp tục ẩn mình, cẩn thận quan sát.

Ở sâu bên trong con hẻm, tôi nhìn thấy Hinami.

Cô ấy trông có vẻ hơi lo lắng.

Tên Kusayanagi khốn kiếp này… Gọi Hinami ra một nơi thế này, chắc chắn có âm mưu gì đó!

Tôi nhanh chóng núp vào một góc tối, lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.

"Xin lỗi nhé, Hinami-chan. Gọi cậu ra đây thế này có làm phiền không?"

"Đ-Đâu có! Không sao cả! Vậy… cậu có chuyện gì muốn nói sao?"

"À, thực ra tớ muốn hỏi cậu một điều."

Sau khi nói vậy, Kusayanagi liền hỏi thẳng.

"Hinami-chan có bạn trai hoặc thích ai chưa?"

…Cái thằng khốn này!

Hắn ta đang dò xét xem Hinami có ai chưa để quyết định bước tiếp theo của mình đây mà.

Đúng là tên đểu giả!

Tôi nghiến răng kiềm chế cơn giận.

Hinami không biết gì về con người thật của Kusayanagi.

Có lẽ cô ấy chỉ nghĩ đây là một câu chuyện tán gẫu bình thường về tình cảm, nên gương mặt lập tức đỏ bừng.

"Hả!? B-Bạn trai ấy ạ!? Tớ không có đâu! Trước giờ cũng chưa từng có ai hết…"

"Ồ, thế à? Thật bất ngờ đó. Tớ cứ nghĩ cậu chắc hẳn đã có bạn trai rồi chứ."

"…Vâng, tớ học trường nữ sinh đến tận năm ngoái, nên cũng không có nhiều cơ hội gặp gỡ con trai…"

"Vậy à. Thế còn… người cậu thích thì sao?"

Kusayanagi tiếp tục truy hỏi.

Gương mặt của Hinami đỏ lựng, đến mức trông như sắp bốc khói.

"T-T-T-T-Thích… ư…? Ừm… C-Có! Tớ có một người mà mình rất thích!"

Hinami siết chặt hai tay, lấy hết dũng khí để nói ra điều đó.

Với tính cách trong sáng và ngây thơ của mình, có vẻ như cô ấy hoàn toàn thành thật với tình cảm của bản thân.

Người mà cô ấy thích hẳn phải là một gã may mắn lắm…

Kusayanagi nhìn Hinami và nở một nụ cười nhẹ.

"Thế à? Cậu có người mình thích à… Thật trùng hợp, tớ cũng có đấy."

"Ể!? Cậu cũng có người mình thích sao!?"

"Ừ. Nhưng mà… hình như cô ấy không chú ý đến tớ lắm, nên tớ định sẽ mạnh dạn tiến lên một bước. Vì cô ấy cũng chưa có bạn trai mà."

"Vậy sao! Vậy thì tớ sẽ cổ vũ cho cậu!"

"Cảm ơn cậu, Hinami-chan. Để đáp lại sự cổ vũ đó, tớ nghĩ mình sẽ thử tiến thêm một bước bây giờ."

Vừa dứt lời, Kusayanagi bắt đầu tiến lại gần Hinami.

Chậm rãi.

Không nói một lời nào, hắn cứ thế tiếp tục bước tới, ép sát cô ấy.

Hinami sững người, trông có vẻ hoang mang.

Dường như vì quá bất ngờ, cô ấy không kịp phản ứng mà chỉ đứng yên tại chỗ.

Biểu cảm trên khuôn mặt Hinami càng lúc càng trở nên lo lắng.

"A-Ano, Kusayanagi-san? C-chuyện gì vậy…?"

Cảm nhận được sự nguy hiểm, Hinami khẽ run lên.

Nhưng Kusayanagi lại mỉm cười dịu dàng, như để trấn an cô.

Rồi khi đã đến đủ gần để với tay tới, hắn nhẹ nhàng chạm vào cằm của Hinami.

"Ể? K-Kusayanagi-san?"

Bất chấp sự bối rối của Hinami, hắn khẽ dùng tay nâng cằm cô lên.

"Không sao đâu. Đừng sợ. Nhắm mắt lại đi..."

Vừa nói, Kusayanagi vừa từ từ đưa mặt lại gần.

Hắn khẽ khép mắt, đôi môi hơi chu lên một chút.

Cứ như một hoàng tử đang trao nụ hôn định mệnh cho công chúa vậy.