Tôi là một nhà mạo hiểm lâu năm trú tại thị trấn Baldor. Sau khi nghe tin nhóm mạo hiểm được tôi để mắt đến, đã đi chinh phạt goblin nhưng không trở về khiến tôi cảm thấy bất an nên đã cấp tốc đi đến hiện trường.
Vào những lúc thế này vẫn làm việc mượt mà được đúng là một điểm tốt của nhà mạo hiểm chuyên nghiệp.
Làng Maya cách thị trấn Baldor - cứ điểm của tôi, chưa đến nửa ngày đi bộ.
Đáng ra bọn trẻ có thể quay lại trong ngày nếu chỉ ở mức độ chinh phạt goblin.
Thế nhưng chúng đã rời thị trấn được hơn một ngày rưỡi.
Chắc hẳn đã có chuyện gì đó xảy ra.
Dù vẫn còn quá sớm để quyết định,
Nhưng dựa trên tính cách của bọn trẻ, chúng sẽ không quan tâm chuẩn bị kỹ càng và tìm hiểu kẻ địch của chính mình, chí cố gắng hoàn thành nhiệm vụ chinh phạt liên quan đến goblin rồi quay lại tìm kiếm những thách thức mới, .
Nhưng tôi chắc chắn Adel sẽ nghe lời khuyên của tôi do con bé có tính thận trọng.
… Hoặc một chiều hướng khác, tôi không tưởng tượng được chuyện gì đã xảy ra.
Đặc biệt là Keith, thằng bé không có tính nhẫn nại gì cả.
Nếu một trường hợp khác xảy ra thì sao.
Trường hợp dự cảm không lành của tôi đúng như hiện thực… nếu thế thì khả năng cao bọn nhỏ đã tử nạn.
Nhà mạo hiểm thì dễ vậy mà.
Chết lúc nào không hay đâu.
Khó nghĩ rằng chúng có thể thua goblin, nhưng cũng tùy thuộc vào tình hình.
Trong đám goblin nếu có một con cao cấp thì khả năng thua cũng không nhỏ.
Nếu nó đi đơn độc thì có thể xoay sở nhưng nếu bị bao vây thì chỉ biết đứng bất lực.
Hoặc bọn trẻ đã chạm trán với một kẻ địch mạnh khác ngoài bọn goblin trong khi làm nhiệm vụ.
Mà, tất cả đều là giả định.
Cầu cho là dự cảm của tôi sai.
Nếu đúng thì… ít nhất tôi sẽ thu nhặt xác chúng.
Tôi ngẫm nghĩ trong khi ghé qua làng Maya và hỏi về bọn nhỏ.
Đúng như tôi nghĩ, chúng tiến thẳng vào rừng sau khi xác nhận nhiệm vụ.
Có nghĩ là chúng đã ở trong rừng hơn một ngày.
Dự cảm không lành có mùi thành hiện thực rồi.
Sau đó, tôi cũng đi vào rừng và tìm kiếm dấu chân bọn nhỏ.
Dễ dàng tìm thấy dấu vết.
Vừa chuẩn của ba người.
Lần theo dấu chân, tôi đã đi đến trước một lối vào hang động.
Dấu chân đã dẫn vào trong.
Ngoài ra tôi còn thấy có những dấu chân nhỏ khác chắc hẳn là của bọn goblin.
Và một dấu chân to nổi bật, có vẻ như là của Hobgoblin.
Nếu bọn nhỏ đánh nhau với goblin trong hang động thế này thì...
Khả năng cao chỉ còn mỗi Adel sống sót nhưng trong trường hợp đó có khi còn khổ hơn cả chết.
Goblin cộng phụ nữ là một công thức bi kịch.
Nếu thật thế thì tôi phải nhanh chóng cứu con bé.
Lấy một cây đuốc ra khỏi túi trang bị đeo bên hông và châm lửa.
Gắn nó trên chiếc khiên đang cầm bên tay trái, tôi bước vào hang động.
Túi trang bị này là một đạo cụ ma pháp.
Bên trong có thể bỏ nhiều đồ hơn so với bề ngoài.
Giá cao đến mức phải là nhà mạo hiểm thượng thừa mới sờ vào được nhưng nó giúp ích được cực kỳ nhiều.
Trong khi tin tưởng Adel vẫn còn sống, tôi nhanh chóng tiến vào hang động và đã chạm trán bọn chúng.
“Quả nhiên là goblin!”
[Gii!]
Bọn goblin hét ầm lên và tấn công tôi.
Có mười con goblin bình thường.
Và một con hobgoblin.
Ra vậy, nếu là số lượng này thì bọn nhỏ thua là chắc.
Con hobgoblin sẽ tấn công trong khi dùng bọn goblin bình thường làm lá chắn, một kiểu chiến thuật rất khắc nghiệt đối với tân binh.
“Hâ!”
[Gih!?]
Nhưng tuổi gì so với tôi.
Rút thanh Kiếm sắt đen từ bên hông ra, tôi chém vào một con goblin.
“Giiiiiiiii!”
Con hobgoblin vụt cây chày to như thân thể nó đến nhưng tôi đã đỡ bằng Khiên sắt đen trên tay trái.
Phải giữ đuốc khiến tôi hơi khó khăn nhưng độ chênh lệch giữa tôi và hobgoblin dư sức để che lấp khoảng khó khăn đó.
Hobgoblin cũng mạnh đấy nhưng lại không có kĩ thuật.
Mà dù một con goblin có kĩ thuật cũng không đủ để tôi dùng hết sức.
“《Chém chéo》”
“Giih!?”
Ngay lúc né được cây gậy của hobgoblin, tôi sử dụng một Kỹ nghệ nhận được khi Lv Kiếm kĩ tăng lên để chém đứt cánh tay của hobgoblin.
Khi con hobgoblin nhăn nhó vì cơn đau, tôi đã chém thêm một phát vào cơ thể có.
Hai nửa trên dưới chia xa và bắn xổ ra một lượng máu lớn lên mặt đất.
Với cái chết của hobgoblin, những con goblin còn lại nhanh chóng tháo chạyi.
Nhưng không có Adel ở đây.
Cả xác của Doyle và Keith nữa.
“... Chẳng lẽ còn bọn khác nữa?”
Áp chế cảm giác mờ ám, tôi tiếp tục kiểm tra hang động.