Samuzora no Shita de Naiteita Kanojo wo Kattara, Shiawase no Narisugimashita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 4

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 7

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 4

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 481

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Tập 1 (WN) - Chương 31: Cuộc sống thường nhật 2

Okay, giờ là kì nghỉ xuân. Tức là thiên đường làm thêm bắt đầu! Nên là hôm nay chuyện đầu tiên mà tôi làm là bắt đầu làm thêm vào buổi sáng…

“Chào buổi sáng, Kuroshima-kun. Hôm qua vui thật nhỉ, phải không?”

“Oh… Chào buổi sáng”

Có gì đó hơi lấn cấn khi cô ấy chạy trốn khỏi tôi hôm qua… Tôi không rõ tại sao mà Akikaze bắt đầu ngay ngày nghỉ xuân đầu tiên. Và tại sao mà cô ấy lại ở đây vào lúc sáng sớm như này… Bộ cô tính dồn cả kì nghỉ xuân cắm đầu vào việc làm thêm như tôi à?

“Tiện thể thì, Shiroyume-san ấy, cô ấy là bạn gái của cậu phải không? Cô ấy dễ thương quá xá!”

“…Tớ biết mà?”

“Ai là người ngỏ lời vậy?”

“Ít nhiều thì là tớ? Đại loại vậy?”

Thật ra thì, tôi vẫn chưa nói ra cảm xúc của mình với cô ấy, và chúng tôi vẫn tiến tới mức đó. Đó là lí do tôi nói vu vơ như vậy.

“Chuyện đó thì sao chẳng được. Bắt tay vào việc thôi”

“…Kuroshima-kun và cô ấy thực sự đang hẹn hò, phải không?”

“Dĩ nhiên”

Tôi đã có thể trả lời ngay lập tức lần này. Ta có thể học hỏi từ sai lầm của chính mình cơ mà.

“Sao mà cậu lại trả lời bằng cái giọng ngang đó thế?”

Chuyện gì đã xảy ra lần hai thì chắc chắn sẽ xảy ra lần ba. Con người là sinh vật luôn lặp lại sai lầm. Tôi nghĩ là Miyu đã nheo mắt với tôi và Akikaze thì đẩy mạnh lưng tôi vì cái giọng trả lời đều đều hôm qua, nhưng chuyện chỉ có thế thôi. Ừa, chắc chắn chỉ có thế. Con người khó mà học được bài học từ sai lầm của mình lắm.

“Mà, được thôi… Cô ấy cũng cảnh giác với tớ hôm qua. Tớ muốn hỏi cậu cái cuối, Kuroshima-kun, cậu nhớ tên tớ mà, phải không?”

“…Đương nhiên… là nhớ”

“Có một khoảng ngừng là lạ đấy… Vậy tức là cậu có thể nói tên tớ ra, đúng chứ?”

“…Miko?” (TN: gái mới hả?)

“Là Mio! Mi O! Tại sao cậu lại không nhớ được dù là từ đó chỉ có hai âm thôi chứ! Bên cạnh đó, Miko hả, bộ tớ sống trong đền hay gì?”

Đúng đấy. Sau cùng thì, con người đâu thể học hỏi nhanh chóng được chứ. Mình còn chẳng nhớ được hai âm… Dù sao thì, tôi cảm thấy hơi tệ về chuyện này… Mình chắc chắn sẽ nhớ rõ nó…

“Bời vì là tớ, nên tớ sẽ tha cậu lần này! Đúng có làm thế với người khác đấy!”

“…Hiểu rồi”

Nhưng, mà, cũng chẳng thành vấn đề. Những người mà tôi từng nói chuyện từ trước tới giờ chỉ có Miyu, Shinya và Akikaze. Những người còn lại là chị quản lý và cô nội trợ bán thời gian thôi, nên là họ không có cơ hội để tôi gọi tên, và tôi cũng chẳng muốn bị bảo làm thế.

“Tớ về rồi đây”

Sau cuộc nói chuyện ngắn với Akikaze trước cửa hàng, tôi trở về nhà, nhưng Miyu có vẻ vẫn đang ở chỗ làm thêm và không có ai đáp lời. Khi tôi bước vào phòng và nhìn lên bàn, thì tôi thấy có bánh gừng và salad được bọc sẵn. Trên bàn, có tờ nhắn ghi “Kazuya-kun, cậu vất vả rồi” được kẹp dưới cái đĩa.

“Cậu thực sự thường cảm ơn nhỉ, phải không?”

Kể từ khi Miyu tới nhà tôi, chúng tôi đã nấu nướng nhiều hơn trước, và tôi cũng đã ngưng ăn bữa trưa hoặc mì ly được bán ở cửa hàng tiện lợi khoảng 4 tháng nay rồi.

“Mình nghĩ là mình sẽ nấu bữa tôi hôm nay vậy”

Tôi quyết định làm thế, và trong khi tôi đang nghĩ về những món cho tối nay, tôi ăn món bánh gừng nướng mà Miyu đã làm cho tôi. Quả nhiên là, ngon thật đấy.