Samuzora no Shita de Naiteita Kanojo wo Kattara, Shiawase no Narisugimashita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

107 154

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

184 5193

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

197 1594

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

89 1251

Tập 1 (WN) - Chương 12: Con tim mỏng manh

Bình tĩnh... Bình tĩnh nào, tôi ơi... Đầu tiên thì, bình tĩnh đánh giá tình hình nào. Tôi rời nhà để đi làm việc bán thời gian từ sáng sớm. Và sau khi xong việc, tôi về nhà. Và rồi, Miyu đột nhiên ôm tôi... Tệ rồi... Mình vẫn không hiểu gì cả...

"U-um, Miyu-san? Cậu đang làm cái gì thế?"

"...Tôi sợ lắm"

"Eh?"

"Khi tôi thức dậy sáng nay và thấy Kazuya-kun đi mất, tôi sợ lắm đấy!"

"!?"

Miyu đang khóc khi cô ấy nhìn lên và hét to. Cô sợ khi mà cô thức dậy vào buổi sáng và không thấy tôi ở bên à?... Tôi càng lúc càng bối rối hơn rồi. Đúng hơn là, tôi cũng có lo sợ vì tôi không biết là Miyu còn có ở nhà khi tôi về hay không...

"Tại sao cậu không có ở đây khi tôi thức dậy chứ!?"

"Tại sao à... Tôi có công việc làm thêm buổi sáng... Bộ tôi quên nói với cậu à?"

"Cậu không có nói"

"Lỗi tôi. Tôi chỉ không muốn làm phiền đến giấc ngủ của cậu bởi lúc đó còn sớm quá..."

Điều đó hoàn toàn phản tác dụng rồi à? Ý tôi là, đây là nhà tôi nên kiểu gì mà tôi chẳng lết về đây lại.

"...Tôi cứ tưởng là mình sẽ lại bị bỏ rơi nữa chứ"

"!?"

"Tôi biết mình chỉ là gánh nặng cho Kazuya-kun... Nhưng mà Kazuya-kun là tất cả những gì tôi còn..."

Chỉ mới có hai, ba ngày kể từ khi cô ấy gặp tôi, nhưng cô ấy đã có lòng tin như thế này đối với tôi rồi à... Thay vì là tin tưởng, nó giống như là cô ấy phụ thuộc vào tôi hơn. Tôi nghĩ là Miyu cần phải có người hỗ trợ cô ấy vì lúc này cô ấy đang rất mỏng manh.

"Xin lỗi... Kể từ nay, tôi sẽ cố đảm bảo rằng chuyện này sẽ không xảy ra nữa. Đồng thời, tôi cũng không nghĩ là Miyu là gánh nặng hay gì tương tự cả. Dù sao thì tôi cũng là người đã đem cậu về nhà mình mà"

Ý tôi là thế đấy. Tôi đã sống chung mọt căn phòng với Miyu hơn 2 ngày rồi, và tôi cũng có cảm thấy đau tim hơn một hai lần gì đó, nhưng tôi chưa từng cảm thấy cô ấy là một gánh nặng.

Giờ chỉ mới là hai ngày, nhưng tôi có cảm giác là mình càng lúc càng hiểu hơn về Miyu. Miyu thường hay tỏ vẻ mạnh mẽ, nhưng cô ấy chỉ là một cô gái bình thường mà ta có thể tìm thấy ở bất cứ đâu thôi. Không, cô ấy có một trái tim mỏng manh hơn cả một cô gái bình thường nữa.

"Thật sao?"

"Dĩ nhiên rồi. Tôi không thể thay thế cha mẹ hay gia đình cậu được, nhưng tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu đâu. Chắc chắn đấy"

Không như Miyu, tôi không bị cha mẹ bỏ rơi, nhưng tôi cũng không có cha mẹ, nên tôi hiểu được nỗi buồn của việc không có cha mẹ. Tôi nghĩ là có những lúc chúng tôi có thể thấu hiểu nhau bởi vì cả hai chúng tôi đều không có cha mẹ.

"...Tôi có thể đặt lòng tin vào điều đó không?"

"Ừa. Bên cạnh đó, tôi đã mua cậu rồi, phải không? Quan niệm sống của tôi là trân trọng những thứ tôi mua về. Đó là lí do tôi cũng sẽ trân trọng cả Miyu nữa"

"!?... Ah phải rồi ha. Kazuya-kun dù gì cũng là Chủ nhân của tôi cơ mà"

"Làm ơn đừng có gọi tôi là 'chủ nhân' nữa"

Miyu cười khúc khích, và rồi cô ấy ngồi bệt xuống sàn.

"Kazuya-kun. Một lần nữa, tớ có lẽ vẫn còn thiếu kinh nghiệm nhưng nhờ cậu đối xử tốt với tớ từ nay về sau nhé?"

"... Miễn là cậu không chán tớ và bỏ đi khỏi căn nhà này, thì cậu muốn làm sao cũng được"

Tôi nói một cách mạnh mẽ, hoàn toàn che giấu đi sự xấu hổ dâng trào. Tôi không biết là Miyu có nhận ra hay không, nhưng cô ấy mỉm cười tinh nghịch như một đứa con nít và nói rằng:

"Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu"

Từ lúc đó, tôi không thể nhìn mặt Miyu trong một thời gian đấy.

--------------------------------------

P/s: chuyển xưng hô là vừa rồi nhỉ.

Ng đời có câu: "nhân vật không ngại thì đọc giả và trans ngại"

Trans cảm thấy ngại ngùng thay cho hai đứa này luôn đấy!!!

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại