Sairin Yuusha no Fukushuu Hanashi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3512

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1290

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 310

Vol 3 : Death Swamp - Chương 06 : Nanh độc

Một lúc sau, trước khi chúng tôi bắt kịp Karen thì cô ấy đã đứng cùng với Jean ở ngay trước cửa rồi

[…..Xin lỗi vì đã làm mọi chuyện rối tung lên như thế] (Karen)

Tôi chợt chú ý đến rằng Karen vẫn còn đang trong tư thế cúi đầu cùng với khuôn mặt nhợt nhạt. Mái tóc đỏ được buộc lại gọn gàng cũng đang khẽ đung đưa theo

[Không sao đâu, cô đừng lo lắng về chuyện này nữa] (Iori)

[Umu, tôi thì lại khá biết ơn cô đấy vì bụng tôi đang gào lên sùng sục rồi đây này, thật là muốn ra khỏi cái lâu đài này quá đi mất] (Elfi)

[Cô mới tống một đống bánh mì lúc nãy mà giờ đã đói rồi à] (Iori)

Dụi đi đôi mắt đang đỏ ngầu của mình, Karen nở nụ cười khi thấy hai đứa tụi tôi đấu khẩu với nhau. Một nụ cười đầy chua xót mà thậm chí đến tôi cũng có thể hiểu được rằng cô ấy đang phải giả vờ mạnh mẽ đến thế nào

[Dạ dày của Elfi-san dường như đang kêu gào dữ dội lắm thì phải, vậy thì sao chúng ta không dùng bữa trưa ngay tại thủ đô luôn nhỉ ?] (Karen)

Tôi gật đầu đồng ý với Karen và rồi chúng tôi cùng nhau rời khỏi lâu đài sau khi nhận lại hành lý cũng như vũ khí của mình

=============================================================================

Hai tiếng sau

Chúng tôi rời khỏi Thủ đô Hoàng Gia sau khi ăn trưa và mua sắm một vài món đồ cần thiết. Và cứ thế, hình ảnh chiếc cổng thành khổng lồ đang dần biến mất khỏi tầm mắt của chúng tôi

[Elfi, về chuyện của Olivia…..Cô có để ý gì không ?] (Iori)

[Đương nhiên là có rồi. Ả ta có vẻ hơi xảo quyệt một chút nhưng kỹ năng diễn kịch vẫn còn kém lắm] (Elfi)

Tôi đoán là Elfi cũng đã chú ý đến điều này rồi

[Dựa vào một loạt những việc vừa xảy ra cũng như lắng nghe câu chuyện của cậu. Tôi có thể hoàn toàn đoán ra được ngay cả khi tôi không thấy hứng thú cho lắm. Hơn nữa, tôi còn có thể lấy được một chút thông tin từ cuộc nói chuyện với ả ta nữa kìa] (Elfi)

[Vậy thì, chúng ta chỉ cần thu thập thêm một vài chứng cứ nữa thôi là được rồi, huh] (Iori)

Chúng tôi hoàn toàn có thể tiến vào biệt phủ của ả ta ngay bây giờ, tuy nhiên trước đó, chúng tôi cần phải ngăn chặn mối bận tâm duy nhất ngay lúc này. Khi xong việc, tôi chắc chắn có thể thoải mái làm mọi chuyện tôi muốn sau này

[………..] (Iori)

Sau cuộc bàn bạc với Elfi, tôi chuyển ánh nhìn về phía Karen. Cô ấy dường như đã bình tĩnh lại đôi chút rồi

Đánh giá từ dung mạo của Karen thì có lẽ cô ấy mới vừa bước sang tuổi 20 mà thôi. Tuy nhiên, việc vừa xảy ra khi nãy vẫn là một cú giáng quá mạnh và cô ấy cần phải giữ bình tĩnh hơn. Được mời đến thủ đô với tư cách là người đại diện của cả một gia tộc, mặc dù sau đó đã bị bãi bỏ tư cách khỏi nhiệm vụ thiêng liêng của gia tộc đã làm từ trước đến nay

Như thể đã nhận ra ánh mắt từ phía tôi, Karen cất lời trong khi vẫn cúi đầu xuống

[Mặc dù tôi mới chỉ đưa ra yêu cầu thôi mà giờ đã phải để cậu chứng kiến cảnh tượng khó coi thế này, tôi…..] (Karen)

[Cô không cần phải lo lắng về chuyện này vì Elfi lúc nào mà chả trưng ra bộ mặt như thế] (Iori)

[Điều này hoàn toàn không đúng đâu đấy, Iori] (Elfi)

Karen khẽ nở một nụ cười trước khi trở lại với tâm trạng buồn rầu ngay lập tức. Và trong một lúc, dường như cô ấy đang tự hận chính bản thân mình vì đã không được gì cả, thấy vậy, tôi tiếp tục nói

[Làm ơn đừng nói với tôi rằng cô đang bị những lời nói khi nãy của Olivia Elieresire làm nao núng đấy nhé] (Iori)

[Eh…..?] (Karen)

Một biểu cảm đầy ngạc nhiên hiện rõ lên trên gương mặt của cô ấy, và có gì đó giống hệt với Gouache

[Gouache….Gouache-san không có vô trách nhiệm thế đâu. Ông ấy là một người rất tốt và sẽ không bao giờ để cho người dân của mình phải vướng vào bất cứ rắc rối nào, mặc dù ông ấy không giỏi trong chiến đấu cho lắm] (Iori)

[……Iori-san] (Karen)

[Chả có lý do gì phải sợ sệt khi bị người phụ nữ đó buông lời miệt thị đâu] (Iori)

Một người phụ nữ chỉ nghĩ đến việc lợi dụng mọi người và dùng họ như những công cụ thì không có quyền vô lễ với Gouache đâu

[Vậy nên, Karen à, cô đừng nên lo lắng về chuyện này và chỉ cần chờ đợi cũng như chăm lo cho người dân của mình mà thôi. Vì chúng tôi sẽ giải quyết chuyện này cho cô] (Iori)

Karen đang nhìn tôi chăm chú với đôi mắt đỏ ngầu của mình. Một vài giây sau, cô ấy bỗng nhiên đưa tay lên tát vào má mình một phát

[…..Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ cố gắng hết mình] (Karen)

Karen đã lấy lại được sự tự tin vốn có, mạnh dạn gật đầu với tôi. Hai cha con họ thật giống nhau như đúc

Tuy nhiên------

[…..Vẫn chưa được] (Iori)

Tôi khẽ lắc đầu mình để không nghĩ về chuyện này nữa

=============================================================================

Vài giờ sau

Chúng tôi cuối cùng cũng trở về lãnh thổ của gia tộc Rayford. Mặt trời cũng đã lặn và chúng tôi hoàn toàn có thể nghe rõ tiếng côn trùng đang kêu rộn ràng bên ngoài

Sau bữa tối, Karen về phòng của cô ấy để sắp xếp lại các tài liệu. Tôi và Elfi cũng tranh thủ sắp xếp lại đống hành lý trong phòng trước khi trao đổi những ý kiến khi đang nghiền ngẫm đọc những cuốn sách trong thư phòng của Gouache. Tôi không tìm ra được bất cứ thông tin nào có ích cả, nhưng lại phát hiện ra được có rất nhiều những quyển sách viết về anh hùng “Amatsu” ở đây

Tôi tự hỏi Gouache đã làm gì kể từ lúc tôi rời đi nhỉ ?

[Ở đây có tối quá không ?]

Trong lúc đang chăm chú đọc sách thì một người hầu đã mang đến một vật phẩm pháp thuật để tăng thêm ánh sáng cho chúng tôi. Ngay lúc đó, tôi chợt nhớ lại một vài chuyện khiến tôi hơi bận tâm

[Cho tôi hỏi, ở quanh đây, có phải có ngôi làng tên Lahm phải không ? Nơi đó giờ ra sao rồi ?] (Iori)

Đó là một trong những ngôi làng đã được tôi giúp đỡ khi đến Đế Quốc trước đây. Tuy nhiên, tôi vốn không định đến đó đâu, tôi chỉ quan tâm đến những gì đã xảy ra thôi. Ngay sau đó, khuôn mặt của người hầu bỗng hiện lên một chút gì đó khá ảm đạm

[Ngôi làng đó đã bị phá hủy bởi Quỷ tộc cách đây gần 30 năm rồi]

[----, Vậy….sao] (Iori)

[Toàn bộ dân làng đã bị giết rất thê thảm ngay tại chỗ…..ngay cả chủ nhân cũng đã rất đau buồn sau chuyện đó]

[Thật sao….] (Iori)

Tôi kể ra một vài cái tên của những ngôi làng mà tôi đã từng giúp đỡ trước đây. Và mỗi khi người hầu đó lắc đầu thì có nghĩa nó đã bị Quỷ tộc phá hủy mất rồi

[……Tôi hiểu rồi] (Iori)

Người hầu dường như cảm thấy khó xử sau chuyện này nên cuối cùng cũng rời khỏi căn phòng. Và rồi, bầu không khí lại quay về như cũ

[…..Cậu vẫn ổn chứ, Iori ?] (Elfi)

[Đừng bận tâm về chuyện này, đây chỉ là một câu chuyện khi tôi vẫn còn chìm đắm trong cái lý tưởng hời hợt của mình thôi] (Iori)

[Cậu bị chìm đắm trong lý tưởng ư……?] (Elfi)

[Chính xác] (Iori)

Có thể kể tên ra rất nhiều những ngôi làng tương tự như làng Lahm. Ở đó có rất nhiều người đang phải chịu đựng trong chiến tranh lẫn đau khổ. Tôi đã khao khát được chứng kiến Lucifina chiến đấu biết bao khi cô ấy dùng cả tính mạng mình để chiến đấu vì lợi ích của mọi người

[Tôi đã hoàn toàn bị mê hoặc trước Lucifina, người đã “diễn kịch” một cách hoàn hảo khi tôi đang rất tự tin về cái ảo tưởng rằng mình có thể làm mọi thứ để giúp đỡ mọi người và mang đến hòa bình cho nơi này….Chà, cũng đã đến lúc về phòng rồi nhỉ ?] (Iori)

Chuyện này là một chuyện không hề dễ chịu chút nào nhưng cũng không đến mức phải quá chú tâm vào nó ngay tại thời điểm này. Vì lúc này đây, việc trả thù đối với tôi mà nói là chuyện quan trọng hơn, cho nên, tôi không thể để bản thân bị phân tâm quá nhiều vì những chuyện không đâu

Lúc tôi đã trình bày xong mọi thứ trong cuộc trò chuyện và đang định đứng lên thì

[Mọi chuyện thật sự là như vậy sao ?] (Elfi)

Cơ thể tôi bỗng nhiên cứng đờ khi ánh mắt của Elfi giờ đang nhìn chằm chằm vào tôi

[…..Đúng thế. Tôi đã nói rồi, tôi trở thành một người anh hùng vì tôi đã chịu ảnh hưởng khá nhiều từ những người bạn trước đây của tôi] (Iori)

Bị lôi kéo vào dòng chảy cuộc đời, vào một cuộc chiến khốc liệt cũng như để bám víu lấy một lý tưởng

Tôi hoàn toàn bị kéo vào dòng chảy này. Do đó, tôi đã thề với chính bản thân rằng, tôi sẽ không bao giờ để bản thân bị cuốn vào những điều như thế nữa.

Bằng mọi giá, tôi sẽ hoàn thành cuộc trả thù này của mình

[…..Vậy sao ?] (Elfi)

Dường như đã nắm bắt được chuyện gì đó, Elfi cũng đứng dậy. Và rồi, cô ấy bắt đầu phủi bụi trên bộ quần áo đang mặc trên người

[………..]

Chúng tôi tắt đèn và rời khỏi căn phòng

=============================================================================

[…..Xin hãy tha thứ cho tôi] (Jean)Jean đang đứng trước cửa phòng và lập tức cúi đầu ngay khi gặp chúng tôi

[Có gì mà cậu phải xin lỗi chứ…..?] (Iori)

[Vì tôi đã luôn cư xử rất bất lịch sự với các cậu kể từ lúc chúng tôi được các cậu cứu thoát khỏi đám quỷ tộc trong khu rừng đó] (Jean)

……Chuyện này thật sự quá đột ngột

Hướng về phía chúng tôi, những người vẫn còn đang rất ngạc nhiên, Jean tiếp tục

[Olivia Elieresire là một kẻ rất nham hiểm] (Jean)

Ả ta thậm chí còn dám nói những từ ngữ với mục đích đả kích Gouache mọi lúc mọi nơi trước khi chiếm lấy được mê cung. Mục đích chỉ là để chỉ trích bằng lời nói cũng như mua chuộc những người hẩu mà thôi

[Nhớ lại trước đây, ả ta thậm chí còn xuất hiện ngay trước mặt tôi và đề nghị rằng tôi phải phục tùng ả nữa cơ] (Jean)

Từ sự cố đó, Jean đã bắt đầu hình thành nên những sự cảnh giác nhất định khi có ai đó cố gắng tiếp cận Karen. Vì anh ta nghĩ rằng rất có thể những người đó đều đã bị Olivia mua chuộc mất rồi. Và cũng do Gouache đã mất tích, Jean luôn trong tâm trạng bảo vệ Karen mọi lúc mọi nơi.

Đó chính là lý do vì sao Jean lúc đầu rất cảnh giác với chúng tôi

Lo sợ rằng tôi có thể đang cố gắng moi móc điều gì đó từ gia tộc Rayford bằng cách ban một ân huệ cho cô ấy chẳng hạn

[Tại sao cậu lại nói tất cả chuyện này với chúng tôi vậy ?] (Iori)

[Sau khi nghe thấy những điều mà cậu đã nói với Karen-sama lúc ở trong xe ngựa…..bằng cách nào đó, tôi cảm thấy rằng cậu là người có thể tin tưởng được] (Jean)

Vẫn trong tư thế cúi đầu, Jean đã cầu xin chúng tôi, Gouache lẫn Karen-sama đều là những người tốt. Anh ta muốn chúng tôi cứu lấy cả hai người họ

[Hãy để chuyện này cho chúng tôi] (Elfi)

Tôi gật đầu đồng ý mà không cần phải suy nghĩ lấy một giây nào

[Cảm ơn hai người rất nhiều……!] (Jean)

[Vậy thì, chuyện gì khiến cậu đến đây tìm chúng tôi ?] (Iori)

Khi tôi chỉ ra ngay trọng tâm vấn đề, Jean khẽ hắng giọng rồi bắt đầu nhớ lại

[Karen-sama cho mời hai người đến gặp vì cô ấy muốn giải thích mọi chuyện với hai người] (Jean)

[Giải thích ư ?] (Elfi)

Trong khi Jean cố gắng nhớ lại những thứ đang định nói, Elfi cũng khẽ nghiêng đầu đáp lại

[---Là chuyện về cái ngày mà Gouache biến mất] (Jean)

=============================================================================

Trước đây tôi đã nhận được một lời giải thích ngắn gọn về cái ngày mà sự việc xảy ra rồi. Tuy nhiên, có thêm thông tin vẫn tốt hơn nhiều

Chúng tôi đi theo chỉ dẫn của Jean đến phòng mà Karen đang chờ. Đó là một căn phòng khá lớn, là nơi mà mọi người thường dùng để ăn tối

[Xin hãy thứ lỗi cho tôi vì đã gọi hai cậu ra gặp ngay lúc này] (Karen)

Sau khi đưa chúng tôi đến, Jean rời khỏi phòng. Sau đó Karen mời chúng tôi ngồi xuống và bắt đầu cuộc nói chuyện

[Đó chắc phải là một tình huống cực kỳ quan trọng về thời điểm mà Gouache đã biến mất, phải không ?] (Iori)

[Đúng vậy] (Karen)

Karen bắt đầu kể về thời điểm xảy ra sự kiện đó một lần nữa

Gouache vẫn đi kiểm tra tình trạng của lớp rào chắn như thường lệ trước khi ông ấy biến mất một cách khó hiểu. Vào thời điểm đó, dường như có một vài người hầu cũng đi theo cùng với ông ấy, nhưng lại không một ai để ý đến việc Gouache mất tích. Cũng đã có một giả thuyết cho rằng có thể là Gouache đã tiến vào mê cung. Tuy nhiên, một người không thể nào bước vào mê cung khi mà rào chắn vẫn còn đang hoạt động được. Và cũng không hề có dấu vết về việc lớp rào chắn bị tác động cả

Dân cư sống trong lãnh thổ này đã không còn đến gần mê cung kể từ khi lớp rào chắn được thiết lập. Và có vẻ như cũng chả còn ai nhìn thấy sự hiện diện của Gouache từ lúc đó nữa

[Gouache-san có lẽ đang ở một nơi nào đó ngoài mê cung chăng] (Iori)

[…..Tôi đã lục tung cả lãnh thổ này rồi, nhưng tung tích của cha vẫn bặt vô âm tín] (Karen)

Liệu Gouache có thể ở đâu được nhỉ ?

Và ông ấy đã biến mất như thế nào ?

Liệu có gì đó bí ẩn đằng sau chuyện này không ?

[Người hầu có mặt tại thời điểm đó,------] (Karen)

Và rồi, một tiếng “tạch” vang lên.

Đèn trong căn phòng đột nhiên phụt tắt. Và rồi, căn phòng ngay lập tức chìm trong bóng tối

[…..Chuyện gì xảy ra vậy ?] (Karen)

Karen khẽ thì thầm và cùng lúc đó đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình

[----Elfi] (Iori)

[Hiểu rồi!] (Elfi)

Và ngay lập tức cả tôi và Elfi cùng hợp tác để ngăn chặn những thứ đang nhắm vào tấn công Karen. Phóng một con dao đã thủ sẵn trong túi áo ra, tôi có cảm giác như nó đã cắt qua một lớp thịt của ai đó. Cùng lúc đó, Elfi cũng hướng quỷ nhãn của mình theo hướng khác

[-------]

Thứ gì đó dường như đã bị Quỷ Nhãn nhắm trúng và đang từ từ cạn kiệt sức lực để rồi đổ sụp xuống mặt đất. Và đó cũng là lúc tôi tiếp tục phóng những con dao của mình ra để ngăn cản những bước di chuyển của kẻ địch

[Có chuyện gì vậy ?] (Jean)

Và rồi một thoáng sau đó, Jean đã lao vào phòng. Anh ta đang giữ một đốm sáng trên tay mình và căn phòng đã bắt đầu sáng lên trông thấy

[…….Hiii] (Jean)

Bên trong căn phòng, hình dáng của hai con rắn đã bị phân thành nhiều mảnh hiện ra. Trên lớp da tím của chúng hằn rõ lên những hình vẽ và đây chắc chắn là dấu vết của quỷ tộc, chúng là những con quỷ có thể dễ dàng nuốt trọn một người vào trong bụng mình

[…..“Độc Liềm Xà Khổng Lồ”, huh?] (Iori)

Độc Liềm Xà là một loài quỷ nguy hiểm, thứ độc mà nó phóng ra đủ sức để nung chảy cả sắt thép. Nó là loài đã sống ở Đế Quốc này từ lâu, nhưng rất hiếm khi xuất hiện ở lãnh thổ của gia tộc Rayford

[N-Nguy hiểm quá….Lạy chúa tôi, làm sao mà loài quỷ này có thể…..] (Karen)

Karen quỳ sụp xuống mặt đất trong khi khuôn mặt đã hoàn toàn tái mét đi

Và Jean cũng tương tự như vậy

[…..Vậy là mọi chuyện đã rõ rồi, phải không Iori] (Elfi)

[Quả đúng là vậy] (Iori)

Mặc dù ngay từ đầu đây chỉ là một phỏng đoán đơn thuần mà thôi nhưng giờ thì đã rõ ràng rồi

-----Olivia Elieresire có thể điều khiển lũ quỷ này

Và thêm một điều nữa

Trong dinh thự này, có kẻ đồng lõa với Olivia