Bốn năm nữa trôi qua và giờ tôi đã mười một tuổi.
"……"
Nửa đêm, trong căn phòng tĩnh lặng của tôi.
Dưới ánh sáng phát ra từ thức thần, tôi dùng kéo cắt ra hình nhân từ một mảnh giấy và cẩn thận viết những văn tự bằng bút lông.
Điều này làm tôi nhớ lại lúc mới tập tành chú thuật ở cái tuổi này ở kiếp trước. Hoài niệm ghê.
Nếu tôi nhớ không nhầm thì lễ trưởng thành của tôi cũng diễn ra vào khoảng thời gian này trong năm. Ngẫm lại thì, tôi cũng bắt đầu lớn phết rồi ấy nhỉ.
"……Xong rồi."
Tôi nhìn vào hình nhân đã hoàn thành và thở một hơi đầy căng thẳng.
Đây chính là một cánh cổng.
Ở kiếp trước, tôi đã khuất phục và phong ấn rất nhiều yêu quái và sử dụng sức mạnh của chúng để chiến đấu. Lá bùa dùng để phong ấn đã bị đốt cháy ở kiếp trước nên nó đương nhiên không có ở đây.
Tôi không rõ liệu nó có hoạt động không, nhưng về mặt lý thuyết mà nói thì có thể triệu hồi yêu quái bị phong ấn ở đây. Vì phong ấn là phương pháp đưa chúng đến chiều không gian khác.
Phù chú chính một cánh cổng.
Vì tất cả chúng đều ở chiều không gian khác khác. Do đó, miễn là có cánh cổng……tôi sẽ có thể kết nối hai không gian với nhau và triệu hồi chúng. Tóm lại là như vậy.
Nên là, trước hết cứ thử xem thế nào đã.
Đặt thức thần lên giường, tôi kết ấn và niệm chú.
Thành thật mà nói thì tôi cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Vì vậy, tôi sẽ triệu hồi yêu quái không gây ồn ào và nghe lời nhất.
Chẳng bao lâu sau, thuật thức đã hoàn thành.
"――――ओम्चतुर्दशदशत्रीणिनवनवएकम्निर्ह्वयतिसकलस्वाहा"
《Triệu hồi―――― Kuda-Kitsune 》
Hình nhân phát ra ánh sáng chói lọi khắp căn phòng.
Và sau đó, khi ánh sáng dịu đi ―――― một cô gái mặc đồ trắng xuất hiện.
Tóc trắng trắng như những bông tuyết mới rơi. Mặc trên người một bộ kimono và làn da cô cũng có màu trắng nhạt. Xung quanh cô tỏa ra bầu không khí bí ẩn khó đoán.
Mí mắt từ từ mở ra, để lộ đôi mắt đen tuyền tương phản với mái tóc và làn da.
Hmm? T-thành công rồi sao……? Mặc dù vậy, tôi vẫn cảm thấy gì đó hơi khác
"Haruyoshi-samaーーーーーー!!"
Cô bất ngờ nhảy đến ôm chầm lấy tôi và đè tôi xuống theo đà của mình và dụi má vào mặt tôi một cách mãn nguyện.
"Haruyoshi-sama, Haruyoshi-sama! Aaaaa, Yuki thực sự, thực sự hạnh phúc khi chúng ta có thể gặp lại nhau! Không biết bao nhiêu lần Yuki đã mơ về điều này rồi đấy! haaaaa! Aah~ Mùi của Haruyoshi-sama!"
"Dừng lại đi, đồ ngốc! Bỏ ta ra."
Tôi đẩy cô ấy ra và bước lùi lại, sau đó tôi thận trọng quan sát.
"Yuki……phải không?"
"Vâng, Haruyoshi-sama! Em là Yuki."
Tôi quan sát cô gái đang cười một cách cẩn thận. Đó là Yuki, một Kuda-Kitsune.
Cô ấy là một yêu quái…….mà tôi đã ban cho hình dạng con người và giữ bên mình trong kiếp trước của tôi.
"Hình như cô hơi nhỏ so với ta nhớ thì phải…"
Ở kiếp trước của tôi, cô vẫn có ngoại hình của một phụ nữ trẻ. Nhưng tôi không nhớ là Yuki nhỏ như thế này
"Vâng, ngài nói đúng. Em cũng không hiểu tại sao nữa. Do chú lực của Haruyoshi-sama hiện tại hay là do đây là thế giới khác ?"
Cả hai nghe đều có vẻ đúng. Nên là tôi không biết lần triệu hồi này là thất bại hay thành công nữa.
"Haa……Thật tốt khi có thể triệu hồi cô lúc này. Đã lâu lắm rồi nhỉ, Yuki."
"Haruyoshi-sama……!"
"Được rồi, đừng có ôm ta nữa!"
"E-em chỉ rất hạnh phúc khi có thể gặp lại ngài thôi…."
Yuki nói với giọng như khóc đến nơi
"Vào lúc đó……khi em phát hiện ra cô ta phản bội……có vẻ như Haruyoshi-sama đã chuẩn bị tinh thần để chết……"
"Hmm, ừ……"
"Nhưng em vẫn luôn luôn chờ đợi để được ngài triệu hồi mình ở kiếp sau……"
"À, giờ thì không sao rồi……"
Tôi xoa đầu Yuki đang sụt sịt lau nước mắt.
"Nhưng, làm sao cô biết đó là ta trong hình dạng này?"
"Đó là do……em hiểu ý của ngài. Bây giờ mặc dù ngài đã trẻ hơn một chút, nhưng ngài vẫn có thứ chú lực đó và khuôn mặt hồi trước."
"Hmm, vậy sao?"
"Vâng."
Đúng là tôi là người duy nhất trong gia tộc có tóc và đôi mắt đen. Có lẽ đó là do dòng máu của tình nhân của cha tôi nhưng……
Tôi chắc chắn rằng đây là cơ thể tái sinh duy nhất được chọn để chuyển sinh qua thế giới này.
"Haruyoshi-sama……!"
"Hả?"
"Vì ngài đã triệu hồi em, Yuki sẽ làm bất cứ điều gì ngài muốn! Bởi vì nơi này không phải là Nhật Bản hay thế giới cũ. Em chắc chắn rằng ngài đã phải rất nhiều việc, Haruyoshi-sama. Bây giờ thì Yuki có thể làm gì cho ngài không?"
"Không…..không có gì hết. Ta chỉ muốn thử xem liệu có thể sử dụng phép triệu hồi không thôi……"
"Ể ー!"
Yuki ủ rũ thất vọng.
Khá đáng tiếc nhưng mặc dù Yuki là Kuda-Kitsune, cô không có khả năng của tộc này. Nói trắng ra là khá vô dụng, theo những gì mà tôi nhớ.
Một Kuda-Kitsune là một loại yêu hồ hay được sử dụng trong chú thuật.
Lần đó, khi một người quen của tôi sử dụng Kuda-Kitsune đã để ý thấy một đứa mới sinh rất lạ với đôi mắt đen nên ông ấy đã giao cho tôi. “Chắc chắn nó sẽ sở hữu một sức mạnh rất tuyệt vời!!”. Vì ánh mắt tràn đầy sự tự tin nên tôi cũng thử thu nhận Yuki.
Lúc đầu, tôi cũng rất kỳ vọng. Tuy nhiên thực tại lại rất tàn khốc. Yuki không hề có năng lực của một con Kuda-Kitsune. Cho dù tôi cố gắng vớt vát bao nhiêu lần thì đề thất bại và để lại một đống hổ lốn phải dọn dẹp.
Tuy nhiên, tôi không đành lòng vứt bỏ nên chỉ còn cách ban cho Kuda-Kitsune này cơ thể con người và giữ bên cạnh để hầu trà.
Ở kiếp trước, tôi chưa từng có con nên khoảng thời gian chăm sóc Yuki đã trở thành một trong những trải nghệm đẹp nhất về việc nuôi dạy một đứa trẻ tinh nghịch.
"Thôi bỏ qua chuyện đó đi, ta cũng không thể để ai đó nhìn thấy cô được."
"Nhưng, em không muốn về đó đâu. Em muốn ở bên ngài cơ……"
"Thế thì che giấu sự hiện diện của bản thân đi."
"Vâng!"
Khi tôi vừa nói xong, Yuki trở lại hình dạng hồ ly và cơ thể biến nhỏ dần trong nháy mắt.
Sau đó, cô nhảy vào và giấu mình trong mái tóc của tôi.
"Ah, nơi này đúng là nơi thoải mái nhất mà."
Một trong số ít kỹ năng đặc biệt của Yuki là có thể biến cơ thể thành cực kỳ nhỏ bé. Kể từ ngày được trao cho tôi, Yuki thường giấu mình dưới mái tóc của tôi.
Đó chắc chắn là một trong những kỹ năng của một con Kuda-Kitsune trong thần thoại nhưng……mà thôi, kệ đi
"À đúng rồi, Yuki. Bây giờ tên ta là Seika nên từ giờ hãy gọi ta như thế đi."
"Seika-sama……? Hee hee, quả là một cái tên hoàn hảo cho Haruyoshi-sama!"
Nó hoàn hảo sao? Mà dù gì tôi cũng quen với cái tên này khá nhanh nên chắc vậy.
Giờ thì chắc nên đi ngủ rồi nhỉ.
Tôi cất hết đồ đạc và leo lên giường.
Ngay cả khi ở thế giới này, tôi vẫn có thể dùng thuật triệu hồi.
Đã hoàn thành phần quan trọng nhất.
Bây giờ, đã đến lúc để xem mọi thứ có như kế hoạch không……
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage