Saikyou Degarashi Ouji no An’yaku Teii Arasoi Munou wo Enjiru SS Rank Ouji wa Koui Keishou-sen wo Kage kara Shihai Suru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 159

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 31

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 233

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7480

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 183

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 175

Web Novel - Chương 5

Trans: Silver

Editor: Magnet

----------

Ngay sau khi trở về thủ đô, chúng tôi đến gặp Leo.

Leo biết rằng tôi đang thực hiện nước đi của riêng mình, nhưng em ấy không biết về mối quan hệ giữa người anh trai với Silver. Do đó, đầu tiên cần phải giải đáp thắc mắc của em ấy trước.

“Nghĩ rằng Nii-san có quen biết với Silver.. Tuy biết rằng anh có nhiều mối quan hệ nhưng em không ngờ anh lại có qua lại với một người quan trọng như vậy.”

“Silver không phải là người quen của anh. Ngài ấy là người đã liên lạc với anh trước. Ngài ấy đã nói rằng để chứng minh sự đáng tin của mình, Silver sẽ giúp lôi kéo công tước Kleinert về phía chúng ta. Đó là lý do anh dựng nên câu chuyện Silver hành động vì em đã nhờ giúp đỡ. Xin lỗi vì đã không nói trước.”

Sau khi đưa cho Leo báo cáo về những gì đã xảy ra, tôi đã giải thích về chuyện của Silver cho em ấy.

Nếu không làm như thể Silver là người đã chủ động, tôi sẽ khó hành động hơn trong tương lai.

Đến cuối cùng, quan hệ giữa tôi với Silver sẽ bị lộ tẩy. Tôi phải chuẩn bị tốt tất cả khi thời điểm đó đến.

“Anh đừng bận tâm. Nii-san cũng có suy nghĩ riêng của mình về chuyện này phải không?”

“Yeah, anh không nói với em ngay bởi vì anh chưa hoàn toàn tin tưởng Silver. Nhưng ngài ấy đã hoàn thành những gì đã nói. Ta có thể tin tưởng Silver được rồi. Tuy nhiên, ngài ấy là người có nhiều bí ẩn. Chúng ta cũng không biết lý do hợp tác của Silver. Có chút cảnh giác lúc này vẫn tốt hơn.”

“ Em hiểu .. Em cũng muốn gặp ngài ấy.”

“Anh sẽ truyền đạt lại, nhưng Silver đã chọn tiếp cận anh, anh không nghĩ rằng người đó có ý định gặp mặt em lúc này. Tuy có thể liên lạc với ngài ấy nhưng không có gì chắc chắn ngài ấy sẽ trả lời. Người đó không trực tiếp làm theo yêu cầu của ta, giống như gã hề chỉ di chuyển khi thích vậy. Vậy nên đừng quá phụ thuộc vào Silver.”

"Em hiểu rồi. Nhưng nhờ có Silver, Công tước Kleinert đã được cứu và ta cũng có được sự hợp tác từ ngài ấy chẳng phải sao? Có vẻ như ngài ấy là một người tốt.”

“Đối với em mọi người đều là người tốt....”

Tôi từ bỏ và buông tiếng thở dài.

Tôi cảm thấy gần đây mình hay thở dài như thế này. Không cần nói cũng biết, đó là do một người khác có cùng tính cách như Leo.

“Mà, em có nghe nói Công tước đã cử một người đến giúp chúng ta, ngài ấy đã gửi ai vậy? Dù sao thì ngài ấy cũng không thể đích thân đến được...”

"À, đúng rồi. Sebas, ông có thể gọi cô ấy cho ta không?”

"Vâng, thưa hoàng tử."

Tôi yêu cầu Sebas đang đứng ở góc phòng đưa đưa Finne tư căn phòng gần đó đến đây.

“Hân hạnh được gặp ngài, hoàng tử Leonard. Thần là trưởng nữ của nhà Kleinert, Finne von Kleinert. Xin hãy chăm sóc thần."

Finne nhẹ nhàng nâng gấu váy lên và cúi người.

Không ngạc nhiên, Leo đáp lại cô một cách hoàn hảo.

“Tôi là bát hoàng tử, Leonard Lakes Adler. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ được nói chuyện trực tiếp với Blau Mowe. Ở gần thì cô còn xinh đẹp hơn nữa. Thật là vinh dự của tôi.”

“Người quả là một người khéo léo. Thần rất vinh dự khi được gặp em trai của Arnold-sama. Thần cảm thấy thật nhẹ nhõm khi người đúng là một người hiền lành như Arnold-sama đã nói.”

“Nii-san đã nói gì về tôi rồi? Có vẻ hấp dẫn đấy, tôi có thể nghe những gì anh ấy đã nói không?”

“Vâng, thần rất hân hạnh. À, thần sẽ chuẩn bị ít trà.”

"Cảm ơn cô."

Chưa cần quá một phút để hai người họ hiểu nhau. Em tôi thật đáng sợ. Khả năng tìm hiểu mặt tốt của người khác ở nó thật là một tài năng.

Cả hai không có nhiều chủ đề để nói. Đương nhiên, vì chưa quen biết nhau được lâu thành ra tôi thường xuyên trở thành nhân vật chính trong câu chuyện của họ.

Mỗi lần như vậy, tôi lại trưng ra một bộ mặt cứng nhắc. Leo hẳn đã nhận thấy điều đó và đưa tôi tham gia cuộc trò chuyện.

"Nii-san. Anh định sẽ hợp tác với Finne-san như thế nào?”

“Về cơ bản, Finne sẽ là người đàm phán của chúng ta. Sau đó, anh sẽ cho cô ấy thường xuyên lui tới biệt thự của mình ở thủ đô và chỗ của ta. Điều đó sẽ cho thấy công tước Kleinert đang đứng về phía em. Tạm thời sẽ là vậy. Ah, anh cũng đã nói về Silver với cô ấy rồi nên em cần không phải lo. Finne biết anh đã lừa gia đình mình nhưng vẫn chịu hợp tác với ta”

“Người lại khiến thần thành người xấu nữa rồi. Gia tộc chúng thần thật sự đã khiến Silver-sama nổi giận, nhưng cũng đúng là Arnold-sama đã làm trung gian cho chúng thần. Nếu người không làm vậy thì thần cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.?”

“Tốt. Tôi cũng nghĩ vậy. Nii-san thường có xu hướng tự hạ thấp bản thân.”

“Haa…..”

Giống như có hai Leo.

Chà, nếu chúng ta phải tập hợp nhiều đồng minh thì những người như thế này sẽ rất tốt. Mặc dù rắc rối của tôi cũng sẽ tăng lên.

“Đó là phong cách của anh vì vậy đừng lo lắng làm gì. Quan trọng hơn, Leo, em đã tập hợp được những đồng minh ở thủ đô chưa?

“Unnnn, nó rất khó nói. Hầu hết những người có ảnh hưởng trong thủ đô đều đã bị ba người đó thu nạp.”

Tôi cố thay đổi chủ đề về công việc của Leo, kết quả không ngoài dự tính.

Kể cả khi họ biết rằng công tước Kleinert đang ủng hộ Leo, chỉ những người ở phe trung lập mới hành động. Ngay từ lúc đầu, những gia tộc đã bị ba anh chị tôi giành được sẽ không có động tĩnh gì. Đó vốn là những gì sẽ xảy ra khi người khác biết rằng gia tộc Kleinert đã về phe chúng tôi.

“Um...Thần không biết nhiều về thủ đô hoàng gia. Liệu người có thể nói cho thần biết về ba đối thủ mà hoàng tử đang nói đến không?”

“Anh chưa kể với cô ấy sao?”

“Cô ta cứ liên tục hỏi những câu không liên quan trên đường tới đây nên anh cũng không còn sức giải thích nữa.”

"Thần xin lỗi….."

“Không sao đâu, dù sao thì Nii-san cũng sẽ là người bẻ hướng câu chuyện thôi. Anh ấy lúc nào cũng thế.”

"Thật vậy ạ!?"

“Nhưng cô phiền quá nên ta cũng chẳng biết bẻ đi đâu được.”

“Aw.....”

Tôi liếc nhìn Finne với tâm trạng buồn bã và lấy ba viên ngọc ở trong phòng ra, sau đó sắp xếp chúng lên bàn để giải thích dễ hiểu.

“Đây là ba đối thủ của chúng ta. Người đầu tiên là viên ngọc màu xanh lục. Nhị hoàng tử, Eric Lakes Adler, hai mươi tám tuổi. Anh ấy có hầu hết các bộ trưởng nội các về phía mình và được mệnh danh là hoàng tử thông thái. Người thứ hai là viên ngọc đỏ. Tam hoàng tử, Gordon Lakes Adler, hai mươi sáu tuổi. Anh ta là thứ vũ khí mạnh nhất của quân đội trên chiến trường, anh ấy thuộc phe quân đội. Và người thứ ba là viên ngọc màu xanh lục. Nhị công chúa, Zandra Lakes Adler, hai mươi hai tuổi. Chị ấy xuất sắc trong ma thuật và có rất nhiều sự hỗ trợ từ các pháp sư trên toàn đế chế. Ba người này đang nhắm đến ngai vàng trong khi mở rộng quyền lực. Có những thành viên khác trong hoàng tộc cũng nhắm đến ngai vàng nhưng chúng ta không thể so sánh họ với ba người này.”

“Các quan chức dân sự, quân đội và pháp sư. Họ có cơ sở hỗ trợ vững chắc của riêng họ. Quốc gia mà các quý tộc đang tận dụng lợi thế này và xây dựng sức mạnh của chính họ, đó là cuộc chiến tại thời điểm mày. Điều này bắt đầu từ ba năm trước... khi anh cả của chúng ta, Nhất hoàng tử đã qua đời trên chiến trường.”

“Thần từng nghe qua .. cha thần từng nói rằng nếu một người khôn ngoan như Nhất hoàng tử vẫn còn sống thì cuộc chiến như thế này sẽ không bao giờ xảy ra.”

“Ta cũng nghĩ vậy. Nếu người đó vẫn còn sống thì việc phiền phức này sẽ không bao giờ tồn tại .”

Ngược lại, chính vì người đó đã chết mà những người khác lại có cơ hội.

Tôi có cảm giác bất an về điều đó. Là một người trang nghiêm và dũng cảm. Tính cách của anh cũng hoàn hảo như một phiên bản nâng cấp của Leo, liệu một người như thế có đi và chết trên chiến trường không?

Đã có một cuộc điều tra và chính hoàng đế là người thực hiện nên việc đó không phải một vụ mưu sát đã được chứng minh. Nhưng tôi không thể thay đổi suy nghĩ về việc có một người đứng sau được.

Tuy nhiên, cứ lo nghĩ một người đã chết cũng không giúp được gì.

“Người đó không còn ở đây nữa và ba anh chị của chúng ta không thương tiếc kẻ thù của họ. Leo, con đường duy nhất mà em có thể đi là thay thế người anh của chúng ta và trở thành hoàng đế.”

"Em biết. Nhưng, liệu em có thể làm được không...?”

“Hãy yên tâm. Anh đảm bảo em có thể làm được.”

Nói xong, tôi vỗ vai Leo

Thấy Leo đột nhiên ho, tôi và Finne phá lên cười.

————————-

Trên con đường thủ đô lúc nào cũng tấp nập, Finne nhìn vào thứ gì đó và quay về phía tôi.

“Arnold-sama. Đó là gì?"

“Đó là cửa hàng thẩm định. Nơi đó có chứng chỉ nên họ lấy thù lao khá cao. Và cô có thể gọi ta là Al.”

“Sẽ ổn chứ ạ? Sử dụng biệt danh ấy?”

“Ta sẽ gặp rắc rối nếu người khác nhận ra danh tính nên cứ gọi ta là Al được rồi.”

“... Kể cả thần cũng có thể gọi người như vậy sao?”

Finne quay lại nhìn tôi đầy mong đợi.

Chỉ có một vài người gọi tôi là Al. Nhưng nếu cô ấy muốn gọi vậy thì cũng không có lý do gì phải ngăn lại.

"Làm như cô muốn."

"Vâng! Al-sama!

Sao cô lại trông hạnh phúc thế hả?

Trong khi ấn tượng về tính cách của Finne, tôi tiếp tục dẫn cô ấy đi khắp thủ đô.

Trên đường đi, chúng tôi dùng bữa tại một nhà hàng địa phương. Sau đó, tôi chỉ cho cô ấy những cơ sở quan trọng của thủ đô.

Chúng tôi còn việc nên việc hướng dẫn cô ấy có thể coi là hơi tốn thời gian.

Khi tôi nghĩ rằng đã đến lúc quay về, Finne tìm thấy một cửa hàng phụ kiện.

“Ha~a...đừng để ta đợi lâu đấy, được không?”

"Vâng!"

Với ánh nhìn tôi như thể đang cầu xin được vào trong, tôi đành cho phép cô ấy.

Vì cô ấy không nói rõ nên tôi có thể nói rằng cô ấy cố tình. Tuy nhiên, dù với một đôi mắt có thể truyền đạt cảm xúc như lời nói phát ra từ miệng thì chưa tới một nửa phần khả năng của cô.

Đã qua bao lâu rồi nhỉ?

Vì tôi mệt nên tôi không vào cửa hàng. Tôi dựa lưng vào cây cột trước cửa hàng và chờ đợi.

Tuy nhiên, một trong những khách hàng không cho tôi nghỉ ngơi.

“Ôi? Chẳng phải là hoàng tử đần độn đây sao?”

Nghe thấy một giọng nói khó chịu đầy mỉa mai, tôi bất giác nhíu mày.

Thú thật thì, tôi không muốn chạm mặt tên này chút nào cả.

Người xuất hiện là một chàng trai trẻ với mái tóc nâu được tạo thành kiểu tóc bob. Xung quanh hắn là đoàn tùy tùng.

Bộ quần áo dài lê thê và kiểu tóc chỉ có thể mô tả bằng một từ xấu. Tuy nhiên, có vẻ như nghĩ rằng nó trông rất ngầu nên hắn tỏ vẻ rất tự tin.

Tên hắn là Gied von Horsvath. Xuất thân từ gia tộc Horsvath, gia tộc được coi là là nhà quý tộc lâu đời nhất đế đô. Và dù ghét hay không thì hắn vẫn người bạn thời thơ ấu của tôi.

Nhà Horsvath sở hữu một lãnh thổ gần thủ đô. Vì vậy, hắn có một nơi ở thủ đô và thường xuyên ra vào lâu đài. Vì bằng tuổi nhau, những người lớn xung quanh chúng tôi cố gắng gép tôi và Leo với tên này. Hắn thường xuyên học tập và rèn luyện cùng chúng tôi, đó chính xác là mối quan hệ giữa hai bên.

Tuy nhiên, hắn chỉ thể hiện mặt tốt của mình trước Leo và bắt nạt tôi sau lưng em ấy. Đoàn tùy tùng của hắn cũng cứ thế mà a dua theo. Tôi không trả thù và tôi cũng không bao giờ nói với người lớn. Hơn nữa, những người lớn chú ý cũng bỏ qua hắn. Nó chắc hẳn là một cảnh tượng đặc sắc đối với họ.

Nhìn thấy một hoàng tử có địa vị cao hơn bị bắt nạt có lẽ mang lại cho họ cảm giác vui sướng cho chúng.

Sau khi chúng tôi lớn lên, hắn thường tiếp cận với tôi như thế này.

“Gied..thật hiếm khi gặp cậu ở một nơi như thế này.”

“Tôi bỗng trông thấy một khuôn mặt tồi tàn ở đây, mà thậm chí còn là một hoàng tử nữa chứ. Tôi nghĩ rằng tôi phải chào hỏi cậu như một quý tộc của vương quốc.”

“Vâng, cảm ơn.”

“Thái độ đó là gì?”

Gied chọt cây gậy đang cầm trong tay vào mặt tôi và nói với vẻ bực bội.

“Ngươi nghĩ ta không dám đánh ngươi vì chúng ta đang ở nơi công cộng sao? Sẽ không ai lên tiếng đâu. Không ai quan tâm đến sự có mặt của ngươi cả.”

"Tôi hơi thắc mắc. Leo gần đây đang dần trở nên nổi tiếng, mọi người có lẽ đã biết mặt tôi rồi chứ nhỉ?”

Không phải mọi người dân đều có thể nhớ mặt của tất cả các thành viên trong hoàng tộc. Ngay cả với tai tiếng của mình, họ chỉ có thể biết rằng tôi có mái tóc đen và đôi mắt đen. Tuy đôi lúc xuất hiện trước mặt mọi người trong một số nghi lễ nhưng vì họ ở rất xa nên không có cách nào để họ có thể nắm bắt được chính xác diện mạo của chúng tôi.

Tuy nhiên, gần đây Leo đã trở nên nổi tiếng. Hắn chắc chắn sẽ gặp phải vấn đề lớn nếu cố ý tấn công tôi, người có khuôn mặt tương tự.

“Ngươi không phải Leonard. Mọi người đều biết rõ điều đó. Ngươi luôn ăn mặc lôi thôi, đôi mắt thì luôn nhìn xuống. Đó là dấu hiệu của sự không tự tin. Ai sẽ nghĩ rằng ngươi là một thành viên của hoàng tộc? Hành vi đó chẳng cho thấy ngươi giống một vị hoàng tử chút nào!”

Dứt lời, Gied đánh vào ống chân tôi bằng cây gậy hắn. Mặt tôi nhăn nhó vì đau nhưng tôi không ngã xuống.

Tôi không thể làm gì ở đây được. Nhìn vào thì sẽ như ai đó đang bị quý tộc kiếm chuyện, nhưng nếu mọi người nhận ra tôi là một thành viên của hoàng tộc thì mọi việc sẽ trở nên ồn ào. Nếu vậy thì sẽ gây rắc rối cho tôi, dù cho kết quả có ra sao đi nữa.

Vậy bây giờ nên làm gì?

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Tôi gần như đã cắn lưỡi mình.

Thật không dám nghĩ rằng cô ta sẽ xuất hiện lúc này.

Cô có thể không làm tình hình trở nên tồi tệ hơn được không hả?

Finne nhìn chằm chằm vào cây gậy mà Gied dùng để đánh tôi và không hề che giấu sự tức giận của mình.

“Thật xấc xược!!”

“Nn? Ai đấy? Người hầu của ngươi à?”

“Anh đúng là một người thô lỗ.”

Nói vậy, Finne gỡ mũ trùm đầu ra.

Trong một khoảnh khắc, Gied lơ đãng ngắm nhìn vẻ đẹp của cô, nhưng một khi anh ta biết mình đang nói chuyện với ai thì anh bất ngờ nhảy lên.

“N, ngươi l... cô là Finne!?

“Đúng vậy, tôi là Finne von Kleinert. Anh là...?"

“Tôi là Gied von Horsvath. Trưởng nam của nhà Horsvath.”

“Con trai của Công tước Horsvath đáng kính? Tiếc thật. Tôi đã nghĩ rằng ngài là một người chín chắn hơn.”

Gied bắt đầu kiếm cách bào chữa trước sự thất vọng của Finne.

Hắn ta trông cực kỳ khó coi. Không thể tưởng tượng được gã này lại là Gied, người luôn tự hào về phẩm giá của mình. Bị chỉ trích trước đám đông như thế này, đó có lẽ là điều mà lòng tự tôn của hắn không cho phép.

“C, chỉ là hiểu nhầm thôi! Tên này là ..”

“Hoàng tử Arnold Adler. Ngài nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn dù cho có làm gì với Hoàng tử đần độn ư? Ngài không có sự tôn trọng hay trung thành với hoàng tộc sao?”

“Kh, không, không phải như vậy ...”

Tôi nhìn Finne.

Sẽ thật tệ nếu Finne khiến Gied mất mặt tại đây. Finne là Blaue Mowe. Trên thực tế là cô ấy cực kỳ nổi tiếng ở thủ đô, cô ấy cũng là người được hoàng đế yêu thích. Cô ấy có thể dễ dàng cứu tôi nhưng tôi không được để cô ấy đối đầu với Gied.

Không cần tạo thêm kẻ thù làm gì, với mấy tên vô dụng thì càng không. Nếu tôi để hắn làm theo ý mình thì Gied sẽ hài lòng và nếu cứ tiếp tục đơn phương đánh tôi thì chỉ có tiếng tăm của hắn bị xấu đi.

Tôi cố bảo cô ấy dừng lại bằng mắt nhưng Finne không đáp lại.

Sau đó, cô ấy nói một điều tôi không ngờ trước được.

“Đầu tiên thì... ngài thật sự nghĩ tôi đang đi cùng hoàng tử Arnold sao?”

"Eh…..?"

Finne nhìn thẳng vào tôi.

Nhận ra cô ấy muốn làm gì, tôi thở dài.

Nếu vậy thì tôi chỉ còn nước làm theo kế hoạch của Finne.

“Đừng nói thế chứ, Finne-san. Do cô không muốn gây ra tin đồn không đáng có nên tôi mới giả vờ là Nii-san mà...”

"Lời xin lỗi chân thành của tôi. Leo-sama”.

“Eh Eh, ah, eh, Leonard..?”

"Vâng, đúng vậy. Gied-san.”

Tôi sửa tóc và đứng thẳng. Bắt chước giọng Leo và thay đổi biểu cảm của mình trở nên dịu dàng.

Nhìn thấy sự thay đổi của tôi, khuôn mặt Gied đã chuyển sang màu xanh ngay lập tức sau khi hắn nhớ lại những gì mình vừa làm.

“Le, Leonard,..... không phải như vậy đâu. Đây là umm....”

“Cậu không phải lo đâu, Gied-san. Tôi biết rằng cậu đã và đang làm điều gì đó với Nii-san, miễn là Nii-san không nói bất cứ điều gì thì tôi cũng không có ý định hành động. Nhưng việc hôm nay thì khác. Dù sao thì tôi tôi cũng đang hướng dẫn Finne-san.”

“A, Aa…. T, thần hiểu rồi……”

Gied cúi đầu với một biểu cảm khó khăn.

Nếu là tôi, trong trường hợp có chuyện gì đó xảy ra với Leo thì tôi có lẽ sẽ tôn trọng và trung thành với hoàng tộc như Finne. Ít nhất, Leo là phe thứ tư trong cuộc chiến kế tiếp. Khác với tôi, em ấy là một hoàng tử có thể trở thành hoàng đế.

Gied phải hiểu rằng sẽ rất tệ nếu hắn ta để tình hình xấu đi như thế. Tôi vội vàng đưa tình huống lúc này trở lại bình thường.

Tuy nhiên.

“Ngài phải làm điều cần làm.”

"Thần xin lỗi….."

“Ha ~ a....Đi thôi”

Đầu tiên, chúng tôi phải rời khỏi nơi này. Chúng tôi thu hút quá nhiều sự chú ý.

Chúng tôi đi về phía lâu đài với tốc độ nhanh nhất co thể. Khi chúng tôi đã ở gần lâu đài, tôi dùng lại và nhìn Finne.

Finne đang nhìn tôi với khuôn mặt như muốn khóc.

“...Cô lại tự ý làm thế nữa rồi...”

"Thần thành thật xin lỗi……"

“Nếu cô để ta một mình thì sớm muộn, danh tiếng của tên đó cũng sẽ bị hạ thấp. Nhưng với những gì cô đã làm, hắn sẽ thù địch với cô và Leo ít nhiều. Hơn nữa, vì họ có thông tin rằng Leo đi khắp nơi trong khi giả làm ta, chuyện đó sẽ khiến ta khó di chuyển hơn.”

“………….”

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì cô ấy có thể thực sự khóc mất. Nước mắt đã tích đầy trong mắt Finne.

Thấy vậy, tôi quay mặt đi.

Bất kể tôi nói gì với Finne, mọi chuyện đều không có gì thay đổi. Tôi không thể đổ lỗi cho cô ấy về những gì đã xảy ra.

“Nếu cô đã hiểu được thì lần tới đừng có mà tự mình quyết định làm gì. Nó cũng có thể gây nguy hiểm cho cô đấy, vậy nên đừng bao giờ làm điều tương tự.”

"Vâng."

 Cô ấy vẫn trông như sắp khóc.

Nhìn Finne gục đầu, tôi thấy hơi hụt hẫng. Cuối cùng, do không thể làm bất cứ điều gì nên tôi đành mở miệng.

“Tuy nhiên...... ta hiểu rằng cô đã làm điều đó vì lợi ích của ta. Cảm ơn."

“……Al-sama…….”

“Xin lỗi vì phải kết thúc mọi chuyện thế này, nhất là khi cô đã rất vui.”

“Kh, không! Đó không phải là lỗi của Al-sama! Tất cả là vì sự thiếu suy nghĩ của thần! Lần sau thần sẽ cẩn thận hơn! V, vậy nên... liệu người có thể dẫn thần đi ra ngoài nữa không?”

“Được thôi, lần sau ta cũng sẽ cải trang thật tốt”

Nghe vậy, biểu cảm của Finne đã ngay lập tức trở nên tốt hơn, cô ấy mỉm cười rạng rỡ.

Thật đáng để tôi hướng dẫn cô ấy đi khắp thủ đô để thấy nụ cười đó. Nghĩ vậy, tôi đưa Finne trở về lâu đài.

Do trans lẫn edit đều bận thi nên chap này ra khá chậm. Xin lỗi mọi người