Act 2-26: Trò Hề Kết Thúc
Trans: Midz
Edit: Snökari
Tôi tiến tới đấu trường cho trận đấu thứ 2, đấu lại Zack Prower.
Sau khi trải qua sự kiểm tra nghiêm ngặt của một số ủy viên thuộc ban tổ chức, tôi bị buộc phải mặc bộ trang phục hạn chế chỉ số của bản thân và cả sức mạnh.
Chuẩn bài rồi! Có vẻ như ban tổ chức giải đấu sẽ gặp phải áp lực rắc rối nặng nề nếu tôi chiến thắng giải. Ý tôi là, tại sao họ lại bắt tôi trang bị những cái này.
Về phần đối thủ, một người đàn ông sở hữu vẻ ngoài hoang dã với mái tóc đỏ ―Zack Prower— bước vào đấu trường giữa tiếng la ó chói tai của khán giả. Anh ta đứng giữa đấu trường với nụ cười táo bạo, như một kẻ cuồng chiến.
Tôi đã theo dõi trận đấu trước đó của Zack; hóa ra anh ta là một võ sĩ khá giỏi. Bạn có thể nói rằng anh ta khá giống tôi, một người đã tạo ra phong cách võ thuật cho riêng mình. Tôi cũng rất mong chờ được trải nghiệm khả năng của anh ta, nhưng thành thực mà nói, lời giải thích của chủ tịch ban tổ chức giải đấu như dội thêm một gáo nước lạnh vào niềm đam mê của tôi.
「Này chủ tịch, Ngài chắc đang chỉ nói đùa thôi đúng không?」
Tôi quan sát thấy những đường gân xanh trên trán của Zack khi anh ta hỏi chủ tịch ủy ban giải đấu - một người đàn ông tóc đen.
「Chính xác, phương pháp này được áp dụng để ngăn chặn bất kỳ hành vi lừa đảo từ những kẻ thiếu phẩm chất!」
Chủ tịch nói với sự tự tin không có một chút do dự.Ông ta giải thích rõ ràng: Tôi không có quyền cầm kiếm gỗ để ngăn cản các hành vi gian lận và trọng tài có thể loại bỏ tôi khỏi cuộc thi nếu cho rằng tôi đã gian lận.
Tóm lại, việc tôi bị loại đã được đảm bảo ngay từ khi trận đấu bắt đầu. Cuối cùng thì giải đấu chỉ là phương tiện để kiếm tiền mà thôi. Tuy nhiên, tôi không quan tâm nhưng họ sẽ thu hồi tiền thưởng của tôi nếu tôi bị loại. Để giữ lại số tiền này, lựa chọn duy nhất của tôi là cố ý để thua Zack. Thực sự, cá tính của các thành viên trong ủy ban tổ chức giải đấu đã khiến cho tôi hoài nghi và tự hỏi về tính cách của họ khi thiết lập luật lệ khó hiểu như vậy.
Chỉ có những kẻ ngốc mới tin rằng chiến thắng trong một giải đấu dễ dàng như này mang lại niềm vui.
「Đừng có chơi xỏ với tao! Trận này là cuộc chiến giữa hai võ sĩ thực sự! Đây không phải là nơi dành cho lũ nghiệp dư các người!」
Mặc dù gã chủ tịch không thể ngừng run rẩy khi nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của Zack, ông ta vẫn tiếp tục.
「Vậy thì, tôi sẽ để chuyện còn lại cho anh, Trọng Tài!」
Ông ta đi xuống như thể đang chạy trốn khỏi đấu trường. Sau đó, một tên trọng tài kiêu căng giống như gấu bước vào.
「CHIẾN ĐẤU!」
Trọng tài ra hiệu bắt đầu trận đấu rồi vội vàng di chuyển sang một bên. Vì anh ta không hề rời mắt khỏi tôi nên thành thực mà nói tôi không hề muốn chiến đấu một chút nào.
Zack trừng mắt về phía lều của ban tổ chức giải đấu một lúc với vẻ mặt giận dữ, sau đó….
「Tôi bỏ cuộc! Tôi đéo thèm quan tâm đến cái giải đấu khốn kiếp này nữa! TÔI ĐẦU HÀNG!」
Anh ta lắc đầu rồi rời đi khỏi đấu trường.
「KAI HEINEMAN, cậu vừa rồi đã làm chuyện gì đó rất đáng ngờ!!」
Trọng tài bất ngờ hét thẳng vào mặt tôi; anh ta có thể đã rất bối rối trước lời tuyên bố đầu hàng của Zack.
「Tôi thậm chí còn chưa di chuyển dù chỉ là một inch khỏi chỗ này, ông biết mà!」
「KHÔNG! Cậu chắc chắn đã thực hiện một động tác đáng ngờ vừa mới đây xong! Với hành động này, Kai Heineman đã bị loại do phạm lỗi!!」
Tên hề được gọi là trọng tài tuyên bố như vậy với giọng điệu cực kỳ lớn, đủ để vang vọng khắp khán đài.
「Tôi đoán là vậy đi.」
Tôi đoán là mình không cần phải lãng phí thời gian vào trò hề này nữa.Vẫn còn chút thời gian cho tới thời hạn phải trả tiền cho tên buôn nô lệ kia. Tôi quyết định sẽ tập trung thu thập số tiền mà tôi cần trong khoảng thời gian còn lại kia.
Tôi quay đi và trọng tài giơ tay phải về phía Zack. Tuy nhiên…
「GUGA!!」
Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng than khóc đau khổ của trọng tài vang vọng trên đấu trường. Khi tôi nhìn lại, trọng tài đã ngã ngửa ra sau, mặt co rúm lại như một con ếch chết.
「Nhìn này, tôi giờ cũng đã tấn công trọng tài. Bây giờ tôi cũng bị loại rồi phải không? Vì thế cả hai chúng ta đều bị loại rồi vậy đấu một trận nhỏ với nhau thì sao?」
Một trận đấu à!
「Tôi không ngại đâu.」
Tôi nhìn về phía lều của ủy ban giải đấu.
「N-NHƯ THỂ HAI NGƯỜI CÁC CẬU ĐƯỢC PHÉP LÀM CHUYỆN ĐÓ ẤY! Cả hai người các cậu đều bị loại! Bây giờ thì rời khỏi chỗ này đi!」
Ông chủ tịch đuổi chúng tôi ra ngoài với thái độ trịch thượng.
「Anh nghĩ sao?」
「Được, đổi chỗ đi. Đây không phải là nơi duy nhất trên thế giới mới có thể chiến đấu với nhau. Dù sao đi nữa, lũ khốn này không đủ tư cách để theo dõi trận đấu của chúng ta. Việc dàn xếp trận đấu do ban tổ chức giải đấu sắp xếp sau vụ này đã là quá nhân từ cho những kẻ chó chết này rồi.」
Những lời phàn nàn của Zack vang vọng khắp toàn bộ đấu trường.
Không giống như tôi, các trận đấu của Zack thực sự rất nổi tiếng.
Sức mạnh thể chất thuần túy của anh ta, thứ mà anh ta đã rèn luyện đến cực hạn và sử dụng nó để áp đảo đối thủ, rõ ràng là cực kỳ mê hoặc khán giả. Và việc Zack tố cáo giải đấu chính là một cú sốc rất lớn đối với khán giả.
Tôi cảm thấy khá tệ cho khán giả khi làm việc này nhưng―
「Tôi đồng tình với anh.」
Tôi nhìn những khán giả trên khán đài và đồng ý với Zack.
Thành thật mà nói, võ thuật là để đấu tranh giành giật sự sống với đối thủ. Đây không phải là một buổi biểu diễn, cũng không phải là thứ cần có người quan sát.
Hơn nữa, phần lớn những người tham gia thực sự rất thiếu tinh thần chiến đấu. Những người thích các trận chiến của chúng tôi giống như họ thích một trò chơi nào đó hoặc việc gian lận trong các trận đấu là điều mà họ sẽ không hiểu ngay cả khi họ nhìn thấy những trận chiến của chúng tôi, nơi chúng tôi đặt niềm tự hào của chính mình với tư cách là một võ sĩ.Nó giống như việc tặng một viên ngọc đắt tiền cho một con lợn.
Vì vậy, tốt hơn hết là hãy hoàn thành việc này trước khi phải đối mặt với tất cả những thứ rắc rối đó. Ý tôi là, tất cả sự hỗn loạn này đều bắt nguồn từ cuộc chiến cạnh tranh ngôi vị hoàng tộc ngu xuẩn của tên hoàng tộc óc chó đó với Rose. Vì một vấn đề tầm thường như vậy không làm tôi bận tâm chút nào nên tôi không có lý do gì để coi một võ sĩ tài ba như Zack là một tên ngốc; anh ta cũng không cần phải chịu đựng hình phạt.
Tôi lấy ra một lọ thuốc tầm trung và đi về phía trọng tài, người mà vẫn đang rên rỉ trong đau đớn vì cú đấm của Zack. Mở nắp lọ thuốc, tôi đổ chất lỏng chứa trong đó lên mặt trọng tài, phục hồi khuôn mặt bị thương của ông ta với tốc độ mà mắt thường có thể quan sát được. Một loại thuốc như vậy đủ để phục sinh một người ngay cả khi họ đang ở bờ vực của cái chết, và những nguyên liệu cần thiết để tạo ra nó cũng không hiếm. Đó chính là lý do tại sao tôi đánh giá rằng tôi sẽ an ổn khi sử dụng lọ thuốc này ở đây.
Khác với Slime hồi phục, lọ thuốc này có thể để lại sẹo, nhưng đối với tên này như thế là đủ tốt rồi.
「Rốt cuộc là cái thứ vật phẩm phi lý gì thế kia? Nó có thể phục hồi được vết thương ngay lập tức?」
「Đi thôi.」
Tôi định bỏ đi mà không trả lời lại Zack, người hỏi tôi với một biểu cảm ngơ ngác trên gương mặt, Tuy nhiên…
「Không cần thiết phải đi nơi khác đâu. Ông già này sẽ làm trọng tài cho hai cậu.」
Một ông già tóc trắng bị tóc mái che khuất đi đôi mắt đột nhiên lên tiếng. Ông già đó nhẹ nhàng nhảy thẳng vào đấu trường, và đưa ra tuyên bố như vậy trong khi vuốt bộ râu dài màu trắng của ông ấy.
Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên! Nghĩ mà xem tôi có thể gặp lại ông trong số tất cả mọi người ở một nơi như thế này. Điều này có nghĩa là…
「Đã lâu không gặp ông.」
Tôi hơi cúi đầu chào ông già đó một cách trang trọng.
Ông ấy chính là đại kiện tướng của võ đường phái Kaien, Aaron Kaien. Tôi đã gặp ông ấy từ rất lâu rồi ( theo trí nhớ của tôi) khi ông của tôi đưa tôi đi chơi.
「Ừm,Đã lâu không gặp.」
Cả hội trường im lặng khi ông Aaron giơ tay phải lên chào lại tôi.
「Aaron-sama, tên vô năng này đã gian lận và Zack đã tấn công tôi!」
Tên trọng tài tôi vừa chữa trị cho đã chỉ vào cả Zack và tôi, nói với vẻ mặt vô cùng phẫn nộ. Ấy thế mà…
「CÂM MIỆNG! Ngươi chính thức bị trục xuất khỏi võ đường của ta!」
Ông Aaron hét lại với trọng tại kèm theo đó là vẻ mặt thậm chí còn đáng sợ hơn. Ông ấy không vòng vo mà ngay lập tức trục xuất người đàn ông giống như gấu kia.
「Hah? T-Tại sao người lại trục xuất con?」
「Thằng đần này, ta có cần phải giải thích từng lý do một không? Ngươi muốn phơi bày những thứ đáng xấu hổ của mình trước công chúng thế sao?」
「…」
Sắc mặt của người đàn ông trông giống gấu kia trở nên biến sắc; Sắc mặt của hắn ta trong phút chốc trở nên trắng bệch. Đúng là như vậy. Đối với ông ấy, việc tôi có gian lận hay không là điều vô cùng hiển nhiên.
「Ta không biết ngươi được trả bao nhiêu khi đồng ý làm một chuyện điên rồ như thế này, nhưng hành động đó đã vượt quá giới hạn rồi. Ngươi chính là nỗi ô nhục của võ đạo. TỪ GIÂY PHÚT NÀY TRỞ ĐI, ngươi không còn là học sinh của võ đường này nữa! Giờ thì cút khỏi nơi này!!」
Sau khi nghe được điều đó, tên đàn ông giống gấu kia bước xuống đấu trường với dáng đi vô hồn và biến mất sau hành lang.
「Ta xin gửi lời xin lỗi sâu sắc nhất vì sự điên rồ vừa rồi, Kai, Zack. Dù ta rất xấu hổ khi nói điều này, nhưng người vừa rồi đó từng là thành viên của võ đường của ta cho tới khi bị trục xuất vì hành động đáng xấu hổ vừa rồi.」
「Ông không phải lo lắng về chuyện đó!」
「Đúng vậy, đó vốn không phải chuyện gì to tát cả!」
Ông Aaron thở dài khi thấy cả tôi và Zack đều để cho ông ấy đường lui; rốt cuộc thì, đó không phải là lỗi của ông ta.
Sau đó, ông ấy nhìn vào lều của ban tổ chức giải đấu như một con chim đang quan sát con mồi của mình vậy.
「Cảm ơn mấy đứa, nhưng điều đó vẫn không thể thay đổi được sự thật rằng võ đường chúng ta chính là người tổ chức giải đấu này. Này tên chủ tịch kia, ông tốt nhất nên chuẩn bị một lời giải thích thỏa đáng cho chuyện này đi. Ông nghe thấy ta nói gì rồi chứ?」
Ông ấy thẳng thừng đe dọa chủ tịch. Các thành viên ủy ban và vị chủ tịch có vẻ ngoài kiêu ngạo đó, tất cả đều đồng loạt cúi mặt xuống vì xấu hổ khi nghe được lời đe dọa và run rẩy như những con bê vừa mới sinh.
Ừm, có vẻ như áp lực và thậm chí cả giọng điệu giận dữ của ông ấy cũng giống với ông tôi.Hai điều này vẫn giống như những gì mà Hai Heineman ngày xưa cảm nhận được khi tôi nhớ lại những ký ức đó.
「Ông già này, ông là trọng tài rồi phải không? Vậy thì bắt đầu thôi.」
Để nói về Aaron Kaien, ông ấy chính là bậc thầy kiếm thuật sở hữu khả năng dùng kiếm ngang bằng với trình độ của ông tôi. Ông ấy chính là một trong những võ sĩ mạnh nhất trên thế giới này. Và tên lưu manh kia lại dám hành động trắng trợn như vậy trước một sự tồn tại siêu việt như ông. Tuy nhiên, tôi không thể ghét một kẻ nghiện chiến đấu như anh ta. Được thôi, mọi chuyện đã quyết rồi! Anh ta sẽ thay thế tôi trở thành cận vệ Hoàng Gia của Rose.
「Uhm, cậu nói đúng! Chúng ta, những võ sĩ nói chuyện bằng kĩ năng của chính bản thân. Ta xin lỗi vì để các cậu phải chờ.」
Khuôn mặt của ông Aaron biến thành khuôn mặt của một người già vui vẻ khi ông ấy nói những lời đó trong lúc phát biểu đồng thời giơ tay phải lên.
「BẮT ĐẦU!!」
Sau đó, trận chiến của chúng tôi bắt đầu với hiệu lệnh của ông Aaron.