Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nourin

(Đang ra)

Nourin

Shiirow Shiratori

Vào một ngày đẹp trời, vị thần tượng đó bỗng chuyển về trường của cậu. Và thế là hành trình đu idol đúng cách của cậu bắt đầu từ đây.

5 5

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

7 24

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

35 241

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

22 140

The Most Eccentric and Beautiful Girl in the School, [Himezaki-San], Confessed to Me!

(Đang ra)

The Most Eccentric and Beautiful Girl in the School, [Himezaki-San], Confessed to Me!

Koori Hoono; こおりほのお

Xin mọi người hãy tận hưởng tác phẩm này như một bộ manga 4koma!

28 640

Act 4: Kỳ thi đầu vào Babel - Act 4-3: Hành trình tiến tới Thế Giới của Học Viện Ma Pháp

Act 4-3: Hành trình tiến tới Thế Giới của Học Viện Ma Pháp

Trans: Midzuki

Edit:........

「Hah? Tại sao tôi lại phải báo danh vào【Babel】cơ?」

Tôi đáp lại trong khi thể hiện rằng việc này hết sức ngớ ngẩn.

「Anh phải đi! Một cận vệ hoàng gia chính là một trong những hình mẫu cho tất cả các kỵ sĩ ở trong vương quốc! Trong trường hợp cận vệ hoàng gia còn quá trẻ, họ có nghĩa vụ phải tham gia vào cơ sở đào tạo được lựa chọn kỹ lưỡng bởi vương quốc.」

Rose phản hồi với một gương mặt như thể đang muốn nói thẳng với tôi rằng “ Cứ đi thôi.” Có vẻ như cô ấy đã giữ bí mật về cụ này mặc dù hoàn toàn biết rõ về việc này.

「Tôi chỉ là Cận Vệ Hoàng Gia tạm thời của cô thôi. Tôi không cần phải gia nhập vào cái nơi gì đó giống như một cơ sở giáo dục ấy cả.」

Rằng tôi từ chối trở thành một học sinh ở cái độ tuổi này. Ý tôi là, tôi không cần phải đi học làm gì nữa. Khi mà đã quá xa vời cái độ tuổi con nít kia, giờ tôi hoàn toàn là một người trưởng thành ( khoảng một trăm ngàn năm tuổi).

「Không thành vấn đề. Chúng em đã hoàn thiện thủ tục đăng ký cho anh rồi. Giờ thì đi thôi nào!」

Rose lơ đẹp tôi khi cô ấy vừa nắm lấy tay phải của tôi và vừa kéo tôi đi.

「Này―― Đừng có bơ lác tôi đi!」

Hoàn toàn không để tâm đến ý kiến của tôi, cô ấy kéo tôi vào cỗ xe ngựa đang đỗ bên ngoài tòa nhà.

Asta, Zack, Anna, Myu và Faf đã ngồi sẵn trong cỗ xe ngựa. Có vẻ như cô ấy đã chuẩn bị mọi thứ. Lạy chúa, thực sự là một cô nhóc phiền phức...

Thôi sao cũng được. Bản thân Rose cũng bị ép buộc phải đi học tại Babel và sống cuộc sống ở đó với tư cách là học viên của học viện. Babel là cơ sở giáo dục độc lập, không bị ảnh hưởng bởi bất cứ quốc gia nào và chính là nơi phù hợp nhất cho các cuộc ám sát chính trị. Tôi cảm thấy ngạc nhiên khi những gã bốc đồng từ phe Gilbert lại có thể được nhập học vào ngôi trường này; Do đó, tôi chỉ có thể phòng bị cho một cuộc đột kích.

Nếu Rose bị ám sát thành công, vùng Cực Đông chắc chắn sẽ bị nuốt chửng bởi đám quý tộc hám của. Đó chính là lý do tại sao tôi xây dựng thành phố này, theo đúng nghĩa đen, ở giữa một ngọn núi. Không đời nào tôi để lũ lợn tham ăn đó thâu tóm thành phố. Tôi đoán lựa chọn tốt nhất bây giờ chính là không bao giờ được để Rose một mình.

Hơn nữa, chuyến hành trình dài trên chiếc xe ngựa lắc lư cũng không tới nỗi tệ. Chắc là do dạo này mình đã quá tập trung vào việc quản lý lãnh thổ rồi. Thôi cứ coi đây như là một kỳ nghỉ. Đây có lẽ không phải là một chuyến hành trình siêu tốc như lúc cưỡi Phượng Hoàng, mà là một chuyến đi chậm rãi với những người này trên chiếc xe ngựa.

◇◆◇◆◇◆

Sau hai tuần trời ngồi trong cỗ xe ngựa rung lắng, một tòa tháp cao lớn chọc trời hiện ra trước mắt chúng tôi. Đó chính là học viện giáo dục nổi tiếng nhất thế giới này ―― Tháp Babel. Nó không chỉ là một địa điểm thăm thú cho các ma thuật sư mà còn cho tất cả các kiếm kỹ trên toàn thế giới.

Dĩ nhiên, ngay cả trí tưởng tượng vốn hết sức hoang đường của tôi, tôi cũng không ngờ đến việc mình phải gia nhập vào cái học viện ngớ ngẩn này. Bản chất thực sự ở một kiếm sĩ nằm ở những trận chiến đấu giành giật trước cửa sinh tử. Để giải thích cụ thể, họ phải vung kiếm cho tới khi từ bỏ được hết bản tính ích kỷ của mình. Những thứ như danh vọng hay sự ảnh hưởng, để mà nói, nó cũng giống như những quân cờ trên bàn cờ vậy. Một kiếm sĩ vẫn có thể trở thành một kiếm sĩ khi không cần đến những thứ phù phiếm đó để phô trương bản thân. Chà, kẻ bất tài như tôi chắc chắn sẽ bị từ chối ngay lập tức bởi tòa tháp.

Cỗ xe ngựa của chúng tôi vào được bên trong thành phố Babel.

「Nhiều người quá.」

「Nhiều người thật đấy-nanodesu!」

Faf và Myu nghiêng nửa thân nhỏ bé của mình ra ngoài cửa sổ xe ngựa, chăm chú quan sát từng chi tiết nhỏ nhất với đôi mắt đang lấp lánh.

Ngay cả tôi cũng phải kinh ngạc khi chứng khiến một lượng lớn người di chuyển ở trên phố. Đúng như mong đợi từ học viện lớn nhất thế giới, hơn một nửa số đông toàn là người trẻ. Faf và Myu rõ ràng đang vô cùng phấn khích.

「Hãy chọn một quán trọ và cùng nhau đi ăn trưa nhé mấy đứa! Chị sẽ dẫn mấy đứa đi ăn một quán cực ngon tại Babel.」

Rose thì thầm với hai đứa cùng vẻ mặt hết sức đắc ý trên gương mặt của cô ấy, trong khi hai tay chống hông.

「YAAAY! ĐẾN GIỜ ĂN RỒI!」

「YAAAY-NANODESU! ĐẾN GIỜ ĂN RỒI -NANODESU!」

「VÀ NGON NỮA!」

「NGON NỮA -NANODESU!」

Tất cả mọi người bắt đầu thu xếp để xuống xe ngựa với một nụ cười cưng chiều trên môi khi thấy Faf và Myu đang nô đùa trong xe.

Khu trọ mà Rose giới thiệu nằm ở phía Tây nam của thành phố Babel. So với những công trình xa hoa ở trung tâm thành phố, những cửa hàng dọc khắp hai bên đường thì chỗ này trông khá bình dị. Có lẽ khu vực phía tây nam dành cho sinh viên bình dân hơn là giới hoàng tộc, quý tộc, hay phú thương.

Vì Rose rất quen thuộc nơi này, tôi đoán đây là quán trọ mà cô ấy thường xuyên ghé thăm.

Mặc cho tính cách(thật) của cô ấy, Rose không thể phủ nhận là một thành viên hoàng tộc chân chính. Nơi Babel phân cho cô ấy có lẽ không thuộc trong địa phận của quận này. Tôi đoán là cô ấy tự nguyện đến ở đây, chỉ để được là chính mình. Tôi không bao giờ nghĩ rằng lại được dịp thấy một người hoàng tộc thích sự phù phiếm như quốc vương lại có một đứa con hành xử như vậy.

Mà, dù cho tòa nhà có lộng lẫy tới đâu, tôi đoán là cô ấy cũng chỉ đơn giản là chán phải sống với đám người xa hoa đó. Ngay cả theo quan điểm của tôi, sinh sống khu vực này vẫn là lựa chọn tốt hơn nhiều.

Chúng tôi bước vào quán trọ và Rose đến quầy lễ tân làm thủ tục.

Trong khi chờ Rose hoàn tất thủ tục nhận phòng, tôi dựa vào cây trụ gỗ gần lối vào, quan sát tình hình xung quanh quán trọ.

「AH, KAI HEINEMAN!!」

Khi nghe thấy tiếng hét, tôi thấy một cô nhóc với mái tóc vàng cắt ngắn đang chỉ tay về phía tôi.

Cô gái này chính là em họ của Lyla―― Lumine. Và cũng giống như tôi, cô ấy cũng phải nhận một phước lành rác rưởi.

Lyla chưa bao giờ thay đổi thái độ đối với tôi, kể cả khi cô ấy biết về phước lành tệ hơn cả rác của tôi 【Kẻ Vô Năng Nhất Thế Giới】. Vì vậy, thái độ của cô ấy đối với Lyla cũng như tôi, một người chị vô cùng yêu thương em gái của mình.

「Yo, lâu rồi không gặp.」

Khi tôi vẫy tay chào cô ấy và mỉm cười, Lumine ngạc nhiên nhìn tôi chằm chằm vài giây với vẻ mặt sững sờ.

「Đừng cười gượng nữa. Ghê quá!」

Cô ấy lùi lại, như thể đang cố tránh mặt tôi, và thốt ra những lời mà có thể làm ô uế thanh danh không thể tệ hơn của tôi. Cô gái này, cô ấy nghiêm túc khi nói với tôi câu đó, nhỉ.

Chà, tôi đoán là cô ấy cũng có lý mà; Dạo gần đây,ngay cả Zack, một con thú đội lốt người, cũng thường trêu tôi là đừng cười nữa vì nó chẳng khác gì nụ cười khểnh của một quỷ vương, hay khi lũ ác quỷ đang bày mưu tính kế ai đó. Nghe Lumine nói thế, tôi không khỏi tự hỏi liệu điều cô ấy đang nói là sự thật hay không. Thôi mặc xác nó đi! Tôi không thể nào cười kiểu đó được. Người kỳ lạ chính là Lumine và Zack thì có. Đúng rồi, không cần phải nghi ngờ gì nữa.

「Được rồi. Vậy thì, hai người làm gì ở đây vậy?」

Tôi đáp lại một cách mơ hồ và quyết định chuyển chủ đề, tránh né nụ cười của mình.

「Đấy không phải là chuyện của cô!」

Cô ấy khoanh tay, rồi nhìn đi chỗ khác. Cô em này vẫn như hồi xưa nhỉ. Lumine vô cùng tin tưởng Lyla. Hay nói đúng hơn chẳng ai ngoài Lyla khiến cô có thể đặt niềm tin vào. Cô ấy không nên đến thành phố này một mình. Vì cô ấy đang ở đây, chắc chắn Lyla cũng đang có mặt ở đây.

Chắc là mình cũng nhớ Lyla lắm nhỉ, eh. Có lẽ tôi cũng nên đi thăm cô ấy nữa. Và đúng lúc tôi đang nghĩ đến chuyện đó thì,

「KAI HEINEMAN!! TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ ĐỒNG Ý MỐI QUAN HỆ CỦA ANH VỚI ONEE-SAMA, KHÔNG BAO GIỜ!」

Cô ta vừa chạy lên tầng hai vừa phun ra những lời đe dọa, hệt như những gì mà tôi đã từng nghe ở quê nhà.

Chà, hình như Rose đã hoàn thiện thủ tục rồi, tôi đoán là đến lúc tôi phải đi rồi.