Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành Xác Suất của Giáo sư Moriarty

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

22 89

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

147 499

Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

(Đang ra)

Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

水戸前 カルヤ

Một cuộc sống học đường đầy cam go bắt đầu – nơi mà Ryo phải bằng mọi giá giữ kín thân phận của mình.

51 428

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

110 359

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

28 219

Act 1: Luyện Ngục Mê Cung - Act 1-2: Khởi hành cho một hành trình mới

Act 1-2: Khởi hành cho một hành trình mới

Trans: Midz

Edit: Snökari 

Sáng sớm hôm sau, tôi đã rời khỏi nhà với hành lý của mình và tiến thẳng tới cổng phía nam của Trường Lũy Thành Lamour, cụ thể là nơi đỗ xe ngựa.

Khi tôi đến đó, tôi nhìn xung quanh thấy khoảng hai mươi, ba mươi người người đang đợi trước một chiếc xe ngựa xa hoa. Trong số chúng có một cô gái với mái tóc hồng cực kỳ xinh đẹp. Khoác trên mình bộ váy màu trắng, trông cô như thể một nữ thần vừa mới giáng thế xuống trần gian. Nhẹ nhàng nâng tà váy của mình lên, cô ấy mỉm cười và chào tôi.

「Ngài chắc hẳn là Kai Heineman. Em là Rosemary, bạn đồng hành sẽ đi cùng ngài trên chuyến đi tới thủ đô. Làm ơn hãy cứ thoải mái gọi em là Rose.」

Rosemary, huh! Cô ấy có cái tên giống như Thánh Nữ của vương quốc này. Nhưng nó có lẽ chỉ là sự trùng hợp mà tôi, tôi nghĩ vậy.

「Vâng, tôi cũng rất vui sẽ được đồng hành cùng với cô.」

Tôi cũng gật đầu với cô ấy, nhưng sau đó….

「Cái tên vô năng này, sao mày dám làm thế!」

Một người phụ nữ với mái tóc đỏ rực khoác trên mình bộ giáp màu trắng, người mà đang đứng đằng sau Rose, nắm lấy cổ áo tôi với biểu cảm cực kỳ giận dữ.

「Anna! Dừng lại ngay! Ngay từ lúc đầu, ta là người đề nghị đồng hành cùng với ngài ấy. Hành động thô lỗ của cô không khác nào đang tát thẳng mặt Kiếm Thánh và mặt ta!」 

 「E-Em thực sự xin lỗi!!」

Rose đã tuôn ra một tràng phê phán cực kỳ gay gắt. Tôi không thể hình dung ra nổi một người phụ nữ thanh lịch với thân hình mảnh khảnh như thế này có thể nói những lời lẽ khó nghe như vậy. Ngay sau khi Rose trách mắng cô ấy, người phụ nữ tóc đỏ đã buông cổ áo tôi ra.

Người mà Rose gọi là Kiếm Thánh chính là ông tôi. Ông ấy đã giúp tôi thu xếp hành lý đi tới thủ đô. Tôi cũng không biết tại sao ông ấy lại làm như vậy, nhưng tôi biết rằng ông ấy không có ý định làm tổn thương đến tôi. Đó là lý do tại sao tôi sẽ không gặp phải bất cứ vấn đề trên đường đi…. Hoặc mấy chuyện đại loại thế.

「Rose-sama, Anna chỉ làm như vậy bởi vì lòng trung thành của Anna với người. Làm ơn hãy tha thứ cho cô ấy.」

Người đàn ông với bộ râu đứng bên cạnh Rose, người mà khoác lên mình một chiếc jabot màu trắng dưới bộ váy màu đen, tiến về phái trước. Anh ta đặt tay lên ngực mình và cố gắng thuyết phục Rose.

 「Ta hiểu!」 

Sau khi nói những lời đó, Rose dùng hai lòng bàn tay của mình áp vào má của cô ấy, và nụ cười của cô ấy đã trở lại gương mặt của mình.

Có vẻ như cô ấy ý thức được việc phải gần gũi hơn với chúng tôi, những thường dân.

Cô ấy có lẽ cần phải hành động phù hợp với chức vụ mà cô ấy đang có hiện tại. Tuy nhiên, việc làm như thế này có thể khiến cô ấy tích lũy càng nhiều căng thẳng với bản thân. 

「Vậy thì, khởi hành thôi.」

 Rose nắm lấy tay của tôi và kéo tôi ngồi vào trong cỗ xe ngựa. Đương nhiên, những người xung quanh nhìn chúng tôi như thể tôi là kẻ thù truyền khiếp của bố mẹ họ vậy. Nhìn thấy cảnh này, tôi chỉ có thể thở dài ngao ngán và cảm thấy rất tủi thân.

===