Act 1-16: Sự ra đời của Tín Đồ Trung Thành ( Girimekhala)
Trans: Midz
Edit: SnökArisa
Ngày qua ngày, đúng hơn là mọi ngày kể từ lúc đó, mỗi buổi sáng của tôi bắt đầu bằng việc bị con quái vật kia đánh không ngừng bằng cái thanh gỗ cũng quái gở không hề kém cạnh chủ nhân của nó. Tôi chỉ được giải phóng khỏi những đòn roi đó mỗi khi đêm xuống. Trước hết, tôi nghĩ rằng có thể trả thù khi hắn ta đi ngủ, nhưng con quái vật đó không để lộ ra chút sơ hở nào cả. Ngược lại, tôi còn phải nhận vô số những chiêu thức phản đòn cùng với đó là nỗi đau không thể nào tả thấu.
Bây giờ, tim tôi đã trở nên chai lỳ đến mức độ không có ý định chống cự lại con người đó. Tôi đã biến thành một tên chỉ biết vâng lời, người mà đã có thể chịu đựng được sự tra tấn cực kỳ dị biệt, thế mà tên đó lại gọi nó là quá trình “huấn luyện.”
Nhắc đến sự kỳ dị, hắn nói tên mình là Kai Heineman. Tôi tự hỏi rốt cuộc có chuyện quái quỷ gì xảy ra với con quái vật đó vậy? Đối với tôi, Girimekhala này, kẻ ấy chứa đựng trong mình một nguồn sức mạnh cục kỳ khủng khiếp theo một cách hoàn toàn khác với sức mạnh thông thường. Ý tôi là, chống lại hắn giống như một con côn trùng đang cố gắng thách đấu với một con rồng khổng huyền thoại. Lúc đó vấn để sẽ không phải là việc thắng hay thua nữa rồi, nó sẽ trở thành sự khác biệt về khoảng cách giữa sức mạnh giữa hai chúng tôi giống như thiên đàng với trái đất vậy. Đúng, sự tuyệt vọng mà tôi cảm nhận được hoàn toàn giống như những gì tôi cảm nhận được khi phải đối mặt với chủ nhân của mình, Mara-sama.
Hầm ngục này, 【Thử thách của các vị thần】, chính là một trò chơi ( con đường đến với danh vọng) để trở thành một vị thần tuyệt vời người mà sẽ đại diện cho chính câu truyện thần thoại của họ. Sự tự tin vào khả năng của họ, các vị thần ấy sẽ đặt cược mạng sống của họ cũng như lòng tự tôn để thử thách hầm ngục này và chế ngự nó. Nếu họ không thể hoàn thành hầm ngục này, chỉ có cái chết đang chờ đợi mà thôi. Tuy nhiên, nếu hoàn thành được hầm ngục này, người đó sẽ được vinh danh với danh hiệu là Thần Vĩ Đại. Đó chính là lý do vì sao thử thách này điên cuồng đến mức nào. Nó thực sự giống như địa ngục cũng vừa là thiên đường.
Cuối cùng thì, mục tiêu của hầm ngục này chính là sự ra đời một vị thần vĩ đại mới. Và bởi vì tên điên này đã đạt được nhiều sức mạnh đến như vậy, hắn ta hoàn toàn có khả năng đi đến tầng sâu nhất của hầm ngục này và đánh bại được thủ vệ cuối cùng ở nơi đó. Vậy mà, dù cho có nguồn sức mạnh khủng khiếp đến như vậy, Kai Heineman vẫn luôn luôn làm những điều đi ngược lại lẽ thường tình.
Hầm ngục này có thể vượt qua bằng hai cách. Cách đầu tiên chính là đi theo trình tự thông thường, dọn sạch từ tầng này đến tầng khác. Ta có thể nói rằng cách này là không cần thiết bởi vì kẻ ấy đã đủ mạnh để đánh bại được thủ vệ cuối cùng của hầm ngục này.
Cách còn lại chính là sử dụng bàn tay phải của một vị thần để sử dụng mã đăng nhập thứ mà sẽ đưa vị thần tham gia thử thách thẳng đến tầng cuối cùng. Và sau đó, vị thần ấy có thể đánh bại thủ vệ cuối cùng của hầm ngục và hoàn thành thử thách. Vị thủ vệ của tầng cuối mạnh đến mức mà sức mạnh của nó khiến cho những vị thần ấy đứng ngồi không yên. Đó chính là lý do tại sao chỉ có những tên thần ngu ngốc mới sử dụng cái mã đó. Tuy nhiên, đây cũng không phải là vấn đề to tát đối với Kai Heineman. Hắn hoàn toàn có đủ khả năng để vượt qua tầng cuối một cách dễ dàng. Đó chính là lý do tại sao những hành động hiện tại của hắn không có tí ý nghĩa nào cả.
Tất cả những vị thần đã đến đây để thử sức với hầm ngục này đều đã biết được một trong số hai phương thức trên. Điều mà tôi đang cố gắng nói chính là hành động của Kai Heineman trong việc dọn sạch từng tầng của hầm ngục này hoàn toàn không có ý nghĩa gì khi y đã đủ mạnh để đánh bại được thủ vệ cuối cùng của hầm ngục này. Trong khi tôi vẫn còn đang nghiền ngẫm câu hỏi này với bản thân, mặt trời đã lên. Hình dáng của Kai Heineman bước ra ngoài khỏi nơi nghỉ ngơi, một căn nhà nhỏ bằng gỗ, xuất hiện trước mắt tôi.
「TỈNH DẬY VÀ ĐỨNG LÊN!!!」
Cả người tôi giật nảy lên khi nghe thấy tiếng hét của người đó.
『VÂNG THƯA NGÀI!』
Tôi theo phải xạ nhảy dựng lên và đứng nghiêm với dáng người thẳng tắp. Sau đó tôi chào bằng tay phải của mình.
「Oi,Nói lại cho ta lần nữa. Ngươi là ai!?」
『Thưa ngài! Tôi không là gì khác ngoài trở thành một con bọ thấp hèn chỉ biết bò trên mặt đất!!』
Dạo này, câu trả lời này đã trở thành một phần thiết yếu trong cuộc sống của tôi. Mới đầu thì tôi cảm thấy mình bị sỉ nhục vô cùng. Tuy nhiên, tôi đã từ bỏ cái niềm kiêu hãnh vô dụng đó từ lâu rồi. Thói quen này đã được rèn luyện đến cái mức độ mà miệng tôi cứ thế mà trả lời những lời như vậy.
「Tốt! Có vẻ như cuối cùng nhóc cũng đã có chút thành tựu sau hơn ba mươi năm rèn luyện.Chúc mừng! Kể từ lúc này, nhóc không còn là một con bọ vô dụng nữa. Nhóc đã chính thức tái sinh trở thành một chiến binh .」
『RÕ THƯA NGÀI!Thật sự rất vui khi được đón nhận một vinh quang như vậy!!』
Tại sao? Chuyện gì đã xảy ra với giọng nói đang run rẩy này của tôi vậy? Những giọt nước mắt này là sao? Thứ chất lỏng nóng hổi cứ không ngừng chảy dài xuống hai gò má tôi và rơi xuống mặt đất.
Mặc dù nhìn thấy tôi run rẩy trong khi khóc bởi vì thứ cảm xúc không thể diễn tả lên lời mà tôi cảm thấy vào lúc này, Kai Heineman vẫn nói tiếp.
「Girimekhala,ta sẽ tặng nhóc một món quà để chúc mừng cho sự tốt nghiệp của nhóc khi chính thức trở thành chiến binh. Nhóc có ước muốn về một thế giới như thế nào?」
Anh ấy hỏi tôi một câu hỏi cực kỳ khó hiểu.
『Một… thế giới?』
「Đúng. Hiện tại thì quyển sách này có một hệ thống giống như vậy.」
『H-hả, cái gì cho tôi cơ…』
「Cái gì? Ra là nhóc không có mong muốn một thế giới mà bản thân nhóc hàng mong ước à, huh. Nếu đã là trường hợp như vậy, ta đoán là ta sẽ tạo nên một thế giới khá giống với mảnh đất phù hợp với nơi cho sinh vật như nhóc có thể sinh trưởng.」
Khoảnh khắc mà Kai Heineman lẩm bẩm những lời đó, khung cảnh trước mắt tôi biến dạng.
Nó đã chuyển biến thành khung cảnh nơi quê nhà của tôi, nơi mà tôi cực kỳ mong nhớ. Một tòa cung điện vừa uy nghi, độc tôn trên chính khu vực đồng bằng của thế giới này.
『Đ-đây là …』
Thành thực mà nói, nhìn thấy khung cảnh như vậy trước mắt tôi, tôi hoàn toàn xúc động đến mức không biết nói từ nào để miêu tả.
Có phải Kai Heineman vừa mới tạo nên một thế giới không?
Không không không không! Ngay cả một vị thần vĩ đại cũng không thể thực hiện một phép màu như vậy. Ý tôi là, việc tạo nên một thế giới chưa từng thấy bao giờ chính là một nhiệm vụ bất khả thi. Khung cảnh trước mắt tôi lại biến đổi lần nữa, và lần này, Kai Heineman xuất hiện trước mặt tôi.
「Nhóc nghĩ sao? Không quá tệ, đúng chứ?」
『Có phải ngài…. Thực sự tạo nên thế giới vừa rồi?』
「Chà, nói chính xác hơn, ta chỉ tái tạo lại một khung cảnh mà nhóc từng thấy trước khi sử dụng cuốn Họa Sách mà ta tìm thấy ở trong hầm ngục này. Và, nó không phải là sức mạnh của ta khi sáng tạo nên một thế giới như vậy.」
Đó là điều bất khả thi. Cuối cùng thì, hầm ngục này được tạo ra để huấn luyện một vị thần trở thành một vị thần vĩ đại hơn. Bất cứ thứ gì nằm ngoài sức tưởng tượng chính là một điều bất khả thi. Dù cho hầm ngục này có những vật phẩm mạnh mẽ đến cơ nào, nó cũng không thể nào có đủ khả năng để tạo ra một khung cảnh không thể xuất hiện trước mắt tôi.
Tuy nhiên, Kai Heineman cũng không cần phải nói dối tôi làm gì. Tại sao phải nói dối với người mà anh ta có thể đánh một phát chết luôn bất cứ lúc nào? Tóm lại, anh ta đang nói sự thật về quyển sách.
Nếu đã là trường hợp như vậy, điều này có nghĩa là quyển sách có sức mạnh sánh ngang với một vị thần vĩ đại và sức mạnh để sáng tạo nên một thế giới! Tôi chưa từng được nghe từ bất cứ ai có cùng lúc hai sức mạnh này trước kia. Thêm vào đó, tôi quyết định hỏi một câu hỏi mà đã luôn luôn quẩn quanh trong suy nghĩ của tôi kể từ lúc tôi nhận ra sức mạnh sâu thẳm nằm trong người Kai Heineman.
『Ngài đang cố gắng làm gì trong hầm ngục này?』
Đối với một người có sức mạnh như Kai Heineman, việc dọn sạch hầm ngục này sẽ dễ dàng như một cái phất tay của anh ta.Ấy vậy mà, anh ta lại lựa chọn đi trên con đường riêng của mình qua các tầng thay vì đi thẳng xuống tầng cuối. Girimekhala này đang khao khát đến tột cùng vì muốn biết lý do tại sao Kai Heineman muốn làm một điều như vậy.
「Đương nhiên, là để trở nên mạnh mẽ hơn.」
Câu trả lời của Kai Heineman đã phản bác lại toàn bộ sự kỳ vọng của tôi. Nó thực sự quá đỗi đơn giản.
『L-liệu ngài có thể…… trở nên mạnh hơn ngay cả bây giờ?』
Rốt cuộc anh ta muốn trở thành sự tồn tại thậm chí còn cao hơn cả những sức mạnh mà anh ta đang sở hữu hiện tại? Thực sự anh ta đang suy nghĩ nghiêm túc về việc này dù cho có đang sở hữu luồng sức mạnh sánh ngang với một vị thần vĩ đại? Thật sự là một tham vọng cực kỳ lớn đối với sức mạnh.
「Thành thật mà nói, Ta vẫn còn quá non nớt. May thay, ta đã tìm thấy một chiếc găng tay có thể phong ấn sức mạnh của mình. Với nó, ta có thể giới hạn lại được sức mạnh của bản thân và tận hưởng những trận chiến ác liệt và chết chóc đủ để thiêu rụi linh hồn của bản thân.」
Một vị thần điên dại! Không còn gì phải nghi ngờ về việc này. Sự tồn tại đang đứng trước tôi đây thực sự có bệnh thần kinh rồi. Thành thật mà nói, đây chính là lần đầu tiên tôi được diện kiến một vị thần điên dại đến mức này. Vậy mà, vì lý do nào đó, tôi lại cảm nhận được sự khao khát đối với những điều tưởng chừng hết sức điên rồ như vậy.
(Mình hiểu rồi. Đây chắc hẳn chính là lý do mà mình òa khóc trước đó.)
Khi tôi hiểu ra điều đó, sự do dự của tôi, những băn khoăn, nghi ngờ và cả sự trung thành của tôi đối với chủ nhân trước kia của mình, tất cả đều tan ra và biến mất ngay tức khắc. Chúng đã được thay thế bởi một niềm tin tưởng không thể lung lay đối với sự tồn tại của người mà đang đứng ngay trước mặt tôi.
Đó chính là lý do vì sao―
『Kể từ giây phút này trở đi, con bọ này thề chết nguyện trung thành với ngài.』
Kể từ khoảnh khắc đó, tôi, Girimekhala, đã quỳ xuống và thề với trái tim của mình dưới danh nghĩa được ban cho bởi chủ nhân tối thượng của tôi.
===