Act 1-15: Xác minh khả năng của Chiêu Hồn Họa Thư.
TL: Midz
ED: Snökari
Sau khi trở về lại khu đền thờ ở trên mặt đấy, tôi lấy ra 【Chiêu Hồn Họa Thư】từ túi đồ của mình.
Chà bây giờ thì, hãy thử nghiệm xem liệu rằng nó thực sự khả thi khi sử dụng cuốn sách này không.Đúng vậy, tôi không thể nào kìm được lại cảm giác phấn khích đang lên từng chút một này.
「Đó là gì vậy, desu?」
Faf, người mà vẫn trèo lên lưng của tôi như thường lệ, nhìn vào cuốn sách cồng kềnh và hào nhoáng trong tay tôi với một biểu cảm cực kỳ tò mò.
「Nó chính là quyển sách mà anh nhận được sau khi giết xong thằng nhóc tự xưng là ma thần kia.」
「Ma Thần tự xưng?」
Faf nghiêng đầu sang bên cạnh với một biểu cảm khó hiểu trên gương mặt của em ấy khi đang cố gắng nhớ lại ma thần tự xưng là ai. Tuy nhiên, sau đó em ấy thở dài một cách đầy nặng nề giống như em ấy đã từ bỏ chuyện nhớ ra đó là ai.
Quả nhiên, có vẻ như Faf đã hoàn toàn quên mất về thằng nhóc tự xưng là ma thần kia….Ngoài ra, chúng tôi còn không nghe toàn bộ màn giới thiệu bản thân của nó khi mà tôi đã giết hắn ta trước khi kịp hoàn thành ấy. Faf chính là một đứa trẻ cực kỳ thông minh, nhưng ở một số khía cạnh,em ấy hoàn toàn ngây thơ đối với những thứ mà em ấy không thấy hứng thú về nó. Chà, có lẽ em ấy có thể nhớ ra rằng ma thần tự xưng là thứ gì đó giống như một con quái vật hai chân, to lớn.
「Anh đang nói về con quái vật hai chân với cái vòi dài ấy.」
「Ah, con quái vật tên mà đã bị đá đít bởi chủ nhân, desu!」
「Faf, là một cô gái thì không nên nói những điều như vậy với đôi mắt lấp la lấp lánh kia đâu, em nhớ mà.」
Tôi nhắc nhở em ấy như tôi thường làm và xoa đầu em ấy,
「Dạ, nodesu!」
Faf tung cú đấm tay phải của em ấy lên trời như thường lệ với giọng điệu vui mừng.
Em ấy dường như có vẻ không hiểu chuyện này, nhưng kệ đi vậy. Với phải ứng đó, em ấy chỉ đang bắt trước lại tôi thôi. Tóm lại, tôi phải cư xử thật đúng mực trước mặt em ấy.
Chà bây giờ thì đã đến lúc xác nhận quyền năng của 【Chiêu Hồn Họa Thư】. Trước hết hãy thử triệu hồi nó ra đã.
Tôi lật trang đầu tiên của cuốn sách và nhìn thấy 『Chiêu Hồn Họa Thư Ω』được viết bằng chữ cái in hoa.
「Hả? Ω?」
Khi mà tôi lật lại để xem lại bìa sách, thì tiên tiêu đề của cuốn sách cũng thành đổi thành 『Chiêu Hồn Họa Thư Ω』.
Lạ thấy đấy! Mình chắc chắn rằng không hề có ký tự “Ω” khi mà mình mở ra cuốn sách lần đầu tiên, nhưng…. Ồ, mà thôi kệ đi! Nó chắc hẳn là do mắt mình nhìn nhầm rồi. Đúng vậy, chắc chắn mình đã không nhìn thấy kí tự “Ω” khi mình kiểm tra nó lần đầu tiên.
Sau khi suy nghĩ một hồi về điều đó, tôi lật đến trang thứ hai của cuốn sách và tiếp tục đọc về vô số các trang tiếp theo.
Những trang này dường như chính là hướng dẫn sử dụng cho cuốn sách này.
“
“
Chà, giờ thì, để xem nào…
――――――――――――――――――――― ★
★Cách để sử dụng cuốn sách:
★ 1 – Chủ nhân của cuốn sách phải bắt giữ được linh hồn của mục tiêu bằng hình ảnh của cuốn sách. Miễn là mục tiêu đầu hàng tự tận sâu thẳm trong con tim họ, thì hoàn toàn có thể bắt giữ được họ trong khi họ vẫn còn sống. Nó cũng sẽ được áp dụng trong trường hợp tái tạo lại da thịt của đối thủ bằng sức mạnh ma thuật đến từ chủ nhân của cuốn sách.
★ 2 – Sức mạnh của chủ nhân của cuốn sách có thể gây ra những sự thay đổi đặc biệt hay sự thay đổi về kích thước ở bên trong thế giới của họa sách, nơi mà những đối tượng thu phục sống, bằng cách đổ vào càng nhiều mana ở bên trong họa sách. Thêm vào đó, hình dạng của thế giới đó hoàn toàn phụ thuộc vào sức mạnh ma thuật mà chủ nhân sở hữu cuốn họa sách có.
★ 3 – Mục tiêu bị thu phục có thể được triệu hồi mỗi khi nào chủ nhân của họa sách muốn. Chủ nhân của cuốn sách chỉ cần nói 【Giải thoát】ở trong đầu của họ. Bên cạnh đó, miễn là chủ nhân của cuốn họa sách cho chúng quyền hạn, đối tượng bị thu phục có thể di chuyển tự do giữa thế giới bên trong và bên ngoài cuốn sách theo ý muốn của chúng.
――――――――――――――――――――― ★
Tôi thực sự không hiểu lắm những điều hướng dẫn này Tuy nhiên, nó có nói rằng bằng việc truyền mana vào trong cuốn sách, tôi có thể sáng tạo một thế giới nguyên bản bên trong cuốn sách nơi mà những mục tiêu bị thu phục có thể sinh sống trong đó. Ngoài ra, cuốn sách cũng có chỉ dẫn một cách khá rõ ràng trong việc triệu hồi các đối tượng bị thu phục.
Chà, trước hết thì thử triệu hồi đã.
Khi tôi mở đến trang có hình ảnh của ma thần tư xưng, 【Tên――Girimekhala】đã được viết ở đó.
(Girimekhala――【Giải thoát】)
Tôi thầm gọi ra tên của ma thần tự xưng trong tim của mình theo như hướng dẫn của Họa Sách. Khoảnh khắc tiếp theo, con quái vật khổng lồ với cái vòi dài, Girimekhala, đột nhiên xuất hiện phía trước tôi.
Sau khi nhìn xung quanh mất một vài giây với một vẻ mặt khá lúng túng, Girimekhala cuối cùng cũng nhìn thấy tôi.
Hắn ngay lập tức nhảy về phía sau.
『NGƯƠI! Ngươi là cái tên tân thần trước đó!』
Hắn ta hét thật vo vào thẳng mặt một tên giả tưởng khác trong tâm trí của hắn.
Thật là một thằng nhóc tội nghiệp! Có vẻ như thằng nhóc này đã đang mắc chứng bệnh hoang tưởng cực kỳ nặng nề.
Trước hết, tôi nghĩ rằng thằng bé sẽ không thể nào tổn thương đến tôi, người đã triệu hồi thằng bé ra. Tuy nhiên, Girimekhala đã tự mình kéo dài khoảnh khác giữa tôi và tiến hành thế phòng thủ. Nó có vẻ như những gì tôi suy nghĩ trước đó thực sự không diễn ra theo ý muốn. Chà, tôi đúng là đã biết được rằng tôi có thể ép buộc được người ta tuân lệnh theo ý muốn của mình nhờ vào một cỗ lực lượng thần bí. Vì thế, việc phát triển sức mạnh theo chiều hướng này cũng là một điều tốt đối với tôi.
Dù sao đi nữa, giống như những gì đã được mô tả trong Họa Sách, tên ma thần tự xưng này chính là quái vật đầu tiên tôi triệu hồi được. Nói dễ hiểu, hắn chính là tùy tùng của tôi.
Tuy nhiên, nó dường như là một sinh vật cực kỳ kiêu hãnh, tôi không nghĩ thằng nhóc sẽ dễ dàng quy hàng tôi như vậy đâu. Hoặc đúng hơn là, chúng tôi sẽ không thể nào có một cuộc nói chuyện đàng hoàng nếu thằng nhóc cứ cư xử như thế này. Ý tôi là, tôi không nghĩ rằng tôi sẽ nghe được chuyện khác ngoài “ Ma thần,bla,bla,bla,bla….” Từ thằng nhóc.
Đó là lý do tại sao tôi tự hỏi tôi nên làm gì với thằng nhóc này, tôi nhớ ra tôi có một quyển sách với tựa đề 【Sách Giáo Khoa Huấn Luyện Lính Mới (Phiên Bản Địa Ngục)】, cái mà tôi mới thu thập được gần đây. Cuốn sách này chứa đựng một cách dạy dỗ cho những tân binh chưa trưởng thành nhưng có lòng tự hào cực cao để khiến họ có thể tuyên theo lệnh một cách nghiêm chỉnh và xây dựng một mối quan hệ hữu nghị với họ về sau. Bởi vì mục tiêu cần phải thu phục này cũng giống hệt như đối tượng mà sách huấn luyên miêu tả, tôi có lẽ sẽ sử dụng nó lên thằng nhóc như là một ví dụ tốt cho việc huấn luyện các quái vật mà tôi sẽ bắt giữ sau này.
Chà, thử xem sao.
「Được thôi, đã thế thì! Ta sẽ đánh nhóc để chỉnh đốn lại cái tính cách ngông cuồng đó của nhóc.」
Tôi lấy ra 【Gậy Bất Hoại】từ túi đồ của mình và giơ nó cao quá đầu.
『Đ-Đánh ta? Ngươi là cái thá…..gì―』
Tôi đánh vào má của Girimekhala bằng 【Gậy Bất Hoại】trước khi thằng bé kịp hét xong. Cả cơ thể to lướn của nó đã bị đánh bay sang một bên với tốc độ kinh người. Cuối cùng thì, nó va vào một vách đá to cao đằng kia cùng với một tiếng nổ lớn.
『GAH…』
Khi tôi lại gần Girimekhala, thằng nhóc đã đang trên bờ vực của cái chết. Vì thế, tôi lấy ra tiên dược từ túi đồ của mình và đổ lên cơ thể sắp chết đó. Nghĩ đến mà xem, dạo này mình rất hiếm khi sử dụn đến tiên dược rồi.
「Coi nào, nhóc đã hoàn toàn phục hồi rồi đúng không? Giờ thì đứng dậy mau lên!」
Tôi chĩa đầu 【Gậy Bất Hoại】vào thằng bé.
『N-Ngươi…. Rốt cuộc ngươi là tên quái quỷ gì vậy?』
Girimekhala siết chặt giọng của nó khi mà nó đang hỏi tôi câu hỏi với khuôn mặt dữ tợn, tái nhợt đi.
「Ta á? À, giờ ta mới nhớ ra là ta chưa giới thiệu bản thân mình nữa nhỉ, huh. Tên của ta là Kai Heineman, là chủ nhân mới của nhóc.」
『Chủ nhân của ta? Rốt cuộc đó là loại việ ―』
Khi tên này cố gắng đứng dậy với một biểu cảm giận dữ, tôi ngay lập tức áp sát lại và đánh thằng bé với một đòn chém ngang. Girimekhala đã bị thổi bay đi và lại va đập vào tảng đá một lần nữa.
Quả là một tên thuộc hạ lười biếng!
Tôi áp sát nó, giờ đây toàn bộ cơ thể đều chìm sâu vào trong vách đá. Cả người thằng bé co giật như một con bọ sắp chết, và tôi lại đổ tiên dược lên người thằng bé.
『Đ-Đauuuu , rốt cuộc thứ đó là cá―』
Tôi lại đánh thằng nhóc khi nó đang lắc đầu để cố tỉnh táo và đứng dậy lần nữa. Miệng của thằng bé không ngừng mấp máy khi những giọt mô hôi từ mặt thằng bé chảy xuống như thác nước.
「Rốt cuộc đến bây giờ nhóc hiểu tình huống hiện tại của mình chưa? Đúng rồi đấy! Bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ chấn chỉnh lại cái tính cách thối rữa kia của nhóc cho tới khi nó được nắn thẳng lại về ban đầu.」
Tôi lặp lại những từ ngữ được viết trong cuốn sách với ý nghĩa giúp cho tinh thần của người huấn luyện trở nên phất chấn hơn.
「Đánh nó đi, nodesu!」
Faf lại tung nắm đấm phải của em ấy lên trời.
『AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!』
Thế là, khóa huấn luyện nhân danh việc chỉnh đốn lại tính cách mục rữa của Girimekhala chính thức bắt đầu hoàn toàn vào ngày hôm đó. Kèm theo đó là tiếng hét tuyệt vọng khi mà tôi đánh thằng nhóc hết lần này đến lần khác với cây 【Gậy Bất Hoại】 .
===