Souta nhanh chóng rời khỏi Guild và hướng thẳng đến quán trọ.
[Toura] giống như là thành phố của du hành giả, được dựng lên để họ có thể dừng chân ở đây mà chi phí cũng không quá tốn kém.
Guild nằm ở trung tâm thành phố, và có rất nhiều quán trọ xung quanh. Chúng được phân ra theo mức giá, nhưng tất cả đều có hợp tác với hội du hành giả. Những cửa hàng thì nằm ngay trên đường dẫn đến hội.
Souta bước vào một quán trọ hạng trung.
Căn phòng ở tầng một rất rộng, nó cũng được dùng làm nhà ăn tối, có nhiều người chỉ đến để ăn chứ không ở trọ lại.
“Chào mừng, anh đến dùng bữa? hay ở trọ?”
Một cô gái trông giống học sinh trung học chào Souta bằng ttieeng Nhật. Cao chưa đến 150 cm, mái tóc hồng đung đưa ngang vai, và một nụ cười tràn đầy sức sống.
Nhưng điểm nổi bật nhất chính là đôi tai thú. Con bé là một người-hổ, cái đuôi có sọc ở ngoài chiếc váy đang vẫy qua lại. (TN: đúng kiểu mừng chủ về nhà)
“Tôi muốn thuê phòng, có còn phòng trống nào không?”
Khuôn mặt tươi cuời càng lấp lánh hơn nữa.
“Vâng, vẫn còn!”
“Tốt quá, vậy còn giá cả thế nào?”
“Vâng, 7 đồng bạc một đêm, đã bao gồm bữa sáng và bữa tối. Anh có thể ăn ở quán ăn tầng một. Bữa trưa tính riêng nhưng cũng có thể ăn luôn tại đây, chúng tôi cũng phục vụ cả bữa trưa.”
Đúng như công việc của mình, cô ấy giải thích một cách trôi chảy.
“Nếu là như vậy thì 10 ngày”
“Mẹ! Có khách này! Ở lại 10 ngày!”
Cô ấy hét lên để gọi bà chủ đang ở trong phòng.
Người phụ nữ được goi à mẹ, cũng là một người-hổ, nhưng cô trông không giống một người mẹ chút nào, thực tế cô trông trẻ cứ như là chị gái hơn. Không giống cô con gái năng động, cô có mái tóc dài cùng màu, và đang tỏa ra một bầu không khí dễ chịu.
“Cảm ơn, Miri-chan, nhưng nếu con cứ hét to như vậy, sẽ làm ảnh hưởng đến khách hàng đấy, vì vậy hãy hạ giọng xuống”
Cô trách mắng con bé với một nụ cười.
“Vâng~ con xin lỗi.”
Trong khi gật đầu với mẹ, cô bé quay sang Souta, nháy mắt trong khi lè lưỡi (kiểu teehee~ ấy), sau đó cô bé nhanh chóng chạy đi phụ vụ quán ăn. Những thực khách bị làm phiền dường như đã quá quen với điều này, họ chỉ mỉm cười với Miri.
“Xin thứ lỗi, con bé có chút hơi ồn ào.”
Cô ấy nở một nụ cười xin lỗi trong khi nhìn Souta dịu dàng.
“Không, đừng bận tâm, tôi muốn ở lại 10 ngày có được không?”
“Vâng, tất nhiên rồi. Tôi nghĩ con bé đã nói với anh rồi, sẽ là 70 đồng bạc cho 10 ngày. Nếu cần, một thùng nước nóng là 2 đồng nhỏ.”
Souta đưa tay vào balo lấy ra những đồng bạc từ túi không gian.
“... ... Vâng, rất vui được tiếp đón. Đây là chìa khóa. Đi lên tầng 2 rẽ trái, phòng của cậu nằm ở trong cùng.”
“Nếu muốn gia hạn, tôi nói sau có được không?”
“Vâng, bất cứ khi nào chỉ cần chưa qua 10 ngày là được.”
“Tôi hiểu rồi, vậy nhờ cô giúp đỡ trong 10 ngày tới.”
“Vâng cứ tự nhiên”
[Vị thế hiện tại]
1. Trốn thoát khỏi Vương quốc.
2. Rất có thể sẽ có người truy đuổi từ lâu đài trong tương lai.
3. Hoàn thành đăng ký tại hội du hành giả. Cấp độ là thấp nhất F.
4. Có vài vấn đề về việc mua vật liệu.
5. Hiện tại không có kế hoạch trong tương lai.
6. Trạng thái [lạc quan] và kỹ năng của mình chưa tơi giới hạn.
7. Nó vượt xa trạng thái trước đây của cậu.
[Vấn đề]
1. Kẻ truy đuổi từ vương quốc.
Về vấn đề này, việc tìm kiếm sẽ bị ngăn cản bởi sư che dấu, và không vấn đề gì vì ngoại hình của cậu được ngụy trang tốt.
2. Sức mạnh của cậu đã bị biết đến bởi những người cấp cao trong guild.
Nó sớm hơn so với dự định, nhưng kể cả như vậy, cũng, cũng không vấn đề gì.
3. Không có mục đích.
[Mục tiêu trước mắt]
1. Lên cấp trong guild
Cậu chỉ có dự định lên cấp D, vì những yêu cầu nhiệm vụ cấp C hoặc hơn rất phiền phức (TN: nói gắn gọn là lười).
2. Kiếm tiền
Nếu bán đi vật liệu, vàng, đá quý tôi có thể có một tài sản kha khá, nhưng cậu cần giữ nó nhỏ nhất để người khác không nghi ngờ, vì vậy đây là một trong những mục tiêu trước mắt.
3. Củng cố căn cứ
Cần một nơi để ơ trong một thời gian, kể cả việc mua một căn nhà.
[Mục tiêu dài hạn]
1. Tìm hiểu tại sao cậu trong quá khứ lại được gửi trờ về.
Khi Souta nghĩ rằng mình đánh bại ma vương, cậu đã ở quê nhà, có những ngày cậu nghĩ đó chỉ là một giấc mơ, nhưng hầu hết thời gian cậu tin là nó đã thực sự diễn ra.
2. Chuyện gì sau đó đã xảy ra với những đồng đội đã sat cánh với cậu trong lần triệu hồi trước.
Mặc dù họ đã kết thúc cuộc đời sau 1000 năm, nhưng chuyện gì đã xảy ra sau trận chiến.
3. Cậu cố gắng để không bị gửi trở về, và cậu sẽ tìm ra tại sao mình lại ở thế giới này.
“Đây là vị thế hiện tai huh?”
Souta bình tĩnh lại sau khi sắp xếp những gì cậu biết.
Sau khi rời khỏi hội quán, cậu hối hận vì đã để lộ ra năng lực của mình, nhưng rồi cậu tự trấn an bản thân rằng đó chẳng phải vấn đề nghiêm trọng.
“Cùng với việc xác định rõ mục tiêu hiện tại, cũng rất cần phải làm rõ vị thế và vị trí của các vùng đất cho mục tiêu dài hạn...kể cả như vậy....”
Cậu đột nhiên bị gửi về trái đất nên ký ức rất mờ nhat. Nhưng khi đi chu du, mọi viêc dần dần trở nên rõ ràng. Ký ức cũng được ổn định.
Tuy nhiên, khoảnh khắc ma thuật gửi về được sư dụng vẫn rất mập mờ. Những gì cậu nhớ được là trước khi đâm quỷ vương, nhưng ngay sau đó cậu chỉ nhớ được đang ở trong lớp học một mình.
Nhờ việc triệu hồi lần nữa, cậu đã nhớ lại nhiều chuyện nhờ khí trời, mùi hương, thế nhưng những ký ức về khoảng thời gian đó vẫn không thể có được.
“Tìm ra sự thật về khoảng thời gian đó, chính là mục tiêu lớn nhất...”
Sau khi nhìm vào bản báo cáo, cậu quyết định sẽ đi ăn tối.
Khi cậu xuống tầng một, đám đông đã lắng xuống, có nhiều người đang dùng bữa tối.
Souta nhận lấy menu trong khi ngồi xuống bàn gần nhất.
“Anh muốn gọi gì ạ?”
Miri hỏi cậu với một nụ cười.
“Em có gợi ý gì không?”
“Vậy thì chắc chắn là thịt lợn nướng với nước sốt gia truyền rồi!”
Cô ấy chỉ vào vị trí trên cùng của menu.
“Mặc dù thịt nướng bình thường sẽ bị cứng, chúng em tưới lên nước sốt để làm mềm nó, thịt nướng qua sau đó bao phủ bằng một lớp nước sốt đặc biệt của cha là tuyệt nhất”
Màn diên tả của Miri làm Souta phải chảy nước bọt.
“Anh quyết định rồi, cho anh một phần lớn!”
“Okay, cha ơi, một phần thịt nướng lớn”
“Aiyo”
Câu trảlời với giọng trầm vọng ra từ trong bếp khi Miri gọi món.
Một lúc sau, phần thit nướng gần nửa kg cùng với bánh mỳ được mang ra.
“Itadakimasu”
Thịt được cắt bằng một con dao rất sắc, và nó có mùi thơm của sốt.
Ngay khi Souta đưa miếng thit vào miệng, cậu vô thức thốt lên.
“Ngon tuyệt”
Thịt mềm đến mức gần như tan ra trong miệng, cậu có thể cắn và nhai dễ dàng.
Còn có vị đậm đa của nước sốt nữa, mùi vị rau củ được hòa tan vào trong đó.
Souta không nói thêm lời nào cho đến cuối bưa ăn.
“Không thể nào, anh chưa từng nghĩ sẽ được ăn thứ gì đó ngon miệng”
“Thấy chưa? dù sao thì cha em cũng là đầu bếp hàng đầu đã từng học tại một nhà hàng ở vương quốc”
Miri ưỡn bô ngực quá cơ so với tuổi trong khi nói về người cha của mình.
“Thật là quyết định đúng đắn khi chon quán trọ này”
Miri và bà chủ quán mỉn cười khi nghe được lời nhận xét ấy.
Sau khi ăn xong món tráng miệng, cậu quay trở lại phòng và gieo mình lên giường, cậu ngủ ngay sau đó vì những mệt mỏi tích tụ lúc nào không hay.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Xong chương 7
Đây là bản dịch đầu tay của mình, chắc cũng không khác chị google là mấy.
Mọi người đọc rồi cho ý kiến.
Vì mình mới dịch nên không có lịch cụ thể, nhưng chương 8 chắc mai mốt là có...