Sai Shoukan Sareta Yuusha Wa Ippanjin Toshite Ikete Iku?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 02 - Chương 83

Đường đến thủ đô rất dễ đi nên cỗ xe ngựa gần như không có chút rung lắc nào.

Tuy nhiên lần này rắc rối lại đến từ một toán cướp cố gắng tấn công bọn họ. Tuy nhiên, bọn chúng còn chưa tới được gần thì Diana với cây cung bạc của mình đã bắn rơi vũ khí của từng tên một, rất nhanh toán cướp vội vã rút lui nếu chúng không muốn mất tất cả.

“Làm tốt lắm Diana.”

Souta chào mừng Diana trở lại từ nóc của chiếc xe ngựa.

“Cảm ơn anh, em đã ưu tiên bắn hỏng hết những vũ khí trông có vẻ đáng giá của bọn chúng, nên có lẽ chúng sẽ phải tạm dừng hoạt động một thời gian đấy.”

Diana đáp lại trong khi lấy ra một tấm vải để bảo dưỡng cây cung.

“Chỉ cần giảm được sức mạnh của chúng là tốt rồi. Chiều nay sẽ có một đội du hành giả đến, bọn họ có thể lo phần còn lại.”

Đúng như dự đoán của Souta, chiều ngày hôm đó toán cướp định tấn công một chiếc xe ngựa khác nhằm bổ sung lượng trang bị, nhưng kết quả là bị quét sạch bởi một nhóm du hành giả.

Lúc đó thì Souta đã tiến thêm được một ngày đường nữa rồi. Và kể từ đó cũng không có thêm sự cố nào đáng kể và năm ngày sau bọn họ đã đến được với thủ đô của thú nhân tộc.

Thủ đô thú nhân tộc, pháo đài Wedolph.

Mỗi khi xe ngựa của Souta tiến gần đến thành phố, cậu càng gặp nhiều người cùng đường hơn. Và khi đến được cổng thành thì đã có một hàng dài những người đang chờ để được nhập thành. Nếu một người là cư dân của thành phố này hoặc là người có tầm ảnh hưởng với thú nhân tộc, họ sẽ nhận được sự ưu tiên và được tiến thẳng vào trong. Tuy nhiên lần này Souta không có bất cứ mối quan hệ nào nên cậu chấp nhận xếp hàng như những người khác.

Vào khoảng thời gian này có rất nhiều du hành giả đến từ những quốc gia khác, và hàng người cứ thế ngày càng kéo dài hơn phía sau Souta. Đám người này có vẻ không được kiên nhẫn cho lắm, chờ đợi làm bọn chúng khó chịu và vài nơi đã bắt đầu nổ ra tranh cãi, đánh lộn. Mỗi lần như vậy, đám lính gác lại phải đến tận nơi xử lý.

Souta và Diana không vội, hai người thong thả chờ đợi đến lượt mình, họ trải một tấm futon ra trong xe ngựa và cùng nghỉ ngơi một chút.

Khi xe của hai người đi hết được nửa hàng chờ, một cỗ xe ngựa khác cố gắng vượt qua nhưng rồi dừng lại bên cạnh. Người ngồi trên chiếc xe này là anh chàng bạch hổ hôm trước, anh ta dừng lại vì trông thấy Diana và muốn nói vài điều.

“Ah, cô là người ở quán bar hôm trước đúng không. Tôi là Gargis, như cô thấy đấy, tôi là người tộc bạch hổ. Tôi xin lỗi vì đã đột ngột nói những thứ kỳ lạ lúc trước.”

Vì giờ đã bình tĩnh và nhớ lại sai lầm ngớ ngẩn của mình, anh ta cúi đầu trước Diana.

“Không sao. Tôi cũng phải xin lỗi nữa. Tôi đã vô ý phản ứng với câu hỏi của anh.”

Diana xin lỗi, nhưng trong mắt cô không hề có ý cười, mà thay vào đó là sự phẫn nộ.

“Oh, có vẻ cô vẫn còn giận. Xin lỗi, lúc đó tôi cũng uống kha khá rượu rồi.... Mà tôi nghĩ đó không phải lý do chính đáng cho những gì mình đã làm.”

Gargis muốn kiếm một lý do, nhưng sau khi thấy ánh mắt của Diana lạnh thêm vài phần, anh ta từ bỏ và chấp nhận sự thật.

“Diana, chuyện đã qua thì cứ cho nó qua đi. Em tha thứ cho anh ta đi, dù sao từ nay chúng ta cũng sẽ không gặp lại anh ta nữa, đừng để lại những ấn tượng không tốt.”

“Anh nói đúng Souta-san. Được rồi, tôi sẽ chấp nhận lời xin lỗi.”

Gật đầu đồng ý với Souta, Diana quay sang chấp nhận lời xin lỗi của Gargis với một nụ cười.

“Oh, cảm ơn hai người rất nhiều. Mà có vẻ hai người đang gặp rắc rối với cái hàng chờ siêu dài này nhỉ? Như một lời tạ lỗi, hay là để tôi giúp hai người vào ngay bây giờ nhé?”

Gargis chỉ vào một lối đi tách biệt với hàng người.

“Không, chúng tôi ổn.”

Diana lạnh lùng đáp.

“Eh!?”

Nhận lại câu trả lời không lường trước từ Diana, Gargis phản xạ kêu lên.

“Chúng tôi vốn không hề vội, nên dù không có sự giúp đỡ của anh cũng không sao, chúng tôi sẽ tiếp tục hàng chờ ở đây.”

Diana nhìn thẳng về phía trước, không muốn chạm ánh mắt với hắn.

“Eh, không, chuyện đó, umm.... Này đừng có cười mà giúp tôi đi chứ!”

Gargis cố gắng tìm kiếm trợ giúp từ Souta, người đang cố gắng hít thở giữa tràng cười ha hả.

“Hahaha~ Chỉ là cuộc hội thoại của hai người làm tôi không kìm lại được, xin lỗi. Diana, chẳng phải thế là đủ rồi sao?”

Bị Souta vạch mặt, hai bả vai của Diana cũng bắt đầu run lên.

“Fufufu~ Em xin lỗi. Em cũng chỉ muốn đáp lễ anh ta một chút thôi mà. Vậy giờ nếu tôi muốn có sự dàn xếp của anh thì có được không?”

Diana hỏi Gargis với một gương mặt tươi cười.

“Thật luôn, có vẻ như cô đâu có cảm thấy tệ chút nào đâu. Mà kệ đi. Chuyện này là tôi đề xuất nên tất nhiên là được rồi. Chúng ta đi đến kia chứ?”

Xe ngựa của Souta rời khỏi hàng và tiến đến khu vực ưu tiên theo sau chỉ dẫn của Gargis.

“Giờ tôi đi thông báo, hai người đợi ở đây nhé.”

Nói xong, Gargis nhảy xuống khỏi xe ngựa và tiến đến quầy tiếp tân. Nhìn qua thì có vẻ anh ta đang có một quãng thời gian thoải mái nói chuyện với tay lính gác. Sau khi hai người bọn họ nhìn về phía Souta, người lính gật đầu liên tục. Sau khi xác nhận lại, Gargis tiến tới xe ngựa của Souta.

“Mọi chuyện đã ổn rồi. Hai người không phiền xuất trình thẻ ID và chạm vào khối pha lê đâu nhỉ?”

“Không vấn đề gì. Vậy là chúng tôi thật sự có thể qua sao? Cậu cũng khá tuyệt đó chứ Gargis?”

Souta lấy ra tấm thẻ căn cước trong khi nói ra những suy nghĩ của mình.

Souta và Diana cùng nhau bước xuống xe ngựa. Sau khi người lính xác nhận lại thẻ guild và hai người chạm vào khối pha lê, bọn họ cuối cùng cũng có thể tiến qua cánh cổng.

“Vậy giờ tôi có chút chuyện cần phải làm, nhiêu đây đã đủ cho lời tạ lỗi chưa?”

Gargis vừa cười vừa nói.

“Cậu có vẻ ngủ quên trên chiến thắng rồi nhỉ.... tôi đùa đấy, cậu đã giúp chúng tôi rất nhiều, cảm ơn nhé.”

“Cảm ơn.”

Hai người cùng bày tỏ lòng biết ơn với Gargis rồi bọn họ chia ra hai hướng rời khỏi.

“Mà ngẫm lại thì. Chúng ta đáng lẽ phải đi trước anh ta chứ, nhưng giờ lại gặp ở ngay trước cổng.... làm sao mà anh ta bắt kịp được?”

Nghi vấn của Souta còn chưa được giải đáp thì đã biến mất vào trong sự hối hả và tấp nập của thành phố.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tn: Theo những gì mà ông trans bên eng nói ổng đọc trước đến chương 176 thì có vẻ (nếu không xuất hiện thêm heroine nào khác) pháo đài nổi của Diana cực vững rồi, đúng hơn thì từ đầu cũng chỉ có mỗi Diana thôi. Cơ mà mình đọc đến đây cũng tự đoán được rồi, thế nên là No Harem No Flag

#Diana#1