Sau khi đọc sách nhiều giờ liền, Souta cảm thấy cơ thể bắt đầu căng cứng.
Cậu đặt sách xuống và thư giãn cơ thể, những tiếng cờ-rắc phát ra có thể nghe rõ được.
Đọc xong đống sách, cậu trả lại chúng về chỗ cũ. Và cậu bắt đầu quan sát những giá sách khác. Cậu chỉ nhìn vu vơ không chủ đích, chỉ là xem có vô tình kiếm được cuốn nào đó thú vị.
Những cuốn sách được chia ra làm nhiều khu vực khác nhau và đều có giá sách riêng. Như là khu vực sách ma thuật, sách lịch sử, truyện cổ tích, tài liệu học thuật, và nhiều cái khác nữa. Những tiêu đề khác nhau được đặt bên trên mỗi giá sách.
Souta lựa những cuốn có tiêu đề thu hút cậu, lật qua một lát rồi lại trả về chỗ cũ. Cứ thế cậu lại đi sang giá khác khi hết hứng thú.
Sau đó cứ thế cậu đến được khu vực sách thiếu nhi.
Đầu tiên là sách tranh, truyện cổ tích, sách học tập và nhiều loại khác được xếp thành hàng.
Souta cầm lên một cuốn và lật qua như vẫn làm.
Tuy nhiên, lần này cậu không trả lại mà bắt đầu đọc lại từ đầu một cách chậm rãi.
Biểu cảm uể oải đã không còn nữa mà thay vào đó là một sự chăm chú hoàn toàn.
- Đây chính là kết cục của cuộc chiến nghìn năm trước, cái đéo gì…
Tựa đề của cuốn sách là [Huyền thoại về thất Anh hùng]. Đó là câu chuyện về cuộc chiến của Souta và những người khác chống lại Quỷ vương một nghìn năm trước.
Khi cậu đọc xong cuốn sách, Souta tìm những cuốn sách tương tự, nhưng tất cả đều có chung một nội dung.
Theo đó, Souta đã tắm trong máu của Quỷ vương và mất kiểm soát bởi ma thuật hắc ám.
Và chính tay cậu đã giết anh hùng Long nhân, Tiên tộc, Người thú từng người một, và cuối cùng được gửi trả về Trái đất bằng ma thuật của công chúa.
Vị công chúa sau đó cũng mất mạng vì sử dụng ma thuật này.
Vẫn còn một khoảng trống trong ký ức của Souta về việc mọi người tạo cơ hội cho cậu để tung đòn kết liễu.
Tuy nhiên, giống như là nhìn vào thứ gì đó sau đám sương mù, mặc dù mơ hồ, nhưng Souta vẫn nhớ một chút về phần cuối của câu chuyện.
Tất cả mọi người đều chiến đấu đến cùng với tất cả năng lực và rồi bị thương.
Sẽ là rất dễ để chìm vào bóng tối nếu cơ thể kiệt sức. Hơn nữa, máu của Quỷ vương cũng chính là chất xúc tác, nên công dụng của nó lại càng được nhân lên. Bình thường là vậy.
Souta có rất nhiều trang bị thuộc tính ánh sáng vốn dung để chống lại ma thuật hắc ám của Quỷ vương và cũng đã được yểm rất nhiều phép thuật làm tăng khả năng kháng ma thuật.
Hơn nữa, như một Anh hùng, Souta đã nhận được [Sự bảo hộ của Thần ánh sáng]
Cho dù ma thuật hắc ám dùng máu làm chất xúc tác thì vẫn rất khó có thể tưởng tượng được là Souta lại bị ma thuật hắc ám của một tên Quỷ vương đã chết nuốt chửng.
Bên cạnh đó, Souta nghĩ rằng việc máu Quỷ vương dùng làm chất xúc tác là bố láo.
Mặc dù cậu dùng kỹ năng đặc biệt để chém Quỷ vương hết lần này đến lần khác, cậu không hề nhớ là có máu chảy ra, và thanh kiếm của cậu cũng không dính máu. Vì thế thật khó tin là máu lại đủ để nhuộm kín cơ thể khi cậu tung đòn kết liễu.
Thêm nữa, vấn đề lớn nhất là, nếu tất cả đều chết, ai là người tạo ra câu chuyện? Dù cho nó chỉ là một câu chuyện cổ tích, thì cũng không thể thế được.
Đó chính là câu hỏi lớn nhất, Souta nghĩ cậu có thể tìm được chân tướng câu chuyện nếu cậu có thể tìm được ai còn sống từ thời đại đó.
Có lẽ một trong các anh hùng thật sự vẫn còn sống, hoặc là ai đó khác.
- Nơi gần đây nhất chính là Tiên tộc….
Đã nghìn năm trôi qua, có lẽ không thể thu thập thêm bất cứ thông tin nào.
Nhưng, khả năng tìm kiếm được một chút liên quan đến sự thật không phải là zero. Souta nghĩ như thế và cậu quay lại quầy bàn.
- Oh, anh đang định… có chuyện gì xảy ra ah? Mặt anh trông đáng sợ quá.
Có vẻ chỉ còn hai thủ thư đang sắp xếp lại sách.
- Không, không có gì. Cảm ơn vì sự chỉ dẫn lúc trước, tôi có thể lấy lại tiền cọc không?
- Vâng, cảm ơn anh. Chúng tôi mong chờ lần ghé thăm tiếp theo của anh.
Nhận lại tiền Souta tiến ra cửa và ra về.
Ngày đã dần trở tối và người dân qua lại thưa thớt hơn, Souta đi thẳng tới điểm đến dự tính.
Đến nơi cậu đẩy cửa và bước vào, chiếc chuông kêu lên, và nhân viên phản ứng lại ngay.
- Vâng, vâng, chào mừng… Oya, Souta-san đây mà. Cậu lại muốn mượn dụng cụ nữa ư?
Bình thường, Elmia là người trông cửa hàng, nhưng hôm nay lại là Carena.
- Không, tôi đến để nói chuyện với bà.
Carena có vẻ ngạc nhiên, nhưng biểu cảm của bà nhanh chóng chuyển sang một nụ cười.
- Haha, nếu cậu sẵn lòng nói chuyện với một bà già. Thì tốt thôi, tôi sẽ đóng cửa hàng nên đợi một lát nhé.
Carena lật tấm bảng trên cửa thành closed, khóa cửa lại và kéo màn che xuống.
- Vậy thì, đi vào phía sau nào. Tôi sẽ làm chút trà. Elmis không có ở đây nên sẽ không ngon lắm đâu.
Souta được dẫn vào một căn tách biệt với phong làm việc cậu vào trước kia.
- Ngồi đây và đợi một lát, tôi đi pha trà.
Carena ra khỏi phòng, Souta bắt đầu quan sát xung quanh.
Trên trần nhà là pháp cụ phát sáng, có hai cái sofa đối diện nhau, và một cái bàn thấp ở giữa.
Một lọ hoa được đặt trên một cái bàn ở góc phòng, và toàn bộ căn phòng được giữ rất sạch sẽ.
Trong khi mải quan sát, Carena đã quay trở lại.
- Xin lỗi để cậu phải đợi, trà đây và như thường lệ, có đường.
Trà đen và bánh được bày ra trên bàn.
Nhấp một ngụm trà, Souta phun ra ngay lập tức.
- Khụ! Khụ! Cái gì thế này?
Souta đặt chén trà xuống bàn và lấy khăn tay lau miệng.
- Oya? Nó tệ ah? Lạ quá, tôi làm giống hệt như Elmia làm mà.
Carena uống một ngụm trà đen với một gương mặt bình thản.
Souta ăn thử một miếng bánh để xua đi cái vị khủng khiếp kia. Và nó rất ngon, chắc chắn là ngon nhất từ trước tới giờ.
- Thế méo nào lại chênh lệch thế này…
- Ah, chỗ bánh đó là Elmia làm đấy. Để mà nói, con bé chắc chắn sẽ trở thành một nàng dâu tốt.
Bà ta khoanh tay lại và gật đầu.
Souta lấy nước từ trong túi ra và uống.
- Vậy thì, có vài việc mà tôi muốn biết, có được không?
- Hmm? Ahh được thôi… Vậy, chuyện gì? Là về thuốc ah? Hay là về Elmia?
Souta lắc đầu.
- Không phải thế, hơn nữa, bà chỉ muốn nói về Elmia thôi đúng không…. Cái tôi muốn nghe là về đất nước của bà, chỗ của tộc tiên.
Carena ngừng uống trà và đặt chiếc tách xuống đĩa.
- … Có cái gì ở Halderia mà cậu muốn biết ah?
Thái độ của bà trở nên nghiêm nghị.
- Tôi không muốn biết cái gì quá khó đâu. Chỉ là có chuyện lớn gì đã xảy ra kể từ cuộc chiến một nghìn năm trước không, và tôi cũng muốn biết cảm nhận của bà về vùng đất đó.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tn: ngày trước thì đưa ra cậu chuyện như thật, xong giờ lại tự phản pháo, sensei lại chơi lầy nữa.
Mà bật mí là chap sau có lẽ main nữ sẽ được nhắc đến, còn xuất hiện thì chưa biết đến bao giờ ~~
Ps: ảnh thì ta có trong tay nhưng mà không up ~~