Sai Shoukan Sareta Yuusha Wa Ippanjin Toshite Ikete Iku?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2387

Tập 02 - Chương 49

- Tôi vốn không hề muốn nói ra vì biết chắc cậu sẽ phản ứng như vậy mà… Cũng 700 năm rồi, cái hang động đó cùng với đám quái thú bên trong đã thay đổi rất nhiều.

- Tôi có cảm tưởng gần đây mình đã phải nghe như thế khá nhiều rồi… ừ thì… tôi biết rõ nơi đó nguy hiểm, nhưng tôi nhất định phải đi.

Trông thấy sự quyết tâm kiên định của Souta, Narasu chỉ còn biết thở dài, có cố ngăn cản cậu ta bây giờ cũng chỉ là vô vọng.

- Hahh chịu thôi, tôi sẽ đưa cậu tới đó, nhưng cũng sẽ vào cùng với cậu.

- Không được, chẳng phải nó rất nguy hiểm sao? Tôi sẽ vào đó một mình, chỉ cần cho tôi biết vị trí chính xác thôi.

- Không đời nào tôi để cho ân nhân của Arezel một mình dấn thân vào chốn nguy hiểm như vậy được.

- Souta-san, sư phụ của tôi là một du hành giả cấp A đó, bà ấy thật sự rất rất rất mạnh đấy!

Trông Arezel có vẻ vô cùng tự hào, dù đó chẳng phải là chuyện của cô ấy.

- Bên cạnh đó, đoạn đường dẫn đến hang động đang bị kiểm soát chặt chẽ, thế nhưng nếu tôi đi với cậu, tôi có thể dễ dàng được cho phép vào bên trong.

- Nếu vậy thì tôi rất hoan nghênh sự hợp tác của bà… nhưng tôi cũng rất tò mò, tại sao mà hai người lại luôn nhận được sự đối đãi đặc biệt mỗi khi cần kiểm tra hay làm gì đó? Chẳng có lẽ chuyện đó là đương nhiên cho tất cả tiên tộc?

Narasu nhìn chằm chằm vào Arezel, mồ hôi bắt đầu túa ra trên trán và cô bé không thể cười được nữa rồi.

- Arezel… con đã đồng hành cùng với Souta-dono kể từ khi cậu ấy cứu con, vậy mà, con chưa bao giờ giải thích chút gì sao?

- Không có, ý con là, con đã tính nói rồi, nhưng mà… nếu giữ bí mật thật lâu rồi sau này mới nói, thì chắc là sẽ ngạc nhiên lắm, không được sao ạ?

- Không sao hả? Không, không hề! Geez, cái con bé này thật là…. Hahh, để tôi giải thích cho vậy.

Bà đã hoàn toàn bỏ cuộc với Arezel, và chuyển ánh nhìn về phía Souta.

- Rất lâu về trước, vùng đất này có rất nhiều những nhà giả kim, nhưng kể từ biến cố liên quan đến lá cây Iyashi, những người không phải tiên tộc đã bị trục xuất.

Souta gật đầu và giục bà nói tiếp.

- Trong số những nhà giả kim tiên tộc, cũng có vài người đã bị bắt vì tội giúp đỡ những tộc khác, họ chính là những người đã chuyển lá cây Iyashi ra khỏi vương quốc.

- Carena là một trong số họ sao?

Narasu lắc đầu.

- Đứa trẻ đó chỉ cảm thấy phẫn nộ về việc bế quan của nơi này và đã tự thân mình bỏ đi thôi…. Một mặt nào đó, cậu cũng có thể nói là nó đã giúp đỡ những tộc nhân khác.

Arezel di chuyển gần hơn đến chỗ Souta. Cậu dừng lại một chút rồi ghé tai về phía cô.

- Chồng của Carena-sama xuất thân từ nhân tộc, chính vì vậy, cả hai người đã cùng nhau bỏ trốn đến các vùng đất của nhân tộc (trời đụ, bỏ nhà theo zai).

- Arezel, con đừng có nói những chuyện thừa thãi, cho dù đó cũng là một khả năng đi chăng nữa.

Bị Narasu nạt cho một chặp, cô bé khẽ ré lên một tiếng và trốn ngay ra phía sau lưng của Souta.

- Tiếp tục thôi. Vì chuyện đó, những nhà giả kim còn lại trong vương quốc ngày càng ít, và chính do sự khan hiếm đó mà chúng tôi đã nhận được những quyền lợi như bây giờ.

- Tại sao mọi người không nhận thêm nhiều môn đồ để tăng nhanh số lượng lên?

Souta hỏi về một giải pháp rất rõ ràng cho vấn đề thiếu hụt.

- Đầu tiên thì, tiên tộc có tuổi thọ rất cao, vì thế nên, nhận thức của họ về việc có người nối dõi không được mạnh mẽ như nhân tộc. Vì chuyện đó, dân số của chúng tôi rất nhỏ, và trong số nhỏ đó lại càng có ít người muốn học về giả kim thuật.

- Tôi nghĩ là vương quốc nên có cách để động viên mọi người học chứ, hay đó cũng là do bản chất của dòng tộc? (đoạn này ko hiểu lắm =..=)

- Nhu cầu về giả kim thuật cũng không phải là quá cấp thiết, tôi nghĩ rằng sự khủng hoảng vẫn còn chấp nhận được vì còn có tôi ở đây.

- Well, tôi cũng hình dung được câu chuyện rồi. Vậy là do Arezel vẫn chưa hẳn là một nhà giả kim, nên quyền hạn của cô sẽ ít hơn của Narasu nhỉ.

Arezel có vẻ hơi chút chán nản và gục đầu xuống.

- Con bé rất có tiềm năng, nên sẽ nhanh chóng thăng cấp trong tương lai thôi. Đến khi đó thì tôi cũng phải dè chừng hơn nữa.

Khi bọn họ quay sang Arezel, cô đã không còn ủ rũ nữa mà thay vào đó là một khuôn mặt tràn đầy sức sống. (dễ dụ đáng sợ)

- Đó là tất cả lý do mà tôi tin rằng chúng ta sẽ dễ dàng vào trong nếu tôi đi cùng cậu. Hơn nữa tôi cũng muốn được gặp Dina-sama, nên sẽ rất tuyệt nếu cậu đưa tôi theo cùng.

- Con nữa! Con cũng muốn đi!! Con cũng muốn gặp Dina-sama!

Ngay khi Narasu nói ra lý do bà muốn đi cùng, Arezel cũng nói ra những suy nghĩ của mình.

- Không được, nơi đó là quá nguy hiểm đối với Arezel. Con chỉ vừa mới bị bắt cóc ít lâu trước, chắc chắn vẫn còn chút hoảng loạn.

Narasu ngăn cản Arezel ngay lập tức.

- N-Nhưng nhưng Uuu~… không được... Ah, nhưng mà cả Souta-san và sư phụ, hai người đều rất là mạnh mà đúng không?

Cô biết rõ không thể nào xoay chuyển được sư phụ nên chuyển mục tiêu sang Souta với ánh mắt “nên sẽ ổn mà, đúng không? đúng không?”

- Không là không. Để tôi nói cho rõ nhé, nếu cô không thể tự bảo vệ được bản thân thì cô sẽ chỉ trở thành một gánh nặng thôi.

- K-Không được, anh đâu cần phải nói như vậy chứ…

Không hề nghĩ rằng mình sẽ bị từ chối thẳng thừng như vậy, Arezel bất chợt rơm rớm nước mắt.

- Nghe tôi này, chúng tôi không thể lúc nào cũng theo để bảo vệ cô được. Nếu chỉ có mình cô thì cũng chẳng sao, nhưng cô nghĩ Narasu sẽ đứng yên nhìn cô gặp nguy hiểm hay sao, thậm trí còn không màng đến tình trạng của chính mình?

Hiểu được hàm ý của Souta, Arezel khẽ lắc đầu và kìm lại dòng nước mắt.

- Thấy chưa? Lúc đó chắc chắn Narasu sẽ cố gắng để cứu cô. Bà ấy rất có thể sẽ bị thương nặng, vì thế chúng tôi vẫn có thể bảo vệ cô, nhưng chuyện này sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường. Vậy vẫn ổn chứ?

- Không, không.

Giọng của cô căng thẳng và nó cứ như người ta nói bằng giọng mũi vậy, dù vậy cô vẫn cố để nói ra.

- Cô sẽ ở lại đây và đợi chúng tôi chứ? Dù sao thì, tất cả cũng sẽ về lại ngay đây khi giải cứu được Diana, và cô cũng có thể gặp được cô ấy mà. Tôi muốn cô chuẩn bị sẵn sàng khi chúng tôi quay lại, đây chắc chắn sẽ là chuyến đi rất mệt mỏi.

Souta nhẹ nhàng xoa đầu Arezel.

- ….Vâng! Chắc chắn rồi.

Narasu đang trầm tư ở một góc mà Arezel không thể thấy được.

- Vậy thì, bà có tự trang bị cho mình được không, Narasu? Chúng ta sẽ rời đi ngay khi mà bà đã sẵn sàng.

- Yeah, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay.

Khi Souta tính thu tay về, cô bé lại muốn cậu cứ giữ như vậy, và thế là, Souta tiếp tục xoa đầu Arezel cho tới khi Narasu quay lại.