"Cậu đang nghĩ gì vậy hả, Reynold!! Cái đó… b-bạn trai, gì đó…"
"Thì có sao đâu. Haise trông cũng chẳng để tâm lắm mà."
Trên tầng 2 của một quán cà phê nhỏ nằm trong khu thương mại cũ.
Nằm hơi lệch khỏi trung tâm một chút, nơi này rất lý tưởng để trò chuyện riêng tư. Sasha, người đã vào cùng Reynold, ngay khi ly trà đá được mang đến đã lên tiếng.
"Chuyện đó… bạn trai…"
Mặt Sasha đỏ bừng, cô cúi đầu, môi mím chặt lại, vừa nói vừa dùng ngón tay phải quấn lấy lọn tóc bạc… Thẳng thắn mà nói, cô ấy cực kỳ đáng yêu.
Reynold nhìn cô với ánh mắt say đắm, rồi cất tiếng hỏi.
"Này Sasha, cậu… có thích Haise không?"
"Ưm!? C-cậu nói cái gì vậy!! T-tớ đã… đuổi Haise khỏi đội đấy!? Không chỉ có vậy… chính vì thông tin tớ cung cấp mà Haise suýt chết. Tớ đã phản bội cậu ấy rồi đó!? Thích hay không thích…"
"Cậu đuổi Haise đi là để bảo vệ cậu ta, vì cậu ta không theo kịp, đúng không? Thôi bỏ qua cái đó đi. Tớ đang hỏi, cậu thích hay không thích? Hai người là bạn thuở nhỏ, lớn lên cùng nhau còn gì?"
"…Chuyện đó thì, ừm, không ghét. Nhưng chắc cậu ấy thì ghét tớ."
"……Haizzz."
Không cần nói cũng thấy rõ là cô ấy thích Haise.
Còn có phải là tình yêu hay không thì Reynold không chắc.
Nhưng chắc chắn đó là thứ tình cảm vượt trên mức bạn bè và bạn thuở nhỏ.
Tất nhiên, Reynold không hề có ý định từ bỏ. Bởi vì người đang đứng cạnh Sasha lúc này, chính là cậu ta.
"Này, Sasha."
"C-chuyện gì vậy?"
"Cậu sắp tới sẽ rất bận rộn với việc thành lập clan. Tớ sẽ giúp cậu hết sức."
"À, ừm."
"Mục tiêu là lập đội mạnh nhất để khiêu chiến Lục Mê Cung Cấm Kỵ, đúng chứ? Vậy thì… bây giờ không phải là lúc để bận tâm đến Haise. Với lại, cậu thấy rồi mà? Haise giờ đã có đồng đội mới."
"……"
Một cô gái elf.
Người mà Tể tướng Bonnet gọi là Presea, Sasha chắc chắn đó là cô ta.
Một thiếu nữ mảnh mai, xinh đẹp. Khoảng cách giữa cô ấy và Haise rất gần nhau, và Haise dường như cũng không từ chối.
Khi nhớ lại hình ảnh Presea đi cạnh Haise, lòng Sasha đau nhói.
"Tớ không bảo cậu phải quên đi Haise. Nhưng ít nhất, bây giờ đừng nghĩ về cậu ta. Cậu ta vẫn như cũ, một mình đi chinh phục hầm ngục như đang chơi vậy."
"'Chơi' á?"
"À, nói vậy hơi kỳ. Ý tớ là, cậu ta định chinh phục hầm ngục một mình. Nhưng một mình thì sớm muộn gì cũng đến giới hạn. Khi đó, cậu có thể mời cậu ta vào ‘đội mạnh nhất’ của mình… hoặc chỉ cho cậu ta thấy con đường của cậu ta là sai."
"……"
Sasha không trả lời, chỉ đưa ly trà đá lên môi.
"…T-tớ… ra ngoài chút."
Cô rời khỏi phòng riêng, để lại Reynold thở dài, ngả người sâu vào ghế.
◇◇◇◇◇
Trong căn phòng riêng cách phòng của Sasha hai phòng, Haise và Presea cũng đang ngồi.
Haise vừa đọc cuốn sách mới mua, vừa uống trà đá giống Sasha. Presea cũng đọc cuốn sách cô vừa mua.
Rồi Presea lên tiếng.
"Nè."
"……"
"Sasha… phải không nhỉ? Đồng đội cũ của anh."
"……"
"Cô ấy sẽ nghĩ gì khi thấy hai chúng ta đi bên cạnh nhau nhỉ?"
"……"
Haise phớt lờ.
Presea biết rõ mọi chuyện về Haise.
Chúc phúc của Presea là "Điều Khiển Tinh Linh", cô có thể nhìn thấy và điều khiển tinh linh mà người bình thường không thể thấy. Nhờ đó, cô có thể nghe lén từ xa, ẩn thân, và dễ dàng điều tra về mạo hiểm giả cấp S, Haise.
"Anh thích cô ấy đúng không?"
"……"
Chỉ một chút, nhưng khóe miệng Haise khẽ động đậy và Presea không bỏ lỡ điều đó.
"Bạn thuở nhỏ sao… Với em, người đó là Adora. Cũng là bạn thuở nhỏ, và cũng là vị hôn phu. Ngày trước, em thấy chuyện kết hôn chẳng có gì quan trọng cả. Ai cũng được, kể cả Adora."
"……"
"Nhưng bây giờ thì…"
Presea nhìn Haise, nhưng cậu vẫn say sưa đọc cuốn sách.
"Này, Haise."
"…Gì?"
"Chỉ trả lời câu này thôi. Anh thích cô ấy… hay ghét?"
"Ai mà biết."
Haise đóng sách lại, cho vào Item Box.
"Thích hay ghét, anh quên hết rồi. Với lại… nếu em đã điều tra thì cũng phải biết rồi chứ nhỉ? Anh từng suýt bị cô ta giết đấy."
"…Chuyện đó… không đúng sự thật đâu."
"Có thể. Nhưng… bọn anh không thể nào quay lại được nữa đâu."
Haise rời khỏi phòng.
Presea cũng đóng sách lại và thì thầm.
"Không thể quay lại… sao."
Vậy tức là… đã từng muốn quay lại sao?
◇◇◇◇◇
"A…"
"……"
Vừa bước ra khỏi phòng, Haise và Sasha chạm mặt nhau.
Sasha vội quay mặt đi.
'Cậu có thích Haise không?'
Lời của Reynold hiện lên, khiến Sasha khẽ lắc đầu.
"……"
Haise lặng lẽ quay người định rời đi.
Nhưng Sasha gọi cậu lại.
"Haise."
"…Gì?"
"Tình cờ thật."
"Ờ."
"Dạo này… cậu thế nào rồi?"
"Bình thường."
"Ừm…"
"Không cần cố nói chuyện đâu. Cậu đi cùng Reynold mà, đúng không? Đừng bận tâm đến tôi."
"Khoan, hãy để tớ đính chính… Reynold là đồng đội. Không phải người yêu."
"Vậy à."
"Còn… cậu với cô gái elf đó… Presea, không phải là đồng đội sao?"
"Không biết cậu nghe từ ai. Em ấy tự đi theo thôi. Không phải đồng đội."
"Vậy sao…"
"Còn gì nữa không?"
"Haise, có thể… nói chuyện một chút không?"
"Cậu nghĩ còn gì để nói sao?"
"Không có. Nhưng… tớ có chuyện muốn cậu nghe."
"……"
Haise và Sasha rời khỏi quán, cùng ngồi trên chiếc ghế dài gần đó.
Đã vài năm rồi, hai người mới lại ngồi cạnh nhau.
"Tớ đã lập clan."
"Biết rồi."
"Giờ đang ở giai đoạn tuyển chọn. Tớ sẽ rất bận… chẳng còn thời gian mà nghĩ đến chuyện yêu đương gì đâu."
"……"
"Tiếp tục day dứt về cậu sẽ không tốt cho cả tớ lẫn cậu. Nên tớ muốn nói rõ lại một lần nữa, ngay tại đây."
"Ờ."
Họ nhìn vào mắt nhau.
"Tớ đã đuổi cậu khỏi đội vì nghĩ cho cậu. Cậu có thể nghĩ rằng đó là quyết định ích kỷ, nhưng tớ tin đó là lựa chọn tốt nhất. Tớ không thể cùng cậu tạo ra đội mạnh nhất nữa."
"……"
"Tớ sẽ tạo ra đội mạnh nhất bằng chính sức mình. Nếu cậu muốn trở thành người mạnh nhất một mình, tớ sẽ ủng hộ."
"Còn việc hãm hại tôi thì sao?"
"Chuyện đó là kết quả ngoài ý muốn. Tớ xin cam đoan không ai trong đội có ý định hãm hại cậu."
"……"
"Haise. Cậu sẽ không tha thứ cho tớ, tớ hiểu. Nhưng tớ vẫn sẽ tiến lên, vươn tới đỉnh cao… Dù con đường khác nhau, nhưng tớ tin đích đến là một."
"……"
Sasha đứng dậy, nở nụ cười mạnh mẽ nhìn Haise.
Và rồi, cô rời đi.
"…Chán thật."
Haise nghĩ.
Sasha, người mà cậu từng ngưỡng mộ, đã mạnh mẽ hơn.
Cảm giác tội lỗi với Haise đã biến mất, cô đã công nhận Haise là đối thủ ngang hàng, và tiến về phía trước với tư cách là một đối thủ cạnh tranh.
"Được thôi."
Haise cũng đứng dậy.
Việc bị phản bội, cậu sẽ không quên. Cũng sẽ không tha thứ.
Nhưng nếu cứ để cô đi trước mãi… thì cậu cũng không cam lòng.
"Cứ cố mà dẫn dắt đội mạnh nhất đi. Còn tớ, sẽ trở thành kẻ mạnh nhất, bằng chính sức của mình."
Haise nhếch mép cười, rồi bước đi.