Nếu bảo tôi nói ra một cái cớ, thì tôi sẽ nói là tôi chỉ cần kiếm đủ điểm để tốt nghiệp.
Tôi … Tôi không còn gì để học .
Nó không phải vì tôi đã trở thành chủ tịch hội học sinh. Tôi đã học chăm chỉ nhiều năm, và nhờ đó, tôi có thể tốt nghiệp bằng cách vượt qua 5 môn nữa. Nói cách khác … tôi không còn gì để làm!
Đó là lý do tại sao tôi cố gắng chạy trốn khỏi giờ học thêm cùng với những người ở lại trường khi chỉ còn 5,6 môn. Nhưng …
“Đ, đây là địa ngục sao?! Tại sao trong trường lại có đống bẫy như thế này vậy?”
“Cái …?!”
Một cái lồng rơi xuống từ bầu trời, sàn nhà đột ngột biến mất…
Những thứ mà tôi chưa từng trải qua trong 4 năm học đường liên tục xảy ra .
Và.
“Chủ tịch, hãy để chúng tôi tham gia cùng anh!”
Mọi người trong hội học sinh đã quyết định đứng lên!
Các giảng viên rõ ràng rất khó chịu về điều này, và đã phàn nàn điều này với Nicerwin Ein . Họ đã phàn nàn về hội học sinh, những người được coi là học sinh gương mẫu , trốn học. Tuy nhiên, khi Nicerwin Ein, nguồn gốc của việc này, nghe được điều này, hắn chỉ mỉm cười.
“Chúng là học sinh mẫu gương mẫu, rồi sao nào?”
Khi tôi hỏi ông ta về ý nghĩa của nó. Nicerwin Ein trả lời tôi với nụ cười.
“Tại sao em nghĩ tôi nói với các em rằng các em có thể bỏ qua thời gian học thêm ban đêm khi các em có thể chạy trốn? Là tôi đã nói với các giảng viên để tất cả chạy.”
Đó là lúc tôi nhận ra. Người đàn ông này là một con quỷ!!
Và tất nhiên, có một hình phạt. Những người bị bắt khi chạy trốn phải ở lại lâu hơn vài giờ so với những người khác . … Chúng tôi phải trong trường tận 2 giờ sáng!
Nhưng dù vậy … Chúng tôi là học sinh, ý của tôi là, chúng tôi là những anh hùng đã cố gắng vượt qua cô số cạm bẫy để có thể đến được ký túc xá thân yêu.
Và sau một tuần cố gắng vất vả, chúng tôi đã đến được cổng trước.
“Trỗi dậy đi mặt đất . ”
“Uaaah !!”
“C,cái gì ?!”
Khi tiếng hét phát ra từ sau lưng tôi , tôi nhanh chóng nhìn vể phía sau . Và tôi thấy một gã khổng lồ bằng đá ở đó…
“Thật là trái đạo đức khi học sinh trốn khỏi trường học.”
“…Ngài Maroon !”
Maroon Harcen. Ông là người đàn ông đã đứng lên trong việc từ là một người nông dân trở thành một hiệp sĩ. Ông là một triệu hồi sư cao tuổi trong quân đội, và ông đã ký hợp đồng với linh hồn của đất.
Và… ông ấy là giáo viên của chúng tôi!
“Gọi ta là giáo sư.”
“Giáo sư! Ý nghĩa của việc này là gì?”
Tôi nhìn những đồng đội đã ngã xuống, và hét lên trong tuyệt vọng. Maroon lóe lên nụ cười đặc trưng của Nicerwin và đáp lại.
“Trừng phạt học sinh.”
Đó là khi tôi nhận ra. Ông ta cũng giống như Nicerwin!
“Thật không công bằng khi sử dụng sức mạnh nguyên tố!”
“Hoho, cậu vẫn chưa hiểu lời dạy của giáo sư Nicerwin sao ? Chạy nếu cậu có thể. Điều đó có nghĩa là cậu phải sử dụng tất cả các loại chiến lược của mình để trốn thoát. Cậu nghĩ rằng chúng tôi chỉ sử dụng những cái bẫy để ngăn các cậu ư? Sai. Nếu cậu muốn trốn thoát khỏi đây, cậu phải đánh bại tất cả giảng viên. Đây là một cuộc chiến.”
“…Một cuộc chiến sao?”
“Đúng. Một cuộc chiến. Ta đã tốt nghiệp từ ngôi trường này, nhưng bình thường, ta sẽ không quay trở lại đây. Nhưng , cậu có biết vì sao ta quay lại không ?”
“Không , em không biết .”
Có rất nhiều lời đồn xung quanh việc này. Tại sao năm triệu hồi sư lớn tuổi trong quân đoàn, cùngvới 20 người lính dưới họ, đều đến trường để dạy? Trong một khoảng thời gian, mọi người đã nghĩ rằng nhà trường đã hối lộ quân đội để quân đội đưa cho họ những người lính này.
Giáo sư Maroon nói với tôi sự thật đằng sau việc này .
“Ta đến đào tạo những cá nhân tài năng .”
“Ý thầy là gì?”
“Đó là chính xác những gì ta muốn nói. Quân đoàn triệu hồi sư từng là một đội quân bất khả chiến bại trong việc bảo vệ đế quốc, nhưng mọi thứ đã thay đổi. Không có bất kỳ quân lính tài năng nào gia nhập quân đoàn , và hầu như không còn thể tuyển quân thêm được nữa . Mặc dù vẫn có thể có vài người có những thú triệu hồi mạnh , nhưng họ quá yếu, hoặc không có kinh nghiệm trong việc trong việc chiến đấu chút nào. Họ thường chết trước khi có thể đạt được bất kì thứ gì. Điều đó thật buồn cười . ”
“Vậy làm thế nào mà điều đó lại liên quan đến những việc này?”
“Niverwin đã cho ta một gợi ý. Nếu ta huấn luyện cho họ trước khi họ vào quân đội thì sao?”
“ Chẳng lẽ …”
“Đúng. Toàn bộ quá trình chạy trốn này đều là dành cho việc đào tạo. Cậu nói với ta rằng không công bằng khi sử dụng sức mạnh nguyên tố? Cậu cũng là một triệu hồi sư đúng không? Triệu hồi quái thú của mình , sau đó đánh bại bọn ta, và giành lại tự do của cậu! ”
Tôi quyết định triệu hồi linh thú của mình sau khi nghe điều này.
“Vậy thì tôi sẽ … Keh !”
Nhưng trước khi tôi kịp triệu hồi bất cứ thứ gì thì tên người đá đã đánh vào đầu tôi từ đằng sau. Việc triệu hồi đã thất bại! Khoan đã!
“Ư, không công bằng.”
“Ngu ngốc. Ta đã nói với cậu là phải làm bất cứ điều gì cậu có thể. Và điều tương tự cũng áp dụng cho bọn ta. Làm thế nào mà cậu nghĩ bọn ta có thể ngăn chặn toàn bộ học sinh trong trường? Các cậu quá đông so với bọn ta, nghĩa là bọn ta cũng phải làm bất cứ gì mà bọn ta có thể. Cậu nghĩ rằng bọn ta sẽ chờ cậu triệu hồi linh thú của mình? Thực tế không giống như trong tiểu thuyết. Kẻ xấu không phải lúc nào cũng chờ đợi anh hùng đâu. ”
“Vậy , guh!”
“Không bào chữa. Học thêm đi .”
Tôi cảm thấy một cú đánh giáng vào lưng tôi lần nữa, và tầm nhìn của tôi trở nên tối đi .
Một tháng trôi qua kể từ khi đó .
“…Em nghe nói anh là chủ tịch hội học sinh.”
“Phải. Tôi là chủ tịch hội học sinh , Nerkia Nes Leria .”
“Xin hãy làm chỉ huy cho chúng em!”
Mười học sinh cúi đầu trước tôi khi họ nói điều này.
“Chỉ huy cái gì?”
“Chúng em là … Đội quân giải phóng học sinh.”
… Eh ?
“Đội quân gì?”
“Đội quân giải phóng học sinh. Bọn em là một nhóm gồm những học sinh năm nhất không chịu thua giờ học thêm ban đêm .”
“Tôi đã nghe về các cậu rồi.”
Hầu hết những năm nhất không thể chịu nổi việc học ban đêm. Không, về cơ bản thì những học sinh này không cần phải đứng lên chống lại nó .
Học phí của trường này vô cùng đắt. Nó đắt hơn cái giá mà bất cứ ai có thể hình dung ra được. Và giờ nó lại tăng lên.
Học phí khá đắt so với các quý tộc nhỏ. Một số quý tộc còn không thể trả nổi được học phí.
Đó là lý do tại sao các học sinh năm nhất phải cố gắng học tập để có thể tốt nghiệp chỉ sau 3 năm.
Hầu hết các sinh viên ở đây sẽ tốt nghiệp trong 4 hoặc 5 năm, nhưng tất nhiên vẫn có vài trường hợp ngoại lệ .
Và chúng tôi cũng gần như đã hoàn thành trong việc học nên chúng tôi quyết định nổi dậy. Nhưng đám năm nhất đã quyết định tận dụng thời gian học đêm để làm bài tập về nhà. Tôi đoán họ sẽ làm bài chăm chỉ hơn khi ở trường so với khi ở ký túc xá? Thì bạn biết đấy, không phải lúc nào ta cũng có thể làm việc ra trò khi ở trong ký túc xá .
Kể từ khi trường cho phép bạn tương tác với các học sinh khác trong học tập, thì có thể xem nó là một việc tốt .
Tuy nhiên chỉ với những năm nhất.
Nhưng tôi nghĩ không phải năm nhất nào cũng ổn với nó.
“Nhân tiện … tại sao các cậu có tên là ‘Đội quân giải phóng học sinh’?”
“Giáo sư Nicerwin đã đặt tên đó cho chúng em.”
“… Hả ?”
Câu chuyện họ kể cho tôi khá là có lý . Đội quân giải phóng học sinh là một câu lạc bộ gồm 24 thành viên năm nhất. Hi hi, một câu lạc bộ ư? Nicerwin nói rằng tất cả có quyền để chạy trốn, nhưng nó vẫn chống lại các quy tắc trong trường. Nó chỉ ổn nếu ta thành công .
Nhưng sau đó những năm nhất này đã thành lập một clb.
Tôi tự hỏi liệu những học sinh này có phát điên sau khi ở lại trường trong một thời gian dài không, nhưng sau khi nhìn vào tài liệu chính thức của câu lạc bộ trong tay, tôi chỉ có thể phụt cười .
Đội quân giải phóng học sinh.
Giáo viên phụ trách: Nicerwin Ein
Trưởng Club: Aris Ril Letia
25 thành viên
…. Người phụ trách là Nicerwin Ein kìa.
Hoho, giờ họ đang đứng về phía kẻ thù sao? Khoan, không phải Aris là người đại diện cho học sinh năm nhất sao ? Em ấy là trưởng nhóm của họ ư?
“Gọi những học sinh đó trở lại.”
Một lát sau, một vài học sinh bước vào phòng .
Tôi cố gắng giúp họ bình tĩnh bằng cách đem một ít trà và bánh cho họ.
“Mm … Vậy giáo viên phụ trách của clb này thật sự là Nicerwin Ein?”
“Vâng.”
“… Và trưởng nhóm là Aris .”
“Vâng . Cậu ấy là người đầu tiên đề nghị việc này với chúng em.”
“…Em ấy không thể viết thư về cho gia đình của mình sao? Anh chắc rằng họ có thể kết thúc cái địa ngục này.”
Em ấy đến từ một gia đình hầu tước rất có quyền lực. Họ có đủ quyền lực để kết thúc việc này.
Điều khác biệt giữa đế chế này với những quốc gia khác là về số lượng quý tộc.
Thông thường, các đề quốc lớn có một lượng lớn các quý tộc. Có nước thậm chí có hơn 12000 người .
Nhưng Karuan thì khác .
Chỉ có tổng cộng 29 quý tộc bậc cao. 5 bá tước, và 24 hầu tước.
Thành thật mà nói, số quý tộc vậy là quá ít . Không đời nào có thể có một chút quý tộc trong một quốc gia khổng lồ như thế này.
Và hơn một nửa số quý tộc trong này là đến từ các quốc gia bậc dưới.10 người đến từ qốc gia Raina, và 7 người đến từ Zearu.
Trong thực tế, chỉ có hơn mười quý tộc uy tín trong đế quốc .
Trong số những quý tộc này có gia đình Letia , gia tộc của Aris .
Con gái của gia đình này bỏ chạy vì em ấy không muốn học? Sẽ nhanh hơn nếu em ấy nói với gia đình.
“Cậu ấy đã nói với họ rồi.”
“… Rồi sao?”
“Vâng. Vợ của hầu tước đã đích thân đến. Sau đó bà ấy đã có một cuộc nói chuyện riêng với giáo sư Nicerwin … Sau khi nói chuyện với ông ta , cô ấy nói với nhóm trưởng chúng em rằng phải học tập chăm chỉ và rời đi.”
“… Cái gì ?”
“Bà ấy cũng nói với nhóm trưởng rằng không bao giờ gọi bà ấy tới vì những việc như thế này thêm một lần nào nữa.”
“Bà ấy bị tẩy não sao?”
“Điều tương tự cũng xảy ra với các quý tộc khác. Tất cả bọn họ đều bị thuyết phục trong mười phút hoặc ít hơn .”
“Hah…”
Tôi không nghĩ hắn ta là người thường, nhưng hắn ta đã hạ gục mẹ của Aris. Hắn hạ gục người phụ nữ nổi tiếng thông minh . Không, hắn đã biến bà ta thành đồng minh của mình .
“Vậy, ý cậu là gì khi bảo tôi lãnh đạo các cậu ?”
“Bọn em nghe rằng anh là một trong những người chạy trốn đầu tiên. Đồng thời anh cũng là chủ tịch hội học sinh. Anh cũng đã đến được cổng trước nhanh hơn bất cứ ai.”
Tôi chạy trốn đầu tiên. Nó đúng. Tôi cũng là chủ tịch hội học sinh. Nhưng …
“Tôi không trốn thoát được . Bọn họ cố ý cho tôi tới đó.”
“Ý anh là sao?”
“Ý tôi là thế đấy. Họ cho tôi chạy. Có rất nhiều cạm bẫy nên họ thực sự không cần phải làm gì cho tới khi ta đến được cổng trước. Tôi chỉ được sử dụng để giới thiệu rằng đây là một cuộc chiến.”
“Một cuộc chiến?”
“Đúng, một cuộc chiến. Chúng ta phải đánh bại toàn bộ giáo viên bằng mọi thứ mà ta có. Hiểu không? Vậy giờ các cậu có bao nhiêu triệu hồi sư?”
“15.”
“Vậy là có mười người chưa ký hợp đồng ? Hmm… dù vậy, nhóm trưởng và những người bạn thân của em ấy nên có những thú triệu hồi mạnh .”
“Trưởng nhóm vẫn chưa có thú triệu hồi .”
“Thật sao ? Thật là không thể tin được .”
Tôi nghĩ em ấy sẽ có thú triệu hồi , nhưng lại không có. Điều đó nghĩa là gia đình em ấy đã để em ấy trưởng thành một chút trước khi triệu hồi.
“Nhưng gia đình em ấy nổi tiếng về võ thuật, em ấy vẫn có thể giúp được. Được , tôi sẽ giúp các cậu.”
Lúc đó, tôi không đoán ra. Tôi đã không đoán ra được cái nhóm này sẽ lớn tới mức nào. Và bởi vì việc đó, tôi đã có những kí ức không bao giờ quên được khi ở trong trường này .