Rokujouma no Shinryakusha!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5322

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9143

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10039

Tập 18 - Cuộc chiến giữa các ma pháp thiếu nữ I - Chương 7: Mong ước của mọi người

Phần 1

Thứ ba, ngày 14 tháng 9

Nhìn thấy Crimson từ ngoài sảnh bước vào, vẻ mặt của Green trông bớt căng thẳng đi hẳn.

“Chào mừng trở lại, Crimson.”

Nhìn thấy cô ấy như thế, Crimson mỉm cười.

“Ồ? Cô lo lắng cho tôi đấy à?”

“Thì đương nhiên rồi. Còn có rất nhiều việc tôi cần cô làm mà.”

Green đúng là đang lo lắng cho Crimson thật, nhưng cô phải giấu đi để bảo vệ vị thế của một thành viên của Darkness Rainbow. Với lại còn vô số việc mà cô còn phải làm nữa.

“Nói cũng đúng. Vậy, bên này tình hình như thế nào?”

“Kể từ lúc tỉ lệ thắng của cô sụt giảm nghiêm trọng thì việc triệu hồi đã bước vào giai đoạn cuối cùng rồi.”

“Vậy cô nghĩ chúng ta có thể triệu hồi được bao nhiêu?”

“Với lượng ma lực hiện tại thì là hai.”

“Hừm, chắc là hết cách rồi.”

Nghi lễ mà Crimson cùng những người khác đang thực hiện là dựa trên năng lực triệu hồi của Blue. Bằng cách sử dụng trẻ em làm vật hiến tế, chúng sẽ triệu hồi những con quỷ hùng mạnh đến thế giới này.

Tuy nhiên, nếu muốn thu được toàn bộ ma lực từ cả 10 đứa trẻ thì nghi thức sẽ phải mất vài giờ vì thế nguy cơ bị can thiệp là rất cao. Do đó, Darkness Rainbow đã chuẩn bị sẵn một phép triệu hồi cho phép sử dụng ngay nguồn ma lực đã hấp thụ sẵn trước khi có chuyện xảy ra.

Từ lúc bắt đầu rút ma lực từ bọn trẻ mới chỉ được khoảng một tiếng đồng hồ, cho nên chúng mới chỉ thu được một phần ba lượng ma lực cần thiết. Kết quả là chúng chỉ có thể triệu hồi lên được hai trong số mười con quỷ theo dự tính ban đầu.

“Rainbow và đồng bọn sẽ sớm đến đây thôi. Hãy bắt đầu ngay đi.”

“Được rồi, Blue!”

Thấy Green giơ pháp trượng lên, Blue đang làm việc ở ma pháp trận liền gật đầu và chuẩn bị ma pháp. Cuộc chiến thật sự lúc này đã bắt đầu.

Phần 2

Sự dị thường bắt đầu xuất hiện khi nhóm Kotarou đánh bại được những con thây ma cuối cùng.

Khi số lượng thây ma giảm dần thì xác suất trung tâm thương mại không phải là địa điểm thực hiện ma pháp ngày càng rõ ràng hơn. Và đến khi chỉ còn sót lại vài con thây ma thì Maki và Sanae đã đi đến kết luận rằng nghi lễ thật sự không được thực hiện ở đây. Vì thế trong khi Koutarou và Thiea giải quyết nốt những thây ma còn sót lại thì Ruth tiến hành liên lạc với Clan để thông báo tình hình, nhưng trước khi cô kịp mở lời thì giọng Clan từ phía bên kia đã truyền đến.

“Pardomshiha! Trường hợp khẩn cấp!”

“Có chuyện gì vậy, Clan-sama!?”

Ruth có thể cảm nhận thấy sự bất thường thông qua giọng của Clan từ đầu dây bên kia, và liền nối máy với cả Theia và Kou luôn. Dù đang ở giữa trận chiến nhưng vì các thây ma di chuyển chậm nên họ có thể dễ dàng vừa đối phó vừa theo dõi được cuộc hội thoại. Ở gần đó, Maki và Sanae nhìn nhau gật đầu rồi chạy đến bên Ruth.

“Darkness Rainbow đã phát động một nghi thức ma pháp!”

“Thật sao!?”

“Không nhầm được đâu! *khụ khụ* khi bọn ta tìm ra được ma pháp trận thì nó đã ở giai đoạn cuối cùng *khụ khụ*!”

Hình ảnh 3 chiều của Clan xuất hiện trên không trung đang ho liên tục không dừng. Trên thực tế thì lúc này xung quanh cô ấy đang đầy bụi. Vừa lúc đó, giọng Koutarou bất chợt xen vào cuộc hội thoại.

“Clan, cô không thể ngăn nó lại sao?!”

“Có mà dừng lại được ấy, chúng đã kích hoạt cưỡng bách nghi thức với lượng ma lực chưa nạp đầy kìa! Theo như Yurika nói thì đây mới chỉ là khoảng 20% lượng ma lực mà bọn chúng cần thôi!”

Lắng nghe báo cáo của Clan, chuyên gia về ma pháp, Maki, nói qua vòng tay của Ruth.

“Clan-san, Darkness Rainbow đã dùng nghi thức ma pháp để làm cái gì vậy!?”

“*khụ* bọn chúng triệu hồi ra 2 con quỷ khổng lồ! Khách sạn cũng vừa bị sập vì chúng đấy!”

Clan bị lên cơn ho cũng vì khách sạn đã sụp đổ làm bụi từ bê tông vỡ ra bay tứ tung ra xung quanh.

“C-Chờ đã, bốn mắt! Thế còn bọn trẻ thì sao!? Chúng không bị chôn vùi dưới đống đổ nát đó chứ!?”

Sanae vội vàng hét to. Nội việc bị sử dụng làm nguồn năng lượng cho nghi lễ ma pháp đã đủ khiến cho bọn trẻ nguy hiểm đến tính mạng rồi, giờ đây còn có thêm nguy cơ từ tòa nhà đổ sập nữa. Nếu mất đi những đứa trẻ thì cố gắng của họ cả ngày hôm nay sẽ là vô nghĩa.

“Bọn trẻ vẫn ổn! Nhưng trong khi giải cứu những đứa trẻ, bọn ta đã để Darkness Rainbow chạy thoát mất rồi…”

“Vậy là bọn nhóc vẫn an toàn à. Tạ ơn trời đất…”

Sanae thở phào nhẹ nhõm. Do từng rơi vào hoàn cảnh bị bắt cóc tương tự cho nên Sanae không thể làm ngơ trước an nguy của những đứa trẻ. Điều này cũng có thể đúng với Kiriha. Tuy nhiên, tình hình hiện tại thì mới chỉ cứu được bọn trẻ không thôi thì chưa đủ. Clan cho phát cảnh quay thu được từ máy bay không người lái đang ở trên bầu trời.

“Dù sao thì hãy nhìn vào này! Đây là bọn quỷ xuất hiện từ ma pháp trận đấy!”

Đầu tiên, cảnh quay cho thấy khu nghỉ dưỡng đó trong màn đêm. Tuy nhiên, một vài giây sau, âm thanh của một cái gì đó sụp đổ phát ra từ trong khách sạn. Khoảnh khắc tiếp theo, một người khổng lồ và một con quái thú xuất hiện khi chúng lao qua cổng ra vào làm bằng kính. Các con quỷ được triệu hồi đã phá huỷ khách sạn khi chúng di chuyển ra ngoài. Kích thước của chúng đều khoảng 20 mét. Mặc dù chưa bằng được kích thước của con chó săn đen mà Tayuma đã biến thành, nhưng chúng vẫn rất quá đồ sộ, chạm đến ngưỡng giới hạn của vật lý rồi. Khi hai con quỷ gầm lêm, bầu không khí rung chuyển. Chịu ảnh hưởng từ chấn động, khách sạn bị sụp đổ chỉ vài giây sau đó.

“Ta đã cho máy bay không người lái theo dõi và có vẻ như chúng đang tiến về phía nội đô đấy!”

Tiếp theo, cảnh quay đã thay đổi để hiển thị một địa điểm khác. Đây là cảnh quay phát trực tiếp từ máy bay người lái, nó cho thấy người khổng lồ và con quái vật đang di chuyển xuống núi. Bởi vì con quái thú nhẹ hơn, nên nó đã vượt lên gần một trăm mét phía trước và người khổng lồ đi sau theo vết tích của con quái thú để lại. Ánh sáng từ thành phố Kitsushouharukaze có thể nhìn thấy theo hướng mà những con quỷ đang tiến lên. Với tốc độ này, chúng sẽ đến khu vực thành thị trong vòng chưa đầy 30 phút nữa.

“Thật khủng khiếp. Thảm họa sẽ xảy ra nếu chúng vào được thành phố mất!”

“Vậy ra Darkness Rainbow thật sự nghiêm túc trong việc từ bỏ cách hoạt động bí mật ư!”

Sau khi hoàn thành việc dọn dẹp các thây ma còn lại, Theia và Koutarou trở lại chỗ nhóm của Ruth. Vẻ mặt của ai nấy đều trông rất nghiêm trọng. Chẳng cần nói cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu hai con quỷ vào được thành phố.

“Bertorion, cậu hãy cùng mọi người mau bám theo bọn quỷ đi!”

“Được rồi, chúng tôi sẽ đi ng—“

Tất nhiên là Koutarou sẽ đuổi theo bọn quỷ dù cho Clan có yêu cầu hay không rồi. Tuy nhiên, Maki đã ngăn họ lại.

“Chờ chút đã Satomi-kun!”

“Aika-san!?”

Maki hoảng hốt hỏi hình ảnh ba chiều của Clan.

“Clan-san, Purple có ở đó không!?”

”Purple?... không, ta không thấy ả. Ở đây chỉ có Red, Green và Blue thôi.”

“Satomi-kun, đây mà một cái bẫy đấy!”

“Bẫy á?!”

“Purple đã triệu hồi lên những thây ma nhưng cô ta lại không có ở đây! Crisom, Green và Blue phụ trách việc triệu hồi! Vậy thì bây giờ Purple, Orange và Yellow đang ở đâu!?”

Darkness Rainbow vốn có bảy người, nay trừ Maki ra thì còn lại sáu. Trong số đó, Crimson, Green và Blue đã ở khách sạn nghỉ dưỡng để thực hiện ma pháp triệu hồi. Có thể là ba người kia đã không đến thành phố Kitsushouharukaze, nhưng với việc Purple đã triệu hồi những thây ma trong khu mua sắm thì ít nhất cô ta cũng đã có mặt ở đây. Trong trường hợp đó, mục tiêu của chúng là gì? Đáp án đã rất rõ ràng.

“Họ đang ở phòng 106! Ruth, nâng cấp độ cảnh giới của những chiến binh không người lái đi! Tôi sẽ cho thuộc cấp được phép tấn công! Darkness Rainbow đang đến đấy!”

Những con quỷ mà Crimson, Green và Blue đã triệu hồi chỉ dùng để chia cắt nhóm Koutarou. Ban đầu chúng định sử dụng 10 đứa trẻ để triệu hồi 10 con quỷ nhưng xét đến kích thước của những con quỷ thì chỉ cần 2 con là đã quá đủ để chia tách Koutarou cùng các cô gái. Và trong khi Koutarou và những người khác đang bận rộn với những con quỷ, Purple, Orange và Yellow sẽ chiếm lấy phòng 106. Nói cách khác, đám thây ma được tạo ra ở trung tâm thương mại cũng chỉ là một phần trong kế hoạch dẫn tới tình huống này. Giờ đây họ đã chia nhỏ lực lượng ra y như Darkness Rainbow mong muốn. Còn nhiều việc họ cần phải làm mà tình hình đang rất nguy cấp rồi.

Phần 3

Vấn đề hiện tại của Koutarou cùng các cô gái cần giải quyết đó là hai con quỷ khổng lồ và bảo vệ phòng 106. Hai con quỷ cần những người có lực chiến mạnh để đối phó. Vì thế Thiea, Ruth, Clan và Shizuka là được chọn ra. Ba người với công nghệ của Forthorthe cùng với Shizuka, người mang sức mạnh của loài rồng.

“…Ai dà… mình sẽ lại tăng cân mất thôi…”

“Đừng có mãi ca thán về cân nặng như thế nữa, Shizuka.”

“Cậu chỉ nói được thế bởi vì cậu nhẹ cân thôi, Thiea-chan. Thử tưởng tượng ra cảnh người cậu yêu không thể bế nổi cậu vào những giây phút quan trọng xem.”

*{YK: e hèm, giờ phút giờ cơ ta XD}

“Đó chắc chắn là một cơn ác mộng nhưng bây giờ nếu không làm gì thì thành phố sẽ bị phá hủy đó.”

“Mình biết mà, chính vì thế mà mình mới đi với cậu, chứ không thì đã lủi đi từ lâu rồi.”

Cả bốn người đều có khả năng bay lượn trên bầu trời cho nên họ dễ dàng tìm thấy nhau ở tại vùng không gian nằm giữa trung tâm thương mại và khách sạn rồi sau đó cùng nhau đuổi theo bọn quỷ.

“...Này Pardomshiha.” [Clan]

“Vâng?”

“Có thật là đàn ông có quan tâm tới cân nặng của phụ nữ không?”

“Người đang hỏi về Master ấy ạ?”

“Y-Ý ta là đàn ông nói chung ấy!?”

“Anh ấy hình như cũng có để ý một chút đấy, nhưng anh ấy cũng lo lắng về việc quá gầy gò nữa.”

“Giờ ngươi nhắc ta mới nhớ, đúng là cậu ta từng bảo rằng một công chúa không được ốm yếu…”

“Master ấy ạ?”

“Ta đã nói là chung thôi mà!”

Bốn người có tốc độ bay rất nhanh nên chỉ mất vài phút sau khi gặp nhau là họ đã bắt kịp bọn quỷ. Với kích thước 20 mét, chúng trông nổi bật ngay cả từ xa.

“Dẹp chủ đề trước qua một bên đi. Chúng ta cần phải làm gì đó với lũ này đã.”

“Nhìn gần thì thấy chúng đúng là lớn thật.”

“Không có con nào to quá 20 mét cả, nhưng chúng được triệu hồi bằng ma thuật nên không thể lơ là được đâu.”

Vì đang ở ngoài trời cho nên Thiea và Ruth có thể thoải mái sử dụng Blue Knight, Clan cũng có thể dùng Hazy Moon. Nếu cần thiết thì Shizuka sẽ biến thân thành rồng. Suy nghĩ theo cách bình thường thì nhất định họ sẽ chiến thắng nhưng vì có dính dáng đến ma pháp nên họ không thể nào xem thường đối thủ được.

“Tung hết sức và tiêu diệt chúng ngay thôi, đó là cách nhanh nhất và yên lành nhất cho thành phố rồi!”

“Ý cậu là sự yên lành của bản thân cậu ấy hả?”

“Thì cũng là một phần trong sự yên lành của thành phố mà!”

Shizuka nhanh chóng hành động và triệu hồi thêm sức mạnh của mình. Cô vẫn còn trong hình dạng bán long nhưng toàn thân đã được bao bọc bằng một ngọn lửa đỏ rực. Ngọn lửa này xuất phát từ ma lực bên trong bị rò rỉ ra ngoài, và cô định sẽ giải quyết nhanh gọn đúng như những gì vừa nói.

“Nhưng ta đồng ý với vụ nên đánh nhanh rút gọn.”

Thiea thiết lập cho Combat Dress nhận diện 2 con quỷ là kẻ địch. Ngay lập tức 2 khẩu đại pháo trên vai cô chuyển khóa mục tiêu vào con quỷ dạng người đang ở gần hơn. Ruth và Clan sau đó cũng đã sẵn sàng tấn công. Ruth đã chuyển đổi máy bay không người lái sang dạng chiến đấu còn Clan thì đã triển khai xong pháo hội tụ. Các cô gái lo rằng trận đấu càng kéo dài thì khả năng thương vong trong thành phố càng lớn, cho nên họ đi đến cùng một kết luận rằng phải kết thúc nhanh nhất có thể.

“Tiên hạ thủ vi cường luôn nào!”

Trước khi mọi người sẵn sàng thì Thiea đã nóng lòng bắt đầu oanh tạc rồi. Đánh bại bọn quỷ nhanh nhất có thể là những ý nghĩ duy nhất trong đầu cô lúc này.

default.jpg

Phần 4

Khi nhóm Theia bắt đầu tấn công những con quỷ thì Koutarou cùng những người còn lại đã quay trở về Corona House. Sử dụng cổng dịch chuyển của Blue Knight, họ có thể nhanh chóng quay trở lại phòng 106. May mắn thay, nó vẫn yên tĩnh, không có dấu hiệu của Darkness Rainbow.

“Darkness Rainbow vẫn chưa đến sao!”

“Cậu nhầm rồi, Satomi-san! Họ đã đến đây rồi! Một kết giới đuổi người đã được khai triển đấy!”

Tuy nhiên, Yurika ngay lập tức đã có thể phát hiện dấu vết của kẻ địch. Sự yên tĩnh của phòng 106 không hề tự nhiên chút nào. Không thể nghe thấy bất kì tiếng ồn nào xung quanh kể cả xe cộ. Đó là bởi vì Corona House đã bị bao bọc bởi một kết giới hạn chế người khác tiếp cận cho nên dù có là ban đêm thì nó vẫn yên tĩnh hơn ngày thường. Đó chính là tín hiệu cho thấy cuộc chiến đã bắt đầu.

Âm thanh của vũ khí sử dụng linh lực vang lên bên ngoài. Đó chắc chắn phát ra từ những thuộc hạ của Kiriha phái đến để bảo vệ Corona House.

“Koutarou, kết giới cũng chỉ vừa mới được triển khai thôi, còn âm thanh giao chiến thì mới vừa phát ra tức thì. Có vẻ như trận chiến cũng chỉ bắt đầu được vài giây thôi.”

Kết giới đuổi người không chỉ giữ kín tình thế bên trong mà còn khiến những người không có quyết tâm mạnh mẽ chẳng thể lai vãng. Thế nên chỉ còn lại thuộc hạ của Kiriha ở lại chiến đấu chống sự xâm nhập của Darkness Rainbow.

Sau khi trở lại phòng 106, Kiriha đã ngay lập tức liên lạc với thuộc hạ của mình. Chỉ sau khi nghe được tin họ vẫn an toàn thì biểu cảm của cô mới trở nên bớt căng thẳng hơn một chút.

“Được rồi, đi ngay thôi nào!”

Dù nói vậy nhưng nếu cứ để vậy thì họ sẽ gặp nguy mất. Mặc dù có chút nguy hiểm nhưng Koutarou đã mở cửa phòng 106 và xông ra ngoài.

“Tốt, mọi người vẫn không sao!”

Các thuộc hạ của Kiriha ở ngay bên ngoài. Họ có 10 người và đã dựng đồ đạc thành công sự để che chắn. Nhờ những công sự này cùng với việc nhóm của Koutarou nhanh chóng quay trở về nên cho đến bây giờ vẫn chưa có thương vong lớn nào. Chỉ có một người bị thương và không thể di chuyển nhưng tính mạng không bị đe dọa.

“Cậu đây rồi, Satomi Koutarou!”

Giọng của Crimson vang lên, Darkness Rainbow đã phát hiện ra Koutarou. Mặc dù đang giữa đêm tối nhưng lớp áo giáp màu xanh dương của Koutarou vẫn vô cùng nổi bật. Cậu là đối thủ mà Crimson dè chừng nhất nên không thể nào mà cô ả nhầm lẫn được.

*{YK: ừm, xanh dương đúng ra vẫn thuộc màu tối chứ ta}

“Các cô đúng là kiếm được mấy thứ kinh phết đấy nhỉ.”

Koutarou tiến lên phía trước đối mặt với Darkness Rainbow. Đáp lại, cả sáu người cùng ngừng tấn công và trả lời cậu.

“Trong cuộc chiến giữa bọn ta và Rainbow Heart, nếu bị các cậu xen vào thì rách việc lắm, thế nên cứ phải giải quyết cậu trước hết cái đã.”

Crimson vừa cười vừa nói. Mục tiêu của họ là ngay từ đầu đã là Koutarou rồi.

Do đã nhận được công nghệ linh lực từ phe cấp tiến của người lòng đất cùng với khoa học tiên tiến của Forthorthe từ Elexis cho nên Darkness Rainbow không nhất thiết phải cần đến nguồn ma lực của phòng 106 nữa. Tuy nhiên, chắc chắn Koutarou cùng những người khác sẽ cản trở chúng trong trận chiến quyết định với Rainbow Heart. Thực lực của nhóm Koutarou không thể xem nhẹ cho nên chúng quyết định diệt trừ mối nguy hại này trước.

“Vậy ra ma pháp triệu hồi là để chia nhỏ lực lượng bọn tôi ư… mà đúng hơn là những người có chiến lực cao phải không.”

“Chính xác! Đúng như kỳ vọng về người có thể bắt được Navy-chan. Đúng vậy, nếu bọn này không thể tách anh khỏi mấy đứa đó thì đâu thể làm ăn được gì nữa chứ!”

Dark Orange không hề e dè khi ca ngợi Koutarou. Tuy nhiên, cái thái độ hồn nhiên này không biết vô tình hay cố ý đó lại chọc giận Koutarou. Cậu cuối cùng cũng đã hiểu được vì sao Maki không ưa cô gái này.

“Tình huống bây giờ là 6 đánh 6. Lực lượng của chúng ta hiện tại là tương đương nhau. Bọn tôi có thể đánh bại các người bằng sức mạnh mới của mình rồi.”

Một nụ cười trưởng thành chứa đầy sự tự tin nở trên khuôn mặt Purple. Kế hoạch tác chiến lần này là do Green đề ra nhưng Purple cũng góp ý không ít. Với việc kể hoạch đang tiến triển thuận lợi, Purple rất tự tin rằng mình sẽ chiến thắng.

Vấn đề lớn nhất của Darkness Rainbow khi đối đầu với Koutarou là việc phải chống lại Thiea, những người khác đến từ Forthorthe và Shizuka. Darkness Rainbow không thể nào đối phó nổi với công nghệ vũ khí của Forthorthe và sức mạnh rồng của Shizuka. Chính vì thế mà chúng mới phải triệu hồi lên những con quỷ khổng lồ. Không hẳn là để phân tán lực lượng của nhóm Koutarou, quan trọng nhất là chia tách được những thành viên có sức tấn công cao này ra. Nói cách khác, ngay từ đầu nghi thức ma pháp đã không cần phải hoàn thành tuyệt đối rồi. Chúng sẽ đối đầu với Koutarou trong khi những thành viên mạnh mẽ khác bận đi đối phó với rắc rối sinh ra từ những con quỷ khổng lồ. Đó chính là kế hoạch của Green. 

Đúng lúc đó, Yurika từ phía sau bước lên cạnh Koutarou.

“Purple-san, tôi không quan tâm kế hoạch của các cô là gì, nhưng dưới cương vị Thượng đẳng Pháp sư của Rainbow Heart. Nhân danh Rainbow, tôi nhất định sẽ ngăn cản các cô!”

Yurika mạnh dạn tuyên bố trong khi sẵn sàng cây pháp trượng Angel Halo của mình. Trước đây, Yurika chỉ thừa hưởng từ Nana cái danh và những trang bị. Nhưng giờ đây cô cũng đã thừa hưởng luôn tình yêu và lòng can đảm của Nana. Không còn nghi ngờ gì nữa, giờ đây cô là người kế thừa chân chính của Nana, Rainbow Yurika.

“Nói nghe buồn cười quá đấy, rõ ràng nhà cô còn lâu mới bằng được Nana!”

“Điều đó là tất nhiên. Nhưng dù là tôi chiến đấu thay cho Nana-san nhưng cũng đâu nhất thiết cần phải trở nên giống như chị ấy chứ.”

Bốn cô gái liền dàn hàng đứng sau Yurika, thứ tự lần lượt là Harumi, Sanae, Maki và Kiriha. Cả bốn đều đang sẵn lòng hỗ trợ cho Yurika. Dẫu biết rằng năng lực vẫn còn nhiều hạn chế nhưng Yurika có rất nhiều bạn bè. Và họ đã giúp đỡ lẫn nhau trong suốt thời gian qua.

“Tôi là tôi! Tôi sẽ chiến đấu và chiến thắng theo cách riêng của tôi!”

Vì đối thủ lần này là Darkness Rainbow nên Yurika, lần đầu tiên, đã đứng trước đội hình. Nhưng việc cô cần làm vẫn không thay đổi. Đó là cùng với đồng đội của mình chiến đấu và trở lại cuộc sống thường ngày.

Phần 5

Động cơ lớn của GOL - Garb of Lord - gầm lên cung cấp một lượng lớn năng lượng cho áo giáp của Koutarou. Thông thường, vai trò của GOL là tự động loại bỏ kẻ thù yếu hơn và mở đường cho bậc đế vương. Nhưng chỉ tăng cường công thủ thôi cũng giúp ích rất nhiều trong tình huống này rồi.

“Hể, vậy ra đó là áo giáp mới mà ta đã nghe nói à… sợ quá đi.”

Crimson ngắm nhìn bộ áo giáp của Koutarou với vẻ thích thú. Đây là lần đầu tiên Darkness Rainbow nhìn thấy GOL, nhưng chúng đã được nghe về cuộc chiến của Koutarou ở lòng đất từ Maya. Tuy nhiên, chúng lại không hề lo sợ. Tuy ngoài miệng nói là như thế nhưng thật ra chúng vẫn rất tự tin vào chiến thắng của mình.

“Crimson, thanh kiếm đó giải trừ được ma pháp đấy, vì vậy cô không thể sử dụng ma pháp để tấn công hắn ta trực tiếp đâu.”

“Tôi biết, thế cô nghĩ vì sao tôi lại phải học cả đống lý thuyết khoa học phiền phức đó hả?”

Crimson trả lời Green trong khi nạp đạn pháo của mình. Phương pháp tấn công mới của cô ả cũng là một cách để đối phó với Koutarou. Nhờ Maki trong quá khứ mà chúng đã biết được rằng Signaltin có khả năng thanh tẩy ma thuật. Vì vậy, thay vì sử dụng ma pháp trực tiếp, chúng sẽ chuyển hóa nó thành sức mạnh vật lý cho các đòn tấn công của mình. Bằng cách đó, không cần phải lo lắng về chuyện ma thuật bị giải trừ nữa. Đạn pháo thì làm bằng thép còn laser là ánh sáng. Dù rằng Crimson vẫn hơi mếch lòng vì không thể sử dụng phép thuật yêu thích của mình, Inferno Fire.

“Tôi thì nghĩ rằng việc ma pháp sư biết bắn pháo và laser tung tóe còn đáng sợ hơn ấy chứ.”

“Không phải ai rồi cũng sẽ phải thay đổi theo thời gian sao?”

Nhân lúc nói những lời đó, Crimson chĩa nòng pháo về hướng Koutarou, cùng lúc đó các thành viên khác của Darkness Rainbow cũng thủ thế với ma pháp trượng của mình, trừ một ngoại lệ. Duy chỉ có Blue là đang ôm một khẩu sung trường rất lớn. Vì đã tiêu hao toàn bộ ma lực vào phép triệu hồi cho nên giờ đây cô ả chỉ có thể chiến đấu bằng khẩu súng trường đã được niệm phép thôi.

“Tôi đồng ý, hiệp sĩ ngày nay cũng hiện đại không kém đâu!” [Koutarou]

*{YK: thế thằng cha nào đem hàng nóng từ tương lai về quá khứ ta}

Nhận thấy trận chiến sắp bắt đầu Koutarou tiến lên phía trước cùng với thanh Signaltin của mình. Làm gì có chuyện cậu ngây thơ đến mức để cho các ma pháp sư thoải mái triển khai ma pháp trước. Và khi đó, thanh kiếm trong tay cậu bắt đầu phát ra ánh sáng mãnh liệt.

“Satomi-kun, hãy tiến lên đi! Mình sẽ hỗ trợ bạn hết sức có thể!”

“Trông cậy vào chị đó, Sakuraba-senpai!”

Chính Harumi đã làm thanh kiếm phát sáng. Được bao bọc trong quầng sáng tương tự như thanh kiếm, mái tóc cô dần chuyển từ đen san bạc. Hỗ trợ Koutarou từ phía sau bằng sức mạnh mà cô thừa hưởng từ Alaia là vai trò lúc này của Harumi.

‘’Biến~hình, Kabutonga!”

Bên cạnh Harumi, Sanae tạo dáng biến hình giống như mấy anh hùng trong anime. Khi đó, một lượng linh lực khổng lồ bao phủ lấy làm cho cơ thể cô phát sáng. Sanae sử dụng sức mạnh của mình để cường hóa toàn cơ thể. Sức mạnh, tốc độ, phòng thủ, toàn bộ năng lực của cô đã vượt quá giới hạn của con người. Sau đó cô liền đuổi theo Koutarou, để lại phía sau một dải sáng. Yểm trợ Koutarou chính là vai trò của cô.

“Karama, Korama, chuyển lá chắn linh lực về dạng hoạt hóa, sử dụng phần linh lực còn dư lại cho việc tấn công!”

“Đã hiểu, ho-! Như ý Ane-san, ho-!”

“Cho bọn chúng thấy sự lợi hại của chúng ta nào, ho-!”

Kiriha sử dụng cây naginata đã được cường hóa bằng linh lực đứng ra phía trước Harumi. Nhờ có thanh naginata và các haniwa cho nên cô có thể tiếp ứng cho mọi người từ mọi phạm vi, nhưng vai trò chính vẫn là bảo vệ cho Harumi.

“Chúng ta lên nào, Maki-chan!”

“Được!”

Cuối cùng là Yurika và Maki đứng hỗ trợ mọi người từ phía sau bằng ma pháp. Tất nhiên, họ có ma pháp tấn công, nhưng đồng thời cũng có cả ma pháp phòng thủ, thần chú đánh lạc hướng, kết hợp tất cả lại khiến vai trò của họ trở nên khá đa dạng. Nhưng vì đối thủ lần này là sáu ma pháp sư nên họ đặt ưu tiên của mình vào việc phòng thủ trước.

Phần 6

Đáp lại việc Koutarou và những cô gái thiết lập đội hình chiến đấu, Darkness Rainbow để Crimson xông lên trước. Là một chuyên gia cận chiến kết hợp với sự nhanh nhẹn của mình, Crimson sẽ phụ trách việc công kích.

“Explosion!”

Crimson di chuyển cùng lúc với việc bắn pháo ma pháp của mình. Đầu tiên, cô cần ngăn Koutarou di chuyển trước. Lực phản hồi từ pháo rất lớn nhưng vẫn không thể ngăn cản cô lao lên phía trước. Bên cạnh đó, năm cỗ máy tạo ra từ linh lực cùng với năm vũ khí chiến đấu tự hành cũng hỗ trợ cho cô ả. Vì biết rằng Koutarou có thể vô hiệu hóa ma pháp cho nên Crimson và những vũ khí của mình sẽ phụ trách đối phó với cậu.

“Vậy thì nếu là một khẩu đại pháo thì sao hả!?”

Koutarou di chuyển để tránh quả đạn pháo bay tới. Và như thế, cậu đã tránh được một đòn trực diện, nhưng quả đạn đã sượt qua lá chắn của bộ giáp làm tiêu hao một lượng lớn năng lượng. Điều đó cho thấy được uy lực kinh người của nó.

“Lợi hại đấy, Crimson”

“Ta giờ đã khác trước rồi!”

Ngay khi cô nói thế, các vũ khí tự hành liền tấn công Koutarou. Bởi viên đạn pháo ma pháp đã vắt kiệt năng lượng của lá chắn, vài viên đạn đã trúng vào bộ giáp của cậu. Tuy thiệt hại không lớn lắm nhưng nó đã cho thấy sự phối hợp tuyệt vời từ phía Crimson.

“Làm tốt lắm, Green!”

“Tôi sẽ cố hết sức!”

Green chính là người điều khiển số vũ khí kia. Sử dụng tiên đoán của mình làm cơ sở. Cô đã nhắm chính xác vào điểm xung yếu trong trường phòng thủ của Koutarou.

“Chậc!”

Để đáp trả sự kết hợp trên của Crimson, Koutarou định sẽ phá hủy các vũ khí trước. Cậu cho rằng so với việc hạ gục Crimson thì nó dễ hơn.

“Đừng có hòng!”

Tuy nhiên, đòn tấn công của cậu đã trượt mục tiêu. Sử dụng tiên đoán của mình, Green đã di chuyển vũ khí để tránh né khỏi những khu vực chịu ảnh hưởng. Với Green, người có sở trường về thông tin và tiên đoán thì vũ khí chiến đấu nhất nhất nghe theo hiệu lệnh là những khiển sứ linh hoàn hảo.

“Một lần nữa đi, Crimson!”

“Ừ!”

Crimson nhân thời cơ đó đã nạp lại đạn xong cho khẩu pháo của mình. Cùng lúc đó những vũ khí mà Green điều khiển cũng lui về hỗ trợ cho Crimson. Sự phối hợp của cả 2 vô cùng ăn ý.

“Khó nhằn rồi đây!”

“Đừng lo Koutarou! Cứ giao lại cho Thiên thần Hộ vệ Sanae em đây lo cho!”

Tuy nhiên, trước khi Crimson có kịp tấn công lần nữa thì Sanae đã chạy đến hỗ trợ Koutraou. Một tay cùng linh lực tạo thành hình cánh cung, tay còn lại tạo thành những mũi tên linh lực.

“Trúuuuung choooo taaaa!!!”

Mũi tên tâm linh của Sanae chia ra thành hàng chục mũi tên nhỏ trong khi đang bay tới đám vũ khí mà Green đang điều khiển. Vì chúng chia ra nhiều lần và bay không cố định nên cho dù đó có là Green thì cũng không tài nào tránh né nỗi. Chí ít cô cũng có thể gọi những vũ khí tự hành lại để phòng thủ.

“Mass Protection From Soul Energy.”

Nhưng ngay trước khi những mũi tên linh lực của Sanae đánh trúng thì đã có một màn sáng tím bao bọc lấy nhóm vũ khí cùng Darkness Rainbow. Đó là ma pháp của Purple. Có chuyên môn về năng lượng tâm linh và thuật triệu hồn cho nên cô ấy là người phù hợp nhất để đối phó với Sanae.

“Hừ, không tệ đâu, Purple.”

Bởi vì mũi tên tâm linh của Sanae đã phân tách nhiều lần nên sức mạnh từng mũi tên cũng yếu đi và khó lòng xuyên qua được màn chắn của Purple. Chúng biến mất ngay sau khi chạm đến đám vũ khí. Sanae ngạc nhiên mà ca ngợi kẻ địch.

“Ngạc nhiên thật. Không ngờ có người lại cùng cấp độ linh lực với tôi cơ đấy.”

Purple cũng ngạc nhiên không kém. Sau khi cản được đòn tấn công của Sanae thì màn chắn của cô cũng bị phá hủy. Thông thường thì ma pháp này có thể chịu đựng trong một khoảng thời gian tương đối nhưng giờ không thể đỡ nổi một đòn của Sanae.

“Karama, Korama!”

“Tuân lệnh! Lên nào, người anh em!”

“Hãy cho chúng thấy sức mạnh từ anh em hỏa-lôi chúng ta nào, ho-!”

Karama và Korama bắn ra ngọn lửa và điện nhắm vào Purple. Ngọn lửa nhiệt độ cao cùng với tia sét mạnh tấn công Purple.

“Vacuum Wall!”

Ngay lập tức một bức tường chân không xuất hiện chắn giữa đường tấn công. Ngọn lửa vụt tắt ngay lập tức khi chạm phải bức tường chân không vì không có không khí duy trì sự cháy và tia điện sẽ cũng bị cản lại vì chân không cách điện. Đây là ma pháp của Orange, người có khả năng viết lại sự vật hiện tượng.

“Nó không hoạt động kìa, ho-!“

“Kẻ địch không phải dạng vừa đâu, ho-!”

”Blue-chan, Blue-chan, cô có thấy mấy con haniwa đó dễ thương quá không? Hãy bắt chúng mang về nào!”

“Nghiêm túc dùm chút đi. Navy luôn than phiền về điểm này của cô đó.”

Blue tấn công bằng súng trường của mình trong khi than phiền về Orange. Mục tiêu của cô là Yurika và Maki ở tuyến sau. Kĩ năng của cô rất ấn tượng với đích ngắm rất chuẩn xác. Khi tấn công bằng ma thuật triệu hồi, cô thường gọi ra một thứ gì đó từ rất xa và ném vào kẻ địch. Như là triệu hồi dung nham vào đối thủ chẳng hạn. Blue cũng thường triệu hồi ra vũ khí nên cô đã quen sử dụng chúng rồi.

“Maki-chan!”

“Rồi!”

““Force Field!””

Yurika và Maki đồng thời khai triển cùng một ma thuật. Vì hai người đều dùng cùng một thần chú phòng thủ nên hai lớp khiên ma thuật được tạo ra chắn đường những viên đạn. Làn đạn liên tiếp đâm vào tấm khiên, dễ dàng xuyên qua lớp lá chắn thứ nhất nhưng đã bị chặn lại ở lớp thứ hai. Thông thường thì chỉ cần một lớp lá chắn là đã có thể chặn được làn đạn rồi, nhưng khẩu súng Blue đang dùng không phải loại thường.

“Blue nói đúng đấy. Cô cần phải nghiêm túc hơn đi.”

“Yellow-chan, xấu tính quá! Cô luôn bắt nạt tôi thôi!”

Những viên đạn mà Blue bắn ra đã được cường hóa bởi Yellow. Yellow là chuyên gia trong lĩnh vực cường hóa và phòng thủ. Kết quả là những viên đạn được gia tốc rất nhiều, làm tăng đáng kể uy lực của chúng.

“Kẻ tám lạng người nửa cân à...”

Koutarou lẩm bẩm trong khi nắm lại thanh kiếm. Cho tới giờ, các đòn tấn công từ cả hai phía đều đã bị vô hiệu hóa, không có thương tổn nào cho mỗi bên. Từ đó, Koutarou có thể nói rằng lúc này thực lực của họ cũng tương đương nhau.

“Thế này thì lại càng thú vị hơn, cậu không nghĩ vậy sao, Satomi Koutarou?”

“Đừng đánh đồng tôi với cô. Tôi không thích thú vì mấy trận đánh đâu.”

“Hể... dù thế nào, cậu cũng vẫn phải ở đây chơi với ta mà thôi.’’

Crimson chĩa ma pháp trượng về phía Koutarou. Khi làm thế cô chợt liếc mắt về phía Maki.

(Vậy ra cô chọn cậu ta là vì vậy à, Maki... có lẽ mình cũng hiểu được phần nào...)

*{YK: uầy, có ẩn ý gì không đó, đừng suy nghĩ mấy thứ dễ khiến người đọc hiểu nhầm thế chứ}

Như thể cảm nhận được cái nhìn đó, Maki cũng nhìn lại Crimson. Crimson mỉm cười với Maki trước khi quay lại nhìn Koutarou với nụ cười đã tắt lịm. Lúc này không có thời gian cho cảm tính nữa, trận đấu bây giờ mới chỉ thực sự bắt đầu.

Phần 7

Hai con quỷ không lồ đang khiến nhóm Theia gặp khó khăn. Dù không có được sức mạnh chết chóc như Tayuma nhưng chúng vẫn là những vũ khí chiến tranh cao hơn 20 mét.

“Điện hạ, em đã phân tích xong thông số lá chắn của chúng rồi.”

“Hừm, không mạnh như ta tưởng.”

Thiea và Ruth nhận trách nhiệm đối phó với con quỷ thú khổng lồ. Khi thời cơ đến, họ có thể triển khai oanh tạc từ Blue Knight. Bắn trúng những cái lưng khổng lồ đó quá là dễ dàng.

“Em tin rằng chỉ cần một đợt oanh tạc từ Blue Knight là đã đủ đánh bại nó rồi.”

“Nhưng mà chỗ này cũng khá là gần thành phố. Chúng ta không thể thích oanh tạc bao nhiêu cũng được đâu. Trước hết phải làm chúng không di chuyển được đã.”

Nói là vậy nhưng vì có dạng quái thú nên nó di chuyển khá nhanh so với kích thước của mình. Vì sự oanh kích của Blue Knight vẫn có độ trễ nhất định, họ cần phải hạn chế chuyển động của con quỷ thú trước đã. Và thế là Theia liền sẵn sàng khẩu súng trường hội tụ trên tay phải rồi lao vào con quỷ thú. Cô định tấn công những cái chân của nó với những chùm tia siêu nhanh từ khẩu súng.

“Goaaaaaaaa!!”

Do đã bị Theia tấn công nhiều lần trước đó nên con quỷ thú tức giận gầm lên khi thấy cô tiếp cận. Khi nó rống lên, những mảnh băng bay ra khỏi miệng nó. Giống như một con rồng có thể phun ra lửa, con quái vật này có khả năng phun ra băng.

“Mặc dù ta với ngươi không có thù oán gì hết, nhưng mà...”

Thiea phát huy đôi mắt tinh anh bẩm sinh của mình, khéo léo sử dụng bộ động cư đẩy như thể cô đang nhảy múa trên bầu trời vậy. Con quỷ thú cố gắng hết sức để bắn hạ Theia bằng hơi thở băng của mình, nhưng nó không thể theo kịp chuyển động của cô. Kết quả là chỉ trong chưa đầy mười giây, Theia đã áp sát bên cạnh con quái vật.

“...nhưng để ngươi lộng hành như thế này đâu có được. Thứ lỗi nhé.”

Sau khi liên tiếp khai hỏa khẩu súng hội tụ của mình ở cự li gần, Thiea liền rút khỏi chỗ con quỷ thú cũng giống như lúc cô tiếp cận nó vậy. Bởi vì đây là một cuộc tấn công tầm gần nên cô đã chỉnh tốc độ bắn giảm đi đôi chút nhưng bù lại cường độ chùm tia lại tăng lên. Các chùm tia dễ dàng xuyên thủng được chân phải của con quỷ thú và gây ra nội thương.

“Gaaaaaa, Gaaaaaaaaaaa!!”

Trong cơn đau đớn và giận dữ, con quỷ thú cố gắng bắn hạ Thiea. Nhưng bởi vì chân phải đã bị tê liệt, nó không thể đuổi theo cô được nữa.

“Chính lúc này đó, Ruth!"

“Vâng, thưa Điện hạ!”

Chờ đến lúc con quỷ thú quay về phía bên phải, chỗ Theia đang lượn vòng quanh, Ruth liền tiếp cận của con quỷ thú từ sườn trái cùng với bốn tiêm kích không người lái mà cô đang điều khiển. Đích nhắm của các tiêm kích chính là cái chân sau bên trái của con quỷ thú. Vì đang tập trung sự chú ý vào Thiea nên con quỷ đang để lộ đầy sơ hở.

“Guooooooo!!”

Dù những tiêm kích nhỏ này không có hỏa lực mạnh bằng Thiea nhưng cả bốn chùm tia laser từ các tiêm kích được bắn đồng thời đã thiêu đốt đúng phần dây chằng lộ khỏi lớp vỏ của con quỷ thú. Sau đó con quỷ bị nhấn chìm trong cơn đau dữ dội và đổ gục xuống đất với một tiếng động lớn. Với chân trước và chân sau bị thương nghiêm trọng, nó không còn khả năng trụ vững.

“...Nếu như chúng ta chiến đấu công bằng một đối một thì có lẽ kết quả đã khác rồi.”

Con quỷ thú phải cùng lúc chiến đấu với cả Thiea và Ruth. Nói hẳn ra thì nó còn phải đối mặt thêm 4 chiếc máy bay không người lái. Thế nên mỗi khi Theia tấn công, nó không thể chỉ chú ý mỗi mình cô được. Nhưng nếu Theia chỉ chiến đấu một mình thì cô chẳng tài nào tấn công được trước một con thú cứ vồ lấy mình rồi. Và kết quả sẽ không áp đảo đến vậy.

“Blue Knight, tiến hành oanh tạc trực diện vào mục tiêu.”

“Như ý người, thưa công chúa.”

“...Ngươi tốt nhất hãy về nhà đi và lần sau đừng để bị triệu hồi như thế này nữa đó.”

Thiea dùng ánh mắt thương hại nhìn xuống con quỷ thú khổng lồ. Suy cho cùng nó cũng chỉ bị người khác triệu hồi đến đây và buộc phải chiến đấu. Vậy nên nó bị đánh tơi tả thế này cũng là do xúi quẩy mà thôi.

“Bắt đầu oanh tạc.”

“Thương xót nó một chút nhé, một đòn kết liễu luôn đi.”

“Như ý người, thưa công chúa.”

Theia đã nghe được từ Maki rằng khi được triệu hồi đến Trái Đất thì cơ thể của chúng sẽ được tạo ra từ ma lực. Bởi vì thế nên dù cho dù cơ thể đó có bị phá hủy thì chúng đơn giản chỉ là trở về nơi chốn cũ mà thôi. Ít nhất chúng không phải chết, Thiea nghĩ thế trong khi quan sát một chùm tia laser khổng lồ rọi xuống từ trên không.

Phần 8

Con quỷ hình người còn lại đang chiến đấu với Clan và Shizuka. Tuy nhiên, hai cô gái có khả năng dành chiến thắng bất cứ lúc nào họ muốn. Sức mạnh rồng trong người Shizuka sẽ dễ dàng áp đảo con quỷ khổng lồ. Nhưng vấn đề ở đây là Shizuka ghét cái hậu quả mà nó để lại.

“Nếu cháu biến hình và đánh bại nó nhanh gọn thì cân nặng của cháu sẽ không tăng lên đến vậy phải không?”

‘Đúng vậy. Như thế sẽ tốt hơn cho tên người khổng lồ kia, và tất nhiên là cho cư dân thành phố này nữa.’

“Cháu tin tưởng bác lần này được không đó, Oji-sama!?”

‘R-Rồi. Ta sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn sự mong đợi của cháu.’

Hỏa Long Đế Alunaya lại bị áp đảo bởi cháu gái mới của mình, nhưng ông đã lập tức giải phóng năng lực của mình để giấu đi điều đó.

(Với kích thước cơ thể này của con bé thì ta nghĩ phải nặng vài ba tạ mới gọi là khỏe chứ nhỉ...)

Với suy nghĩ thường thức của long tộc, Alunaya không thể nào hiểu Shizuka vì sao lại phải khổ sở như vậy. Nhưng cứ vậy thì Shizuka sẽ gây chuyện cho mà xem, vây nên ông quyết định hạ gục con quỷ nhanh nhất có thể.

“Shizuka, cô nên nhắm vào một trong số những chỗ này này.”

Clan chiếu lên một hình ảnh ba chiều thể hiện các điểm yếu trên cơ thể con người. Mặc dù được làm nên từ ma lực nhưng nó cũng có điểm yếu tương tự như các sinh vật sống.

“Oji-sama, nhớ chúng đó nhé.”

‘Rồi rồi.’

Khi Shizuka giải phóng hết năng lực của mình thì quyền kiểm soát cơ thể cô rơi vào tay Alunaya. Cho nên ông phải ghi nhớ những chỗ mình cần nhắm vào. Khi Shizuka nhìn xong hình ảnh ba chiều, long lực tràn ra khiến cơ thể cô phình to lên, sau đó rất nhanh chóng biến thành một con rồng khổng lồ cao hơn 20m. Hiện tại không còn thấy được bóng dáng của Shizuka đâu nữa, cô đang ở trung tâm của con rồng, với vai trò làm điểm hội tụ ma lực.

“Vậy ta lên đây.”

‘Chúc may mắn, Oji-sama!’

“Đi cẩn thận”

Trong hình dạng rồng hoàn chỉnh, Alunaya bay đi để lại Clan sau lưng. Clan tiễn ông rời đi, và trong lúc lơ đễnh, đã nghĩ tới một chủ để chẳng liên quan gì đến trận đấu

(Thật may là mình đủ nhẹ để Bertorion cõng được...)

Nhờ có Shizuka mà cuối cùng Clan cũng đã nhận ra một trong những mối họa của con gái mà cô không hề để tâm từ trước tới giờ.

“Shizuka, chúng ta tấn công thế nào đây? Ta có thể dùng plasma, ma pháp hoặc võ thuật đấy.”

*{PH: Rồng dùng võ thuật kìa… Không thể tin nổi}

*{YK: Giáng long thập bát chưởng, à nhầm truyện XD}

Alunaya có thể thở ra plasma, với nguồn ma lực dồi dào của mình, ông cũng có thể sử dụng ma thuật tấn công và ông cũng khá tự tin vào võ thuật của mình nữa. Ông tin rằng mình có thể dễ dàng đánh bại kẻ thù này bằng một trong những cách tấn công đó, nhưng có một vấn đề nhỏ. Đó là lý do tại sao ông quyết định hỏi Shizuka về cách thức tấn công.

‘Võ thuật! Tất nhiên là võ thuật rồi!’

Shizuka trả lời ngay lập tức không chút do dự.

“Tại sao?”

‘Chú không được phép lãng phí ma lực!’

Hơi thở plasma và đòn tấn công ma pháp sẽ tiêu tốn rất nhiều ma lực và Shizuka muốn tránh điều đó.

default.jpg

“Ta hiểu rồi”

Hiểu được sự tình rồi, Alunaya vỗ cánh lao tới con quỷ khổng lồ. Nếu là cận chiến thì có khả năng Shizuka sẽ bị thương nên Alunaya muốn tránh điều đó. Nhưng hiện tại có thứ mà cô còn sợ hãi hơn cả bị thương nữa nên ông không còn lựa chọn nào khác. Alunaya giương nanh vuốt của mình ra và tấn công con quỷ khổng lồ.

“...Cái này còn chẳng đáng là trận đấu nữa... tại sao mình phải vác mặt đến nhỉ...”

Đứng ở một bên quan sát trận chiến, Clan thở dài ngao ngán. Con rồng khổng lồ đã tấn công toàn lực ngay từ đầu. Trước hết nó cắn nát tay phải của đối thủ để ngăn chặn các đòn phản kháng, rồi quay một vòng dùng đuôi quật mạnh vào trước khi kết liễu bằng một cú ngoạm ngay cổ họng. Con quỷ hình người khổng lồ gục ngay lập tức, cơ thể làm từ ma lực của nó bắt đầu tan rã. Mất đi thân xác, giờ con quỷ khổng lồ đã được trở về nhà.

Và như vậy, Alunaya đã kết liễu kẻ địch mà không để nó thét lên được tiếng nào. Một chiến thắng tuyệt đối hoàn toàn xứng với danh hiệu Hỏa Long Đế.

“T-Thật khủng khiếp…”

Sau khi trở lại hình dáng ban đầu, Shizuka đột nhiên quỵ xuống đất. Thấy như thế, sợ rằng cô đã bị thương nên Clan lập tức chạy đến.

“Không sao chứ Shizuka?”

“Không hề ổn tí nào à…”

Shizuka mặt tái nhợt.

“…Cắn vào tên khổng lồ đó thật kinh quá… mình nghĩ là mình sẽ không thể nào quên nổi cái mùi vị và cảm giác của phát cắn vừa nãy mất.”

“Ể?”

Câu trả lời của Shizuka làm Clan ngơ người ra. Shizuka không hề bị thương mà là chỉ bị sốc bởi mùi vị cảm nhận được thông qua giác quan của Alunaya. Dẫu biết rằng cơ thể của con quỷ khổng lồ này được làm từ ma lực và cũng không phải là nó đã chết thật nhưng như vậy cũng không an ủi Shizuka được hơn là bao.

‘À, xin lỗi nhé, lần tới ta sẽ chú ý ngắt tạm thời sự liên kết giác quan.’

“…Bác - nhớ lấy đó…”

Cũng giống như việc Hỏa Long Đế không thể hiểu nỗi những phiền muộn của Shizuka, cô cũng không thể hiểu nỗi thói quen ăn uống của Hỏa Long Đế. Chính vì cái tình trạng cả hai không hiểu nổi nhau thế mà Clan phải dìu Shizuka về trong khi vẫn cảm thấy sự thừa thãi của bản thân ở đây.

*{YK: xin lỗi chứ Clan là best girl đó, chỉ là tác giả toàn dìm đất diễn của em thôi à}

Phần 9

Trận chiến 6 đánh 6 của nhóm Koutarou cùng với Darkness Rainbow đang ở thế giằng co. Dù đã áp đảo Yurika và mọi người lúc ở khách sạn, nhưng ở đây, do không thể chuẩn bị kĩ càng từ trước nên Darkness Rainbow chẳng thể nào tận dụng hết năng lực của mình. Chênh lệch sức mạnh giữa đôi bên không lớn lắm và có phần nghiêng về bên Darkness Rainbow, nhưng vì có thêm sự hỗ trợ từ các thuộc hạ của Kiriha nên chênh lệch đó cũng không còn nữa. Tuy nhiên, chỉ vài phút sau đó thì thế cân bằng này đã bị phá vỡ bởi vì nhóm của Thiea đã đánh bại được hai con quỷ khổng lồ. 

‘Tệ rồi mọi người. Những tương lai mà bọn quỷ triệu hồi vào được thành phố đều biến mất hết rồi. Thay vào đó xuất hiện thêm những tiên đoán rằng bên Rainbow sẽ có viện quân đấy.’

Darkness Rainbow là bên đầu tiên nhận ra điều này. Với khả năng dự đoán tương lai, Green đã cảm nhận ngay rằng lũ quỷ được triệu hồi đã bị đánh bại.

‘Cứ đà này thì chúng ta sẽ bị đánh bại khi viện quân của chúng đến mất. Bao lâu nữa thì chúng tới vậy?’

‘Nhanh nhất là một phút nữa. Dường như chúng có sử dụng một số ma pháp dịch chuyển thì phải.’

‘Một phút à… có vẻ như chúng ta phải giải quyết nhanh gọn thôi.’

Nghe báo cáo của Green, Crimson hiểu rằng chúng cần phải nhanh chóng kết thúc trận chiến này nếu không thì chắc chắn chỉ có thất bại. Và chúng cần giải quyết hết chỉ trong một phút.

‘Crimson, tôi phản đối. Chúng ta không thể thất bại ở đây được. Đây không phải là trận chiến mà chúng ta nên dồn sức vào.’

Purple phản đối ý kiến của Crimson. Nếu chúng toàn lực công kích thì có khả năng chúng sẽ thất bại ngay lập tức. Đến lúc đó thì có muốn rút lui cũng không được nữa.

‘Mọi người nghe này. Cả hai con quỷ được triệu hồi đều đã bị đánh bại rồi.’

Cùng lúc đó Blue thông báo cho mọi người biết về việc những con quỷ mà cô triệu hồi đã chết. Vì là người triệu hồi nên cô ả có thể cảm nhận được khi chúng bị giết. Trận chiến của bọn quỷ đã diễn biến đúng như tiên đoán của Green.

‘Chúng ta cần phải quyết định ngay. Hãy biểu quyết cho việc chúng ta nên chiến đấu tiếp hoặc rút lui nào.’

Purple nhanh chóng đề xuất. Thảo luận lúc này chỉ tổ làm mất thêm thời gian nên phải quyết định dựa theo số đông.

‘Tôi biểu quyết tiếp tục chiến đấu.’

‘Tôi biểu quyết rút lui như đã nói trước đó.’

Crimson và Purple nhanh chóng đưa ra quyết định của mình giống như ý kiến trước đó của họ.

‘Tôi không muốn bỏ chạy trong thất bại đâu. Nhất định phải đánh bại chúng trước.’

Orange cũng muốn tiếp tục chiến đấu. Trái ngược với cử xử trẻ con của mình, lòng tự ái của cô rất cao. Đó là phần tính cách ra dáng Darkness Rainbow của cô ả.

‘Tôi ủng hộ rút lui.’

‘Tôi cũng nghĩ chúng ta nên rút lui thôi.’

Blue và Yellow ủng hộ việc rút lui. Những quyết định hợp với sự điềm tĩnh của Blue và sự thận trọng của Yellow.

‘Còn cô thì sao Green?’

‘Tôi….’

Green muốn làm theo những gì Crimson muốn. Tuy nhiên, tiên đoán của cô cho thấy nếu tiếp tục chiến đấu, khả năng Crimson mất mạng sẽ tăng lên đột biến. Đó là lý do cô không thể đồng ý tiếp tục chiến đấu được.

‘…Tôi nghĩ chúng ta nên rút lui thôi. Tôi cũng tính sẵn kế sách cho việc này rồi.’

‘Như vậy là bốn thắng hai. Mọi người, chúng ta rút lui!’

Như vậy, Darkness Rainbow quyết định rút lui. Crimson và Orange cũng phải rút lui cùng. Nhưng rút được hay không thì lại là một chuyện khác.

Phần 10

Koutarou tự hỏi tại sao nhịp độ tấn công của Darkness Rainbow chậm lại trong giây lát. Mặc dù chỉ một chút, nhưng các cô gái bên kia chiến tuyến đã có biểu hiện lơ là. Lý do cho việc này cũng nhanh chóng được làm sáng tỏ khi Theia liên lạc với anh.

“Koutarou!”

”Theia!”

Koutarou vừa tấn công Crimson vừa đáp lại Theia. Crimson đáp lại bằng một đợt bắn phá đột ngột để đẩy Koutarou khỏi vị trí, và nhân lúc cậu hồi phục lại thì cô ả đã sẵn sàng để tấn công với một cơn mưa laser. Tuy nhiên, đòn đó đã bị lá chắn chủ động của GoL chặn lại.

“Tin tốt đây! Bọn quỷ đã bị đánh bại rồi!”

Thông qua giọng nói có phần tự hào của Thiea, Koutarou cũng mường tượng ra được là họ đã chiến thắng một cách hoàn toàn và áp đảo.

“Ra vậy, là như thế à!”

Cậu cũng vừa nhận ra tại sao Darkness Rainbow lại thoáng chùn chân lại như vậy. Chúng có lẽ đã phát hiện được rằng đã thất bại trong việc cầm chân Theia và những người khác. Vì thế, Koutarou quyết định nhanh chóng áp sát. Trong tình huống hiện tại, Darkness Rainbow có hai lựa chọn. Toàn lực tấn công, hoặc rút lui. Bất kể chọn phương án nào thì chúng vẫn phải tấn công. Bởi thế quyết định sẽ tấn công trước của Koutarou là hoàn toàn có lý.

“Hở? Sao vậy?”

“Không có gì, bên bọn tôi vẫn còn đang phải chiến đấu đây! Nhớ về đây nhanh nhất có thể nhé!”

“Được rồi! Một chút nữa thôi!”

“Senpai!”

“Mình hiểu rồi!”

Harumi điều khiển ma lực của Signaltin khi Koutarou lao lên phía trước. Cô dùng sức mạnh đó để tăng cường tốc độ cho Koutarou.

“Chậc, vậy là cậu đã biết rồi à!”

“Đừng có chắc mẩm thể, tôi vẫn không biết là các cô sẽ lựa chọn phương án nào cơ mà.”

Koutarou chém mạnh thanh kiếm xuống. Harumi tiếp sau với việc nạp điện cao thế vào thanh kiếm và khu vực xung quanh. Nếu bị đánh trúng trực tiếp thì đối thủ rất có thể sẽ bị hôn mê, nhưng chỉ cần sượt qua cũng có thể gây tê liệt rồi. Trong tình huống ấy, một đòn không chí mạng cũng đủ để làm chậm đối phương rồi, vậy nên cậu không cần điện thế quá cao. Mục đích của Koutarou chỉ là làm Crimson chậm lại bởi trông cô ả có vẻ đang rất háo hức muốn được tấn công.

“Crimson!”

Tuy nhiên, Green đã quyết định thực hiện một nước đi táo bạo. Cô đã sử dụng những vũ khí còn lại mình đang kiểm soát để che chở cho Crimson. Hiện còn lại bảy chiếc vũ khí tự hành nhưng sau khi lĩnh một đòn từ Signaltin đã nạp đầy sấm sét thì có ba chiếc đã nát vụn ngay lập tức.

“Lại cái ma pháp dự đoán tương lai đó!”

Đến lúc Koutarou có thể vung kiếm lại thì Crimson đã thoát khỏi được tầm sát thương của thanh kiếm và bốn chiếc vũ khí tự hành còn lại chặn mất đường đuổi theo của Koutarou.

“Cảm ơn vì đã cứu mạng nhé, Green!”

“Vẫn chưa kết thúc đâu!”

Tuy nhiên, cuộc tấn công của Green vẫn chưa kết thúc.

Cô ra lệnh cho ba món vũ khí còn lại tự hủy. Những cỗ máy không lí trí đã tuân theo hiệu lệnh và tiến hành tự hủy rồi nổ tung.

“Satomi-kun!!”

”Ưaaa!?”

Đứng ở ngay gần đó nên Koutarou đã hứng trọn vụ nổ. Nhưng nhờ Harumi đột ngột cường hóa phòng thủ nên cậu không phải chịu bất kỳ thương tổn đáng kể nào.

(Mình bất cẩn quá, ai mà ngờ được cô ta lại cho chúng tự hủy không chút do dự như vậy chứ!)

Một khi đã tự mình cho nổ tung những khí tài chủ lực thì cơ hội để Darkness Rainbow đánh liều chiếm lấy phòng 106 sẽ không còn. Chúng sẽ phải rút lui. Vậy là vì đại cuộc, chúng sẵn sàng phá hủy vũ khí của mình, và nếu bắt buộc, chúng sẵn sàng để đồng minh phải hứng chịu vụ nổ. Koutarou một mặt nể phục Green vì đã hành động quyết đoán, một mặt tự trách mình vì đã quá sơ suất.

Koutarou đã nghĩ rằng dù có ý định rút lui thì Darkness Rainbow vẫn sẽ tiến hành công kích để Crimson ở tuyến đầu có thể rút về. Nếu toàn lực tấn công và có thể áp đảo được Koutarou trong chốc lát, Crimson có thể rút lui an toàn cùng với những người còn lại.

Tuy nhiê,n còn có một cách khác để giúp Crimson rút lui được. Đó là tấn công mọi thứ, kể cả Crimson. Miễn là sau đó chúng có thể chớp được thời cơ mang Crimson rời đi an toàn là được. Bởi vì thế Green mới cho nổ tung ba trong số bốn vũ khí đó, con cuối cùng sẽ dùng để mang Crimson bị thương sau vụ nổ rời đi.

Koutarou không ngờ chúng sẽ tấn công theo cái cách táo bạo làm đả thương cả đồng minh như thế. Đó là vì cậu không thể hình dung được bản thân có thể làm các cô gái của phòng 106 bị thương theo cách đó. Nhưng sẽ hơi tàn nhẫn nếu cho rằng đó là khuyết điểm của phe Koutarou. Suy cho cùng thì cậu cũng chỉ là một thiếu niên bình thường. Cách nghĩ của cậu về bản chất đã khác hẳn Darkness Rainbow, những người nghĩ rằng chúng chỉ cần chữa lành cho Crimson sau là được.

Nói vậy nhưng cậu nhất định không để cho họ trốn thoát. Koutarou lập tức rà soát khu vực để tìm kiếm Crimson nhưng không may đám khói bụi từ vụ nổ đã che khuất tầm nhìn, vì thế cậu định nhìn qua đám khói bằng khả năng linh lực thấu thị của mình. Nhưng cậu chỉ nhìn thấy thấp thoáng kia màn khói trong chốc lái. Ngay sau đó―

“Negative Energy Burst!”

―đòn tấn công của Purple đã làm cho Koutarou không nhìn thấy gì nữa. Đó là một ma pháp bùng nổ linh lực hắc ám nhằm gây choáng những người nằm trong khu vực bị ảnh hưởng. Nhưng vì là vụ nổ linh lực nên nó cũng ngăn những người nhìn được linh lực sử dụng khả năng đó. Bởi vậy cả Koutarou và hai haniwa đều không còn khả năng nhìn thấy được linh khí tỏa ra từ con người nữa. Ngay sau đó, bức xạ nhiệt và bức xạ điện từ đã bị ngắt đi, và các haniwa hoàn toàn mất dấu chúng. Đó là do Orange đã sử dụng một phép thuật làm nhiễu nhiệt và điện từ.

“Harumi, Yurika, Maki, trông cậy vào mọi người đó!”

Trong tình huống như thế này, Kiriha chỉ còn cách trông chờ vào ba pháp sư mà thôi.

Koutarou và Sanae ở phía trước không nhìn thấy gì vì khói và dư chấn. Haniwa của Kiriha cũng đã để mất dấu kẻ địch. Hiện tại chỉ còn có Harumi, Yurika và Maki là có thể làm được gì đó trong tình huống này. May thay, nhờ khả năng cảm nhận ma lực nên họ vẫn có thể cảm nhận và ngăn cản được Darkness Rainbow.

“Greater Acid Cloud!”

Yurika niệm ma pháp tạo ra một đám mây axit mạnh. Kế hoạch là tạo ra đám mây ở vị trí mà Darkness Rainbow sẽ rút lui để cắt đường đi của họ. Vì đối thủ lần này có đến sáu ma pháp sư nên chúng sẽ nhanh chóng xua tan được đám mây đó, nhưng dù thế nó cũng làm chúng chậm lại đôi chút vì phải niệm phép của mình.

‘Hỡi những tinh linh sinh sống ngàn đời nơi lòng đất! Hãy hội tụ để cùng chung một nhịp đập! Nhịp đập uy mãnh xóa bỏ giới hạn của dạng sống được chọn kia! Khắc ấn! Địa Linh Thần Tốc!’

Kế đó Harumi niệm một ma pháp ra tăng triệt để tốc độ lên người Maki.

“Phải chi chúng ta có thể bắt được ít nhất một người!”

Maki lao đi khi ma pháp của Harumi được kích hoạt. Ma pháp trượng trong tay cô đã chuyển sang dạng thanh đại đao. Cô xông vào trong màn khói với tốc độ xé gió. Dù xung quanh chỉ thuần một màu trắng nhưng cô biết chắc chắn rằng mình sẽ không bao giờ mất dấu Darkness Rainbow. Chúng chưa ẩn được ma lực của mình nên không khó để Maki theo dấu. Và cô cũng đã nhớ hết đường đi nước bước của Corona House trong đầu mình rồi. 

“Ở ngay phía trước!”

Sau khi đi vào màn khói được vài giây thì Maki đã đuổi kịp một trong những thành viên của Darkness Rainbow nhờ vào việc thông thạo địa thế của mình. Ngay sau đó màn khói cũng dần tan biến, hình dạng của kẻ địch cũng dần lộ ra.

“Cô tới rồi à, Maki.”

”Crimson!”

Thật đáng ngạc nhiên khi đó chính là Crimson bị thương. Cô ở lại để ngăn Maki giúp những người khác trốn thoát.

“Nào hãy cùng nhau kết thúc chuyện này thôi Maki.”

Crimson lảo đảo giơ ma pháp trượng lên.

“Dừng lại đi Crimson! Cứ chiến đấu nữa để làm cái gì chứ?”

Trông Crimson không thể tiếp tục chiến đấu với Maki được nữa rồi. Không cần biết Crimson mạnh mẽ cỡ nào, nhưng trong tình trạng như thế này thì không cách nào cô chống lại được Maki hết. Maki không hiểu nổi Crimson cố gắng vì cái gì.

“Cái gì á? Ồ, có một cái đấy.”

“Là gì nào?”

“Tôi thích được chiến đấu. Cái đấy thôi là đủ lắm rồi.”

Crimson vừa nói vừa cố nạp đạn cho pháp ma pháp của mình. Chốt kéo về vốn rất nặng, khi sung sức nhất Crimson có thể dễ dàng kéo nó nhưng giờ đó là cả một vấn đề đối với cô.

“Vậy lỡ cậu chết thì sao?”

“…Vậy cũng được… không phải cô cũng vậy sao, Maki…”

Maki đã từng hy vọng có thể làm bạn với Crimson nhưng cả hai đã quá khác biệt từ cốt lõi, những thứ đáng trân trọng của hai người cũng khác biệt nhau. Chính vì vậy, dù Maki và Crimson đã công nhận nhau, hai người vẫn phải ngoảnh mặt quay lưng với người còn lại.

“Tôi nói có sai à. Cô cũng sẵn sàng quyết tử vì những vì mình yêu quý mà, phải chứ?”

“Crimson...”

“Đánh nhau nào, Maki. Đây là tất cả những gì tôi có rồi. Tôi không thể chấp nhận bất kì cách sống nào khác đâu.”

Crimson run rẩy chĩa ma pháp trượng về phía Maki. Cây trượng có vẻ đang rung lên. Cô ả đã đến giới hạn của bản thân rồi. Nhưng dẫu thế cô vẫn muốn mình trở nên mạnh mẽ. Chính vì thế Crimson vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu dù phải vắt kiệt sinh mệnh của mình.

“Mà cô cũng đang cố gắng đương đầu bằng cách sống của mình còn gì. Bất chấp kẻ địch là ai đi nữa.”

“Tớ hiểu mà, tớ sẽ không nói thêm gì nữa đâu.”

“Thật tốt vì cô đã thẳng thắn như vậy đấy.”

“À đúng rồi… Crimson.”

“Hở?”

“Tớ không còn sống làm một Dark Navy nữa rồi, mà là Aika Maki. Vì lẽ đó, dù có chết tôi cũng cam lòng.”

“Ra vậy… tốt cho cô rồi, Maki.”

“Cảm ơn, Crimson.”

Khoảng thời gian giữa Maki và Karen đã kết thúc, khoảng thời gian của Navy và Crimson cũng tương tự. Hai người đã không còn can dự gì lẫn nhau nữa, giờ họ chỉ là Maki và Crimson thôi. Nhưng kỳ lạ thay cả hai điều thấy thỏa mãn với điều đó. Mặc dù lựa chọn những con đường khác biệt nhưng họ lại càng hiểu nhau hơn.

“Tới đây Maki.”

“Tớ sẽ đánh bại cậu, Crimson.”

Như vậy cuộc chiến cuối cùng giữa hai người bắt đầu. Và tất nhiên cũng hạ màn chỉ ngay sau đó. Một đòn tấn công từ Maki dễ dàng hạ gục và làm Crimson bất tỉnh. Maki đã thắng. Tuy nhiên, nhìn vào đại cuộc thì đây có thể là chiến thắng của Crimson. Rốt cuộc thì Maki đã bị cầm chân và những thành viên còn lại của Darkness Rainbow đã trốn thoát khỏi Koutarou và những cô gái.

Maki không hối tiếc về kết quả này. Giống như Crimson đã chọn chiến đấu và biết mình sẽ thua, Maki cũng không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận thách đấu. Cô giờ đây là Aika Maki, một cô gái cô đơn và bình thường luôn để tâm tới bạn bè của mình. Cô sẽ sống như vậy từ giờ trở đi cùng với những người bạn của mình.

Phần 11

Sau khi cuộc chiến giữa Darkness Rainbow với Koutarou và những cô gái kết thúc, Elexis ra lệnh cho máy tính hoàn thành việc thu thập dữ liệu rồi ưỡn người ra. Thấy thế, Maya liền đến bên cạnh gã.

“Xong rồi à?”

“Ừ. Tôi không thể nói chắc được gì cho đến khi phân tích xong, nhưng... chúng ta có thể đã nhận được dữ liệu cần thiết rồi đấy.”

Elexis lại ưỡn người lần nữa và nắn bóp cả hai vai. Cả ngày hôm nay hắn đã ngồi lỳ trên máy tính nên đôi vai cũng căng cứng lắm rồi.

“Nhưng mà… cậu cũng lưu manh quá đấy. Dám đem Darkness Rainbow ra làm mồi nhử để thu thập thông tin như thế.”

“Mồi nhử nghe nặng nề quá, nhìn vào đại cuộc thì chỉ là giúp nhau cùng có lợi thôi mà.”

“Viện cớ như vậy càng làm cậu giống với mấy kẻ xấu hơn thôi.”

Elexis đã thu thập thông tin để chuẩn bị cho trận chiến quyết định giữa Darkness Rainbow và Rainbow Heart. Ví dụ như tần số sóng trọng lực mà Theia sử dụng để giao tiếp với Blue Knight. Nắm được những thông tin như thế sẽ khiến thế trận nghiêng về phía chúng hơn. Bằng cách phân tích thông tin, chúng có thể gây trở ngại, tung thông tin giả hoặc thực hiện đủ loại mưu đồ khác.

“Cô mà cũng có tư cách nói với tôi câu đó sao?”

“Ồ? Thế ra cậu lại định gọi tôi là một ả đàn bà xấu xa nữa hả?”

"Tôi không dám. Cô là thiên thần của tôi cơ mà."

“Cậu quả đúng là một ác nhân. Tôi ghét cậu lắm, El”

“Ôi trời, ôi trời.”

Maya cũng vậy. Cô đã thu thập thông tin liên quan tới ma thuật. Tuy nhiên trong trường hợp của mình, cô đã đưa những lá bùa tự thu nhập thông tin xung quanh cho Purple rồi nên Maya không phải dán mắt vào máy tính như Elexis. Cô ả chỉ đơn giản là nằm dài trong phòng của Elexis để theo dõi quá trình thôi.

“Này El.”

“Hửm?”

“Cậu có nghĩ chúng ta có thể giành chiến thắng không?”

Maya đã thể hiện một sự tự tin đầy khiêu khích cho đến mới đây thôi, nhưng lúc này vẻ mặt đó bỗng pha chút lo âu. Ngay cả cô ả cũng không thể nén nổi sự lo lắng trước những gì họ sắp làm, với cái tầm cỡ đến như vậy.

“Khi nói mấy câu như thế, cô sẽ bắt đầu trông giống như một cô gái bình thường hơn rồi đó.”

Con người trong quá khứ của Elexis có thể sẽ thất vọng khi thấy Maya như thế này. Nhưng con người của hắn hiện tại thì không. Ngay cả hắn cũng băn khoăn trước sự thay đổi đó.

“Đây là thời điểm mà chuyện gì cũng có thể xảy ra mà.”

“…Thì… tôi còn không thể hình dung nổi chuyện sẽ đi đến đâu nữa, nhưng tôi đã làm tất cả những gì mình có thể rồi. Nên nếu việc không thành thì tôi cũng lực bất tòng tâm, sẵn lòng buông xuôi thôi.”

“Anh nói đúng, tôi cũng nghĩ như vậy đó.”

Maya cũng giống như Elexis. Biểu lộ điểm yếu của mình với người khác là điều con người trong quá khứ của cô sẽ không bao giờ nghĩ tới. Tuy nhiên, vì một lý do nào đó, cô cảm thấy không hề hà gì chuyện bộc lộ bản thân với Elexis.

“Nhân tiện, Maya.”

“Gì?”

“Giả dụ như chúng ta thua trong trận chiến kế tiếp đó đi nhé.”

“Tôi còn không dám nghĩ về điều đó cơ.”

Maya xuống sắc trông thấy. Cô không có tự tin rằng họ sẽ giành chiến thắng, nhưng cô không muốn hình dung rằng họ sẽ thất bại. Đó cũng là một phản ứng hoàn toàn tự nhiên.

“Coi nào, ít nhất hãy nghe tôi nói xong đã chứ. Nếu chúng ta thua ấy… cô có muốn du hành qua những vì sao cùng với tôi không?”

“Lời tỏ tình lãng mạng khủng khiếp gì đây!”

“Không phải như thế. Tôi đang mời cô đi quẩy khắp các thiên hà cùng với tôi cơ mà.”

“Làm không tặc hả hả?”

“Kiểu như thế.”

Elexis chùn vai xuống.

Sau khi nghe đề nghị của Elexis, Maya đã bắt đầu trở lại bình thường. Elexis không ghét phần yếu lòng của Maya, nhưng hắn thích cô khi cô có thể ưỡn ngực tự hào hơn. Đó là lý do tại sao hắn hài lòng với kết quả này.

“Nghe cũng không tệ. Ta sẽ suy nghĩ thêm về nó.”

“Được rồi, quyết định thế nhé.”

“Này, tôi chỉ nói là sẽ suy nghĩ về nó thôi. Đừng có tự mình quyết định đấy!”

“Một khi không thích cái gì thì cô sẽ từ chối ngay rồi.”

“…Cậu đúng thật là một ác nhân mà.”

“Phải thế mới làm được đồng đội của cô chứ.’’

“Tôi thắc mắc cũng lâu rồi nhưng cậu đang giỡn chơi với tôi đấy hả?”

“Tất nhiên là không rồi. Cô là thiên thần của tôi mà.”

“Tôi thực sự ghét cậu! Tôi cũng không muốn làm không tặc!”

“Ái chà chà.”

Cuộc trò chuyện ngớ ngẩn của Maya và Elexis vẫn tiếp tục thêm ít lâu nữa. Trông họ quả là không giống những kẻ chủ mưu đằng sau tổ chức đang cố lật đổ vương quốc phép thuật Folsaria. Đó có lẽ là câu trả lời cho tất cả mọi việc đấy, nhưng cả hai đều tập trung vào mục đích của họ lúc này mà họ không nhận ra điều đó.

*{KK: lãng mạng quá! Tôi ship!!}

*{PH: Rồi, thuyền Koutarou x Elexis, Koutarou x Maya chìm luôn rồi nhé}

*{YK: thôi, bye bye thuyền Maya, hóng thuyền Crimson vậy}

Phần 12

Sau khi đẩy lùi Darkness Rainbow, Koutarou và các cô gái khác lặng lẽ trả những đứa trẻ về nhà. Tuy nhiên, họ cũng đã xóa đi kí ức về vụ bắt cóc. Có bị chấn thương tâm lý sau trải nghiệm kinh hoàng đó cũng là điều dễ hiểu, và sẽ rất rắc rối nếu bọn trẻ bắt đầu nói về pháp sư này nọ. Đây là hành động cần thiết theo nhiều nghĩa. Vì nghi thức ma pháp không bòn rút sinh mệnh đến mức ảnh hưởng đến tính mạng của bọn trẻ cho nên vụ án bắt cóc hàng loạt đến đây đã được khép lại.

“Ẹo, cuối cùng cũng xong.”

Quay lại phòng 106, Koutarou nằm ườn ra chiếc bàn trà và thở dài. Bình minh cũng vừa ló dạng. Họ đã trải qua cả đêm để giải quyết vụ việc, rõ ràng ai cũng sẽ thấy mệt mỏi thôi.

“Mọi người, về nhà nghỉ ngơi đi. Có rất nhiều điều chúng ta cần bàn đấy nhưng để sau đi, giờ đánh một giấc đã. Tối qua đã vất vả rồi. “

Ngay cả Theia, người bình thường tràn đầy năng lượng hơn bất cứ ai cũng đã có dấu hiệu của sự kiệt sức. Nếu cô đã như thế thì tình trạng của những cô gái khác đương nhiên là còn tệ hơn rồi. Mọi người đều buồn ngủ vì sự nhẹ nhõm và kiệt sức. Ai cũng đều muốn ngủ, trừ một người.

“Mọi người, cho mình xin một chút thời gian có được không?”

Người đó là Yurika. Cô ấy vẫn rất căng thẳng và nhìn chín người còn với vẻ mặt nghiêm trọng. Như thể trận chiến vẫn còn tiếp diễn vậy.

“Có chuyện gì thế, Yurika?"

Nghe Yurika nói thế, Koutarou từ mặt bàn ngước lên nhìn. Và đó cũng là lúc cậu nhìn thấy biểu hiện nghiêm trọng của cô. Vì đó là khuôn mặt mà Koutarou không muốn nhìn thấy ở cô chút nào, tâm trí cậu tỉnh táo ngay lập tức.

“Có một việc mà mình muốn nhờ mọi người.”

Nghe giọng nghiêm túc của Yurika, các cô gái quay trở lại bàn trà. Yurika đợi mọi người yên vị trước khi tiếp tục.

“Sớm thôi Darkness Rainbow hẳn sẽ thách thức Rainbow Heart vào một trận quyết chiến.”

Đó là một kết luận Yurika đã rút ra được khi Darkness Rainbow bắt cóc trẻ em và triệu hồi những con quỷ khổng lồ bất chấp hậu quả. Lần này, mọi thứ kết thúc tốt đẹp vì Koutarou và những người khác đã xoay xở ngăn được chúng lại, nhưng nếu họ thất bại thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Hẳn là Darkness Rainbow sẽ cực kỳ khó khăn để tiếp tục hành động trong thành phố Kitsushouharukaze. Dẫu rằng chúng vẫn đi theo đúng kế hoạch đã vạch ra, điều đó có nghĩa là giờ chúng đã ở thế không cần để tâm đến thành phố nữa rồi. Đó là cơ sở để Yurika cho rằng Darkness Rainbow muốn kết thúc mọi chuyện, một lần và mãi mãi.

“Nếu điều đó xảy ra thì tui sẽ hợp tác mà. Mà đúng ra thì đó có phải điều cậu muốn hỏi không?”

“Không, không phải vậy. Nếu trận quyết chiến đó nổ ra, rất nhiều người sẽ phải hy sinh dù cho phần thắng có về phe nào đi nữa. Đó là lý do tại sao, trước khi trận chiến đó bắt đầu―”

Yurika vừa nhìn vào từng người bạn của mình trong khi nói dở lời. Sau khi nhìn quanh hết tất cả mọi người, một quyết tâm mạnh mẽ ánh lên trong mắt cô và cô nói một cách trang nghiêm.

“―mình muốn tấn công vào sào huyệt của Darkness Rainbow để ngăn trận quyết chiến đó ngay từ trong trứng nước! Bởi vì thế, mình cần sự giúp đỡ của mọi người!”

Trở thành một ma pháp thiếu nữ và luôn theo đuổi lý tưởng của Rainbow Heart, Yurika muốn tránh việc chủ động công kích. Tuy nhiên, lúc này cô đã hạ quyết tâm để tấn công rồi. Cô tin rằng tình hình quá nguy kịch đến nỗi bản thân không còn lựa chọn nào khác nữa.

default.jpg

Hiệp ước Corona (NEW!)

30/09/2010

Điều khoản 21

Gia nhập hay rời khỏi Satomi hiệp sĩ đoàn cần có sự phê chuẩn của Theiamillis Gre Forthorthe (cư dân của phòng 106). Cho tới khi những lời đề nghị ấy được chấp thuận thì những ứng cử viên được xem như là thành viên tạm thời của hiệp sĩ đoàn với quyền lợi và nghĩa vụ hạn chế.

Điều khoản 21 tái bút

Hiểu chứ!? Đừng có tự ý tăng thêm thành viên mà không có sự cho phép của ta!!