Rokujouma no Shinryakusha!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5324

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9143

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10040

Tập 32 - Xâm lược Hội thao trường lần 2 - Chương 6: Phần thưởng chiến dịch

Chủ nhật, ngày 15 tháng 5

Mãi đến khi cuộc giao tranh trong rừng với vũ khí di động kết thúc, nhóm Koutarou mới tái ngộ với Giáo sư Brown. Họ phong tỏa khu vực và hiện đang chờ gia đình giáo sư đến. Giáo sư khẽ mỉm cười ngay khi có cơ hội nói chuyện với Koutarou.

「‘Cháu’ là chàng trai mà bác đã nói chuyện tại nhà hàng, đúng không?」

「Phải ạ, ‘cháu’ là Satomi Koutarou. Cháu xin lỗi vì đã giữ bí mật.」 - Koutarou cười nhạt và cúi đầu xin lỗi.

Cậu biết dù là do hoàn cảnh bắt buộc nhưng bản thân đã hành xử thô lỗ với giáo sư. Nhưng giáo sư đã lắc đầu và từ chối lời xin lỗi.

「Có khác gì nhau đâu. Chúng ta lúc đó đâu đã biết có nên tin tưởng đối phương hay chưa.」

「Còn bây giờ thì sao ạ?」

「Bác tin cháu. Công chúa của cháu thật duyên dáng, và cháu cũng trông hiệp sĩ hơn là bác tưởng tượng dựa theo miêu tả của cô bé.」

「Ồ, ý bác là cái này hả?」 - Koutarou hỏi và nhìn xuống bộ giáp của mình - 「Thiết kế này là theo sở thích của cô ấy đó. Đáng nhẽ còn có những thiết lập tối ưu hơn nhưng cô ấy không chịu nghe.」

「Phụ nữ đôi khi cầu kì với vẻ bề ngoài lắm.」

Giáo sư nhún vai thở dài. Vợ ông luôn như vậy. Mỗi lễ kỷ niệm, họ sẽ có một bữa tiệc nhỏ cùng nhau và cô sẽ cố hết sức để đảm bảo mọi tiểu tiết đều được sắp xếp hoàn hảo nhất.

「Nhưng đó là biểu hiện cho thấy cô bé yêu cháu, đúng chứ? Đây là cách cô bé nhìn nhận cháu.」

「Ừm, cháu cũng không thực sự hiểu rõ lắm…」

「Hahaha! Rồi một ngày cháu sẽ hiểu thôi. Bản thân bác gần đây cũng mới ngộ ra nè.」

Các bữa tiệc kỷ niệm rất quan trọng nhưng Giáo sư Brown biết rằng không gì quan trọng bằng cảm xúc mà họ thể hiện - tình yêu giữa họ. Thế nhưng, ông không muốn chọc vợ nên đã giữ kín miệng. Đó có thể xem là cách thể hiện tình yêu riêng của giáo sư. Cũng giống như việc Koutarou cam chịu trước những áp đặt về áo giáp của Theia. Sẽ vẹn cả đôi đường nếu Koutarou có thể chấp nhận điều đó nhưng cậu vẫn còn quá trẻ. Cậu cần thời gian để bản thân tự ngộ ra.

「Khi cháu có con và chứng kiến tình yêu của mình lớn theo từng ngày, lúc đó cháu sẽ hiểu.」

「Thế nên bác mới liều lĩnh đến vậy?」

「Phải, và mệt mỏi nữa.」

「Hahaha… ừm, giáo sư, có vẻ gia đình của bác đã tới rồi đó.」

Ngay khi Koutarou vừa mở lời, một chiếc ô tô đã đến khu vực mà họ đang đợi. Đó là chiếc xe tải lớn của Sun Ranger, nó hiện đang chở người, trong đó bao gồm cả gia đình của giáo sư.

「Claire! Emily!」

Phát hiện thấy vợ và con gái bước xuống từ chiếc xe, giáo sư liền cất bước chạy. Ông dường như quên béng mất Koutarou, người mà ông vừa nãy còn đang nói chuyện. Ông cố chạy nhanh nhất có thể để đến bên gia đình mặc cho dáng chạy mệt mỏi và bộ dạng vụng về của bản thân.

「Không ngờ một người cẩn thận và ngay thẳng lại rơi vào một hoàn cảnh như thế này… Chí ít thì mọi chuyện cũng đã ổn thỏa.」

Claire và Emily cũng bắt đầu chạy khi nhìn thấy giáo sư, gia đình ba người họ đoàn tụ với nhau bằng một vòng tay lớn. Không một lời nói, chỉ có những cái ôm, những nụ hôn và những giọt nước mắt. Koutarou nhìn thấy thế cũng cảm thấy có chút ghen tị.

「Koutarou, nói chuyện chút được không?」

Kiriha bước tới bên cạnh. Cô đi theo xe để làm vệ sĩ cho Emily và Claire. Clan và Ruth cũng ở cùng với họ.

「Được thôi. Chúng ta vừa mới có một kết thúc vui vẻ… Vậy, tình hình ra sao rồi?」

「Chúng thoát rồi. Chúng ta chỉ tóm được đám bảo vệ của BTE.」

「Sanae cũng không tóm được chúng sao?」

「Mình sợ là vậy. Căn bản là vết linh khí của chúng biến mất quá nhanh và hang động thì quá rộng. Bọn mình đành phải bỏ cuộc.」

Kiriha báo cáo về việc truy đuổi phe cánh Vandarion. Bắt đám lính là cách hiệu quả nhất giúp họ khai thác tình hình, vậy nên Kiriha đã phái Sanae và Maki - hai chuyên gia theo dấu – đi truy lùng. Cuộc rượt đuổi, tuy nhiên, đã không mang lại bất kỳ kết quả nào. Đó là một chuyện không tưởng nếu cân nhắc sức mạnh kết hợp giữa Sanae và Maki.

「Sanae-sama miêu tả dấu vết đã biến mất tương tự như cách các haniwa thường làm vậy.」

「Cái gì cơ? Như vậy có nghĩa là…」

「Chính xác, công nghệ linh lực. Chúng có vẻ đã sử dụng Chế độ tàng hình cấp II.」

Các haniwa được trang bị chức năng tàng hình bao gồm chế độ tiêu chuẩn và nâng cao. Chế độ nâng cao - Cấp II - giảm mức linh lực đầu ra xuống thấp đến mức không thể nhận ra và khó có thể phát hiện. Sanae đã so sánh khả năng đó của các haniwa với sự biến mất của những dấu vết, Kiriha và Koutarou ngầm hiểu rằng sự việc này có dính líu tới công nghệ linh năng. Đồng thời cũng giải thích được lý do Sanae và Maki mất dấu mục tiêu.

「Cậu có nghĩ kẻ địch đã tiếp cận Người lòng đất và cướp công nghệ từ họ không?」

「Khó có khả năng này lắm. Nếu đúng là vậy thì Sanae đã mất dấu chúng từ lâu rồi. Thứ chúng đang dùng không che đậy dấu vết hoàn toàn. Sanae chỉ mất dấu vì hệ thống hang động quá phức tạp mà thôi.」

「Ý cậu là chúng đang dùng một phiên bản kém hơn ấy hả?」

「Phải. Có thể chúng nắm được công nghệ linh năng tương tự như cách Sun Ranger có được nó.」

Sanae đã không tìm thấy mục tiêu, nhưng không phải là vì cô không thể lần ra linh khí. Tương tự, Maki vẫn có thể lần theo các vết chân. Rắc rối thực sự là các mục tiêu đã trốn vào một hệ thống hang động bao gồm các đường hầm quanh co, nối liền nhau. Sanae và Maki vì thế đã mất dấu kẻ địch. Ngay khi nhận ra điều đó, họ đã từ bỏ việc theo đuổi và trở lại nhóm. Đó là quyết định thông minh, thay vì lãng phí thêm thời gian và năng lượng cho một cuộc rượt đuổi không có kết quả.

Nhưng như Kiriha đã chỉ ra, nếu phe Vandarion thực sự nắm được công nghệ của Người lòng đất, Sanae sẽ mất dấu chúng còn sớm hơn. Khi các haniwa ở Chế độ tàng hình cấp II, cô chỉ có thể nhìn thấy chúng khi ở rất gần. Đó là sức mạnh công nghệ linh năng hiện tại của Người lòng đất. Trong khi thứ công nghệ trong tay phe cánh Vandarion chưa đủ đạt đến trình độ này. Các Sun Ranger đã tập hợp được một lượng nhỏ công nghệ linh năng nhờ bộ phận kỹ thuật đảo ngược thu được từ những cư dân lòng đất xuất hiện trên mặt đất nhiều thập kỷ trước trong phong trào tháo chạy. Kiriha tin rằng phe của Vandarion đã làm điều tương tự.

「Dù vậy, không hiểu chúng lấy được công nghệ này từ đâu ra chứ…」 - Koutarou thở dài.

「Mình không rõ, nhưng điều quan trọng lúc này là chúng đã có nó trong tay.」 - Kiriha đáp lại.

「Phải chăng đó mới thực sự là mục đích hôm nay của chúng…」 - Clan lẩm bẩm.

Đứng ngoài cuộc trò chuyện và im lặng lắng nghe nãy giờ, Clan cuối cùng cũng chịu lên tiếng, bằng một giọng nói và biểu cảm đầy nghiêm túc.

「Là sao cơ?」

「Kể cả phe cánh Vandarion nắm được công nghệ của Người lòng đất bằng cách nào đó, chúng sẽ không dại gì sử dụng nó ngay trong một nhiệm vụ quan trọng, đúng chứ?」

「Đúng vậy, nếu lỡ may nó không mang lại hiểu quả thì chiến dịch của chúng sẽ đổ sông đổ bể.」

「Chính xác. Vậy nên chúng sẽ cần kiểm nghiệm tại quy mô nhỏ trước. Ta cá đó là lý do chúng nhúng tay vào kế hoạch của chúng ta.」

「Nghĩa là chúng chỉ vô tình trợ giúp BTE nhằm thử nghiệm món đồ chơi mới của chúng ư!?」

「Ta nghĩ vậy. Thế nên chúng mới điều động một lực lượng ít ỏi và chỉ sử dụng công nghệ mới vào mục đích tẩu thoát. Chúng chắc hẳn đã điều tra hệ thống hang động từ trước và thấy nó là một địa điểm hoàn hảo cho bài kiểm tra. Theo đó, chúng vẫn có thể dễ dàng trốn thoát nếu công nghệ không có tác dụng. Trên thực tế, nếu suy nghĩ cẩn thận thì kiểm tra công nghệ của Người lòng đất là lý do duy nhất buộc chúng phải điều động nhân sự mà thôi.」

「Giờ mới để ý. Quả thực chiến dịch lần này của chúng có thể thực hiện hoàn toàn bằng vũ khí tự động.」

Koutarou đồng thuận với Clan. Kế hoạch của kẻ thù quá kỳ quái. Gây thiệt hại cho nhóm Koutarou rõ ràng không phải là mục tiêu chính của chúng ngày hôm nay, dù rằng đó sẽ là một phần thưởng tặng kèm tuyệt vời. Nhưng lực lượng nòng cốt thực sự của chúng là các vũ khí tự động, chúng không cần thiết phải cử binh lính đến hiện trường. Vậy tại sao chúng lại làm điều đó? Lý luận của Clan có vẻ xác đáng. Kẻ địch đang thử nghiệm công nghệ mới ở quy mô nhỏ trước khi triển khai nó trong một chiến dịch thực sự.

「Chung quy lại thì chúng đã dắt mũi chúng ta trong vụ lần này. Chúng ta sẽ cần phải cảnh giác hơn trong tương lai.」

Kiriha khoanh tay với vẻ mặt nghiêm túc, một biểu hiện hiếm hoi đối với một người tự tin như cô.

「Kẻ địch thật đáng gờm, Kiriha-san. Lần này thậm chí còn khó nhằn hơn cả chính Vandarion.」

「Phải. Cách thức của Vandarion rất đáng khinh nhưng hắn lại là một đối thủ tương đối đơn giản. Kẻ địch của chúng ta lần này khôn ngoan hơn nhiều. Chúng không tấn công công khai như Vandarion nhưng đến khi chúng ta kịp nhận ra thì có lẽ thiệt hại thực tế sẽ vô cùng tồi tệ.」

Kể từ khi Koutarou trở về Trái đất, các cuộc chiến cậu phải đối mặt đã thay đổi. Không giống như kẻ thù rõ ràng và luôn hiện diện như hồi còn chiến đấu ở Forthorthe, kẻ thù lần này lươn lẹo và khó tìm. Hơn nữa, Koutarou có nhiều thứ để bảo vệ tại quê nhà. Mối đe dọa không chỉ ở mức quân sự. Mỗi mất mát ở đây đều có thể phá hủy tương lai giữa Forthorthe và Trái Đất. Trận chiến đã căng thẳng, nhưng sức ép vẫn đang gia tăng không ngừng.

Lúc nhóm Koutarou về tới trường, lễ hội thể thao đã kết thúc từ lâu. Cả đám cuối cùng đã phải rút lui khỏi cuộc đua vượt chướng ngại vật, lễ thao trường cuối cùng trong đời học sinh của họ ngắn chẳng tày ngang.

「Vui lên nào, hai người.」

Mọi người đều biết những đánh đổi khi tham gia chiến dịch nên không một ai lên tiếng phàn nàn. Nhưng không có nghĩa là họ không có chút buồn bã nào. Maki và Clan, những người tham gia cuộc đua lần đầu tiên, càng đặc biệt đau lòng.

「Cuối cùng, mình còn chẳng về nổi đích…」

「Ai-i thèm quan tâm tới cuộc thi vớ vẩn này chứ? Ta chẳng để tâm!」

Maki thành thật với cảm xúc của mình trong khi Clan vẫn bướng bỉnh như mọi khi. Điều hai người nói trái ngược nhau nhưng Koutarou biết rằng bộ đôi hiện đang có chung một suy nghĩ. Cậu đã theo dõi cả hai - Maki công khai trong khi Clan thì bí mật tập luyện cho cuộc đua. Phải bỏ lỡ cuộc đua chắc hẳn khiến hai cô nàng thất vọng lắm, Koutarou cảm thấy bản thân nên làm điều gì đó.

「Aika-san, sao chúng ta không cùng đăng ký một cuộc thi marathon hay một cuộc đua ba môn khác nhỉ?」

「Thật ư!?」

「Tất nhiên. Nếu điều đó làm cậu vui thì tớ rất sẵn lòng.」

「Cảm ơn Satomi-kun! Mình thích lắm!」 - Maki tỏ ra hứng thú với đề nghị của Koutarou. Còn Clan thì không có ấn tượng cho lắm.

Cô đang nhìn chằm chằm vào Koutarou với vòm miệng há hốc như thể đang cố nói điều gì đó. Nhưng cuối cùng, không một lời nào được thốt ra. Cô hoàn toàn im lặng. Thấy vậy, Koutarou liền mở lời.

「Còn cô thì sao, Clan?」

「Nh-ư đã nói, ta không hứng với mấy trò chạy nhảy.」

Clan làm giá như mọi khi nhưng cô ngay lập tức cảm thấy hối hận. Thật tiếc khi mọi công sức tập luyện của cô cho ngày hôm nay sẽ trở nên lãng phí. Cô thực sự muốn tham gia với tất cả mọi người.

〔Sao cứng đầu vậy ta? Nhưng… mình vẫn đang nợ cô ấy.

Koutarou đã quá quen với Clan. Cậu có thể mường tựa trong đầu cô đang nghĩ gì, và hơn hết, cậu cảm thấy bản thân đang nợ cô. Vì vậy, cậu kiềm chế để không buột miệng trêu chọc cô nàng. Thay vào đó…

「Để tôi nói rõ lại: Cô im lặng và làm theo tôi là được.」

Nghe thấy vậy, má của Clan đỏ ửng nhưng nét mặt cô lại có phần thư thái. Sự nhẹ nhõm và niềm vui đang chiến đấu với sự bướng bỉnh bên trong cô. Cô không muốn tỏ ra là mình đang vui nhưng cặp má cô đã phản chủ.

「Tự dưng lại đỏ mặt dữ vậy?」

「Kh-ông có gì hết á!」

Koutarou đã biết rõ mong muốn của Clan, cậu thậm chí còn không cho cô thời gian để do dự. Điều đó làm cho Clan hạnh phúc – đến mức cô muốn nhảy cẫng lên. Cô vui mừng y như cái lần Koutarou mua một bộ quần áo thể dục dễ thương làm quà tặng cho cô. Nhưng than ôi, Clan cố chấp đã không dám biểu lộ ra ngoài. Đặc biệt là ở đây, ngay trước mặt nhiều người.

「Tốt quá rồi nhỉ, Clan-san.」

「Chuyện này thì tốt cái nỗi gì chứ!」

Clan đâu có biết bí mật của mình đã bại lộ. Tám người bạn đứng xung quanh đều đã biết cô là người con gái như thế nào. Nhưng vì coi nhau như những người bạn thân nên họ đã giả đò không để ý. Thay vào đó, họ vui vẻ quan sát cô. Thế nhưng sự ấm áp mà cô nhận được chỉ đứng thứ hai sau sự lạnh lùng mà một người khác đang phải chịu ngay lúc này...

「B-ình tĩnh nào, Kotori!」

「Vậy trả lời coi, Nii-san!」

「Đủ rồi đó, Kotori! Cái gậy đó đau lắm đấy!」

Khoảnh khắc Kotori dán mắt lên Kenji, cô đã chặn họng cậu. Thấy tình hình nguy cấp, Nalfa bám víu để ngăn cô bạn lại, mặc cho sự an toàn của chiếc máy ảnh quý giá của mình. Nhưng dù cố hết sức, Nalfa hiền lành cũng không thể loại bỏ cơn giận dữ của Kotori.

Kotori và Nalfa đã thể hiện khá tốt trong cuộc đua nhưng cuối cùng lại thất bại. Trở ngại cuối cùng là cuộc săn lùng truyền thống, hai người họ đã lần lượt rút ra “người tôi tôn trọng” và “cặp kính”. Điều đầu tiên nảy ra trong đầu họ là Koutarou và Kenji. Ý nghĩ đợi các chàng trai xuất hiện nếu chờ đủ lâu đã phản tác dụng, họ cuối cùng đã phải trả giá cho cuộc đua. Koutarou và Kenji đã không xuất hiện bất kể bộ đôi đợi bao lâu đi chăng nữa. Cuối cùng, các cô gái đành lòng phải bỏ cuộc và đi tìm giáo viên chủ nhiệm và một người bạn học thay thế. Bây giờ đã tóm được thủ phạm, Kotori yêu cầu một lời giải thích từ anh trai mình.

「Nii-san, có thực là anh đã trốn cùng với học sinh chuyển trường ở giữa chặng đua hay không!?」

Kotori đã nghe mọi người nói chuyện. Có một phòng vệ sinh giữa chướng ngại vật thứ sáu và thứ bảy, và Kenji và Emily đã biến mất tại đó. Tin đồn theo đó đã lan truyền như cháy rừng.

「Nhưng anh có lý do chính đáng mà!」

「Vậy cái lý do chính đáng này nó là gì đây!?」

「Thì đã bảo là anh giúp thằng Kou mà, nhớ không? Thế nên anh mới dẫn Emily-chan ra khỏi cuộc đua!」

「Thật vậy sao, Kou-niisan!?」

Kotori quay sang trừng ánh mắt chết người với Koutarou. Kể cả cậu, Thanh kỵ sĩ không chịu lùi bước trước bất kì kẻ thù nào, cũng phải nao núng.

「À-ừ. Sự thật là Aika-san và anh đang giả trang thành Mackenzie và Emily-san lúc đó… Bọn anh mới là người chạy vào dãy nhà vệ sinh. Mackenzie và Emily-san khi ấy đã rời khỏi chặng đua rồi.」

Cho đến giờ, họ chỉ nói cho Kotori biết là Kenji đang làm chút chuyện giúp Koutarou. Họ không muốn kéo cô và Nalfa vào rắc rối. Nhưng xem xét tình hình, Koutarou quyết định giải thích sự tình cho bộ đôi.

「Nghe này. Emily-san đã bị bắt làm con tin để cha cô ấy phải nghe lời nên bọn anh cũng khó khăn lắm chứ bộ…」

Nghe Koutarou giải thích xong, cơn giận dữ của Kotori liền lắng xuống. Anh trai cô đã hành động cao thượng để cứu con gái của giáo sư và những tin đồn chỉ đúng một nửa. Nếu là vậy, Kotori có thể tha thứ cho anh trai. Cô cũng không hẳn muốn nổi giận với Kenji.

「Em xin lỗi, Nii-san. Em giận quá mất khôn…」

「Anh mừng là em đã hiểu, Kotori. Là lỗi của anh vì đã không báo cho em biết trước.」

Thấy Kotori bình tĩnh lại, Kenji cuối cùng cũng có thể thư giãn một chút. Kể từ khi nhập học Harukaze cùng với anh trai, Kotori luôn có những tiêu chuẩn khắt khe. Đã có một số mâu thuẫn giữa hai người. Kenji ít nhất đã tai qua nạn khỏi sau sự hiểu lầm lần này. Cậu tạm thời đã được an toàn.

「Kenji-kun!」

Một giáo viên chạy đến từ văn phòng khoa. Đó là một trong những giáo viên mới, Matsuzaka Kenichi, người mà Kenji đã rất sốc khi biết thân phận thực sự của anh là một đặc vụ bí mật của chính phủ. Anh ta cũng đã tham gia chiến dịch giải cứu hôm nay.

「Có chuyện gì sao, Matsuzaka-sensei?」

「Thầy chở Emily-san về với gia đình và cô bé có nhờ chuyển lời tới em. Cô bé bảo “Em mong chờ anh giữ lời hứa vào tuần tới”. Sướng quá nhỉ? Ừm, thầy xong việc rồi, gặp mấy đứa tại trường vào ngày kia nhé!」

Kenichi cười tươi và gật đầu chào trước khi quay đi. Với những sải chân dài, anh sớm khuất khỏi tầm mắt.

「Ồ ồ ồ, Nii-saaan…」

「Ư!」

Có vẻ như Kenji đã quá vội vã khi nghĩ mình đã được an toàn. Cậu chưa thoát khỏi mớ bòng bong. Kotori chỉ mới bình tĩnh lại, và ngọn lửa vẫn còn đang cháy âm ỉ. Ánh mắt của cô bé cứ như muốn giết Kenji ngay tại chỗ.

「Bình tĩnh, Kotori, được chứ!?」 - Kenji chậm rãi thoái lui, cố hết sức để làm dịu cô em gái.

「Em đã tin anh… và em thật ngu ngốc vì đã làm điều đó!」

「Chớ manh động, Kotori!」

Nalfa cũng cố gắng xoa dịu Kotori nhưng những lời khẩn cầu của cô như nước đổ lá khoai. Kotori nhích lại gần Kenji, kéo Nalfa theo từng bước chân của mình. Khi nhận ra phân giải hai lần với Kotori là điều bất khả thi, Kenji liền nhanh chân vọt lẹ.

「Đừng có hòng chạy thoát!」

Kotori ngay lập tức đuổi theo. Hai anh em chạy với một tốc độ không tưởng. Không ai có thể nghĩ được là họ vừa mới chạy marathon xong.

「Mackenzie, mày cần học lại cách căn thời điểm đi… Dù muốn mời Emily-san đi hẹn hò thì cũng đâu nhất thiết phải là ngày hôm nay cơ chứ.」

「Cứu tao, Kou!」

「Xin lỗi, Kenji. Tao lần này theo phe Kin-chan.」

「Thằng ngốc! Chẳng phải tao đã giúp mày sao!?」

「Nè, ai mới là thằng ngốc ở đây đó nhỉ?」

Anh em nhà Matsudaira chạy xuyên qua khuôn viên trường và nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của Koutarou. Với sự khác biệt về thể lực, Kotori thường sẽ không có cơ hội bắt được anh trai. Nhưng hôm nay cô có thừa động lực. Thấy vận số của Kenji đã an bài, Koutarou khoanh tay và thầm cầu nguyện cho thằng bạn thân chí cốt của mình.

Màn chạy trốn của Kenji kéo dài 3 phút 28 giây. Sau đó, Kotori dành mười phút tiếp theo để khiển trách. Và khi cuối cùng cũng được tự do, Kenji đổ gục xuống đất. Cậu kiệt quệ cả tinh thần lẫn thể chất. Niềm an ủi duy nhất là có một cô gái dễ thương ngồi bên cạnh cậu ta cũng đang kiệt sức không kém.

「Nijino-san, đây có phải cái người ta hay gọi là làm ơn mắc oán không nhỉ?」

「Mình quen rồi. Chuyện như vậy lúc nào chả xảy ra với mình.」

Người bạn cùng khổ của Kenji không ai khác chính là Yurika, thiếu nữ ma thuật của tình yêu và lòng can đảm, người đã đóng góp rất nhiều trong việc giải cứu gia đình Brown. Nhưng dù đã hoàn thành tốt vai trò thiếu nữ ma thuật, cô nàng lại sắp sửa mất việc tại nhà máy thủy tinh. Thực tế thì đó không phải là lỗi của một ai. Nhưng cô chẳng thể cảm thấy khá hơn nổi. Cô thẫn thờ ngồi đó làm bạn chán đời cùng với Kenji.

「Công lý thực sự là cái gì ấy nhỉ?」

「Công lý hả? Mình vẫn đang đi tìm định nghĩa về tình yêu đây. Không hiểu gì hết trơn.」

Yurika và Kenji nhìn về phía bầu trời chạng vạng, ánh sáng cam của mặt trời lặn chiếu vào mắt họ nhiều hơn bình thường. Nhưng khi cả hai đang phiêu diêu nhìn quang cảnh rực rỡ kia, ai đó đã cất tiếng gọi Yurika.

「Yurika, Yurika!」

「…Hửm? Sanae-chan?」

Yurika quay đầu lại, nhưng cả giọng nói và đôi mắt cô đều thiếu sức sống. Cô còn chẳng thể dồn sức lên tứ chi để vực người dậy. Cô trông như một con rối dứt dây.

「Koutarou đã làm vài cú điện thoại dàn xếp để nơi làm của cậu không bị sập rồi! Anh ấy thậm chí còn nói rằng sẽ cho cậu thêm tiền tiêu vặt vì những cố gắng trong ngày hôm nay của cậu!」

「Thật hả!? Mình luôn biết Satomi-san là người tốt mà! Ngay từ lúc mới gặp cậu ấy luôn!」

Nghe tin vui từ Sanae, thần thái ngay lập tức quay trở lại với Yurika. Biểu cảm của cô bừng sáng trong chớp mắt và cô liền bật dậy trước khi bước chân sáo tới chỗ Sanae.

「Vậy, giờ chỉ còn mỗi mình thôi à?」

Kenji cuối cùng chỉ còn lại một mình. Cậu ngồi ở đó cho đến tối muộn, nhưng không một ai thèm đến đón.

Koutarou đã đánh bại Lord Marswell Daora Vandarion ở Forthorthe, và đây là cháu trai của lão - Lord Rachewin Vester Vandarion - hiện đang là nguồn cơn gây rắc rối trên Trái đất. Hắn đảm nhận vai trò lãnh đạo tàn quân của phe cánh Vandarion, với lời thề là sẽ trả thù và hoàn thành tâm nguyện cho người chú đã ngã xuống. Nói cách khác, mục tiêu của hắn là loại bỏ Thanh kỵ sĩ và chiếm lấy Forthorthe.

「Ralgwin-sama, quân ta đã xoay xở cắt đuôi được đám truy đuổi.」

「Có vẻ khả năng ẩn linh khí của thiết bị nhà ngươi hoạt động đủ tốt để giúp người dùng thoát thân miễn là có đường tháo chạy.」

Rachewin và đồng bọn hiện đang ở Trái đất để tìm hiểu về bí mật đằng sau sức mạnh của Koutarou và các đồng minh của cậu. Rachewin cho rằng đây là lý do gây ra sự thất bại của Vandarion, vì vậy hắn sẵn sàng cày xới Trái đất cho đến khi tìm thấy căn nguyên của mọi chuyện. Không có đối sách chống lại sức mạnh của Thanh kỵ sĩ thì đánh bại người anh hùng sẽ mãi là một giấc mơ xa vời. Và nếu Rachewin có thể chạm tay vào sức mạnh của Thanh kỵ sĩ, chinh phục Forthorthe sẽ dễ dàng hơn nhiều. Do đó, hiện tại, hắn đang tập trung mọi nguồn lực để xác định những nguồn sức mạnh đó.

「À ừm? Ngài đã tin bọn tôi rồi chứ?」

Rachewin và đồng bọn ẩn náu trong một căn cứ bí mật tại thành phố Kisshouharukaze. Căn cứ, cũng như đồng phục của chúng, được làm theo phong cách Forthorthe. Điều này khiến gã đàn ông mặc đồ công sở đứng ở giữa nổi bật như ngón tay cái. Nhưng bộ đồ không phải thứ duy nhất khiến hắn nổi bật – gã ta là người đã mang công nghệ linh năng đến cho Rachewin.

「Đúng, ngươi đã chứng minh được luận điểm của mình. Ta tin đôi bên đều có lợi trong thương vụ này.」

「Thật vui là chúng ta đã đi tới thống nhất. Ngài thấy đó, chẳng một ai tin tưởng vào công nghệ này nên thật khó để cải tiến thêm.」

「Hiểu rồi. Nếu không một ai tin tưởng thì làm sao nghiên cứu mới có thành quả? Có lẽ con người phải khổ thì mới ngộ ra chân lý, giống chúng ta vậy.」

Gã đàn ông trong bộ com lê đến từ phe tháo chạy của Người lòng đất và hắn ta chịu trách nhiệm trong việc cung cấp công nghệ linh năng cho phe Vandarion. Hắn là một gã gan góc, lợi dụng cơ hội hiện tại để cải thiện tình hình tài chính đang gặp khó khăn của bản thân.

Nhưng bởi vì công nghệ linh năng quá cao cấp và quá khác biệt so với những thứ người ta từng chứng kiến trước đây, phân tích và nghiên cứu về nó tiến triển rất chậm. Không giống như Sun Ranger là một tổ chức được chính phủ hậu thuẫn, các ngân hàng và giới đầu tư xem gã đàn ông này như một kẻ lừa đảo hơn là một người có tầm nhìn đột phá về công nghệ. Do đó, nguồn cung của hắn chỉ là đám đồ phủ bụi trong nhà kho mà không có người mua. Cho đến khi gã gặp được Rachewin.

「Nhưng mà tôi vẫn còn đang thắc mắc… Sao ngài lại có thể tìm ra tôi, Ralgwin-sama?」

「Cái đó thì đơn giản. Bọn ta cho một máy bay trinh sát tự động – thứ mà ngươi gọi là drone – bám theo những mảnh vụn từ tàu không gian mà ngươi đã thu thập.」

Đó chính xác là chuyện đã xảy ra với những bộ phận mất tích. Rachewin đã cho nổ tung một trong những con tàu của mình để xem người Trái đất có sẵn sàng mạo hiểm nhằm đoạt lấy công nghệ Forthorthe hay không. Bằng cách gắn thiết bị theo dõi lên các bộ phận, chúng có thể dễ dàng xác định vị trí của các bộ phận sau đó. Nhưng không phải ai cũng là đối tượng phù hợp. Chẳng hạn như đám người cẩu thả hay nghèo đói.

Những thiết bị theo dõi - các tàu bay trinh sát - cũng là cách Rachewin có được thông tin về Bell-Tesla Electronics. BTE, tuy nhiên, quá đỗi bất cẩn đến mức hắn chẳng buồn liên lạc với chúng. Mãi cho đến khi chúng dính dáng với nhóm Koutarou thì hắn mới suy tính lợi dụng chúng như những con tốt. Về phần còn lại, sự tình đã diễn ra đúng như Kiriha và Clan nghi ngờ.

「Và nó dẫn bọn ta tới được chỗ ngươi.」

「Nghĩa là ngài không nhắm vào công nghệ này ngay từ đầu sao?」

「Chỉ là ăn may mà thôi. Bọn ta chỉ mong lần ra một nguồn thông tin hữu dụng nào đó cho tương lai. Đâu có ai ngờ sẽ có chuyện thế này xảy ra trong lần liên hệ thứ tám của mình chứ. Mục tiêu chính của bọn ta đơn giản chỉ là thiết lập một nền tảng vững chắc.」

Rachewin đã chuẩn bị cho một cuộc chiến dài hơi khi phát hiện ra bản chất sức mạnh của Koutarou. Rốt cuộc, hắn đang đối đầu với một hiệp sĩ huyền thoại và các đồng minh. Chưa kể hắn đang gặp túng quẫn do các nguồn cung từ Forthorthe đã bị cắt đứt. Vì vậy, để tích lũy tài lực và trí lực, Rachewin đã chuẩn bị tinh thần cho một chặng đường dài. Hắn không bao giờ dám mơ rằng mình sẽ gặp vận sớm đến vậy. Hắn cứ nghĩ sẽ phải mất nhiều năm trời.

「…Thật vui vì đã biết được điều này.」

「Hử? Ý ngươi là sao?」

「À thì, cũng như ngài đang đánh giá chúng tôi, chúng tôi cũng đang đánh giá ngài. Và theo những gì vừa được nghe thì ngài chính xác là đối tác mà chúng tôi đang tìm kiếm. Ngài có thể nói là tầm nhìn của chúng ta ăn nhập với nhau.」

「Đồ ranh mãnh. Nhưng… Ta cũng không thể phản đối. Nếu đã cùng nhau dấn thân vào nguy hiểm, chúng ta không nên che giấu nhau điều gì. Ngươi có quyền đánh giá ngược lại bọn ta.」

Rasmwin dường như khá hài lòng với tiến triển tình cờ này. Mặc dù đối tác mới có vẻ cũng đang dò xét và tỏ ra thận trọng, hắn lại không có một chút bực mình nào. Kiêu căng không đưa con người ta đến được đâu, hắn biết rõ điều đó. Rachewin là kiểu người bình tĩnh sẽ làm mọi cách để giành chiến thắng.

「Ôi ôi… Nói sao nhỉ, ngài thực sự là một người đáng sợ. Đây cứ như một giao dịch với quỷ dữ vậy.」

「Hahaha, đừng lo. Ta hứa với ngươi là ta sẽ ban cho ngươi còn nhiều thứ hơn cả quỷ dữ. Dĩ nhiên là nếu ngươi đáp ứng được mong đợi của ta.」

Và thế là Rachewin tiếp tục phát triển mạng lưới của mình trên Trái đất trong khi nhóm Koutarou không hề hay biết. Trận chiến đang lặng lẽ diễn ra dưới mũi của họ và họ sẽ gặp bất lợi nghiêm trọng nếu tình hình cứ tiếp diễn như thế này. Đúng như Koutarou lo sợ, cuộc chiến đã thay đổi. Đây là trận chiến mà mọi thứ có thể kết thúc trước khi cậu biết chuyện gì đang xảy ra.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage