Nơi đây có hàng ngàn undead.
Chỉ huy của đám undead ra lệnh cho chúng xếp thành một hàng dài.
Trông có vẻ khá giống với hình thù của một con rắn.
Nó giống như những đứa trẻ đang nối đuôi nhau đến trường vậy.
Thực sự thì, chúng tôi đã mong rằng trận chiến này sẽ khó hơn.
Tuy nhiên, đó không phải hoàn toàn là lỗi của chúng.
Có thể bởi vì chúng đã biết về số lượng của kẻ thù chúng, tức là chúng tôi.
Đối với một đội quân chỉ có số lượng là ba trăm, sẽ không có bất kì khác biệt lớn nào kể cả khi chúng ta tấn công chúng từ phía trước hay phía sau. Dù là thế nào thì kết quả cũng sẽ như vậy mà thôi.
Chúng tôi không thể cứ thế bao vây rồi tiêu diệt chúng được.
Có vẻ như chúng chỉ muốn kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt.
Có lẽ tôi nên biết ơn rằng chúng đã không đánh giá thấp chúng tôi đến nỗi ngó lơ ba trăm người và tiến thẳng đến lâu đài của Ashtaroth .
Tôi nghĩ vậy khi đang tìm kiếm chỉ huy của chúng.
“Toshizou, ngươi có biết kẻ chỉ huy của chúng là ai không”
“Theo như báo cáo thì đó là một tên phù thủy có vẻ ngoài dữ tợn.”
“Hmm Con người”
“Đúng là như vậy.”
“…Một nhân tộc. Ta hiểu rồi.”
Tôi không thích điều này.
Cùng lúc đó, Jeanne đến gần tôi.
“Thần vừa do thám quân địch bằng gargoyle .”
“Nghe có vẻ nguy hiểm nhỉ.”
“Nó không nguy hiểm cho lắm. Chúng chỉ là undead nên không thể bắn tên được.”
“Tuy nhiên, một con gargoyle sẽ không thể chịu đựng được sức nặng của cô trong thời gian dài được,thậm chí nó sẽ rơi mất.”
“Thần sử dụng hai con ,nhưng thần cũng không nặng đến mức đấy.Thần cảm thấy rằng mình đã bị xúc phạm”
Cô ấy bĩu môi. Nhưng, có vẻ cô ấy không hề để ý đến khối lượng của chỗ giáp cô ấy đang mặc.
Nhưng đây không phải là lúc để đùa, nên tôi đã đi thẳng vấn đề và hỏi cô ấy.
“Jeanne , kẻ nào là chỉ huy của chúng”
“Chính là người mà ngài đã dự đoán.”
“…Hiểu rồi,vậy ra kẻ đó là chiêu hồn sư , Sharltar.”
“Vâng.”
“Thế là ta đã đúng.”
“Nhưng mà hắn đã chết ở lãnh địa của dwarf rồi cơ mà Sao hắn có thể quay lại được, hay đây là anh em của hắn”
“Trường hợp ấy là khả thi, có thể hắn đã dùng số undead để bảo vệ mình khỏi vụ nổ. Hoặc, hắn có thể đã sử dụng ma thuật để giả chết trong khi hắn đang nằm trong lớp đất, hoàn toàn không thể loại trừ trường hợ này.”
“Có vẻ hắn rất ghét ngài nhỉ.”
“Đương nhiên, đấy là lí do tại sao hắn định tấn công chúng ta thay vì tiến thẳng đến lâu đài.”
“Vậy ra mục đích chính của hắn là trả thù Quỷ vương, thần nghĩ rằng ngài không nên ở tiền tuyến.”
“Trận chiến này không dễ dàng đến mức mà ta có thể ở đứng nhìn ở phía sau. Vì chúng ta sẽ phải đối mặt với một đội quân của cả ngàn undead!”
“Để đó cho thần. Undead sẽ trở nên rất yếu nếu phải đối đầu với một thánh nữ.”
Ta rất mong chờ ở cô đấy.”
Cùng lúc đó, lũ undead bắt đầu tấn công.
Và quân đội của chúng tôi phải đối đầu với một hàng dài toàn là undead.
Jeanne, Hijikata và tôi mỗi người chỉ huy một trăm quân và sẽ tấn công theo từng đợt.
Lượt đầu tiên là của Jeanne.
Cô ấy cứ khăng khăng rằng mình phải là người đầu tiên.
“Ta là một đầy tớ của Orleans! Nhưng chỉ vài tháng nữa thôi, ta sẽ không còn như thế nữa! Mà ta sẽ thành vợ của quỷ vương Ashtaroth!”
Cô ấy hét lên.Tôi không hề biết đến điều này, nhưng lời tuyên bố của cô ấy lại chắc như đinh đóng cột.
Nhưng đối với lũ zombie thì nó chả có nghĩa gì cả.
Vì chúng chẳng thể nào hiểu được ngôn ngữ của loài người.
Chỉ mình Shaltar có thể giao tiếp với chúng bằng ngôn ngữ của undead .
“ARRGhhHH!!”
Chúng kêu gào trong khi chạy về phía chúng tôi.
Jeanne nhìn chúng với đôi mắt lạnh lùng. Thậm chí cô ấy còn không rút kiếm cho đến khi mà chúng gần như có thể chạm vào cô.
Nhưng điều đó sẽ không xảy ra, vì cô ấy đã chém chúng thành từng mảnh vụn.
Zombie chỉ là những xác chết biết đi, và thánh kiếm của Jeanne cắt xuyên qua chúng.
–Không chỉ vậy, mà đường kiếm của cô ấy còn trở nên hoa mĩ hơn.
“Hãy chiêm ngưỡng sức mạnh của thánh kiếm, Nouvelle Joyeuse!”
Cô ấy hét lên đầy kiêu hãnh.
Và sự tự tin của cô ấy là hoàn toàn có cơ sở.
Bằng một chiêu,cô ấy đã hạ gục ba mươi con zombie.
Cảnh tượng ấy vừa huyền bí lại vừa kì lạ. Thậm chí là có một chút gì đó đẹp đẽ.
Và đó là chính là đầy tớ của Orleans.
Tôi nói, và Jeanne mỉm cười. Sau đó, cô dành nửa ngày để tiêu diệt lũ zombie.
Nhưng người của Jeanne đã bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức.
Phần nhiều trong số đó là nhân tộc, và họ không phù hợp với những trận chiến kéo dài.
Nên họ được rút lui và quân của Hijikata sẽ là lượt tiếp theo.
Hắn dẫn đầu một đội người sói, và móng vuốt của chúng xé tan lũ undead không chút thương hại..
Đầu zombie bay trên trời và bị đập nát.
Skeleton vỡ vụn chỉ với một đòn.
Và đám người sói không chỉ là những quái vật duy nhất. Hijikata cũng phải gọi là một con quái vật thực sự.
“Thanh kiếm này dường như đang rất khát máu,nhưng tiếc rằng undead sẽ không thể chảy máu.”
Hắn ta bông đùa trong lúc nhẹ nhàng cắt qua chúng một cách điệu nghệ.
Trong lúc ông ta đang tận hưởng niềm vui khi tiêu diệt lũ zombie, hắn để skeleton cho lũ người sói lo liệu. Và hắn ta lại được coi là một kẻ không tàn nhẫn.
Thi thoảng, hắn phát hiện ra lính đánh thuê của Shaltar, và thay vì giết , ông ta sẽ cắt đi hai tay của chúng.
“Đó là cái giá phải trả khi tiếp tay cho quỷ dữ.”
Hắn nói. Giờ nghĩ lại thì, hắn thật sự tàn nhẫn.
Nhưng nói cách khác thì đó cũng chính là sự nhân từ, vì mạng sống trên chiến trường rất rẻ mạt.
Toshizou không gặp bất kì khó khăn gì với lũ zombie, nhưng số lượng kẻ thù hiện diện ngày càng nhiều lại là một thách thức cho đội của anh ta.
Những hồn ma cũng đã tiến vào trận chiến.
Thanh Izuminokami Kanesada có thể cắt xuyên qua chúng. Thậm chí cả móng của người sói cũng vậy. Nhưng ,bọn orc và goblin thì không thể,nên đây là một bất lợi lớn của chúng tôi.
Nhưng chúng tôi cũng đã có một đội gồm những phù thủy dành cho những trường hợp như này.
Họ là những người mà tôi đã tập hợp bằng cách dán đơn xung quanh thành phố.
Những người này có thể trục xuất các hồn ma chỉ với một ma pháp.
“Cảm ơn ngài, thưa quỷ vương. Ngài thật chu đáo.”
Toshizou nói.
Họ rất đáng tin cậy, nhưng Jeanne và Toshizou là không thể thay thế.
Mặc dù ma thuật của họ rất mạnh, nhưng nó cũng có giới hạn.
Vì ma pháp của họ sẽ cạn kiệt rất nhanh chóng .
Toshizou cũng bắt đầu thấm mệt.
Thế nên đây là lúc mà ta phải xuất trận.
Toshizou huýt sáo và nói ,
“Tiếp theo đây sẽ là nhân vật chính của chúng ta.”
“Ngậm mồm và nghỉ ngơi đi. Chuyện này sẽ còn kéo dài thêm vài ngày nữa đó.”
Anh ta trông có vẻ thất vọng, nhưng điều đó là sự thật vì nó kéo dài đến tận ba ngày.
Trong ba ngày qua, tôi chiến đấu trên chiến trường như một con sư tử vậy. Biết đâu được những nhà sử gia tương lại sẽ gọi tôi là 'kẻ tiêu diệt undead”.